Tôi Là Kiều Nữ

Chương 8

Mà thôi , những việc đó tôi tốt nhất không nên can thiệp vào. Tôi và hắn dù sao cũng chỉ có quan hệ xác thịt hay nói đúng hơn là mua bán tình dục , thì những loại quan hệ ngoài luồng như thế này tôi không biết nhiều thì tốt hơn.

Hắn nhìn tôi cười , sau lại nói :

- Em mặc sườn xám đẹp lắm !

- Ừ , tôi mặc gì mà không đẹp !

Hắn vừa kéo tay tôi vừa đi ra phía cửa :

- Tôi trả em đêm nay 300 triệu , em liệu nên làm sao thì làm.

Gì đây ? Hắn trả tôi 300triệu khi nào ? Bây giờ một đồng từ việc bán thân tôi cũng chưa có nữa thì lấy đâu ra 300 triệu như lời hắn nói.

Đi theo hắn ra cổng , lại chờ nhân viên đem xe đến , hắn mở cửa xe cho tôi , xong vào xe nổ máy đi mất. Nhìn ra cửa sổ , tôi thấy con Đào đang ỏng ẹo với cậu Phong. Mà hình như , hắn ta đang nhìn tôi và cười...

- Em muốn đi đâu ?

Muốn đi đâu à ? Tôi đã mấy hôm chưa về nhà , nên chắc chắn hôm nay sẽ về căn hộ yêu qúy của mình.

- Về nhà tôi đi , mấy bữa rồi tôi chưa về.

- Ừ...

Trên xe hắn cũng không nói gì nhiều , chỉ vu vơ hỏi tôi biết tên Hoa à ? Ai dạy ? Đại loại những câu hỏi ngoài bờ . Tôi nói thật ngay lúc hắn ra giá cho con Đào tôi đã cảm thấy không vui rồi , nếu chẳng may hôm nay cậu Phong kia không ra giá cao hơn thì có lẽ hắn đã ôm thêm người đẹp về rồi. Tôi không phải kiểu ghen vớ vẩn như những người yêu nhau , mà là loại cảm giác ghét !

Cái kiểu đong đưa dưa cà của tên này thật là làm người khác khó chịu !

Xe đang dừng đèn đỏ , tôi nhìn sang cửa sổ xe , thì thấy người ta bày bán ốc , hải sản các loại. Mà tôi là chúa tể những loại hải sản , thích cực kì.

Ngày xưa dưới quê gần cửa biển nên mẹ hay đi đánh hải sản ra chợ bán. Mỗi lần mẹ bán ít nhiều gì tôi cũng được thơm ké vài lạng , không nhiều nhưng mỗi cái một chút . Nhưng từ khi mẹ bệnh , tôi phải đi làm kiếm tiền thì hình như là chưa ăn lại một con hải sản nào cả , vì tiền mua gạo hằng ngày còn không đủ , làm gì dám mua hải sản mà ăn....

- Em muốn ăn à ?

Tôi nhìn hắn , gật gật.

- Vậy xuống mua đi , tôi tấp xe vào lề.

Tôi lại nhìn hắn , chìa bàn tay ra

- Cho tiền đi , tôi không có tiền !

Hắn vênh mặt nhìn tôi

- Em ăn hay tôi ăn ? Em mà không có tiền ? Tiền tôi cho em đâu rồi ?

- Anh cho tôi bao giờ , ngoài hôm đó ra thì cho khi nào ?

Hắn cù lên đầu tôi một cái rõ đau

- Sáng hôm qua khi đi , tôi nhét dưới gối em tầm 10 triệu còn gì. Em không thấy ?

Thật à ? Hắn có cho tiền tôi thật à ? Nhưng hình như tôi không biết....

Tôi cười nịnh hót , ôm tay hắn

- Tôi có biết đâu , anh không nói , làm sao tôi biết.

Hình như chịu không nổi tôi nữa , hắn móc từ ví ra 2 tờ 500 trăm đưa tôi.

- Đây , em xuống mua đi , nhanh. Đường đông , không chỗ đậu , ở lâu phiền phức lắm.

Tôi nhận lấy tiền , ba chân bốn cẳng phi nhanh xuống xe . Mà hình như lúc tôi bước xuống , mọi người đang buôn bán hay ăn uống có vẻ trầm trồ. À , mà giống kiểu tò mò thì nhiều hơn , chắc do tôi ăn mặc lạ quá.

Cũng hên cho tôi , quán cũng không đông , tôi kêu gần 6 hộp đồ ăn , lại kêu chủ quán làm nhanh một chút , tôi đậu xe sợ công an bắt. Ôi , nói thế mà nhanh thật , tên Quân mà biết tôi nói thế chắc lại chửi rủa tôi là đồ nhà quê quá.

