Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 63: Sao lần nào cũng tỉnh dậy đúng lúc thế này

“ Đừng có ngây thơ nữa, bộ hai người tưởng nơi này là nhà, là gia tộc của Lăng Hàn Phong sao? Muốn làm gì thì làm à?”

“ Chẳng lẽ ngay cả một đệ tử thiên tài như Lăng Hàn Phong cũng không dám ra tay trảm sát con heo mập sao?”

Tư Mã Thiên lập tức lộ vẻ khó tin, còn Tôn Hạo Quân chỉ khẽ díu mày suy nghĩ, không tỏ ra quá bất ngờ, thậm chí bắt đầu hiểu rõ ngụ ý câu nói của Tư Mã Phong Vân.

“ Nơi này là tông môn, là tông môn thì cho dù bất kỳ ai, cũng phải giữ một số quy tắc chuẩn mực của nó. Nếu như một tông môn ngay cả quy tắc chuẩn mực cũng không có, tông môn đó không còn tồn tại được bao lâu nữa. Và sát hại đồng môn, chính là một trong những chuẩn mực cần phải tuân thủ triệt để.”

“ Đừng nói là Lăng Hàn Phong, ngay cả tông chủ cũng không dám vi phạm quy tắc này, giờ hiểu ý ta muốn nói rồi chứ gì?”

“ Trước khi bái vị trưởng lão làm sư phụ, chắc chắn vị trưởng lão sẽ dặn dò thận trọng những quy tắc cần tuân thủ và cần né tránh cho Lăng Hàn Phong biết rõ, nếu như Lăng Hàn Phong dám không tuân thủ quy tắc, không chỉ là vi phạm quy tắc tông môn, còn trực tiếp tát thẳng vào mặt sư phụ của mình. Và một tên đệ tử không biết nghe lời, tương lai dưới tay vị sư phụ đó như thế nào thì chỉ có trời mới biết rõ. Nên Lăng Hàn Phong cho dù hận không thể phang thây xẻ thịt con heo mập ra, nhưng cũng không ngu xuẩn tới mức mang tương lai của mình ra đánh đổi, tuyệt đối không dám làm càng lấy mạng tên cẩu tạp chủng đó, cùng lắm là đánh hắn thành tàn phế mà thôi.”

Đôi mắt Tư Mã Phong Vân lóe qua tia sáng vận mưu như thần, nhìn xa trông rộng.

“ Thì cho dù đánh hắn thành tàn phế cũng tốt chứ sao?”

“ Không, không, nếu chỉ đánh hắn thành tàn phế, hoàn toàn không phù hợp với lợi ích của chúng ta. Vả lại, hai người có nghĩ tới vấn đề “ Vận Thanh Thiên” không?”

““ Vận Thanh Thiên”? con heo mập còn dám chơi trò đó sao? Vả lại, với địa vị của Lăng Hàn Phong, cho dù chơi trò đó cũng đâu thể ảnh hưởng gì nhiều tới hắn được chứ?”

“ Đúng là cho dù con heo mập có sử dụng “ Vận Thanh Thiên”, Lăng Hàn Phong cùng lắm bị nhốt bế quan một thời gian dài, một hình phạt không hơn không kém, nhưng hai người có nghĩ tới hậu quả phải gánh chịu của chủ mưu vụ này không?”

Nghe xong lời nói của Tư Mã Phong Vân, cả Tư Mã Thiên và Tôn Hạo Thiên không kềm được toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh.

Đúng thế, “ Vận Thanh Thiên” không làm gì được Lăng Hàn Phong, chẳng lẽ không làm gì được hai chủ mưu sao? Và tính toán kỹ lưỡng cỡ nào, cũng quên tính là con heo mập đó tuyệt đối là thằng điên liều mạng, hắn tuyệt đối dám chơi “ Vận Thanh Thiên” thêm lần nữa cho mà xem.

Lúc đó không chỉ chịu hình phạt, vụ việc đổ bể, thậm chí phải đón nhận cơn thịnh nộ của Lăng Hàn Phong nữa chứ.

Cả hai không dám đánh cược vào việc “ Vận Thanh Thiên” không thể tìm ra chủ mưu vụ này.

“ Thuộc hạ tính toán không kỹ, suýt chút nữa thì làm hại tới Thiên thiếu gia và Huyết Lang Bang, mong phó bang chủ trừng phạt.”

Tôn Hạo Quân tuyệt đối là con chó trung thành của Tư Mã Phong Vân, nhận ra sai lầm chết người của mình, trực tiếp quỳ xuống chịu tội.

