Đến Tương Lai Tôi Là Học Bá

Chương 53

Edit: Thủy Lưu Ly

Cuối cùng Mạc Vấn cũng thật sự dùng Quang Não tra thử, cậu không tin trong tình huống đưa nhẫn mà không mở miệng gì là đại biểu cho ý tứ ‘Anh/em muốn kết hôn với em/anh’.

Nhưng kết quả tìm kiếm lại đúng là như vậy, trong tương lai không có ai đeo nhẫn vì cảm thấy mới mẻ đẹp đẽ cả, đưa nhẫn cho người yêu, là một lời cầu hôn không tiếng động.

Khó trách lại đặt làm kích cỡ ngón đeo nhẫn, bởi nếu đeo nhẫn vào ngón giữa thì có thể không phải là ý muốn cầu hôn.

Đều do khác biệt văn hóa gây họa cả, cũng vì thế mà Mạc Vấn chưa kịp chuẩn bị, đã được thông báo sắp phải đính hôn.

“Quá nhanh.” Mạc Vấn nhíu mày, trong lòng có hơi chần chờ.

Đối với chuyện đại sự cả đời này, Mạc Vấn có thể xem là kiểu đàn ông bảo thủ điển hình của Hoa quốc. Mới yêu đương không bao lâu đã kết hôn khiến cậu cảm thấy tiến độ quá nhanh, bởi sau khi đính hôn thì chứng tỏ hai người sắp kết hôn, cũng có nghĩa là hai người sẽ chính thức trói chặt vào nhau, có trách nhiệm, nghĩa vụ với nhau.

Mạc Vấn còn muốn chờ một thời gian, để xem Warner có phải là người thích hợp với bản thân không. Tuy rằng Mạc Vấn thích Warner, thái độ yêu đương cũng rất chân thành, nhưng vẫn cảm thấy tốc độ thế này có hơi nhanh.

Bởi vì kết hôn không phải là chuyện đơn giản như vậy, không phải chỉ quan sát nhân phẩm của đối phương, còn phải xem tình cảm của đối phương là lâu dài hay chóng vánh, trừ điểm này ra, cũng phải xem thử trong cuộc sống hai người sau này, đối phương có thể hòa bình sống chung với mình không nữa.

Trước đây Mạc Vấn có nghe nói, có nhiều cặp đôi, trước khi kết hôn thì vui vẻ, hạnh phúc, quấn quýt lấy nhau, nhưng sau khi kết hôn thì mỗi ngày đều cãi nhau, người vợ còn hay về nhà mẹ đẻ nhiều lần. Còn nguyên nhân thì do người vợ có bệnh thích sạch sẽ, mà người chồng lại hay mang bít tất nhiều ngày không thay đổi.

Cho nên khảo sát nếp sống người yêu cũng vô cùng quan trọng, đừng vừa ấm đầu đã kích động đi đăng ký kết hôn, trải qua thời gian mới hối hận không kịp.

Với lại yêu cầu đối với người cần kết hôn cùng và người yêu là không giống nhau, ít nhất, Mạc Vấn cảm thấy hai người không giống.

Lúc yêu nhau chỉ cần đối phương dễ nhìn, hợp rơ là được, còn có phải là loại người có mới nới cũ hay không thì phải xem giá trị may mắn của bản thân. Bạn có thể lựa chọn yêu một người khi chỉ biết giá trị nhan mà không biết tính cách của đối phương, nhưng tuyệt đối sẽ không nói nhất định muốn kết hôn với người đó.

Trừ khi bị giá trị nhan rất cao của đối phương mê muội, choáng váng đầu óc.

Mạc Vấn ôm thái độ chân thành nói chuyện với Warner. Cảm giác của cậu với anh rất tốt, nhưng tiến độ quá nhanh luôn khiến lòng cậu không chắc chắn, cho nên cậu vẫn chú ý tùy duyên hơn.