15 phút , tôi leo lên xe với 2 tay xách đầy hộp đựng hải sản. Tên Quân nhanh chóng lái xe đi mất , chắc hắn sợ công an phạt thật.

Đến gần chung cư nhà tôi , hắn dừng trước một cửa hàng tạp hóa , rồi mua đâu gần 10 lon bia cùng 2 chai nước ngọt.

- Anh uống bia à ?

- Ừ , tôi khát nước.

Bốc phét , khát nước thì uống nước chứ liên quan gì đến bia bọt. Thèm thì còn ngại...haha

Gửi xe cho ông bảo vệ già trước cổng chung cư , tôi và hắn đi nhanh lên tầng nhà tôi.

Mớ cửa bước vào , ôi đúng là thoải mái , đi đâu cũng không bằng ở nhà !

- Anh ngồi chơi đi , tôi đi tắm trước.

Nói rồi để mặc hắn muốn làm gì thì làm , tôi đi tắm trước cho khỏe người. Sáng giờ cũng mệt đừ người , vừa mới hết dị ứng lại phải bon chen đi thi hoa khôi SG. Ôi , phờ râu mà !

Tắm táp xong xuôi , tôi bước ra phòng khách thì ôi thôi , tên Quân đang gặm cái càng ghẹ rang muối tôi vừa mua khi nãy. Nhìn lại trong hộp còn đúng 1 cái cuối cùng , tôi nhanh chân phi thẳng đến chỗ hắn , tay chộp lấy cái càng bé tí duy nhất ấy.

- Khi nãy anh nói không ăn mà ?

Hắn ta vẫn đang gặm gặm càng ghẹ

- Tôi nói khi nào ? Đây là tiền tôi mua mà , em quên à ?

Tức điên mà , ai mà không biết là tiền hắn mua. Nhưng đây là món tôi yêu thích mà , bao nhiêu ốc sò sao không ăn , lại ăn đến hết cái hộp càng ghẹ của tôi.

Không thèm cãi lại nhiều cứ thế mà tôi vọt lên ngồi cạnh hắn , gặm nhắm cái càng ghẹ cuối cùng. Sau đó mở hết tất cả các hộp , ăn sạch không chừa lại một con ốc nào cả.

Thấy hắn chỉ lẳng lặng ngồi uống bia , tôi cũng ham hố muốn thử uống một lần. Vươn tay khui nắp bia , tôi đưa lon bia lên tu một phát...Trời mẹ ơi ! Sao đắng vậy ? Sặc hết cả rồi , eo ôi , ghê quá đi.

- Em không biết uống còn cố làm gì ?

Tôi vừa lau mũi lau miệng vừa khóc kể nói

- Tôi thử , anh uống nhìn ngon quá , tôi cũng muốn thử.

Hắn tốt bụng đưa cho tôi hộp khăn giấy trên bàn

- Không biết thì để không biết đi , em cố làm gì , nhìn ghê quá!

Tôi lau sạch bia bọt còn vươn trên mặt , sau lại nửa thật nửa đùa nói

- Làm gái như tôi mà không biết uống bia uống rượu , người ta chửi cho đấy !

Tôi thấy hắn nhìn tôi , hồi lâu lại cầm lon bia lên nóc liên hồi. Hắn ngã ngửa ra sau , lộ vòm ngực rắn chắc , nhìn trông khá là hấp dẫn.

- Sao em lại làm cái nghề này ?

Đang loay hoay định cố uống thêm ngụm nhỏ bia nữa , tôi mém tí là sặc lần 2 , lại nghĩ đến câu hỏi của hắn , tôi cầm lon bia thật chặc , cũng thành thật mà trả lời

- Nếu tôi nói tôi bị bạn lừa , anh tin không ?

Hắn ngước mặt lên nhìn tôi , có vẻ hơi ngạc nhiên

- Cindy nói với tôi , em cần tiền...

Tôi cười chua chát

- Ừ tôi cần tiền mà , nhưng không bán trinh cho anh , tôi cũng không chết đói.

- Em hận tôi ?

- Không. Anh làm gì để tôi phải hận , có hận là hận con bạn khốn nạn của tôi kìa. Nhưng mà xong hết rồi , trinh cũng bán , tiền cũng nhận. Hết !

Lần này tôi tu một hớp bia , nhưng tại sao lại không còn cái vị đăng đắng khi nãy nữa. Hay là do lòng tôi quá đắng , đến nổi lấn át cả cái đắng của bia lạnh kia rồi.

- Em có muốn từ bỏ không ? Không làm đào nữa ?

Tôi lại nhìn hắn , thật sự hắn cũng biết quan tâm người khác lắm chứ. Ơ mà sao hôm nay hắn đẹp trai đến lạ thường vậy kìa , lại còn mặc áo bạch ngực , ực , ực, ...

