“Anh họ?” Đoàn Duệ Thanh kinh ngạc đứng dậy “Sao anh lại về đây?”
Vân Thiệu Thần không còn mặc một thân cảnh phục như thường ngày, mà là một bộ y phục thoải mái, đơn giản ngày thường, y gặp được Đoàn Duệ Thanh ở đây cũng có chút kinh ngạc, bất quá người ngoài rất khó nhìn ra được từ vẻ mặt vạn năm bất biến của hắn.
“Anh đến tìm Đoàn thúc có việc.” Y trả lời.
Đoàn Duệ Thanh không hỏi chuyện gì, liền gật đầu, nói: “Vậy lát nữa anh có về thành phố không?”
“Không trở về.” Vân Thiệu Thần lắc đầu.
“Vậy em chờ anh ở ngoài.” Đoàn Duệ Thanh cười cười, thoạt nhìn rất vui vẻ.
(Không vui sao được >3.