Tư Mã Phong Vân mỉn cười ngật đầu hài lòng với thái độ của quân sư của mình, cười nói: “ Tôn quân sư, mưu kế này không sai, thậm chí là hoàn hảo, chỉ là thời điểm chưa thích hợp mà thôi. Nên anh không có tội lỗi gì cả, hãy đứng dậy.”

Tôn Hạo Quân thầm thở phào nhẹ nhõm.

“ Theo đánh giá của quân sư, thực lực tên cẩu tạp chủng đủ sức dành được một trong hai mươi suất tham dự thí luyện liên tông môn chứ?”

“ Ý của anh hai là ….”

Tư Mã Phong Vân giơ tay lên cản lại Tư Mã Thiên muốn nói gì đó, nhìn chằm chằm vào Tôn Hạo Quân chờ câu giải thích của hắn.

“ Bẩm phó bang chủ, nửa năm trước con heo mập đó đã dễ dàng đánh bại một tiên thiên tầng 7 kích hoạt võ hồn cấp 2, cộng thêm hai tiên thiên tầng thứ 6 có võ hồn tương tự, thậm chí thuộc hạ cho rằng tên khốn đó còn đang che dấu thực lực của mình chưa bung hết sức. trải qua nửa năm trưởng thành ….. nếu như may mắn không gặp phải một trong thập đại cao thủ quá sớm, hoàn toàn có cơ hội chiếm một suất tham dự thí luyện liên tông môn ạ.”

“ Vì sao, vì sao tên khốn đó cùng một thời điểm gia nhập tông môn với mình, mà hắn tiến bộ tới mức không ngờ, còn mình thì….”

Tư Mã Thiên vô cùng không cam tâm cắn răng nói.

“ Không thể phủ nhận, tất cả mọi người đều đánh giá sai lầm tiềm năng đáng sợ của tên cẩu tạp chủng đó, hắn có thể tiến bộ nhanh như vậy chắc chắn có được cơ duyên nghịch thiên nào đó, thậm chí chúng ta không thể biết được rằng còn cơ duyên nghịch nào đó lần nữa đổ xuống đầu hắn trong nửa năm nay hay không. Với những người như thế này, nếu như đã là kẻ thù, thì phải tranh thủ trước khi hắn kịp trưởng thành, gϊếŧ ngay không do dự.”

Đôi mắt của Tư Mã Phong Vân lóe qua tia sáng đầy sát khí, thậm chí có chút ghen tỵ với sự tiến bộ tới mức không ngờ của Dương Kiệt.

Không phải sao? Tư Mã Phong Vân đã vào Thánh Hỏa Tông được hai năm(thiên tài tự kích hoạt võ hồn được đặc cách thu nhận vào tông môn bất kỳ lúc nào, không cần phải qua thí luyện gia nhập tông môn theo Thánh Hỏa Lệnh như Dương Kiệt trước kia, Và thập đại cao thủ tông môn đa số đều thuộc diện thiên tài như thế này), tiêu tốn hết bao nhiêu tài nguyên tu luyện mới có được thành quả ngày hôm nay. Còn nhìn lại đối phương thì sao? Không ghen tỵ mới lạ.

“ Ý của phó bang chủ là muốn đợi hắn vào tới bí cảnh…” Tôn Hạo Quân làm một động tác cứa ngang cổ.

“ Đúng thế, ở bên ngoài tông môn không dám ra tay gϊếŧ hắn, nhưng vào tới bí cảnh, sống chết do trời, nếu hắn chết trong bí cảnh, thì lấy gì mà chơi trò “ Vận Thanh Thiên” nữa chứ?”

Tư Mã Phong Vân cười lạnh nói.

“ Đúng, đúng, chết trong bí cảnh, bí mật cũng sẽ chôn vùi theo cái chết của hắn, chúng ta sẽ không còn phải lo sợ vụ việc bị đổ bể nữa.”

Tư Mã Thiên phấn khích cười nói.

“ Cho nên, hãy tạm thời giữ lại ký ức ma thạch, đợi tới khi hắn chiếm được suất vào bí cảnh, chúng ta mới tung ra cho Lăng Hàn Phong xem, chắc chắn con rắn độc đó sẽ ra tay trừ khử kẻ thù trong bí cảnh không chút do dự. Ngoài ra, chúng ta có thể liên minh với con rắn độc đó,thông qua việc này lấy được tình nghĩa và hảo cảm của hắn, tuyệt đối có lợi cho chúng ta sau này.”

“ Hay, hay, một mũi tên trúng hai con nhạn, đúng là đại ca nhìn xa trông rộng.”

“ Nhưng lỡ như hắn không chiếm được suất tham dự bí cảnh thì sao?”