- Sao bỏ được , không ai cho tôi từ bỏ đâu.

- Tại sao ?

Tôi cảm thấy đầu óc có chút đờ đẫn , tay phẩy phẩy , tôi cười nói

- Thôi bỏ đi , nói ra anh cũng không hiểu đâu. Đại gia giàu có như anh thì hiểu làm sao được , hì hì...

Tôi hình như say , mắt có hơi lờ mờ , lại trông lúc ấy thấy hắn nhìn tôi kiểu như đồng cảm..

Đồng cảm à ? Chắc tôi say thật rồi , hắn làm sao đồng cảm cho tôi được...

- Em say rồi à ?

- Hình như là vậy...

Tôi lúc này say thật rồi , nào có biết uống bia là gì ? Mà khi nãy đã tu được mấy hớp rồi , nhìn lại lon bia chỉ còn 1 ít. Là tôi đã một mình làm hết gần 1 lon rồi đó !

Tôi gục đầu ra trước , thật là buồn ngủ mà , quá mức buồn ngủ rồi đấy...

Mơ màng tôi thấy hắn ôm tôi đứng dậy , xong lại bế tôi vào giường. Để tôi nằm trên gối đàng hoàng , hắn nhìn nhìn rồi định đi ra ngoài.

Bỗng dưng lúc đó tôi vùng ngồi dậy , ôm lấy người hắn , nức nở

- Anh đi đâu vậy Quân Soái ? Bỏ tôi ở đây anh đi đâu ?

Hắn không trả lời , tôi càng hăng máu

- Không trả lời , thi dễ tôi vậy à ? Gì chứ tôi cũng là người của anh đấy !

Im lặng một hồi , tôi nghe hắn hỏi

- Người của tôi ?

- Ừ người của anh , tôi lần đầu là cho anh. Đến bây giờ mang tiếng làm gái nhưng cũng chưa ngủ với ai khác , anh lại bao nuôi tôi , không phải người của anh thì của thằng nào ?

Hắn xoay người lại , ngồi xuống trước mặt tôi , vén tóc tôi lên , hắn cười nhẹ

- Em muốn đi theo tôi không ?

Tôi ngu ngơ gật đầu , miệng lia lịa

- Muốn , đi theo anh thì tốt chứ sao.

- Được , sau này đi theo tôi !

Nói rồi hắn ôm tôi , hôn lên môi tôi. Thú thật tôi làm gái nhưng kinh nghiệm cùng đàn ông hoàn toàn là không có. Cứ đơ như khúc gỗ để mặc hắn hôn , mà hắn hôn rất thích , cứ mút mát lưỡi , sau lại đưa lưỡi đắng ngắt của hắn vào khuấy đảo khuôn miệng của tôi. Lát sau lại mút nghe chụt chụt , tiếng kêu của môi lưỡi và nước bọt nghe da^ʍ tục làm sao.

Lần này tôi hưng phấn ôm chặt lấy hắn , tay mạnh dạng tháo bung nút áo của hắn ra , sau lại cởi luôn áo sơ mi để lộ lưng trần rắn chắc , cơ múi nhìn chảy cả máu cam..

Hắn buông tôi ra , rồi nhẹ nhàng hôn xuống cổ , hai dái tai  rồi xuống ngực. Sau lại từ từ cởi nút áo ngủ tôi ra , để lộ bầu ngực cũng gọi là tròn đẹp mê người. Đặt tôi nằm xuống giường , hắn cẩn thận cởi quần ngủ , sau lại cả quần lót. Cả cơ thể tôi trần như nhộng trước mặt hắn.

Vuốt ve từ trước ngực xuống đến bụng dưới , hắn khẽ cười yêu mị hôn nhẹ lên cơ thể tôi. Từng cái hôn trước ngực , xong lại dừng lại nơi bòng đào , hắn đưa môi lưỡi mút nhẹ , sau từ nhẹ lại mạnh dần , mạnh dần. Tay hắn không yên phận mò mẫm xuống dưới , tay vuốt ve nơi bí ẩn kia. Mỗi cái mút mát , cái vuốt ve của hắn làm tôi như tê dại , trong người như có dòng điện nhanh chạy qua , vừa kích thích lại vừa mê đắm.

Mυ'ŧ hết bên này lại chuyển sang bên kia ,như đã đã cơn , hắn nhanh tay cởi phăng chiếc quần âu cùng quần lót ,để trần ra cây gậy thịt cường hãn.

Tôi nhìn chằm chằm nơi đó , sau lại đỏ mặt không thôi. Vì mấy lần kia chỉ làm chuyện đó chứ nào đâu nhìn kỉ như hôm nay , eo ơi , nhìn khiếp thật !