Phải trải qua một thời gian dài ở chung, mọi người đều yêu thích lẫn nhau, thì sau đó mới có thể bước vào giai đoạn kế tiếp —— đính hôn.

Hiện tại, Mạc Vấn đang đối mặt với một vấn đề như vậy.

(Bạn trai có giá trị nhan cao vừa kết giao với tôi không lâu đã muốn đính hôn với tôi. Tôi phải làm cách nào để uyển chuyển nhắc nhở đối phương hiện tại còn quá sớm?) Gõ xong, lại dò xem có sai lầm chỗ nào không, Mạc Vấn mới ấn một cái trên màn hình, đăng lên mạng, sau đó ngồi chờ những người bạn trên mạng trả lời lại.

Có lẽ không phải là chủ đề liên quan đến những tin tức Hot hiện nay, cho nên người vào xem cũng ít ỏi không có mấy, phải vất vả lắm mới có một người xuất hiện.

Lầu 1: Lúc hắn đưa nhẫn thì từ chối không phải được rồi sao? Hắn có thể ép lâu chủ nhận được à.

Đúng đấy, người này nói rất đúng, cầu hôn nhất định sẽ đưa nhẫn, lúc đó từ chối thì không có vấn đề gì, nhưng mà cậu đã đeo chừng mấy ngày rồi.

Mạc Vấn phiền muộn một hồi, trả lời: Bởi vì nguyên nhân đặc thù nên đã nhận nhẫn, cho nên hiện tại mới không biết phải xử lý thế nào mới không làm đối phương tổn thương.

Cài này không trả lời còn đỡ, vừa trả lời, không tới mười phút, người nhắn lại bắt đầu tăng lên.

Lầu 2: Oimeoi, nhìn thấy một nam cặn bã, không muốn đính hôn thì nhận nhẫn làm đếch gì.

Lầu 4: Không đề nghị lâu chủ từ chối, nếu như tính khí người kia không tốt, có thể trở mặt tại chỗ, đây là tiết tấu thím muốn bị đá.

Mạc Vấn: “…” Từ khi sinh ra đến nay lần đầu tiên bị gọi nam cặn bã, cũng không uổng sống lại một đời.

Mạc Vấn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy lầu 4 còn có lý trí, sau đó trả lời y: Tôi rất xác định sẽ không như vậy, trước mắt anh ấy rất thích tôi, cầu hỏi 4L, bạn có cách nào không.

Lầu 6: Đúng là sống lâu mới thấy chuyện gì cũng có thể xảy ra, ỷ vào tình cảm đối phương mà trắng trợn không kiêng dè thả câu đối phương. Giá trị nhan của hắn rất cao sao? Cao thì giới thiệu cho tôi, buồn phiền của lâu chủ sẽ hoàn toàn không còn.

“…” Mạc Vấn thật lòng trả lời: Cảm ơn, không cần, tôi cũng không phải muốn thả câu anh ấy.

Lầu 7: Không biết lâu chủ có thật lòng yêu thích đối phương không, lâu chủ có thể đặt mình vào vị trí của người kia xem. Nếu như lâu chủ yêu một người, lúc đưa nhẫn đối phương cũng nhận lấy rồi, đang lúc lâu chủ cho rằng mình cầu hôn thành công mà tràn ngập vui sướиɠ, đối phương lại nói hiện tại còn quá sớm, không thể đính hôn, cầu hỏi, lúc đó phải ứng của lâu chủ thế nào. Mặc thái độ có uyển chuyển thế nào, khi lâu chủ đã tỏ ý như vậy, cũng là đã và đang tổn thương hắn.

Nhìn bình luận của lầu 7, Mạc Vấn trầm mặt. Lầu 7 nói rất đúng, bất kể cậu biểu đạt uyển chuyển cỡ nào, thì đứng ở góc độ của Warner cũng chỉ có một ý tứ, nhận nhẫn nhưng không muốn đính hôn.

Tiếp tục nhìn xuống, thấy từ lầu 10 đến lầu 30, tất cả đều mắng cậu bạt điểu vô tình, nói hành vi rõ ràng đã nhận nhẫn rồi lại đột ngột đổi ý của cậu quá đáng ghét.

