Chương 9: Bị Tội Phạm Cho Uống Xuân Dược, Muốn Ăn Đại Dương Vật Chú Cảnh Sát.
Hai ngày sau.
Hôm nay tôi mang các ngươi đến chỗ này là hội sở cao cấp nhất ở Kim Môn. Một đám các người thông minh một chút cho tôi. Hầu hạ nơi này cho tốt, một phút biến thành Phượng Hoàng làm rạng tổ tông là chuyện thường tình. Nhưng nếu đắc tội với ai trong này, đừng trách má Tang không nhắc nhở trước các ngươi. Khi tới nơi rồi, nếu có đàn ông coi trọng các ngươi liền phải lập tức mở hai đùi ra cho người khác làm. Nghe hiểu chưa?""
Má Tang ăn mặc một thân sườn xám màu đỏ đang nói dạy bảo cho một đám "công chúa" .
Chu Dã đứng ở bên trong một đám người làm mặt giả bộ hiểu chuyện gật đầu. Nơi đó cô còn chưa có đi qua, bất quá nghe những chị em thành công từ nơi đó nói qua. Bên trong hội sở phụ nữ đi vào như hệt đi tuyển phi các đại nhân. Nguyên bản chỉ có thể làm tam bồi nữ cơ hội.
Chốc lát sau một chiếc xe dài hơn LinCoLn ngừng ở trước hội sở, trong ánh mắt ái muội của tài xế mấy người phụ nữ bước lên xe.
Trên người Chu Dã mang theo máy định vị, chiếc xe này vừa ra hội sở, Trình Mục Dương liền bám theo sau đi ra ngoài.
Rất nhanh chiếc xe đi vào một tiệm cà phê mang hương cổ xưa. Mọi người vừa xuống vừa đánh giá quán cà phê này có hơi chút kín đáo.
" Còn tưởng rằng đến đây gặp đại nhân vật, như thế nào lại đến nơi bình thường như vậy?"
Một cô gái ăn mặc váy dài màu xanh lá hai đôi tay cắm eo, vẻ mặt khinh thường nói.
Hai ngón tay mảnh khảnh Chu Dã chơi đùa ngọn tóc dài của chính mình, vẻ mặt đầy ý cười mà nói: " Chị gái à , chị nhưng đừng xem thường quán cà phê này. Đời trước của quán cà phê này chính là một thân vương giàu có nhiều nhà cửa. Tôi còn nhớ rõ nhà cửa ở đây được bán với 2 triệu. Hơn nữa trong truyền thuyết vị thân vương này khi còn sống lo lắng bị hoàng đế xét nhà, cho nên trừ bỏ bên ngoài nhìn đơn giản vậy nhưng bên trong không thể xem thường. Thế nhưng bị các nhà phú hào mua lại khai phá vô dụng, thế nhưng chỉ mở một tiệm cà phê bình thường, coi như là năm đó một kiện kỳ sự."
"Mời các vị tiểu thư đi vào bên trong." Một người cúi đầu đi tới nhìn về phía các cô gái tươi cười.
Vài người lập tức nhảy nhót đi vào, đầu tiên là đi vòng qua mấy hành lang gấp khúc rồi đi tới gian sân sau. Trên đường đi đều có thể ngửi đậm mùi hoa tường vi. Bốn phía xung quanh đều có các cánh hoa tường vi bay múa. Chu Dã thích nhất đó chính là hoa tường vi. Cô đối với chỗ này rất hài lòng. Chỉ tiếc năm đó không đoạt được.
Tại đây người đàn ông dẫn đường cuối cùng mở ra một cái cửa đá đi vào một nơi liền hoàn toàn khác với bên ngoài. Bên ngoài mang phong cách cổ xưa, bên trong xác thật da^ʍ mị vài phần.
Ở đây có đánh bạc, cũng có chơi phụ nữ. Còn có thiếu nợ bài bạc không trả được bị chặt đứt tay ngay tại chỗ. Lại còn có một người phụ nữ bởi vì thiếu nợ bọn vay nặng lãi cho nên bị tên đại ca tìm vài người đàn ông cưỡng gian tại chỗ. Có tiếng hoan hô, cũng có âm thanh kêu thảm thiết. Chu Dã cuối đầu nhìn lướt qua liền thấy được vài người quen. Tất cả đồng bọn thương mại của lão cha nhà nhà cô. Ngày thường làm ra vẻ trang nghiêm, thế nhưng đầu hai thứ tóc cùng một tên đàn ông thao nữ nhân.
