Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn

Chương 13: Đến gây sự với nàng.

Tuy rằng nội tâm giãy giụa lợi hại, nhưng Trang Hàn cuối cùng vẫn không thỏa hiệp.

Lúc hắn ở trong phòng tắm gắt gao bắt đầu tắm rửa, nội tâm không ngừng suy nghĩ một chút. Người khác xuyên qua đều là trái ôm phải ấp mở hậu cung, vì sao chính mình xuyên qua liền đến lão bà trong nhà cũng không dám động?

Đồng dạng đang tắm rửa Cố Tư tâm tình cũng vô cùng trầm trọng, nàng kỳ thật một đêm không ngủ là đang đợi Trang Hàn. Cũng biết Trang Hàn nói dối, nhưng nàng không nghĩ sẽ đi chọc thủng câu nói dối này, nàng sắp bị những việc gần đây ép thành suy sụp.

Nếu có thể nàng cũng không nghĩ biến thành người không có tôn nghiêm như vậy, thậm chí nếu nàng có thể sớm hơn mấy ngày biết được tin tức Cố Sương về tới đây, nàng có lẽ sẽ không khổ sở như vậy.

Nàng tuy rằng thích Trang Hàn, nhưng tuyệt không phải cái loại người mặt dày mày dạn. Mấy ngày trước Trang Hàn còn chưa có thay đổi thái độ đối với mình, nàng kỳ thật cũng nghĩ tới nếu Cố Sương trở về thì tốt rồi, nàng liền đưa Trang Hàn cho Cố Sương, để hai người bọn họ hạnh phúc bên nhau, chính mình cũng có thể giải thoát.

Nhưng vì cái gì ở thời điểm mình cho rằng sắp có được, lại nói cho mình biết là chuyện mình muốn hết thảy đều phải bị biến mất?

Trang Hàn thay đổi một thân quần áo đi ra, dì Tôn cười nói: “Bữa sáng đã làm xong, tiên sinh ăn chút đi.”

Trang Hàn mắt nhìn trên lầu nói: “Cố Tư đâu? Tắm rửa xong chưa?”

“Đã xong.” Dì Tôn ngẩng đầu nhìn lên trên lầu, sau đó tiến đến bên người Trang Hàn thật cẩn thận nói: “Tiên sinh có phải hay không vừa mới cùng phu nhân cãi nhau?”

Trang Hàn không thể hiểu được, “Không có a.”

“Nhưng mà lúc tắm rửa, phu nhân thoạt nhìn thật muốn khóc.” Dì Tôn lại muốn nói cái gì đó, Cố Tư chợt từ trong phòng đi ra ngoài. Bà lập tức ngậm miệng lại xoay người đi vào phòng bếp.

Trang Hàn quay người lại, liền thấy Cố Tư đang xuống lầu.

Nhìn trên mặt Cố Tư mang theo tươi cười ngượng ngùng, một chút cũng không giống như lời dì Tôn vừa nói.

“Oa, thật nhiều đồ ăn ngon.” Cố Tư cười cười ngồi xuống ghế đối diện với Trang Hàn nói: “Tay nghề dì Tôn so với em tốt hơn rất nhiều.”

“Cũng không phải.” Trang Hàn nói: “Tôi cảm thấy em làm thức ăn tương đối ngon hơn.”

Hắn nói lời này hoàn toàn là theo bản năng, trước kia khi mẹ hắn hoặc ai đó tức giận hoặc là tâm tình không tốt, Trang Hàn cũng sẽ dỗ dành người khác, buột miệng thốt ra đều là lời ngon tiếng ngọt.

Quả nhiên phụ nữ đều thích nghe lời ngon tiếng ngọt, Cố Tư nhìn Trang Hàn, chớp chớp mắt nói: “Nào có?”

Tuy rằng nói như vậy, nhưng ánh mắt kia rõ ràng tràn ngập chờ mong. Phảng phất như muốn nói em chuẩn bị tốt như vậy anh mau tiếp tục khen em đi.

