Những điều có khi ta nghĩ nó là không thể nhưng nó lại có thể và những điều ta nghĩ nó sẽ xảy ra nhưng nó lại không xảy ra . Một bức tranh sống động tồn tại trong đầu tôi chỉ qua một giấc mơ và bao lần mơ mộng . Tôi gợp nó lại và tạo thành một câu chuyện
...
Hôm nay Trác Nhu không có ở nhà , người làm thì được cho về hết , nhà chỉ còn lại hai vợ chồng . Thấy Lý Tần đang ngồi đọc sách ở phòng khách ông Trác đi xuống ngồi cạnh nàng .
" Có chuyện gì thế ? "
" A Tần à , hôm nay chúng ta nói rõ nhé "
" Về việc gì ? "
" Anh rất xin lỗi vì những chuyện đã xảy ra với em sao khi cưới anh . Em biết đó anh là dân kinh doanh việc tiếp đãi khách là chuyện không thể tránh khỏi . Những thứ tình cảm khác cũng phát sinh từ đó ! Anh đã rất nghiêm túc suy nghĩ "
" Và ?!... "
" Chúng ta lấy nhau gần hơn 1 năm rồi và anh vẫn chưa hề động chạm gì tới em , là anh để em có thời gian để chuẩn bị tinh thần . Nhưng anh nghĩ đó là quá lâu rồi ... "
" Cứ nói thẳng , không cầm vòng vo như thế đâu "
" Anh muốn có con "
Rốt cuộc ngày Lý Tần sợ nhất nó cũng đến . Đây là điều không thể tránh khỏi giữa hai vợ chồng với nhau và nhất là đối với người có ham muốn tìиɧ ɖu͙© cao như ông Trác .
" Em... " - Lý Tần cảm thấy bối rối hơn bao giờ hết .
" Sao thế ? "
" Em thấy vẫn chưa phải lúc "
" Không phải lúc này thì lúc nào . Anh cũng không còn trẻ nữa . Em là tia hy vọng cuối đời để anh được 1 đứa con đặc biệt là con trai . Dù Trác Nhu nó có như thế nào thì nó vẫn là con gái không thể gánh vác nổi hết công ty . Anh và nó thường xuyên cãi nhau khi nhắc đến công ty ... nó không hứng thú cho việc này "
" Em không biết... nhưng em ... "
" Chẳng phải người phụ nữ nào cũng muốn được làm mẹ sao ? "
*làm mẹ ư ?
Phải , đó chính là mơ ước từ thuở mới lớn của Lý Tần. Cô muốn được làm mẹ , được hưởng cái thiên chức trời ban đó . Nhưng từ khi yêu Trác Nhu cô đã quên đi cái ước mơ đó rồi . Và giờ đây ông Trác lại khơi lại ...
" Em cần suy nghĩ "
" Được . Nhưng đừng quá lâu " - Nói xong ông Trác bỏ lên lầu
Vốn dĩ việc ông Trác muốn có con là một điều rất dễ dàng , ông chỉ cần ra ngoài có người phụ nữ khác và ăn nằm với họ và rồi họ sẽ sinh cho ông một đứa bé . Nhưng điều ông ấy muốn là một đứa con đường đường chính chính do chính người vợ hợp pháp của ông ấy sinh ra mà thôi .
Lý Tần ngồi đây tay chân bức rức .
Cô đang suy nghĩ muốn điên đầu thì Trác Nhu về .
" Về rồi đấy à " - Cô liền lấy lại bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra
" Đợi tôi à ? "
" Thì tôi ngồi đây đọc sách thôi "
" Tôi có mua cho cô phần shushi này ! "
" Cảm ơn vì vẫn còn nhớ tôi thích nó "
" Tôi lúc nào cũng nhớ ... không bao giờ quên " - Trác Nhu lầm bầm trong miệng .
" Cô nói gì ? " - Lý Tần nghe mà vẫn cố hỏi lại
" À không có gì "
" Cô mới đi đâu về đấy " - Lý Tần vừa hỏi vừa mở hộp shushi ra ăn
" Tôi đi giữ trẻ "
" Giữ trẻ ? "
" Là con của người bạn tôi "
" À aa "
Lý Tần đang ăn thì miếng cơm bị dính lại trên miệng như một thói quen Trác Nhu đưa tay lên môi cô lấy miếng cơm xuống .
Lý Tần act cool đứng hình mất 5 giây nhìn em bên ngoài có lẻ á lộn Au nhầm . Lý Tần đơ người ngước nhìn Trác Nhu , có lẻ thấy hành động của mình hơi đần độn nên Trác Nhu rút tay lại .
Trác Nhu đứng dậy định lên phòng thì Lý Tần nắm tay cô lại .
" Tôi có chuyện muốn nói "
" Nói đi ! Tôi nghe nè "
" Ở đây không tiện ! Ngày mai 9h ở căn nhà của chúng ta ... à không nhà của Trác Nhu "
"Chuyện gì sao không nói ở đây được ? "
" Chuyện quan trọng đối với tôi ! Làm ơn "
" Được "
...
Lên phòng Trác Nhu cứ nằm trằn trọc mãi nghĩ đến chuyện Lý Tần muốn nói với mình . Và cô sẽ không bao giờ biết chuyện đó nó tồi tệ với chính mình như thế nào đâu .