Mẹ Kế

Chương 10: Ở lại nhà

Trác Nhu đưa Kim Niên về đến nhà , thật sự lúc đó cô rất mệt mỏi , cô chán nản không biết nên đi nhưng tuyệt nhiên cô sẽ không quay về ngôi nhà đó nữa , lúc nàng Kim Niên thấy Trác Nhu như đang suy nghĩ chuyện gì thì nàng ta lên tiếng .

" Nếu em không ngại thì ở lại nhà chị đii ... bây giờ cũng tối rồi chị cũng không yên tâm để em ở ngoài . "

"  Nhưng mà ... " Trác Nhu đang định nói thì Kim Niên xen vào .

"Thôi ! Nếu em còn từ chối thì chị sẽ giận em đó  "

" Thật là ngại quá ... "

Kim Niên và Trác Nhu cùng nhau đi vào nhà . Nhà của Kim Niên cũng khá to vì chỉ có một mình Kim Niên ở thì căn nhà này cũng đã là to lắm rồi . Căn nhà được thiết kế rất sáng sủa và toát lên vẻ hiện đại nhưng còn thiếu một chút gì đó ... chính là hơi người . Kim Niên rất ít khi ở nhà , sáng thức dậy đi làm xong tối về ngủ là xong một ngày vì thế  không khí trong nhà rất ảm đạm .

Kim Niên dắt Trác Nhu lên phòng dành cho khách rồi hai người cùng nhau lau dọn lại một tí vì đã lâu không có ai ở đấy .

"Em đi tắm đi , chị đi xuống oder đồ ăn ... chị không có thói quen nấu ăn "

"Khoan , chị đợi em  đi tắm cái rồi mình đi siêu thị ... em cần mua một số đồ cá nhân , sẵn tiện em sẽ mua đồ làm đồ ăn tối cho hai chúng ta . Ăn đồ ăn nhanh nhiều quá không tốt đâu  "

" Ôi trời ... Trác Đổng thân yêu của tôi ơi ~ Cô cũng biết nấu ăn à  " Kim Niên với cái giọng giỡn cợt châm chọc Trác Nhu .

" Haha tí nữa đi rồi biết   " Trác Nhu hất mặt .

Sau khi Trác Nhu tắm xong thì cả hai cùng nhau đi siêu thị . Gần nhà Kim Niên có một cái siêu thị mini nên cả hai cùng nhau tản bộ đến đó . Vào siêu thị Trác Nhu mua bàn chải đánh răng , khăn , và một số dụng cụ cá nhân . Lúc đó thì Kim Niên đến quầy bán thực phẩm , cô loay hoay vì trước giờ cô rất ít khi nấu ăn mà nói đúng ra là không có nên cô không biết ăn cái gì . Trác Nhu từ xa đi đến , thấy Kim Niên đang loay hoay thì cô cảm thấy rất mắc  cười , cô đi lại và hỏi Kim Niên .

" Chị muốn ăn gì ?!? "

"Hhhh không biết nữa ... ăn gì cũng được , chị dễ nuôi lắm " Kim Niên như đang nũng nịu với Trác Nhu làm Trác Nhu bật cười thành tiếng .

"  Thiệt là...  vậy ăn bò  bít tết đi sẽ rất ngon đó  "

Nói xong Trác Nhu mua một miếng thịt bò màu sắc khá là ngon và một ít rau củ quả , xong Trác Nhu quay lại hỏi Kim Niên .

" Nhà có rượu vang không ... bò bít tết mà thiếu rượu vang sẽ không hoàn hảo đâu !."

" Tất nhiên là có rồi , thôi xong rồi thì về . "

Trác Nhu ừ một tiếng , cả hai ra quầy tính tiền thì Trác Nhu vô tình gặp  Nhuệ Minh cũng đang đi mua đồ ... hai người cười nói rồi cùng nhau ra quán cà  phê .

" Giới thiệu với mày đây là Kim Niên , thư kí riêng củ tao và cũng là một người chị rất thân thiểt . "

" Xin chào ! Tôi là Lâm Nhuệ Minh , bạn thân nhất của Trác Nhu rất hân hạnh khi được làm quen với cô"  Nhuệ Minh với cái giọng trìu mến nhìn Kim Niên.

" Chào ! Tôi là Kim Niên , rất vui khi được gặp . " Kim Niên nở một nụ cười nhìn Nhuệ Minh .

Ba người cùng nhau trò chuyện rất vui vẻ với nhau trong suốt buổi tối .

-----------------------------------------------------------

* Ở nhà ông Trác .

Không khí trong nhà lúc này rất căng thẳng , chẳng ai nói với ai câu nào . Ngay cả bà giúp việc cũng chẳng dám làm  ra tiếng . Đúng là cái cảm giác khiến cho người ta thấy sợ hãi . Bỗng nhiên từ trên lầu ông Trác đi xuống miệng quát lớn .

" Nó vẫn chưa vễ à ! Đúng là cái đồ nghịch tử được cưng chiều từ nhỏ nên bây giờ chẳng coi ai ra gì , nó mà giát mặt về ta sẽ cho nó một trận . "

" Anh cũng quá , tự nhiên đánh cô ấy làm gì ... chuyện cũng đâu có gì lớn " Lúc này Lý Tần cũng lên tiếng .

" Thôi em đừng có bênh vực cho nó làm gì , cái đứa con khó dạy đó kì này anh phải chỉnh đốn nó lại " ông Trác mặt đỏ như lửa tức giận nói .

" Ba ngày nữa chúng ta kết hôn rồi , anh muốn trong ngày đám cưới không có sự hiện diện của con anh sao, như vậy sẽ bị người ta nói nầy nói nọ đấy "

Lúc này Ông Trác mới giật mình và ngẫm nghĩ về những điều mà Lý Tần nói  dù gì nó cũng là đứa con gái duy nhất của ông. Lý Tần đưa mắt nhìn , có vẻ cô cũng không vui gì về việc ông Trác hành xử như vậy với Trác Nhu .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~