Trang Hàn nhịn ý cười xuống, nghiêm túc nói: “Vốn dĩ chính là vậy, tự em nếm cũng không nhận ra sao?”

Cố Tư uống một ngụm cháo dì Tôn nấu, cũng không biết có phải là do nguyên nhân tâm lý hay không, nàng cúi đầu nói: “Hình như. . . Có ngon hơn một chút.”

Trang Hàn nhịn không được bật cười, Cố Tư không rõ hắn vì sao lại bật cười, liền hỏi: “Anh cười cái gì?”

Trang Hàn sờ sờ cằm nói: “Tôi không thể cười sao?”

Cố Tư vẫn cảm thấy tươi cười này như là đang cười nhạo nàng, Trang Hàn nói: “Như thế nào không ăn? Không thể bởi vì dì Tôn nấu ăn không ngon một chút, sẽ không ăn a.”

Cố Tư quả thật dở khóc dở cười, nàng thấy dì Tôn từ phòng bếp đi ra, liền nói: “Anh đừng nói bậy.”

Sau khi ăn cơm xong Trang Hàn phải đi đến công ty, hắn vẫn nhớ rõ dì Tôn nói Cố Tư có chuyện không vui. Theo hắn xem ra Cố Tư không vui đó là chuyện quá bình thường, thân là nữ chính loại tiểu thuyết này, sống không kiên cường một chút cũng sống không nổi nữa, không vui quả thật quá bình thường.

Trang Hàn đi vào trong công ty, giống như thường ngày lập tức đã được mọi người chú ý. Điều duy nhất bất đồng chính là, ngày thường thư ký rắn rết lúc này luôn sẽ dán ở bên người hắn nói cái này nói cái kia, làm hắn phiền đến mức da đầu tê dại. Hôm nay cũng không biết cô làm sao lại không có xuất hiện, Trang Hàn thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời còn cảm thấy có chút không quen.

Đây thật là một thói quen hư, phải sửa. . .

Cửa thang máy vừa mở ra, Trang Hàn đang chuẩn bị đi vào, phía sau bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, “Trang tổng!”

Trang Hàn vừa quay đầu lại, liền thấy một nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi đứng ở phía sau hắn. Nữ nhân ôm văn kiện trong tay, khuôn mặt còn có chút trẻ con, lại có vẻ vô cùng có hương vị thanh xuân xinh đẹp, đôi mắt to tròn lúc này lại hàm chứa nước mắt, thật giống như là bị người nào đó khi dễ.

Trang Hàn nói: “Sao vậy?”

Nữ nhân cầu xin nhìn Trang Hàn nói: “Thật xin lỗi Trang tổng, tôi. . . Tôi có thể sử dụng thang máy của ngài một chút được không?”

Trang Hàn chớp chớp mắt, nói: “Vì sao? Thang máy công ty hỏng rồi?”

“Không có, nhưng mà không còn kịp thời gian nữa rồi.” Ánh mắt nữ nhân trông mong nhìn Trang Hàn nói: “Tôi là người mới tới, giám đốc muốn tôi đưa văn kiện cho hắn, hắn buổi sáng mở họp phải dùng đến. Chỉ là địa phương của tôi có chút xa, nên. . . Nên có chút không kịp ăn uống, chạy thẳng tới đây.”

Trang Hàn thấy cô mặc quần áo còn rất mộc mạc, nhớ tới lúc trước mình mới vừa tốt nghiệp tiến vào công ty, cũng là vì không có tiền cho nên thuê phòng ở vị trí khá xa, buổi sáng mỗi ngày đều sẽ rời giường hơn một giờ trước khi đi làm.

Nghĩ đến đây, Trang Hàn gật gật đầu nói: “Vậy cũng được, cô vào đi.”

“Cảm ơn Trang tổng!”

Nữ nhân tiến vào trong thang máy, bộ dáng tựa hồ thật ngoan ngoãn, cũng không dám đứng sát vào bên cạnh Trang Hàn.