Hắn cười gian tà nhìn tôi , giọng khàn khàn

- Em cho tôi....

Ừ , tôi cho mà , đến nước này hắn không muốn tôi cũng cho chứ không cần hắn hỏi.

Tay hắn vuốt ve hang nhỏ của tôi , sau lại đưa ngón tay vào.... Thật sự cảm giác khó tả quá , nó cứ như nào đấy , vừa sung sướng vừa hụt hẫng.

Tay hắn đưa ra đưa vào , rồi lại rút ra. Tôi ai oán nhìn hắn , cảm giác mất mát thấy rõ. Hắn đưa tay nâng mông tay lên , bóp nhẹ mấy cái.

- Anh vào ngay đây cô bé nhỏ....

Nói rồi hắn đưa cây gậy thịt đã cương cứng từ lâu đi vào trong cơ thể tôi. Lúc đầu là nhẹ nhàng , sau lại càng vào trong càng nhanh , nhịp đâm ngày càng nhanh. Có lúc tưởng chừng như phải chào thua thì hắn lại ngưng lại. Ôi , đang cao trào mà dừng lại cảm giác khó chịu vô cùng , tôi cứ vặn vẹo người không thôi , đôi mắt mơ màng nhìn hắn , hai chân quặt lấy eo hắn , nhìn cứ như con rắn nhỏ không xương...

Môi tôi khẽ ngân nga rêи ɾỉ

- Đừng mà.....

Hắn lại nhìn tôi đầy dụ mị , bỗng một cú đâm mạnh như vũ bão ập đến. Sau đó là liên hoàn liên hoàn những va chạm mạnh mẽ , hắn như con sói đói lâu ngày hôm nay mới được ăn no...

Trong lòng tôi dâng lên cảm giác sung sướng không nói thành lời , cái cảm giác như bay lên mây , như có từng đợt sóng nối tiếp nhau vỗ vỗ trong lòng tôi. Đến khi cơn sóng to lớn cuốn ập đến , tôi như thét lên , nhưng miệng không còn sức chỉ có thể buông ra tiếng rên yêu kiều , khe khẽ..

Biết tôi đã lên , hắn chạy nước rút trong cơ thể tôi , những cú va chạm giữa thịt và thịt lên vang lên , mô hôi của hắn ướt đẫm như tắm , nó rơi xuống ngực tôi , bụng tôi , tạo nên khung cảnh nóng bỏng chưa từng có.

Đến cuối cùng cái đâm thật mạnh , tôi cảm nhận được một dòng dung dịch nóng ấm đang chảy vào sâu tận cùng trong tôi , cùng sự co bóp cực khoái của tử ©υиɠ , lại khe khẽ tiếng gầm nhẹ rồi lại thở dóc của hắn... Hắn đã ra.....

Hắn nằm trên người tôi , hai tay ôm lấy tôi , vật đó vẫn nằm trong đó chưa rút ra. Mãi một lúc sau , hắn mới nhẹ nhàng đi ra , lại không quên bồng tôi theo vào nhà tắm.

Hắn muốn vào chung nhưng tôi ngại nhất quyết không cho. Tôi vào trong trước , vệ sinh sạch sẽ rồi đi ra , nhường lại phòng tắm cho hắn.

Hơi men như bay hết sau cảnh nóng bỏng khi nãy , tôi đi đến bên giường , gom lấy quần áo vươn vãi của hắn. Bất giác đưa lên mũi gửi , thật thơm , quần áo của hắn rất thơm !

Đang còn đắm chìm thì nghe tiếng cửa mở , tôi vội vàng vứt tay đang cầm quần áo xuống , ngồi phắt lên giường , cười tươi nhìn hắn

- Em làm gì vậy ?

Tôi cười giả lả

- Tôi có làm gì đâu !

Hắn đi đến bên giường , ôm chầm lấy tôi , sau đó nằm xuống. Tôi cũng vờ im lặng không nói gì , lát lâu sau hắn mệt mỏi buông ra một câu

- Ngủ đi , anh mệt rồi !

Tôi hơi giật mình , nhưng nghĩ lại hình như câu hắn vừa nói có gì đó không đúng lắm. Là gì nhỉ ? Anh ? Là anh ? Đúng rồi , hắn xưng anh với tôi chứ không phải là tôi với em như trước nữa.

Là sao đây ? Hắn thay đổi cách xưng hô là có ý gì ?

Kế bên tai đã nghe tiếng thở đều của hắn , chắc có lẽ hắn đã ngủ. Mệt mỏi tôi cũng nhắm tịt mắt , chuyên gì chuyện , ngủ trước cái đã...