Tư Mã Thiên liên tưởng tới tình trạng xấu nhất, tò mò hỏi.

“ Hắn chắc chắn có suất tham dự. thậm chí theo Linh cảm của anh lần này hắn thậm chí sẽ vang danh khắp tông môn.”

Tư Mã Phong Vân tỏ vẻ tự tin dứt khoát nói.

“Chắc em cũng biết rõ linh cảm của anh từ nhỏ tới lớn chưa từng sai lần nào đúng không?”

“Dạ, Em hiểu rồi ạ.” Tư Mã Thiên tỏ ra tin phục tuyệt đối anh ruột của mình.

“ Em còn phải học hỏi nhiều đấy.” Tư Mã Phong Vân tỏ vẻ hài lòng, lên tiếng dạy dỗ em ruột mình một câu.

“ Dạ, em sẽ cố gắng học hỏi từ anh hai và Tôn quân sư ạ.” Đối diện anh hai của mình, Tư Mã Thiên tựa như chú cún ngoan ngoãn, hoàn toàn không có vẻ cao ngạo coi trời bằng vung như ngày thường.

Tư Mã Phong Vân đưa mắt nhìn về phía xa xăm ngoài phòng khách, miệng lẩm bẩm nói nhỏ: “ Đại hội tỷ võ năm nay có nhiều trò thú vị đấy.”

----

Quay trở lại Dương Kiệt ngay sau khi nhờ hệ thống giải độc xong, đã bế theo Diệp Tuyền nhanh chân quay trở về tông môn.

Cũng may là hai tên canh gác đang ngái ngủ, nên Dương Kiệt vô cùng dễ dàng sử dũng Càn Khôn Nhất Thiểm vượt qua cổng vào, không bị ai phát hiện cả, nếu không thì không biết phải giải thích như thế nào với Diệp Tuyền đang bất tỉnh trên tay.

Đi đường vòng né qua những địa điểm đông người, cuối cùng thì cũng quay trở về tới trang viên của mình. Đặt Diệp Tuyền lên chiếc giường trong căn phòng giành cho khách, Dương Kiệt không kềm được thở phào nhẹ nhõm, dùng tay lau lau những giọt mồ hôi lạnh còn chảy dài trên trán.

Mẹ kiếp, làm như đang đi nɠɵạı ŧìиɧ không bằng. Mà được nɠɵạı ŧìиɧ còn đỡ, chả được cái gì mà còn mang cục nợ vào người, đúng là bó tay.

Uy lực của Thiên Đạo quả thật đáng sợ, ngay cả Diệp Tuyền cũng suýt chút nữa thì dính chiêu, nếu như không phải mình có hệ thống giúp đỡ, e rằng Diệp Tuyền đã bị xâm phạm mất tiêu rồi.

Kết quả là, sau khi tỉnh dậy con hổ cái này sẽ xé xác mình ra, sau đó tự vẫn. Mà cho dù không xé xác mình, ả tự vẫn là điều chắc chắn, với tính cách của ả, chắc chắn sẽ làm như vậy. Và lại thêm một án mạng xảy ra nữa.

Nghĩ tới điều đó, Dương Kiệt không kềm được run bắn người lên. Thậm chí suy nghĩ có nên xa cách những người xung quanh, đừng để họ trở thành vật thí mạng cho mình.

“ Diệp sư tỷ, Diệp sư tỷ ~~!!”Kềm nén những suy nghĩ tiêu cực đó, Dương Kiệt dùng tay vỗ nhẹ lên má Diệp Tuyền vài cái, vẫn không thấy có phản ứng gì cả.

“ Chẳng lẽ lại phải trở về nghề nghiệp cũ của mình, nhân viên cứu hộ thực hiện hô hấp nhân tạo sao?”

Dương Kiệt khẽ nuốt nước bọt vào cổ họng, tỏ ra vô cùng khó xử.

“ Không xào cũng đã xào qua hết rồi, hô hấp nhân tạo thì sao nào, chắc Diệp sư tỷ cũng không giận hờn gì mình đâu nhỉ?” Không ngừng dùng lời lẽ thuyết phục bản thân, cái mỏ heo đã chu lại, chuẩn bị áp sát vào miệng của Diệp Tuyền để tiến hành hô hấp nhân tạo.

“ Đồ da^ʍ tặc ~~~!!” bốp ~~~!!

Lại thêm một lần nữa Diệp Tuyền tỉnh dậy kịp thời, trực tiếp một cái bạt tai tặng cho Dương Kiệt.

Mẹ kiếp ~! Rốt cuộc là cái gì và cái gì đây, sao lần nào cũng tỉnh dậy đúng lúc thế này??