Mạc Vấn cẩn thận suy nghĩ một chút, việc này, đúng là cậu làm không đúng, trong khi Warner từng giây từng phút đều nghĩ đến tương lai, hoạch định tương lai, cậu lại chưa từng thật sự nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của hai người, luôn có thái độ, mọi việc cứ từ từ, tới đâu hay tới đó là tốt rồi.

Rốt cuộc tình cảm của Warner nghiêm túc và lâu dài thế nào, Mạc Vấn không thấy được, nhưng cậu cảm thấy nhất định sẽ lâu bền hơn chính mình. Chỉ cần nhìn thái độ của hai người là có thể nhìn ra, trong chuyện tình cảm này, Warner luôn là bên trả giá nhiều hơn.

Mạc Vấn bỗng nhiên nghĩ thông suốt, đính hôn không chỉ là một ràng buộc, càng là nền móng cho tương lai. Nếu Warner đã không sợ tình cảm giữa bọn họ sẽ nhạt dần theo thời gian thì cậu lo lắng cái gì chứ.

Lo lắng tình cảm mình bỏ ra nhưng không có kết quả tốt? Này không liên quan gì đến chuyện kết hôn hay không, đến lúc đau lòng tổn thương thì dù làm gì cũng không tránh được, cho nên không thể vì lo lắng tương lai sẽ chia tay mà lại giảm bớt trả giá tình cảm lúc này được.

Suy nghĩ một lúc, Mạc Vấn mới chân thành trả lời: Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ, tôi quyết định đính hôn với anh ấy.

Vừa đóng diễn đàn lại, Mạc Vấn đã thu được thông báo thi đấu. Cậu nhanh chóng liếc qua một cái rồi cất Quang Não, rời khỏi ký túc xá.

Bài đăng của cậu còn đang được người bình luận, thấy Mạc Vấn đã nghĩ thông suốt, tiếng mắng người cũng càng ngày càng ít.



Thời gian thi đấu hôm nay là vào buổi chiều, bởi vì Mạc Vấn có tâm sự nên trọng tâm không thả trên thi đấu, cộng thêm trình độ của đối thủ cũng không yếu cho nên vừa kéo đã kéo dài đến thời gian ăn cơm.

Thấy Mạc Vấn lại đang ngẩn người, Warner lên tiếng nhắc nhớ: “Mạc Mạc, vòng mộng bức.”

Sau khi Mạc Vấn lấy lại tinh thần, lập tức ném skill Giang Trục Nguyệt Thiên tới, theo đó mấy người Warner cũng thừa thế xông lên đánh bại đối thủ đối diện.

Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, trước khi Warner đi gửi cơ giáp, anh lặng lẽ ngồi trong buồng lái nhìn Mạc Vấn vài cái. Hôm nay Mạc Vấn phát huy quá thất thường.

Warner hơi lo lắng nghĩ, có phải bị bệnh không.

Lúc ăn cơm Mạc Vấn phải luôn mãi giải thích mình tuyệt đối không bị bệnh thì Warner mới yên lòng lại được.

“Lát nữa anh muốn tiếp tục huấn luyện với bọn họ, em muốn về ký túc xá sao?” Warner nhìn lướt qua mấy người Amber, rồi mới quay đầu nói với Mạc Vấn.

“À, về ký túc xá.” Mạc Vấn hơi khó hiểu sao hôm nay Warner vẫn còn muốn huấn luyện, có điều, cậu cũng không suy nghĩ nhiều. Nếu anh ấy đã nói huấn luyện thì chắc là cần huấn luyện, huống chi còn có mấy người Lambert theo cùng nữa mà.

“Vậy anh đưa em về.” Warner nói.

“Không cần, không phải em không biết đường.” Mạc Vấn lắc đầu một cái, từ chối Warner: “Anh cứ huấn luyện với mọi người đi.”