Sáng ngày hôm sau lúc tỉnh dậy , tôi nhìn xung quanh , lại nhìn đồng hồ điện thoại , trên đó hiện 8 giờ , cùng tin nhắn thoại của bà Cindy. Còn say ngủ , tôi gật gù mở thư thoại :

- Kiều Nữ , lát rảnh ghé má nha , má có chuyện nói với bây ! Thôi nha con...

Tỉnh luôn ! Chắc sau này tôi phải cài cái này làm nhạc báo thức quá , nghe cái giọng eo éo của bả là tỉnh không cần dội nước lạnh.

Lê thân xác mệt mỏi đi ra ngoài , vừa định mở cửa sổ thì mẹ ơi... tôi nhìn thấy tên Quân đang ngồi vắt chéo chân đọc báo , bộ đồ hắn mặc là bộ thể thao. Không lẽ hắn về nhà thay , rồi lại đi tới đây nữa ?

- Em đứng đó làm gì ? Không đi rửa mặt cho tỉnh đi .

Tôi gật gật sau đó đi nhanh về nhà vệ sinh , cũng may là khu chung cư này được cái mỗi nhà có 2 phòng tắm , một cái trong phòng ngủ , một cái trong phòng bếp. Tôi nhanh nhẹn vệ sinh cá nhân , sau lại thay bộ đồ đẹp một tí đi ra ngoài. Dù gì lát nữa tôi cũng đến gặp bà cindy mà , ăn mặc đẹp một chút vẫn là tốt , lại thoa tí son cho hồng hào tươi tắn hơn.

Đi ra ngoài , thấy hắn nhìn tôi....Thật , thằng cha này đẹp quá , nhìn có khi mê mẩn chứ không đùa được.

- Anh không đi làm à ?

- Có nhưng anh đưa em đến chỗ bà Cindy rồi đi.

À..ơ...hắn đổi xưng hô thật rồi , thế sau này tôi xưng em với hắn hay xưng là tôi đây ?

- Đi được chưa ?

- À được rồi.

Hắn đứng dậy , đi một mạch ra trước cửa . Tôi vội vội vàng vàng quơ chiếc túi xách cùng điện thoại , cũng nhanh chân đi theo hắn. Khóa cửa xong xuôi , tôi đi cùng hắn ra cổng chung cư.

Xuống lấy xe , đi ngang qua ông bảo vệ lớn tuổi , tôi lễ phép gật đầu chào , mà hình như hắn cũng hơi gật đầu chào ông ấy.

Ông bảo vệ nhìn tôi cười rạng rỡ đưa ra hàm răng ngà vàng sún mất mấy cái.

- Bạn trai con đẹp trai quá đó gái , lại còn lễ phép nữa.

Bạn trai ? Lễ phép ? Ông ấy đang nói ai nhỉ ?

Tôi vẫn không hiểu nên chỉ kịp cười trừ không trả lời.

Ngồi vào xe rồi , không gian chỉ có 2 người , tôi có vẻ lúng túng. Mới hôm qua còn tôi với em mà sáng nay đã anh với em , thật tôi chưa hiểu kịp.

- Em ăn sáng luôn không ?

Tôi gật gật đầu , thôi ăn trước đã , cái gì tiếp thu không kịp , ăn rồi sẽ tiếp thu được thôi.

Tôi và hắn vào ăn sáng ở một quán phở , tôi làm một tô đặc biệt to ụ , hắn thì cũng vậy. Nhưng nhìn cách ăn của hắn sao lại nhã nhặn như con gái vậy , trong khi đó tôi thì.....

- Anh đưa tôi...à...em đến má Cindy luôn à ?

- Ừ , anh đưa em đi.

............................

Ăn xong tôi được hắn đưa đến nhà riêng của bà Cindy , dừng trước cổng , hắn nói với tôi

- Em vào đi , lát anh cho anh Tài đến rước ?

Tôi mỉm cười , nói với hắn

- Không cần đâu , t....em đi taxi về cũng được , ở đây dễ bắt xe mà.

- Ừ..

Nói rồi tôi xuống xe đi vào trong , hắn cũng nổ máy đi thẳng. Dừng lại , tôi nhìn theo xe hắn , tôi không biết hiện giờ quan hệ giữa bọn tôi là gì ?

Tôi cảm thấy có cái gì phát triển nhưng để giải thích thành lời thì tôi không nói rõ được. Hay là do tôi ngộ nhận , nhỡ đâu hắn chỉ đổi cách xưng hô cho xuôi miệng thôi ?

Thôi , không nghỉ nữa , có nghỉ tôi cũng không tìm được đáp án !

Đi vào trong thấy bà Cindy đang ngồi ở ghế sôpha , trong đã có 4 đứa ngồi sẵn ở đó. Là con Bích cùng 2 con nữa tối qua thi hoa khôi , còn 1 đứa nữa hình như là hoa khôi trinh nữ tối qua.

