Sáng hôm sau Trác Nhu thức dậy từ rất sớm để hoàn thành cuộc giao dịch mà giữa cô và Lý Tần đã lập hôm qua- cùng Lý Tần đi đến chỗ lựa váy cưới. Cô đi xuống nhà thấy ông Trác đang ngồi đợi nhưng cô nhìn qua nhìn lại vẫn không thấy Lý Tần, Trác Nhu đang tìm kiếm thì ông Trác kêu cô lại .
" Này ! lại đây ngồi đi, dì con đang chuẩn bị đợi một lát "
" À thì ra là sửa soạn , đúng là con gái " Trác Nhu thầm nghĩ nhưng cô quên mất cô cũng là con gái.
Trác Nhu đi đến ghế salon và ngồi xuống , đã lâu cô chưa được ngồi nói chuyện với ba mình mà không có sự hiện diện của một ai khác , ông Trác cất giọng nói .
" Con đã xin công ty nghỉ chưa ! Dù là Tổng Giám Đốc nhưng con cũng phải chấp hành đúng luật lệ của công ty đó . " Dù ra sao ông Trác vẫn là người có tâm với nghề nghiệp ... đó là lí do công ty dưới sự lãnh đạo của ông rất phát triển .
" Con đã xin rồi , ba yên tâm ! "
" Trác Nhu à ! Con phải cố gắng vì tương lai của công ty của chúng ta ! Con đã biết dù thế nào thì tập đoàn Trác Minh sẽ là của con nên con phải nổ lực nhiều hơn nữa !! " Ông Trác nhìn Trác Nhu một cách cực kì nghiêm túc .
" Con sẽ cố gắng " Trác Nhu khom nhẹ người gật đầu .
" Còn chuyện tình cảm thì ba không cấm cản gì con , ba biết con thích con gái nhưng ba không phản đối , nhưng làm ơn đừng dính dáng đến những cô gái có xuất thân không tốt nữa , con vẫn chưa quên cô gái Tư Đình gì đấy à nó đã làm con đau khổ , sống không bằng chết trong suốt 2 năm à ! " Nói đến đây ông Trác bỗng dừng lại , nhìn sang Trác Nhu .
Ông Trác nói không sai , chỉ vì nỗi đau mang tên Tư Đình đã gϊếŧ chết đi trái tim mới chớm nở, trái tim còn rạo rực vì yêu của Trác Nhu, làm cô sống không bằng chết suốt 2 năm liền, chỉ 1 năm lại đây cô mới tốt hơn. Trác Nhu ngước mặt lên nói .
" Con sẽ không phạm sai lầm như 3 năm trước đâu , còn việc của Kim Niên con nhấn mạnh lại là con và cô ấy không có gì với nhau hết " Trác Nhu dõng dạc nói.
Lúc đó từ trên lầu, một người tựa như thiên thần bước xuống, Lý Tần mặc một cái váy màu trắng nhẹ nhàng, gương mặt được trang điểm qua loa thôi nhưng cũng đủ làm gương mặt vốn đã xinh đẹp càng tinh khiết hơn. Với vẻ đẹp này quả thật cô đã làm cho hai người dưới nầy phải trâm trồ.
Ông Trác thấy Lý Tần bước xuống với vẻ đẹp kiêu sa như vậy, ông cười và nói to tỏ sự đắc í.
" Em hôm nay trông rất tuyệt, ngày mai nữa thôi em sẽ chính thức trở thành bà Trác rồi, một bà phu nhân xinh đẹp và được nhiều người nể trọng "
Lý Tần cười rồi đưa mắt nhìn sang Trác Nhu cô lên tiếng .
" Trác Nhu giữ đúng lời hứa quá nhỉ, đúng là không làm tôi thất vọng "
" Việc tôi hứa tôi sẽ làm " - Trác Nhu cười nhẹ.
Lý Tần cũng cười theo , ông Trác thấy quan hệ giữa hai người đã có chuyển biến tốt nên ông cũng khá là mừng nhưng rồi mọi chuyện lại không đơn giản như ông nghĩ.
Cả ba cùng nhau lên xe đi đến một cửa hàng váy cưới nổi tiếng, thực chất ông chỉ đến đó lựa đồ cho Trác Nhu và một số rễ phụ và dâu phụ, còn đồ của ông và Lý Tần đã được ông mời hẳn một Nhà thiết kế riêng nổi tiếng bên Pháp để thiết kế cho ông.
Lý Tần nhìn những bộ váy cưới thật lộng lẫy trước mắt mình mà trong lòng thì nhiều suy nghĩ, bỗng nhiên ông Trác đi đến chỗ cô thì thầm .
"Anh xin lỗi nhưng anh có chuyện đột xuất rồi, em ở lại lựa đồ với Trác Nhu nha ! Xong chuyện anh sẽ quay lại rước em và con . "
" Em biết rồi , anh đi cẩn thận " Lý Tần nhẹ nhàng đáp .
--------------------------------------------------