Một mình trở về ký túc xá, sau khi Mạc Vấn đổi áo ngủ cũng nằm nhũn trên giường đi ngủ, còn chuyện đính hôn, chờ Warner trở về lại thương lượng cũng không muộn.

Bởi vì mới kết thúc thi đấu, thân thể vô cùng mệt mỏi, nên Mạc Vấn không ngâm tắm đã lựa chọn nghỉ ngời.

Lần này vừa ngủ cũng không biết ngủ mấy tiếng, trong lúc mơ màng, Mạc Vấn cảm thấy dưới lầu có người gọi tên mình, lập tức bừng tỉnh, ngồi dậy, rướn người nhìn qua cửa sổ, mới biết trời đã tối hẳn.

Cẩn thận nghe thử, đúng là có người đang gọi tên cậu, hơn nữa, có mấy âm thanh là phát ra cửa sổ ký túc xá bên này, có lẽ là đang gọi giúp.

Cau mày, Mạc Vấn xuống giường, bước lại gần cửa sổ, dò đầu ra.

Vừa nhìn, Mạc Vấn đã kinh ngạc đến ngây người, là Warner.

Cậu thật không ngờ Warner có thể nghĩ ra những hành động dỗ dành con gái như vậy. Tuy rằng ngoài trời tối thui, nhưng bên cạnh ký túc xá vẫn có ánh đèn chiếu xuống, Mạc Vấn nhìn thấy Warner tay cầm hoa, trên đất còn có một cặp nến. Nhìn tới đây, tư tưởng của Mạc Vấn lại chệch đường ray, cậu tự hỏi, đã là thời đại này mà còn có nhà máy sản xuất nến sao?

Thấy nhân vật quan trọng rốt cuộc cũng xuất hiện, một đám người xem náo nhiệt đều rít gào: “Đại thần, vương tử đang cầu hôn với ngài đấy, ngài đừng đồng ý có được không.”

“Đại thần, nhanh chóng từ chối hắn đi! Tôi không thể tiếp thu chuyện ngài đính hôn nhanh như vậy được.”

Sau khi hai câu này bị người hét lên, không biết ai bắt đầu, cả đám người đều cao giọng lặp lại ba chữ: “Từ chối hắn!” “Từ chối hắn!” “Từ chối hắn!”

Mạc Vấn: “…” Sao tình tiết lại không giống trong kịch bản vậy, lúc này không phải nên nói ‘Đồng ý với hắn’ sao?

Mặc quần áo tử tế, Mạc Vấn đi xuống lầu, đến bên cạnh Warner, nhìn đối phương: “Thì ra anh nói huấn luyện là huấn luyện như thế.”

Warner 囧, có điều cũng may anh đã nhanh chóng phản ứng lại, quỳ một chân xuống đất, nâng bó hoa lên, nhìn Mạc Vấn, chân thành nói: “Lần trước em không biết ý nghĩa của việc tặng nhẫn, cho nên lần này anh muốn cầu hôn thêm một lần nữa, Mạc Mạc, kết hôn với anh được không? Anh sẽ đối tốt với em cả đời.”

Mạc Vấn: “…” Câu nói này nếu dùng trên người nữ sinh hẳn sẽ có cảm giác hơn, có điều, sao lại nhảy đến kết hôn rồi.

Đám người xung quanh đến thở cũng không dám thở mạnh, chỉ vì sợ sẽ ảnh hưởng đến quyết định của Mạc Vấn, nhưng vẫn có không ít người cầm Quang Não quay video lại.

Mạc Vấn im lặng suy nghĩ một hồi lâu, lâu đến mức Warner suýt cho rằng sẽ thất bại, thì Mạc Vấn đột nhiên vươn tay ra tiếp nhận hoa hồng, còn khẽ khàng trả lời một chữ: “Được.”