- Chào má , con mới tới.

- Ừa , Nữ ngồi đi con.

Tôi ngồi cạnh con Bích , dù sao hôm qua cũng có nói chuyện với nó vài câu.

- Mới tới hả Bích ?

Con Bích cười hiền :

- Đâu , em tới nãy giờ rồi.

- Ờ , đợi ai nữa hả ?

Con Bích gật gật

- Chắc chị Đào quá chị Nữ.

Ờ nhìn lại thiếu con Đào , chắc má đợi nó thiệt...

Tôi thấy bà Cindy bấm bấm điện thoại gọi cho ai đó , sau hình như là không ai bắt máy , bà ấy lầm bầm trong miệng có vẻ khó chịu. Tôi chỉ nghe được bà ấy nói : con này lộng hành quá rồi...

Lát sau bả quay sang tụi tôi , cười sang sảng nói

- Hôm qua cũng thành công ha mấy đứa , má sòng phẳng lắm , má nói cho tiền là cho. Công tụi bây không mà , má có dám ăn uống gì đâu.. Ngoài trả tiền này kia ra , còn dư lại bao nhiêu má đưa lại bây hết..

Nói thêm vài câu nữa là đến đoạn tôi thích , đoạn phát tiền. Tôi được hơn 70 triệu từ số tiền 300triệu ?

Khỏi nói mấy đứa kia phải bèo nhèo bị cắt cổ bao nhiêu rồi . Haizz !

Chó má thiệt mà !

Thôi , bả đưa bao nhiêu tôi nhận bấy nhiêu , dù sao có tiền là được rồi. Đang chuẩn bị ra về thì lại nghe bà cindy thông báo một tin giật gân

- Tháng sau mà cho tụi bây đi du lịch nha , đặt xe đặt khách sạn hết rồi. Đứa nào không đi tao đuổi đó..

Mẹ ơi ! Làm đỉ cũng được đi nghỉ dưỡng , chuyện này là lạ à . Mà ok thôi , đi miễn phí , dại gì không đi chứ !

Tụi nó còn xúm tụm chưa chịu về , tôi thì xin phép về trước , lát nữa tôi còn phải ra bưu điện chuyển tiền về cho bà Sáu nữa. Đợt này tôi gửi thêm chút tiền về nhờ bà Sáu cho thợ đến xây hộ cho mẹ tôi cái mã đẹp đẹp một chút. Nhưng tạm thời tôi chưa đem mẹ về gần nhà được , vì tôi định gom thêm tiền về mua thêm mảnh đất nhỏ sau nhà để có nơi mà đem mẹ về. Mẹ tôi ngày trước còn sống cũng quanh quẩn trong nhà , đến nay chết lại phải nằm xa nhà , thiệt nghĩ lại tôi đạo làm con chưa có tròn vẹn.....

Thở dài đau lòng , tôi bước ra cổng bắt taxi  đi đến bưu điện , làm giấy tờ chuyển tiền cũng lâu lắm. Lần này tôi viết thư cho bà Sáu xin cái số điện thoại nhà bé Năm tạp hóa sát nhà bà Sáu. Đặng sau này tôi gọi cho bả cũng dễ , nói đúng ra giờ chỉ còn bà Sáu là thân nhất với tôi thôi.

Làm xong thủ tục chuyển tiền , tôi nhận được cuộc gọi của bà Thảo. Bọn bà Thảo rủ tôi đi ăn mừng vụ hoa khôi hôm qua. Tôi vui vẻ đồng ý luôn , hẹn bọn họ một tiếng nữa quán gần nhà . Xong xuôi tôi gọi cho bé Duyên với con bé Hoa , chắc bà Thương đi chung với bà Thảo rồi nên không cần gọi

nữa..

Bắt taxi đến nhà con bé Duyên , đang đi thì nhận được cuộc gọi từ tên Quân Soái. Tôi nhanh tay bắt máy

- Alo , em nghe

- Ừ em về chưa ?

- Về rồi , em đang định đi ăn với bé Duyên.

Nghe hắn không trả lời , tôi cũng im lặng không dám lên tiếng

- Ừ , em đi đi , lát chiều 5 giờ anh qua rước. Tối đi tiệc với anh !

Đi tiệc ? Đi tiệc gì chứ , tôi có bao giờ đi tiệc đâu ?

- Anh Quân...đi..tiệc...tiệc...gì anh ?

Nghe hắn cười khẽ , mặt tôi tự nhiên nóng ran cả lên

- Ừ không cần lo , không biết đi sẽ biết , 5 giờ anh rước em không cần chuẩn bị gì đâu.