Trang Hàn cũng không để ý, hắn đang nghĩ ngợi nên làm cái gì mới có thể làm cho Cố Tư vui vẻ. Lúc này bên người bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi, theo bản năng quay đầu. Liền thấy trên mặt đất rơi đầy văn kiện, nữ nhân kia ngồi xổm xuống đi nhặt, thanh âm mang theo khóc lóc nức nở nói: “Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi không cố ý.”

Mắt thấy tầng lầu cô muốn đi sắp tới rồi, Trang Hàn liền tính toán giúp cô nhặt lên. Mới vừa cúi xuống liền thấy cổ áo nữ nhân lộ ra cảnh xuân. Người nhìn như vậy nhưng thật ra rất có tiểu xảo, không nghĩ tới dáng người cũng không tệ lắm. Trang Hàn giúp đỡ cô, nữ nhân nâng lên một khuôn mặt khóc đến hoa lê đái vũ nhìn thấy mà thương, nói: “Trang tổng thật xin lỗi, tôi không cố ý.”

Trang Hàn chuyển dời tầm mắt nói: “Không có việc gì.”

Nói xong lại tiếp tục nhặt, nhặt nhặt tay hai người liền chạm vào nhau. Trang Hàn cảm thấy có chút xấu hổ, đang muốn rời tay ra chỗ khác. Liền thấy nữ nhân kia ngẩng đầu lên, lộ ra thần sắc thẹn thùng, nhẹ nhàng nói: “Trang tổng anh thật tốt.”

Trang Hàn cũng cảm thấy mình khá tốt, hắn nói như thế nào lại cảm thấy kỳ kỳ quái quái, đây còn không phải là đoạn câu dẫn kinh điển trong tiểu thuyết sao.

“Cảm ơn Trang tổng.” Nữ nhân nhặt xong văn kiện rồi lúc sau thẹn thùng đứng ở bên người Trang Hàn nói: “Tôi là người của ban tuyên truyền, tôi kêu. . .”

Lời nói còn chưa nói xong, cửa thang máy đã mở, Trang Hàn vẻ mặt lãnh khốc vô tình cuồng bá nói: “Hừ, cô còn chưa có tư cách để tôi phải nhớ kỹ tên của cô, đi ra ngoài đi.”

Nữ nhân: “. . .”

Chuyện Trang tổng đã kết hôn đại khái không có người nào là không biết, rốt cuộc lúc trước khi kết hôn hắn chính là có nói một câu, hắn ghét nhất chính là người cố ý phá hư gia đình người khác.

Đi vào văn phòng, Trang Hàn vẫn không thấy thư ký rắn rết. Hắn nhịn không được thở dài, đây hẳn phải là văn phòng tình yêu mới đúng, có thư ký như thế, hắn rất ngượng ngùng.

Vì thế Trang Hàn liền gọi một cú điện thoại, hỏi hắn xem thư ký mới tìm như thế nào.

Trưởng phòng nhân sự tỏ vẻ đã ở an bài phỏng vấn, rất mau sẽ có kết quả. Vừa mới chuẩn bị tắt điện thoại, Trang Hàn đột nhiên nói: “Cậu kết hôn rồi sao?”

Trưởng phòng nhân sự sửng sốt, Trang tổng từ khi nào quan tâm đến gia đình của nhân viên? Dù nghi hoặc nhưng trưởng phòng nhân sự vẫn thành thật nói: “Không có.”

“Vậy có bạn gái không?” Trang Hàn lại hỏi. Lời hỏi này ý vị rất sâu xa, vẫn luôn nói Trang tổng máu lạnh, vì cái gì sẽ quan tâm mình có bạn gái hay không?

Trưởng phòng nhân sự nhịn không được nhớ tới yêu cầu của Trang tổng đối với thư ký mới, là một người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn. Nghĩ đến đây cả người hắn chấn động, hay là. . . Trang tổng coi trọng mình?

Không cần a, cá tính của mình thật bình thường, thật đứng đắn. . .

Trang Hàn không rõ vấn đề này có cái gì khó trả lời, mà lại suy xét lâu như vậy. Lúc hắn không kiên nhẫn muốn tắt điện thoại, liền nghe thanh âm kỳ quái truyền tới, “Không có, tôi còn chưa có bạn gái.”

