Nam vẫn ái ngại nhìn Hương. K biết cô có sao k nữa? Hương giận lên thật đáng sợ mờ. Nam nhìn Hương rồi khẽ hỏi:
- Em không sao chứ?
- Ukm. Em không sao. Thôi. Anh về nhà trước đi. Em ở lại đây là được._Hương nói.
- Sao có thể để em lại được cơ chứ?!_Nam lo lắng
- Không sao mà. Anh về trước đi._Hương mĩm cười. Nam đành bỏ mặc Hương ra về mà lòng nặng trĩu.
Đợi Nam bước ra, Hương gỡ bỏ “mặc nạ”, gương mặt cô buồn rầu, lo lắng,.... “tách tách...tách” cô khóc. Cô đã khóc.
- Hức...hức...Chị Lam.... Em phải làm sao đây chị? Ba à... con phải làm sao đây? Có phải con vô dụng lắm k? Con k giúp được gì cho chị cả._ Hương nức nở.
- Ư..._Lam khẽ lên tiếng khiến Hương giật mình. Cô chồm lên đỡ Lam. Lam mĩm cười, tay vυ't má Hương, nhẹ giọng nói:
- Em... đừng lo cho chị. Chị k...k sao cả.
- chị. Sao lại k sao? Họ làm chị ra nông nỗi thế này cơ mà._Hương bức xúc nói
- K phải họ. Họ bị sai khiến em à!_Lam nói
- ai sai khiến họ ạ?_Hương hỏi. Lam lắc đầu bất lực:
- Chị k biết. Chị chỉ biết là một thế lực mạnh hơn cả gia đình họ thôi em à!
- Thôi được rồi. Chị nghỉ ngơi đi. Mọi việc để em lo liệu_Hương định bước ra thì... Lam kéo tay áo Hương lại, đưa cho cô tờ giấy nhỏ rồi nói:
- Chị mong nó sẽ giúp ích cho em, Hương. Chị nghĩ với tài năng của em thì k gì k thể đâu nhỉ?!_Lam cười. Hương chỉ biết cười lại với cô.
Hương nhẹ nhàng bước ra ngoài thì gặp ngay Nam đang ngồi ngay ghế, lưng dựa vào thành tường, mắt nhăm hờ lại. Hương mĩm cười nhìn chàng trai trước mặt mình. Cô đang sợ, sợ mất đi thứ đáng lẽ thuộc về mình... Nam mở mắt. Hương giật mình, quay mặt ra chỗ khác, đỏ lự. Nam nhìn cô khó hiểu. Cậu hỏi:
- Hương! em sao vậy? Khó chịu à?
- À không. Em không sao cả. Sao anh không về trước?_Hương lấy lại bình tĩnh hỏi
- A...ờ...thì anh đợi em về luôn cho tiện. Chứ lát nữa, xe đâu em về?!_Nam gượng cười
- Em đ9i tãi cugnx được mà._Hương mĩm cười. Cô thật sự rất trân trọng người đang ở trước mặt mình. Người dàn ông mà cô yêu thương.
- Thôi! mình về. Anh còn phải đi làm chứ!_Hương nói tiếp. Nam chỉ gật đầu nhẹ rồi cùng Hương bước ra khỏi bệnh viện.
~~~~~~~~~
Ngồi trên xe, Nam làm “bác tài”, còn Hương thì ngồi phía sau, mở tờ giấy mà Lam vô thức đưa cho cô. Huownng đọc một hồi rồi to mắt ra ngạc nhiên với điều được ghi trong giấy (bí mật nhe >