Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 1 - Chương 75: Anh rể , cứu chị em với

Trong phòng nghỉ.

Vạn Dục Ninh đang ngồi trước trang điểm. A Mai cầm túi bước vào, "Dục Ninh, tại sao còn chưa thay váy cưới ? Chú rể đang chờ cậu đi ra ngoài mời rượu đấy."

"A Mai, cậu đóng cửa lại đi."

A Mai đóng cửa lại rồi bước tới, trông thấy sắc mặt của Vạn Dục Ninh tái nhợt, hai tay còn ôm lấy bụng thật chặt, "cậu đừng làm mình sợ, cậu bị sao vậy ?"

"bụng khó chịu quá."

"hả ?"A Mai ngồi xổm người xuống, "vậy thì mau tới bệnh viện thôi."

"sẽ không có chuyện gì to tát đâu, "Vạn Dục Ninh hít sâu hai cái, "cậu giúp mình mang lễ phục lại đây."

"ừ."

"A Mai, ban nãy lúc đeo nhẫn, cậu có trông thấy Hứa Tình Thâm không ?"

"có thấy, "A Mai kéo dây kéo áo cưới xuống cho cô ta, "đứng cùng với Tưởng Viễn Chu."

Vạn Dục Ninh nhìn chằm chằm khuôn mặt của mình trong gương, "A Mai, mình vẫn không nuốt trôi được cái cục tức này. Chiếc hộp đựng thuốc lá ở trong túi của Phương Thịnh, hẳn chính là của Hứa Tình Thâm đem tặng."

"vậy thì sao, hôm nay là ngày cưới của cậu đấy, cậu đừng làm bậy nha."

"sợ cái gì ?"Vạn Dục Ninh giơ bàn tay ra đặt lên bụng của mình, "mình đang mang thai mà, ai mình cũng chả sợ, nhưng bây giờ bụng mình hơi đau, lát nữa mời rượu xong mình sẽ lập tức đến bệnh viện ngay để khám thử xem sao. A Mai, cậu giúp mình gọi Hứa Tình Thâm đến đây đi."

"gọi cô ta tới đây làm gì ?"

"mình sẽ cho cô ta cơ hội để cô ta đẩy mình một phát."

A Mai giật nảy mình trợn to đôi mắt, "Dục Ninh, việc này không thể được, đây không phải là chuyện đùa đâu."

"mình không đùa, chuyện có liên quan đến đứa bé, sẽ chẳng có ai nghi ngờ mình đâu, huống chi hôm nay lại là đám cưới của mình nữa."

Vạn Dục Ninh lôi kéo A Mai, "cậu là bạn thân của mình mà, ngay cả cậu cũng không giúp mình sao ?"

A Mai nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, "được rồi, sau khi cô ta tới đây cậu cũng đừng làm thật đấy nhé. Trong phòng nghỉ này không có camera, cậu chỉ cần giả bộ làm ra vẻ là được rồi."

"mình biết mà, mình còn có thể đem con của chính mình ra đùa giỡn được hay sao ?"

Trong tiệc cưới.

Hứa Tình Thâm quay trở về chỗ ngồi của mình. Hứa Minh Xuyên trưng cái mặt nhiều chuyện ra tiến lại gần cô, "hai người đã đi đâu làm gì ?"

"không có gì."

Hứa Tình Thâm nhìn đồng hồ, "Minh Xuyên, chúng ta đi thôi."

"bây giờ á ? Đồ ăn còn chưa có bưng lên đâu."

"chúng ta cũng xem như là đã tới tham dự, không vô phép là được rồi. Nếu em muốn ăn thì chị mời em đi ra ngoài ăn."   Hứa Minh Xuyên biết cô không muốn tiếp tục lại ở đây nữa, cậu vội vàng gật đầu, "được rồi."

Hai chị em đứng dậy đi ra khỏi buổi tiệc. Đèn đuốc ở bên ngoài sân cỏ sáng choang rực rỡ. Tưởng Viễn Chu đang trò chuyện với mọi người. Hứa Tình Thâm mới vừa bước xuống bậc thềm thì có hai người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ vest màu đen đi tới.

"Hứa tiểu thư."

Cô nhìn chăm chú về phía hai người với ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ, "các người là ai ?"

"trong phòng nghỉ có người muốn gặp cô, mời cô đi theo chúng tôi qua đó."

"ai muốn gặp tôi ?"

"Phương tiên sinh."

"chị, "Hứa Minh Xuyên nhỏ giọng thì thầm, "anh ấy tìm chị nhất định là có chuyện, nói không chừng là muốn từ hôn với cái bà họ Vạn kia đấy."

Hứa Tình Thâm vẫn đứng im ở tại chỗ không động đậy, "nếu đã muốn gặp tôi, tại sao anh ấy lại không tự mình tới đây ?"

Một trong hai người đàn ông bước tới phía trước, hình như không muốn để cho người khác nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, "Phương tiên sinh cảm thấy khó chịu, muốn mời Hứa tiểu thư qua giúp một tay."

Hứa Tình Thâm giật mình. Xem ra Phương Thịnh lại phát bệnh nữa rồi.

"Hứa tiểu thư, mau lên đi."

"được, tôi đi với các anh."Hứa Tình Thâm không còn nghi ngờ gì anh ta nữa, sải bước theo hai người rời đi.

Ở cách đó không xa, Tưởng Viễn Chu mới vừa rồi còn trông thấy hai chị em đang đứng ở đó, vừa quay đi quay lại một cái, lại chỉ còn trơ trọi mỗi một mình Hứa Minh Xuyên.

Người đàn ông gạt mọi người qua một bên đi về phía Hứa Minh Xuyên, "chị của em đâu ?"