Âm thanh tuy rằng rất khẽ, nhưng chỉ cần nhìn khẩu hình cũng có thể nhìn ra cậu đang nói gì. Thấy vậy, tiếng thét chói tai lập tức truyền ra, thậm chí có nam sinh còn bi phẫn gào: “Tôi còn chưa kịp tỏ tình nữa, đại đại thật tàn nhẫn, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho chúng ta.”

Mạc Vấn cười tủm tỉm, rồi chợt bước lên trước một bước, vươn tay ôm lấy Warner.

Bức tranh này được Quang Não trung thực ghi lại, sau này cũng được lưu truyền rộng rãi, trở thành vật chứng cho tình yêu của hai người.

Mà bài đăng từ lâu đã bị Mạc Vấn quên sau gáy, bởi vì sau đó xuất hiện một bình luận mà càng bị đẩy lên cao, rất nhanh, trình độ hot của bài đăng này đã vượt xa những bài đăng khác.

Nội dung của mấy bình luận trước và sau quả thật chính là hai thái cực, trước đó đều đồng loạt mắng Mạc Vấn là nam cặn bã, còn sau đó thì ồ ạt đồng ý với ý kiến của Mạc Vấn, nói việc đính hôn này tuyệt đối không thể vội vàng được.

Muốn hỏi tại sao thái độ trước sau lại khác biệt lớn như thế, đều này phải nói đến tài khoản trong diễn đàn của Mạc Vấn.

Trước đây Mạc Vấn không có tài khoản diễn đàn, thế nhưng bởi vì Túy Ngọa Hồng Trần lên diễn đàn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, làm cậu không thể không đăng ký một cái, chẳng qua cậu chỉ hiện thân một lần, cộng thêm mỗi ID đều thông dụng với tất cả các diễn đàn, cho nên khi đăng bài, cậu cũng tiện tay dùng lại ID cũ.

Sau khi đăng ký ID, lại chỉ từng dùng một lần, nên lần này dùng lại, Mạc Vấn mới không nghĩ nhiều như vậy.

Nhưng chỉ một lần đó, khiến đông đảo người trên mạng cảm thấy ID cậu dùng thật quen mắt, lại rảnh quá nên kiên trì tìm lại từng bài đăng trong diễn đàn, sau đó, bài đăng duy nhất Mạc Vấn đã từng đăng bị bọn họ tìm ra.

Tiêu đề là: (Nhận, thời gian cậu định. —— Tôi có bóng dáng) ID ‘Tôi có bóng dáng’ này quả thật đã nổi tiếng khắp giới giả thuyết, tùy tiện túm lấy một người hỏi xem có biết ‘Tôi có bóng dáng’ là ai, thì tuyệt đối sẽ không có ai lắc đầu nói không quen biết.

Đại thần siêu cấp, phụ trợ sư đứng đầu toàn quốc trẻ tuổi nhất, trong cái vòng này sao có người không biết được?

Lúc trước khi tuôn ra thân phận thực sự của ‘Tôi có bóng dáng’ một đám người đều đấm ngực giậm chân, đau khổ vì đại thần đã bị người khác cướp mất.

Bây giờ cái thϊếp mời này, là tiểu vương tử tặng nhẫn cho đại đại? Quả thật không thể nhẫn nhịn! Anh gấp cái gì, đại thần là thuộc về fans được không! Người yêu gì gì cũng đứng qua một bên đi.

Linton chính là nhân sĩ rảnh rỗi đã bỏ thời gian ra để chạy vào diễn đàn mạng giả thuyết tra người, đương nhiên tự bản thân y cho rằng việc này rất có ý nghĩa.

Cho nên từ lúc phát hiện chủ nhân ID của bài đăng này chính là ‘Tôi có bóng dáng’, Linton lập tức choáng váng mờ mịt như nằm mơ. Thì ra đại đại cũng có chuyện buồn phiền về mặt tình cảm sao?

Đại đại đừng buồn phiền, đá vương tử đi thì buồn phiền cái gì cũng sẽ không còn nữa!