Tưởng tượng đến mỗi lần mấy vị này mỗi lần thấy cô đều làm bộ dáng tủm tỉm cười, Chu Dã cảm giác dạ dày buồn nôn.
Cuối cùng Chu Dã bị đám người đưa vào bên trong một căn phòng. Chỉ thấy bên trong có mấy tên đàn ông đang mặc tây trang. Nhìn vị trí của mấy người này, không khó đoán đây là lão đại của sòng bạc ngầm.
" Đây là các vị tiểu thư từ Kim Môn đưa đến. Tất cả đều còn trinh."
Người đàn ông cúi đầu cung kính nói.
Lúc này một người đàn ông trong đó liếc mắt nhìn qua các cô một cái , cuối cùng ngón tay dừng ở trên mặt Chu Dã.
"Tôi muốn cô gái này."
Chu Dã ngẩng đầu liếc về người đàn ông kia một cái. Nháy mắt trừng lớn đôi mắt. Người đàn ông này là Triệu Kình! Cô đã từng gặp qua!
Ba năm trước, trong sinh nhật của anh cô. Cùng anh cô là bạn bè. Người này năm đó liền mơ ước đến cô. Mẹ nó, vận số năm nay thật là xui xẻo. Thời điểm ở hộp đêm gặp được anh trai, ở chỗ này lại gặp được người quen. Nhưng nếu là Triệu Kình thì thật là phiền toái. Mấy năm nay Triệu Gia sau lưng luôn có chỗ dựa, hơn nữa người ngoài không biết ruốc cuộc là ai. Cũng khó trách Triệu Kình dám làm càn như vậy, dám mua bán trái pháp luật.
"Mắt nhìn Triệu tổng đúng thật là tốt. Nữ nhân này lớn lên diễm lệ nhưng nhìn không mị tục, dáng người vẫn là rất tốt. Quan trọng khí chất trên người cùng người khác không giống nhau. Đêm nay thật có diễm phúc."
Mấy tên nam nhân còn lại hướng tới Triệu Kình khen nịnh chúc mừng nói.
Khi vào trong phòng, Triệu kình trực tiếp đem Chu Dã ném trên giường, sau đó đè người lên.
"Chu Dã, cô có hóa thành than tôi cũng nhận ra. Như thế nào? Chu gia phá sản? Muốn cô bán mình kiếm tiền?"
Triệu Kình duỗi tay ở trên mặt Chu Dã sờ soạng một phen. Cảm xúc mềm mại làm hắn lộ ra vẻ si mê.
" Đại gia, người nhận sai người rồi. Tôi không tên Chu Dã. Tôi chỉ là một "công chúa" của Kim Môn. Tên là Thúy Hoa ~ "
Chu Dã cố gắng nặn ra nụ cười nịnh nọt. Nhưng trong lòng đem cả nhà Triệu Kình thăm hỏi một lần. Ngươi con mẹ nó mới đem bán!"
"Thúy Hoa? Thật là một cái tên hay."
Triệu Kình thưởng thức đầu tóc Chu Dã.
Chu Dã. "???" Thật mẹ nó lung tung thổi.
" Hôm nay đem đại gia đây hầu hạ cho sướng. Đại gia liền cho cô một vài biệt thự. Nếu buổi tối nay có thể làm đại gia bắn ba lần, đại gia liền đem cô giữ lại bên người làm tình nhân."
Triệu Kình hướng tới cổ Chu Dã gặm xuống.
"Anh, anh đừng vội a."
Vốn Chu Dã cho rằng Triệu Kình sẽ hoài nghi một chút, nhưng nào ngờ Triệu Kình hoàn toàn không giống như kịch bản bày ra.
"Đừng nóng vội? Là đang đợi người đến đây sao? Chỉ tiếc tín hiệu định vị trên người ngươi đã bị phát hiện.""
Triệu Kình dùng còng tay đem Chu Dã trực tiếp trói trên giường.
Chu Dã không nghĩ đếm mình vừa tới đã bị phát hiện.
" Nếu anh đã phát hiện. Nhưng tôi đã vào được đây. Đến lúc đó cũng sẽ có người đi tìm tôi."
Chu Dã hung hăng liếc mắt nhìn Triệu Kình.
