Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 58: Nhận Sợ Hãi

“Chậm đã”. 1 câu vang lên, đây là đặc biệt chói tai.

Phải biết, ở đây là tụ tập 4 phương 8 hướng các loại thiên tài. Cũng tụ tập lấy Cực Huyền Giới đại lượng lão tổ.

Vậy mà có kẻ lại dám như vậy cắt ngang.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều hướng thanh âm kia nhìn qua.

Người nói câu đó là một cái thanh niên trẻ tuổi.

Áo đen là.

Tóc trắng tung bay là.

Không phải Doanh Thiên thì là ai.

Chỉ thấy hắn hiện tại nhàn nhã bước tới, sau lưng hắn là Ma Âm mấy người.

Trông thấy Doanh Thiên đi tới, có lão tổ khó chịu nói ra:”Tiểu bối to gan, có biết đây là đâu”.

Doanh Thiên một bộ k để ý tới đáp:”Nha, liền chẳng phải là cái gì Vạn Lý Đăng Thiên sao, ta muốn tham gia nha”.

“Cái gì, muốn tham gia, hắn đủ tư cách sao”. Ở đây có không ít thiên tài đều bĩu môi khinh thường Doanh Thiên.

Dù sao hắn để lộ ra chỉ là một cái Linh Động cảnh. Mà nơi này tụ tập lấy ngàn vạn người mà tính, Linh Động cảnh như hắn, liền tư cách bước vào quảng trường đều không có.

Giờ phút này, rất nhiều người đều nhao nhao nghị luận Doanh Thiên không biết sống chết.

“Ha, tiểu tử này gan cũng lớn, không sợ bị mấy vị kia ngứa mắt 1 chưởng chụp chết sao”. Có người quan sát hứng thú nói ra.

Cũng có người cười trên nỗi đau người khác:”Hắc, là hắn tự tìm chết. Liền trách ai”.

“...”

Có một vị lão tổ đứng lên nói ;”Tiểu bối, hôm nay là Vạn Lý Thành thịnh hội, ta cũng không muốn để cho không khí mất vui, lui xuống đi, nếu không đừng trách”.

Doanh Thiên vẫn thản nhiên đứng đó mỉm cười nói ra:”Không phải nói, ai cũng có thể đi vào Vạn Lý Tháp hay sao”.

Trên thực tế là như vậy, lúc trước Vạn Lý Tháp đều không cấm người đi vào. Chỉ là chính Vạn Lý Tháp có hạn chế.

Chỉ có Linh Vương tới Linh Đế có thể đi vào, hơn nữa số tuổi cũng không thể vượt quá 100. Đây là lý do vì sao Vạn Lý Đăng Thiên hội mới để cho người trẻ tuổi đi vào.

Trong số những Thiên tài kia. Cũng không hoàn toàn đều xuất thân từ các đại phái tông môn. Cũng có những cái Thiên tài xuất thân nghèo hèn, tự mình đi lên.

Vị lão tổ này nhíu mày nói:”Chẳng lẽ ngươi khônh biết, chỉ có Linh Vương tu vi cùng dưới 100 tuổi mới cơ thể vào tháp sao”.

Doanh Thiên gật đầu cười trả lời,:”Vậy đúng rồi, ta đều chưa tới 100 tuổi. Hơn nữa đây là trước nay Vạn Lý Tháp hạn chế, cũng không phải là các người định ra quy định đi”.

Nghe được Doanh Thiên lời nói này, ở đây rất nhiều người đểu ngẩn ra.

Nhưng là ngẫm lại, bọn hắn thấy Doanh Thiên nói đều đúng.

Trăm van năm đến nay, chỉ có tu vi Linh Vương tới Linh Đế cùng dưới 100 mới có thể đi qua cửa vào tháp, chứ không phải ai đặt ra quy định đó.

Tức là ai ai cũng có thể thử vào tháp 1 lần, được hay không là do chính người đó.

Trải qua năm tháng lâu dần, cho nên mọi người đều hiểu nhầm thành đó là luật được định ra. Thực thế Vạn Lý Tháp trước giờ đều không cấm người đi vào. Chỉ là ai vào được,ai không vào được mà thôi.

Cũng lúc này, có một Vị khác lão tổ đứng lên nói:”Đúng thế, ta nghĩ, nếu vị công từ này muốn vào, liền để cho hắn thử 1 lần đi”.