Linton trở lại bài đăng liên quan đến chuyện đính hôn kia lần nữa, y chỉ nhìn lầu chính lại không nhìn kỹ bình luận, vì thế khi vừa nhìn, xuýt nữa đã khóc mù hai mắt.

Mấy người là bọn khốn kiếp, sao lại vội vã đẩy đại đại vào trong ngực vương tử thế hả!!! Đại đại cũng không có nói muốn đổi ý không đính hôn, chỉ là muốn thêm thời gian chuẩn bị mà thôi, lại bị mấy người mắng.

Mà chờ đến khi nhìn thấy câu ‘Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ, tôi quyết định đính hôn với anh ấy’, Linton khóc không ra nước mắt.

Tại sao lại nhanh như vậy, tập thể fans khóc ngất trong nhà WC.

Mạc Vấn không phải ngôi sao, theo lý thuyết người yêu thích cậu cũng sẽ không quấy nhiễu chuyện yêu đương kết hôn của cậu, chẳng qua có lẽ là vì bề ngoài Mạc Vấn quá tốt, cho nên không ít người yêu thích cậu không chỉ bởi vì skill phụ trợ lợi hại, càng quan trọng hơn chính là… Xem mặt.

Vậy thì khi biết được tình nhân trong mộng sắp kết hôn, bọn họ sẽ cảm thấy thế nào, có lẽ là sấm sét giữa trời quang chăng, phải biết rằng, rất nhiều người xem thần tượng mình là tình nhân trong mộng.

Cắn răng, Linton bình luận bài đăng này.

Lầu 30: Các người nói như thế không thấy khó nghe à? Cái gì là nam cặn bã, cái gì là bạt điểu vô tình, loại chuyện đại sự cả đời như đính hôn này, đại đại muốn suy nghĩ chuẩn bị thêm mấy ngày không được sao! Đều do mấy người mắng đại đại, lần này thì hay rồi, đại đại không thuộc về chúng ta nữa, đã khóc mù. QAQ

Bình luận này lập tức hấp dẫn tầm mắt của rất nhiều người, mấy người cảm thấy không hiểu ra sao với xưng hô đại đại của lầu 30.

Lầu 31: Tuy rằng không hiểu đại đại lầu trên nói là ai, nhưng có vẻ rất lợi hại.

Lầu 32: Lầu trên + 1.

40 lâu: Xin hỏi 30L, người anh em, vị cậu nói là ai vậy?

Linton suy nghĩ một chút, trả 40L: Có lăn lôn trong mạng giả thuyết không, là người vừa nhắc đến mạng giả thuyết đã nghĩ tới đầu tiên ấy.

Sau đó lầu dưới nháy mắt nổ tung.

Lầu 50: Ôi đệt, là vị tui nghĩ đến kia sao? Là thật sao? Tui là lầu 4, tui thu lại câu nói trước đó, QAQ đại đại ngài đừng nhận nhẫn được không.

Lầu 60: … Tôi là lầu 10… Hình như tôi cũng biết là ai, hiện tại tôi thu hồi lời nói trước đó vẫn kịp chứ… (ㄒoㄒ) cái gì cũng không muốn nói, thật ghen tỵ cái người đưa nhẫn kia

Lầu 65: Đại đại ngài mau trở lại đi! Lầu trên đều là nói mò cả, đính hôn nhất định phải cẩn thận, không thể gấp như vậy!!!

Lầu 70: Tâm lạnh, sau khi đại đại nhìn bình luận của mấy người đã quyết định đồng ý đính hôn. Fan thuộc học viện Illinois đang xem trực tiếp đã sống không còn gì luyến tiếc.

Lầu 80: Tôi là 70L, là cái người nói đang xem trực tiếp ấy, ha ha ha ha ha đại đại đồng ý, đại đại đồng ý ha ha ha ha. Ngọn nến cái gì, hoa tươi cái gì, tất cả đều là giả! Đại đại vốn không có bạn trai!!! Đừng kéo tôi, tôi không có bị điên!!!!

Lầu 81: Lầu trên điên rồi, còn nữa không?