Âm Hoàng

Quyển 3 - Chương 7

Đêm khuya như mực, rời xa thành thị náo nhiệt rầm rĩ, trong biệt thự chỉ có mập mờ u tĩnh.

Bên trong phòng tắm hơi nước như sương tràn ngập, mơ hồ có thể thấy được một vị nam tử thân hình thon dài đang tắm.

Hắn tắm rất nghiêm túc, cứ như là chuẩn bị tiến hành nghi thức nghiêm trang mà tỉ mỉ nào đó vậy.

Dòng nước ấm áp mang theo bọt nước từ đường cong thân thể trườn xuống, nam tử chậm rãi giơ tay lên hất tóc ra sau, bọt nước trong suốt quyến rũ trên lông mi, giống như song mâu u ám của hắn.

Theo tiếng nước nhỏ dần, nam tử kéo qua một chiếc khăn mềm mại rời khỏi phòng tắm.

Đứng ở trước kính, hắn chăm chú nhìn kỹ thân hình hoàn mỹ của mình, cuối cùng đường nhìn dường như ngừng lại trên mặt.

Hàng mi ôn nhuận, đôi mắt xếch lên, đôi môi nhạt màu.

Ngũ quan trong gương đoan chính mà hoàn mỹ nói không nên lời, nhưng khi kết hợp lại, lại có ý nhị khiến cho người ta không dời mắt ra được, lộ ra gợi cảm khó diễn tả.

Nam tử yên tĩnh nhìn, khóe miệng hài lòng nhếch lên một nụ cười.

Khăn mặt rơi trên mặt đất, hắn tựa hồ cũng không tính lau khô nước trên thân, mà là trực tiếp mặc một cái áo sơ mi trắng vào.

Chiếc áo mỏng rất có khiếu, bị nước trên thân sấm ướt có chút trong suốt, thế nên đường cong thân thể được ái muội ôm lấy,

tỉ lệ vóc người đặc biệt cân xứng, giống như vai chính ở tấm poster trên tường.

Nhưng ngay cả chính bản thân nam tử cũng không biết, hắn căn bản cũng không phải là người trên poster kia, mặc dù hai người có ngoại hình hoàn toàn giống nhau.

Hắn vì bị thôi miên mà mất ký ức, Diệp Thần thủy chung tin tưởng vững chắc mình chính là Bạch Thiên Nghiêm trên poster. (o.O ko phải tên khốn Đoạn Vô Thần

trước đây tranh vai diễn với đại thúc???)

Đôi chân trần không một tiếng động đi tới trước cửa đối diện hàng lang, hơi thở Diệp Thần có chút nhanh hơn, tựa như chờ mong, nhưng càng nhiều hơn chính là thấp thỏm. (đậu xanh rau má, nó chờ ko kịp nên mún bò lên giường gấp, tiện nhân vô liêm sĩ >’’’’’’’’