Có người nhận ra vị lão tổ này ngạc nhiên nói:”Là Bách Cổ Thương hội Thái Thượng Trưởng Lão, hắn vậy mà đứng ra”.

“ta nhớ ra rồi, tên kia gọi là Doanh Thiên, mấy ngày trước hắn cùng một cái cô nương đánh nhau với người ta, kết quả dẫn tới Thanh Tiêu Thiếu Chủ đem hắn dẫn đi, còn vì hắn mà cùng Vũ Thiếu Chủ ra tay”. Có người bừng tỉnh nói ra.

“Ta cũng nhớ ra, thì ra là hắn, lúc đó tiểu cô nương kia còn gọi hắn là sư tôn đi”.

“...”

Cũng lúc này, các vị lão tổ đều bắt đầu cùng nhau bàn bạc.

Bọn hắn muốn cùng nhau nói xem có nên đề cho Doanh Thiên lên tháp hay không. Hơn nữa mọi người đều tập trung vào Doanh Thiên.

Cho nên không có ai để ý tới, tây vực những cái thiên tài cùng lão tổ kia. Thần thái đều rất khác thường.

Bọn hắn bây giờ trong lòng đều lạnh lẽo, toàn thân đều lạnh toát giống như trong hầm băng, đặc biệt là những cái kia lão tổ.

Giờ phút này bọn hắn mỗi một cái đều là muốn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Bọn hắn sợ hãi đến run rẩy, bởi vì bọn hắn nhìn ra, cái người kia, cũng vị đã từng chém gϊếŧ 3 vị thần kia là giống nhau như đúc.

Đừng nói, chính là hắn.

Đặc biệt là cái kia Bạch Vũ, hắn giờ phút này đều nhanh muốn chạy trốn, chỉ tiếc là chân hắn giờ này đều không nghe theo ý mình.

Bởi vì hắn dám khẳng định, người kia chính là.

Lần đó bên dưới Thần Hạm, hắn đã từng thấy qua Doanh Thiên, cũng thấy qua mấy nữ tử bên cạnh hắn.

Giờ phút này, nhìn thấy các nàng, hắn đều dám chắc mình nhận không lầm.

Trận chiến đồ thần kia, có thể nói, toàn bộ tây vực không ai đều không biết mặt Doanh Thiên.

Bởi vì trận chiến đó toàn bộ tây vực tông môn đều đem thiên kính chiếu lại.

Đừng nói những cái này Thiên tài tây vực, liền những lão tổ đến từ tây vực cũng đều chết lặng, bọn hắn muốn nói gì đó, nhưng là lại giống như bị mắc nghẹn trong họng vậy.

Một lời đều nói không ra.

Bởi vì bọn hắn đều không phải người ngu gì. Không nói những cái kia thiên tài trẻ tuổi, bọn hắn thiên phú hơn người, được xưng Thiên Tài, cho nên bọn hắn đều có được chính mình thông minh, bọn hắn biết nên nói gì, không nên nói gì. Bọn hắn chỉ biết câm lặng đứng đó.

Những kia lão tổ cũng vậy, bọn hắn sống lâu lắm. Bọn hắn không biết Doanh Thiên xuất hiện ở đây làm gì. Những bọn hắn cũng không dám nói gì, nếu lỡ chẳng may chọc giận hăn. Hắn đem toàn bộ đều gϊếŧ làm sao bây giờ.

Doanh Thiên mỉm cười nói:”Ta đến chính là có việc của ta, mọi người cứ làm chính mình việc, không cần để ý ta, không cần sợ”.

Doanh Thiên thốt ra câu này, đều làm cho mọi người khó hiểu.

“Hắn nói gì vậy, ta không hiểu”.

“Hắn nói cái gì sợ??”.

Chỉ có đến từ tây vực những cái kia người khi nghe được Doanh Thiên câu này liền giống như được ân xá vậy.

Bọn hắn đều là người thông minh. Bọn hắn mỗi người đểu hiểu, đây là Doanh Thiên nói cho bọn hắn nghe.

Lại nói, bọn hắn cái này sợ hãi sắc mặt làm sao qua được Doanh Thiên ánh mắt. Với lại, hắn cũng không có thói quen đi phá người khác công việc. Cho nên Doanh Thiên vẫn là mặc kệ bọn hắn. Muốn làm gì thì làm. Chỉ cần k chọc lên đầu hắn là được.