- Dạ...

- Thôi anh làm .

Đến khi cúp máy rồi tôi vẫn còn hoang mang lắm , tôi nhà quê đi đám cưới còn chẳng mấy khi , nào đi tiệc bao giờ...

Cứ miên man suy nghĩ , xe dừng trước nhà con bé Duyên khi nào không hay. Tôi gọi bảo con bé xuống rồi cả 2 chị em cùng đi luôn , bọn tôi hẹn ở quán ăn gần nhà tôi.

Vào trong đã thấy bà Thảo với bà Thương ngồi đợi , con bé Hoa nó bận công việc nên không đi được , chỉ có 4 bọn tôi thôi.

Kêu một bàn đồ ăn gần 10 món , toàn món ngon mà đắc thôi rồi , bọn họ cũng biết cách ăn mừng lắm đấy chứ. Cũng được thôi , nhờ bọn họ tôi mới thắng ngày hôm qua , cũng vừa được một số tiền kha khá , bao một chầu ăn này là bình thường không có gì là không được cả.

4 người ngồi ăn vui vẻ , bỗng tôi nghe bà Thảo hỏi

- Nữ , tối nay Quân Soái có dẫn mày đi sự kiện khai trương chuỗi nhà hàng của Tống Phong không ?

Tôi buông đũa , ngạc nhiên hỏi

- Tống Phong là ai ?

- Mày không biết à ? Con này sao thông tin màu chậm thế ?

Bà Thương cười cười , mới giải thích cho tôi

- Nữ nó mới lên thôi , không biết cũng phải , việc ở SG này nó còn học nhiều.

Bà Thương nói đúng rồi , tôi lên SG chưa được 3 tháng , cả đi xa một chút tôi còn không biết đường , chỉ quanh quẩn ở khu Quận X trung tâm này thôi chứ bao giờ đi đâu xa hơn. Hơn nữa giới đại gia chính trị này , tôi chỉ là hạng tôm tép đào điếm thôi , nào phải dạng cao cấp gì mà rõ được hết. Muốn rõ phải tìm hiểu thêm , nhưng tôi vốn cũng không muốn dính dáng đến làm gì . Dù nhà quê nhưng tôi cũng hiểu rõ được cái luật khốc nghiệt của xã hội này : biết càng nhiều thì chết càng thảm !

Thôi tôi cứ ngu ngơ mà sống , có biết cũng vờ như không cho bảo toàn số mạng.

- Chị nói em nghe đi , em đâu biết gì.

Lần này bà Thảo ôn hòa giảng giải

- Mày không biết thì để chị mày thông suốt cho nhá. Tống Phong là anh lớn cái quận X này , nói ra là 1 núi 2 cọp với Quân Soái nhà mày đó. Mà mày cũng hiểu cái quận này xem như là huyết mạch SG rồi , làm cọp ở đây là quá ngon.

Uống một hớp bia , bả nói tiếp

- Nhưng tao nghe được từ ông bụng bự nhà tao thì bên Quân Soái là trùm khu Quận A , khu người Hoa đó. Bên đó mạnh hơn , dây tơ rễ má sâu lắm , nghe đâu ông nội anh Quân là người Hoa , chắc ảnh cũng người Hoa luôn thì phải.

Tôi tò mò hỏi

- Người Hoa thì sao hả chị ?

Bà Thương trả lời

- Người Hoa SG này , à mà nói luôn gần gần khu Bình Dương hay mấy khu khác , ở đâu người hoa sinh sống nhiều là ở đó dân cư phồn thịnh lắm. Mà nói nhỏ thôi , người Hoa gốc gác người ta lớn mạnh lắm , không như người Việt mình. Người ta ở đâu là khu đó trật tự , phát triển dữ dội. Mà mấy ông Tàu là con ông Tướng lớn không hà , đa số giang hồ cọp cán toàn xăm với thờ cúng Quan Công.

Tôi gật gù , nhưng nó đi hơi xa vấn đề chính , tôi đang muốn hỏi vụ Quân Soái mà

- Ờ nghe uy thiệt nhưng còn vụ Quân Soái với Tống Phong gì đó thì sao chị ?

Lần này bà Thảo chen ngang

- Hai người đó bằng mặt mà không bằng lòng đó , cái này từ xưa đến nay rồi. Nghe nói trước thân nhau dữ lắm , nhưng sau không biết vụ gì nghỉ chơi nhau rồi. Mà trước mặt vẫn cười cười thôi , nghe tụi quan chức đồn trước sau gì cũng có thằng lên làm vua , thằng chết.

Mẹ ơi ! Gì mà chết dữ vậy trời , ai chết cũng được trừ Quân Soái . Hắn chết rồi tôi biết đu theo ai ở đây đây...