"Nơi này trước đây là hòa thân vương phủ, trong phủ sở hữu hơn một trăm mật thất. Thời điểm người của cô đến đây, sầm bạc đã sớm bị quét sạch sẽ. Đến lượt cô sao ~ đạo lý nào vịt đưa tới cửa lại không ăn."
Triệu Kình nói xong liền xé rách váy đuôi cá màu bạc trên người Chu Dã. Lộ ra đôi chân mảnh khảnh trắng tuyết.
"Tiểu mỹ nhân, ba năm trước đây lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi liền muốn thao em. Nếu không phải anh trai em không cho phép, tôi đã sớm đem em tới tay. Hôm nay dù bất cứ giá nào tôi phải hung hăng thao huyệt của em."
Triệu Kình phóng ra côn thịt chính mình, côn thịt hắn giờ phút này đã cương cứng dựng thẳng mà nhếch lên.
"Đem đồ vật xấu xí của anh kéo ra cho tôi! Lão tử chính là không cùng anh giao phối không cùng anh ngủ!""
Chu Dã tức giận mà mắng.
" Tốt, thật tốt. Chu Dã, cô thật đúng là chọc ông đây tức giận. Hôm nay lão tử nhất định sẽ làm cho cô quỳ gối xuống chân ông đây ăn đại dương vật."
Triệu Kình đứng lên từ bên trong ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc, sau đó nhéo cằm Chu Dã, đem toàn bộ lọ thuốc đổ vào bên trong miệng Chu Dã, tiếp theo Triệu Kình lấy ra một bình rượu đem phân nữa rượu lại đổ vào. Trên cằm cùng Chu Dã tất cả đều là rượu vang đỏ cùng với thuốc viên.
"Khụ khụ khụ ~ "
Chu Dã bị sặc muốn nhổ ra, nhưng lại bị bức bách nuốt toàn bộ vào trong bụng. Hỗn hợp viên thuốc cùng rượu phát tán ra rất nhanh, cô có thể cảm giác được hoa huyệt chính mình ướt lên. Tiếp theo sau đó chỗ sâu bên trong hoa huyệt dâng lên một trận ngứa ngáy.
""Xuân dược này được ông đây mua từ Tây Ba Nha mang về, chuyên môn dùng để đối phó với phụ nữ không nghe lời. Uống một viên liền có thể trở thành da^ʍ phụ, cô uống hơn nửa lọ. Một lúc nữa có thể làm ông đây sướng đủ rồi. Liền tìm hai con chó đến thao cô.""
Triệu Kình vừa nói xong chuẩn bị nâng dương vật nhét vào hoa huyệt Chu Dã.
Nhưng mà ngay sau đó có một lực đạo đập vào trên mặt Triệu Kình. Chỉ thấy Trình Mục Dương ăn mặc cảnh phục cầm súng ngắm vào huyệt thái dương của Triệu Kình.
" Tôi là đội trưởng đội cảnh sát hình sự tỉnh C Trình Mục Dương, tôi hiện tại nghi ngờ anh mở sòng bạc cho vay nặng lãi có liên quan đến kinh doanh trái phép. Mời anh đi cùng tôi một chuyến đến đồn cảnh sát."
Lúc này Triệu Kình lấy ra một con dao chuẩn bị hướng về phía Trình Mục dương, Trình Mục Dương dùng khuỷu tay trực tiếp đánh vào trên cổ Triệu Kình đem đánh đến hôn mê.
"Cô thế nào rồi?"
Sau khi Trình Mục Dương giải quyết xong Triệu Kình, lập tức đi qua Chu Dã tháo còng tay cho cô.
"Chú cảnh sát, tôi thật khó chịu. Anh ta cho tôi uống thuốc. Tôi muốn ăn đại dương vật chú, muốn bị thao. Chú cảnh sát, ngày hôm qua tôi đã đủ 18 tuổi rồi. Chú thao tôi được không?"
Chu Dã dựa vào trong lòng Trình Mục dương, cả người nóng bỏng kéo khóa quần Trình Mục Dương, trực tiếp hướng tới dương vật còn chưa cứng của Trình Mục Dương mà ngồi lên.
Trình Mục Dương tự nhiên sẽ không phải làm người nói không giữ lời, đã từng đáp ứng chuyện cùng Chu Dã đương nhiên trước đó cũng sẽ có chuẩn bị. Anh tạm thời ổn định lại Chu Dã, đem Triệu Kình giao cho cấp dưới sau đó lập tức về phòng đóng cửa lại.