“Nga.” Trang Hàn thất vọng nói: “Vậy thôi.”

Nói xong liền treo điện thoại.

Trưởng phòng nhân sự nhìn di động, không thể hiểu được. Thật vất vả mới hạ quyết tâm bán đứng thân thể đổi lấy tiền đồ, hắn như thế nào lại có phản ứng như này?

Trang Hàn vốn dĩ tính toán thỉnh giáo trưởng phòng nhân sự ngày thường là như thế nào hống đối tượng vui vẻ một chút, không nghĩ tới hắn là cẩu độc thân, hắn nhớ rõ tuổi tác của trưởng phòng giống như cũng không nhỏ, vậy mà còn chưa có bạn gái, cũng là một người đáng thương đi.

Trang Hàn ở trên mạng tìm tòi, làm thế nào để cho tâm tình không tốt của vợ trở nên vui vẻ.

Đáp án thật ra có rất nhiều, có người nói phải tặng lễ vật, có người nói ở trên giường làm đối phương tận hứng, còn có người nói đưa phu nhân đi chơi. Đáp án hoa hoè loè loẹt, đáng tin cậy không được mấy cái. Nghĩ tới nghĩ lui chuyện chính mình có thể làm, đại khái cũng chỉ có tặng lễ vật.

Lại tìm kiếm đưa lễ vật gì cho vợ mới là tốt nhất, đáp án lại là hoa hoè loè loẹt. Đưa hoa, đưa quần áo, đưa trang sức cái gì cần có đều có, còn có nói trực tiếp đưa thẻ ngân hàng.

Trang Hàn nghĩ nghĩ, quyết định bắt tay vào chuẩn bị.

Mua hoa cùng trang sức còn có quần áo đều mua hết, luôn có cái nàng thích.

Bởi vì được Trang Hàn khen nấu cơm ăn ngon, Cố Tư liền đi theo dì Tôn mua đồ ăn, tuy rằng mình hiện tại còn chưa thể nấu cơm, nhưng nàng có thể chỉ đạo dì Tôn làm một ít thức ăn Trang Hàn thích.

Dì Tôn xách túi đồ ăn đi theo bên người Cố Tư nói: “Phu nhân, hiện tại trên tay cô có thương tích, tốt nhất là nên ăn ít cá.”

Cố Tư cười nói: “A Hàn thích uống canh cá.”

Dì Tôn đã hiểu, cười nói: “Ngài cùng tiên sinh cảm tình thật tốt.”

Khóe miệng tươi cười của Cố Tư phai nhạt một chút, không nói gì.

Về đến nhà, Cố Tư đang chờ dì Tôn mở cửa, phía sau bỗng nhiên truyền đến một thanh âm nữ nhân, “Chào cô.”

Cố Tư quay người lại, liền thấy một nữ nhân ăn mặc gợi cảm đứng ở phía sau, đang nhìn từ trên xuống dưới nàng.

Cố Tư không quen biết cô, hỏi: “Cô là?”

“Tôi là thư ký của Trang tổng.” Thư ký cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ với Cố Tư, nói tiếp: "Kiêm tình nhân."

Biểu tình Cố Tư lập tức liền lạnh xuống dưới, dì Tôn ở một bên sắc mặt cũng rất khó coi, bà vừa mới nói vợ chồng bọn họ cảm tình thật tốt, hiện tại liền có chuyện như vậy.

Cố Tư lạnh lùng nhìn đối phương không nói gì, thư ký cười lạnh một tiếng nói: “Tôi hôm nay tới là muốn khuyên nhủ cô, bởi vì Trang tổng thích tôi, mà cô vẫn luôn bá chiếm hắn không từ bỏ. Không có cảm tình, sinh hoạt vợ chồng nói vậy cũng không chịu nổi đi? Tôi khuyên cô nếu là còn có chút lương tâm liền rời đi đi, như vậy tôi cùng Trang tổng sẽ rất thoải mái, cô cũng có thể giải thoát mà phải không?”