Trải qua 1 phen các lão tổ bàn bạc. Cuối cùng vẫn là vị lão tổ kia đứng lên nói.

“Như mọi người đều biết, trăm vạn năm đến nay, Vạn Lý Tháp chỉ có người từ Linh Vương tới Linh Đế cảnh, cùng với dưới 100 tuổi, nhưng đó cũng khônh phải luật lệ đặt ra, hiện tại có thể để cho hắn thử 1 lần”.

Nghe được vị lão tổ này nói, mọi ngừoi đều hiểu, Vạn Lý Thành chư vị lão tổ đã đồng ý để Doanh Thiên thử 1 lần vào tháp.

Nhưng là cũng dấy lên rất nhiều bàn tán.

“Hắc, hắn nghĩ hắn là ai, một cái Linh Động cảnh cũng mơ tưởng đi vào Vạn Lý Tháp”. Có một Thiên Tài khinh thường nói ra.

“Phải, trăm ngàn năm tới nay đều chưa từng có ngoại lệ, hắn muốn làm cái gì”. Có người khác nghi hoặc.

“Có lẽ hắn hẳn là cùng Bách Cổ Thương Hội có quan hệ gì đó, cho nên chư vị lão tổ mới để cho hắn thử đi”.

“Ân. Dù sao Bách Cổ Thương Hội chính là Vạn Lý Thành, không, là toàn bộ đông vực lớn mạnh nhất Thương Hội”.

“...”

Tại đủ loại bàn tán bên dưới, Doanh Thiên đều không có để ý tới, hắn chỉ yên lặng đứng đó mà thôi.

Nhưng là, đúng lúc này, có một người bước ra nói lớn:”Chư vị lão tổ, để cho hắn thử một lần đi vào Vạn Lý Tháp là có thể, nhưng là hắn nhất định phải qua được Đăng Thiên Đài mới được”.

Người lên tiếng, chính là Cuồng Long, đệ nhất Anh Hùng Bảng.

“Là Cuồng Long, hắn vậy mà muốn khó dễ tên Doanh Thiên kia”. Có người ngạc nhiên.

“Hắc, trước đây hắn cùng Bách Cổ Thương Hội có chút xích mích, mà tên Doanh Thiên kia lại cùng Bách Cổ Thương hội có quan hệ, lần này tên Doanh Thiên kia là xui xẻo”. Cũng vó người cười trên nỗi đau kẻ khác.

Trông thấy Cuồng Long đứng ra, các lão tổ cũng là gật gù, đúng là rất lâu về trước Vạn Lý Thành đề ra quy định, muốn vào tháp phải đi lên Đăng Thiên Đài, mà đây là hậu thiên đề ra quy định cho nên cần phải tuân theo.

“Đúng vậy, Đăng Thiên Đài là luật lệ bao lâu nay, không thể cho hắn ngoại lệ, hắn vẫn phải lên Đăng Thiên Đài”. Rất nhiều người đều nhao nhao nói lên.

Vị lão tổ kia cũng gật đầu, hắn quay ra hỏi Doanh Thiên:”Tiểu tử, thế nào, muốn vào tháp là có thể, nhưng ngươi vẫn phải qua ải Đăng Thiên Đài, nếu là ngươi hiện tại liền thôi vẫn có thể”.

“Đăng Thiên Đài mà thôi, có gì khó, như thế nào”. Doanh Thiên một bộ không để ý nói.

Trông thấy Doanh Thiên bộ dáng này, rất nhiều thiên tài đều là ngứa mắt, đừng nói liền những cái kia lão tổ cũng nhìn Doanh Thiên không thuận mắt.

Vị lão tổ kia mỉm cười giải thích:” Đăng Thiên Đài có tổng 100 bậc thang, lên cao một bậc liền có áp lực càng lớn, nếu ngươi lên được 20 bậc liền thông qua”.

“100 bậc mà thôi, lại nhiều thêm ngàn bậc với ta cũng liền nước chảy mây trôi”. Doanh Thiên một dạng khoác lác nói ra.

“Nói khoác không biết ngượng mồm, chờ lát ngươi Lên Đăng Thiên Đài liền đẹp mặt”. Có thiên tài hướng Doanh Thiên chế nhạo.