- Thảo , nói bậy bạ để tới tai bọn họ là mệt mình..

Tôi thấy bà Thương cảnh cáo , bà Thảo lè lưỡi kiểu vô tội.

- Tối anh Quân nói em đi tiệc với ảnh , chắc đi vụ chị Thảo hỏi hồi nãy rồi.

Bà Thảo vỗ tay chát chát , cười ha hả nói

- Tao biết mà , mày gà mờ chưa biết gì , chứ hôm qua sau khi mày thắng con Đào giành hoa khôi SG là giới ngầm SG đồn điên đảo rồi. Tối nay mày mà tới còn nổi hơn người chủ tiệc nữa. Tao hứa luôn .

Bà Thảo nói kiểu chắc ăn lắm , còn tôi thì đang run lẩy bẩy đây. Từ khi nào tôi được chú ý đến như vậy chứ ?

- Thiệt hả chị Thảo..ao..

Bé Duyên nó nhe răng cười đút cho tôi miếng mực chiên

- Ăn đi cho có sức , tối đẹp diệt hết đám gái của SG này chị Nữ ơi.

Nghe con Duyên nói tôi càng sợ dữ nữa , mẹ ơi , tôi chỉ muốn an ổn sống qua ngày. Nếu được tôi cũng ước mong làm một người dân bình thường thôi , dù đi làm công nhân sống qua ngày tôi cũng chịu. Chứ ai lại muốn làm cái dạng hoa khôi gì đó bao giờ...

- Tụi bây đừng làm con Nữ nó sợ. - bà Thương trấn an tôi.

- Nhưng Nữ nè , chị quý em chị nói thiệt. Thân bọn mình làm gái làm đào , làm đào bao nuôi thật sự. Nhưng những việc từ giang hồ xã hội đen cho đến quan chức cán bộ em đừng lụy vào. Tham càng sâu biết càng nhiều số mạng em càng mỏng. Cái gì cũng được đừng để đồng tiền che mắt em làm đào chính trị , đặc biệt không được yêu người bao nuôi mình !

Câu cuối của bà Thương làm tôi tới khi về đến nhà vẫn còn hoang mang ngây ngốc.

Không được yêu , tôi không được yêu bọn bao nuôi mình....

Đúng , tôi không được yêu , không được phép yêu !

Đúng 5giờ 15 phút , điện thoại tôi reo , nhìn qua là số điện thoại Quân Soái , tôi tắt máy khóa cửa nhà , sau đó đi xuống.

Vào trong xe rồi , tôi hỏi hắn :

- Đi đâu đây anh ? Em đó giờ không có đi tiệc....

Hắn nhìn tôi , cười cười

- Đi rồi biết , cũng bình thường , vào ăn nhẹ rồi về thôi.

- Ăn nhẹ à ?

- Ừ.

Được ! Ăn thì được , chứ đừng bắt tôi hát hò gì nữa nhé.

Xe dừng trước một studio lớn , nhìn qua tôi không biết ở đây người ta làm cái gì. Đang không biết hắn dừng lại để làm gì thì tôi thấy tên Quân đã xuống xe , cũng xuống theo hắn , tôi hỏi

- Đi tiệc ở đây à ?

Hắn nắm tay tôi đi vào trong

- Không , trang điểm thay đồ cho em trước đã.

Bước vào trong , tôi nhìn thấy rất nhiều trang phục đẹp , đa số là váy vóc thôi , nhưng đẹp lắm , không giống những cái váy đầm chỗ bà Cindy.

Tôi nhìn thấy một người phụ nữ trung niên rất thanh tú , bà ta tiến ra chào tên Quân

- Cậu Quân , hôm nay đến đây là thế nào đây ?

Tên Quân vươn người ôm lấy bà ta , cười rạng rỡ

- Cần chị Quỳnh đây giúp em một việc.

Bà ta cười cười , sau lại quay sang tôi với vẻ mặt không hiểu

- Đây là...

- Là người cần chị họa thành người đẹp đấy !

Mẹ kiếp ! Tôi không được đẹp à ? Lại còn họa thành người đẹp , khéo nịnh người khác là hay...

Bà Quỳnh lại trả lời một câu làm tôi cảm thấy mát dạ vô cùng

- Đẹp sẵn rồi , chị không hoạ vốn cũng là mĩ nhân. Mà hiếm khi thấy cậu Quân đưa bạn gái đến tìm chị nhỉ , trừ 3 năm trước có bé Tú..

Tôi nhìn sang tên Quân , cảm thấy gương mặt hắn hơi cứng lại. Tại sao vậy nhỉ ? Hay là tại người tên Tú mà bà Quỳnh nhắc ? Hình như là vậy rồi !

Nguồn : du phong vâm