Hứa Minh Xuyên ho nhẹ mấy tiếng, định lừa gạt cho qua chuyện, "chị ấy nói đi toilet."

"hai người đàn ông ban nãy là ai ?"

Hứa Minh Xuyên cố gắng đè nén sự bất an xuống. Tưởng Viễn Chu này dù sao cũng là người mà chị cậu đã dẫn về nhà ăn cơm, vậy hẳn cũng coi như là bạn trai của chị ấy rồi."bọn họ nói...... có việc muốn mời chị ấy đến phòng nghỉ một chuyến."

"ai tìm cô ấy ?"

"không, không biết nữa."

Tưởng Viễn Chu cao hơn nhiều so với Hứa Minh Xuyên, ánh mắt của anh liếc xéo cậu thiếu niên đang đứng trước mặt mình. Mới từng này tuổi đã học đòi nói láo trước mặt anh, "có thể bảo chị của em đi tới phòng nghỉ, nếu không phải người của nhà họ Vạn thì chính là Phương Thịnh, "Người đàn ông duỗi ngón tay ra chỉ một cái về phía nơi xa, vừa khéo Phương Thịnh cũng bước ra, "chú rể đang ở đó, vậy người tìm chị em chính là Vạn Dục Ninh rồi."

"cái gì ?"Hứa Minh Xuyên kinh hoảng tái mặt, quay đầu lại nhìn kỹ, "anh ấy không phải đang ở trong phòng nghỉ sao ? Tại sao anh ấy lại ở đây."

Sắc mặt của Tưởng Viễn Chu vô cùng căng thẳng, trong nháy mắt liền hiểu ra tất cả mọi chuyện. Thông minh như Hứa Tình Thâm mà lại có thể dễ dàng bị lừa gạt như vậy, còn không phải là bởi vì quan tâm nên mới bị rối loạn sao ?

"vậy chẳng lẽ là cái bà Vạn Dục Ninh đó đã lừa gạt chị của em rồi sao ? Bà ta muốn làm gì đây ?"Hứa Minh Xuyên đã sốt ruột đến mức chỉ còn thiếu nước dậm chân bình bịch.

"đây là chị của em tự mình dâng tới cửa, trách ai được chứ ?"

Hứa Minh Xuyên không ngờ rằng Tưởng Viễn Chu lại có thái độ lạnh lùng như vậy, "chị ấy không phải là bạn gái của anh sao ? Anh mau đi cứu chị ấy đi."

Gợn sóng trong mắt của Tưởng Viễn Chu khẽ nổi lên. Lão Bạch thấy vậy liền bước tới, "có cần tôi đi qua đó một chuyến hay không ?"

"xen vào việc của người khác."

"anh rể, anh thật sự không tính đi cứu chị của em sao ?"Hứa Minh Xuyên trong tình huống dầu sôi lửa bỏng, vội vàng nịnh bợ phủ đầu.

Sắc mặt của Tưởng Viễn Chu vô cùng kỳ quái, liếc nhìn cậu. Hai chị em nhà họ Hứa này thật đúng là giống nhau như đúc, lúc cần dùng tới biện pháp mềm mỏng xoa dịu thì so với khỉ còn tinh quái hơn nhiều.

"em quay về chỗ ngồi của mình trước đi, chị của em sẽ đi tìm em."

"dạ dạ dạ."Hứa Minh Xuyên không ngừng gật đầu liên tục, xoay người lại lập tức bước vào trong nhà hàng.

Tưởng Viễn Chu lấy điện thoại di động ra, đưa về phía lão Bạch ở bên cạnh, "gọi điện thoại cho cô ấy, bảo cô ấy mau chóng tới đây, nói rằng Phương Thịnh muốn mời rượu chúng ta."

"dạ."

Hứa Minh Xuyên quay trở lại buổi tiệc cưới, trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy căm tức. Vạn Dục Ninh cướp mất người yêu của Hứa Tình Thâm còn chưa nói, lại còn nhiều lần muốn hãm hại chị ấy, ỷ trong nhà có tiền nên muốn làm gì thì làm, chị của cậu đã nuốt xuống bao nhiêu ấm ức rồi ?

Hứa Minh Xuyên nhìn lướt qua mặt bàn, thừa dịp lúc mọi người không chú ý, vớ lấy một chai sữa tươi rồi đặt ở trên đùi. Cậu lôi từ trong túi ra một món đồ đã sớm chuẩn bị sẵn từ trước, xé một góc ra rồi đổ vào trong chai sữa.

Cái này cậu đã mua ở trên đường đi tới đây, đặc biệt chuẩn bị cho Vạn Dục Ninh.

Ở bên kia, Hứa Tình Thâm đang đi theo hai người đàn ông. Gần bước tới trước cửa phòng nghỉ, cô ngẩng đầu lên nhìn, trông thấy camera gắn ở trên trần nhà tựa như một con mắt khổng lồ đang nhìn cô chằm chằm không thả, ánh mắt của cô đảo qua dừng lại trên cánh cửa đang đóng chặt của căn phòng nghỉ kia.

Trong lòng cô trước sau vẫn luôn có một cảm giác không nói nên lời đang dâng lên một cách mất kiểm soát.

------ Lời tác giả ------

Ngày mai là ngày miễn phí cuối cùng, ngày 1/8 sẽ lên kệ trả phí, đối với các bạn cũng như đối với tôi mà nói đó đều là tin mừng, rốt cuộc tôi đã có thể viết cho sướиɠ tay rồi, các bạn cũng có thể đọc cho thật đã, chương đầu tiên sẽ là 2 vạn, đảm bảo sẽ khiến cho các bạn cảm thấy thoải mái ~