“Một tên không biết trời cao đất dày, hắn còn không biết Đăng Thiên Đài thế nào đi”. Có người coi thường nói.

“Được rồi, đừng lại nói nhiều” vị lão tổ kia nói lớn:”Bắt đầu đi, lên đài”.

Tại dưới hiệu lệnh của vị lão tổ kia, toàn bộ thiên tài tham gia đều nhao nhao hướng Đăng Thiên Đài leo lên, rất nhanh liền có người đi qua bước 20, cũng có người vất vả mới qua được.

Thậm chi có rất nhiều đều là bị kẹt lại một bậc nào đó, gian nan đều không thể lên tới bậc tiếp theo.

Bởi vì Đăng Thiên Đài áp lực, chính là tu vi càng cao, áp lực càng lớn, mỗi bậc sau áp lực đều gấp nửa bậc trước.

Quan trọng là, lên được càng cao bậc, chỗ tốt nhận được liền càng lớn.

Năm xưa vị cổ thần kia để lại Đăng Thiên Đài cùng vô số bảo vật, chính là để ban thưởng cho người leo đài. Nhưng là phải vượt qua 40 bậc mới có thể nhận tới phần thưởng.

Cho nên rất nhiều kiệt xuất thiên tài cho dù đã vượt qua 20 bậc đều cố gắng leo tiếp. Vì phần thưởng. Cũng là vì đoạt tới cho mình vinh quang.

Dù sao nơi này vạn chúng chú mục, nếu là đạt được cao thành tích liền sẽ trở thành mọi người đề tài ngưỡng mộ, cũng sẽ đưa tên tuổi danh khí lên cao.

Lúc này, có người nhìn ra một chút không đúng chỉ tay nói:”Nhìn, bên kia thiên tài đến từ tây vực không lên đài sao”.

“Ân, là có chuyện gì, không lẽ bọn hắn không dám leo đài”.

“Có lẽ vì đông người, bọn hắn định chờ bớt người mới lên đi. Nhìn lại tam vực cũng có rất nhiều người chưa lên mà”. Một người nhận định.

Thực tế là, bởi vì Doanh Thiên chưa có lên đài, cho nên bọn hắn cũng k dám lên.

Lại nói, ở đây ai dám đi trước Doanh Thiên.

Có một vị đến từ Nam Vực lão tổ lại gần hỏi 1 vị tây vực lão tổ:”Minh huynh, tại sao nãy giờ bên này mọi người im lặng vậy”.

Vị lão tổ được gọi Minh huynh này vội giật mình đáp:”Không có gì, không có gì, chỉ là đường xa nên mệt mà thôi”.

“Mệt?”. Vị nam vực lão tổ kia có chút ngẩn.

Dù sao bọn hắn những này lão tổ tu vi thâm hậu, di chuyển hàng tỉ dặm đều không thành vấn đề, nói là mệt do đi xa liền không hợp lý. Hơn nữa là bọn hắn vượt qua không gian trùng động mà tới.

Biết đối phương không muốn nói, vị nam vực lão tổ này cũng là trở về chô của mình.

Ngay lúc hắn định trở về thì vị lão tổ tây vực kia gọi lại:”Kỳ huynh, xin chờ đã”.

“Có chuyện gì”. Vị lão tổ nam vực hỏi.

“Nề tình chúng ta đã từng có giao tình, ta vẫn là nhắc nhở huynh 1 câu”. Vị tây vực lão tổ chậm rãi nói.

“Câu gì”.

Vị tây vực lão tổ kia hít sâu một hơi, sau đó thận trọng nói ra,:”đi dặn đám tiểu bối, ngàn vạn lần không nên đi chọc Doanh Thiên kia, cho dù là huynh cũng vậy, nếu không, hậu quả khôn lường”.

“Lời này thế nào”. Vị nam vực lão tổ có chút không hiểu.

“Ta không thể nói, ta chỉ có thể nói như vậy”. Tây vực lão tổ đáp.

Trên thực tế, hắn là không dám nói. Hắn sợ tiết lộ thân phận Doanh Thiên, đề Doanh Thiên tới tìm hắn tính sổ. Hắn rõ ràng, ờ đây mỗi một người hành động cùng lời nói đều không qua khỏi mắt Doanh Thiên.