Vô Địch Chiến Thần

Chương 72: Đích thân kiểm định

Xưa nay mẹ Chu vẫn luôn hiền lành, chưa bao giờ để ý đến những lời nói xúc phạm của người khác

Bà ngồi xuống đối diện, mỉm cười và nói: “Là chị Trương giới thiệu tôi đến, hai vị là bố mẹ của Tiết Kỳ đúng không?”

Hai người Lâm Triệt và Chu Tuyết cũng ngồi xuống

“Phải, mời ngồi.” Sau đấy, người nhà họ Tiết vẫy tay với người phục vụ và nói: “Phục vụ!”

“Muốn uống gì thì cứ gọi, không cần lo, Tiết Kỳ nhà chúng tôi mời khách.”

Lời vừa nói ra, cảm giác là lạ như thông qua một tách cafe là có thể thể hiện được khả năng kinh tế của gia đình bọn họ vậy.

Mẹ Chu cũng nhìn ra được thái độ của đối phương

“Đây là Tiểu Tuyết nhà chúng tôi! Mọi người đều được chị Trương giới thiệu tới, vậy nên cũng có được chút bảo đảm.”

“Có thành hay không còn cần phải xem duyên phận của hai đứa.”

Ba người nhà họ Tiết cẩn thận nhìn dò Chu Tuyết, còn Chu Tuyết và Lâm Triệt cũng lén nhìn trộm người thanh niên tên là Tiết Kỳ kia

Người này mặc một chiếc áo sơ mi bình thường, đeo cặp kính, từ đầu đến cuối, cậu ta chỉ mải mê nghịch chiếc điện thoại trong tay.

Chỉ khi mọi người đến cũng thi thoảng ngẩng đầu lên nhìn lấy cái.

“Ừm, đứa nhỏ này không tồi.” Mẹ Tiết Kỳ lên tiếng khen ngợi.

Bản thân Chu Tuyết là người có khí chất của một tiểu thư đài các, nhờ chăm chút trong khoảng thời gian qua mà da dẻ, nhan sắc đã khôi phục trở lại.

Đương nhiên là cô không tồi!

“Con nhà cô tốt nghiệp đại học chính quy đấy, cháu tốt nghiệp ở đâu?” Mẹ của Tiết Kỳ trở tay, khi nói chuyện còn tiện thể khoe chiếc nhẫn vàng to đeo trên tay.

Vẻ mặt của Chu Tuyết tối sầm lại, lặng ngắt không nói gì

Mẹ Chu khách khí đáp: “Vì một số nguyên nhân trong nhà nên khi học đại học, con bé được một nửa là phải nghỉ học.”

“Ồ, nghỉ học rồi à!” Mẹ Tiết Kỳ tiếp lời.

“Vậy thì đi làm ở đâu? Bây giờ không có cái bằng đại học thì khó kiếm việc làm lắm.”

Lúc này, Chu Tuyết tự mình nói chuyện rồi.

“Làm ở cái siêu thị ở bên cạnh kia!”

Bố của Tiết Kỳ vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng hứng thú mở mắt, nhìn Chu Tuyết thêm lần nữa rồi nói: “Bác với bên siêu thị đó thường xuyên hợp tác cùng nhau, đãi ngộ cũng không tồi, sao bác chưa nhìn thấy cháu bao giờ?”

“Vừa hay, bác có quen biết với vài cấp trên làm quản lý ở bên đó, nếu như cháu với Tiết Kỳ nhà bác có thể nên đôi, khi ấy bác có thể đi nói một chút, sắp xếp cho cháu một vị trí tốt hơn.”

Bố của Tiết Kỳ làm trong ngành đèn đóm, mấy năm nay ngành này phát triển không được tốt, vốn không thể tiếp tục làm nổi nữa, may là có cơ hội được bạn bè giới thiệu cho chiếc siêu thị lớn này.

Nhờ vào quan hệ, sau khi đánh tiếng với cấp trên, cấp dưới một chút thì ông ta mới thuận lợi nhận được phần việc.

Nhưng cũng không uổng công ông ta nỗ lực một phen, chỉ có mỗi công trình này, ông ta đạt được con số mà bao năm cũng không có được.

Sau này, vẫn giữ các hạng mục làm ăn về đèn đóm, mạch điện của siêu thị lớn này là có thể duy trì mọi chi phí của cửa hàng.

Chu Tuyết nghe đến đây, lộ ra một nụ cười nhạt, lại còn muốn nói giúp cho cô.

“Cháu có thái độ gì thế! Chỉ cần cháu với Tiểu Kỳ nhà chúng ta nên duyên, chút chuyện cỏn con này dễ như trở bàn tay. Đến khi ấy giúp cháu sắp xếp một công việc thoải mái hơn, ít nhất thì cũng tốt hơn việc đứng bán hàng cả ngày.”

Vẻ mặt của mẹ Chu cũng có chút không tốt, con gái mình làm công việc gì thì bà cũng biết rõ, có điều đối phương quả thật quá kiêu ngạo.

“Chuyện sau này đợi hai đứa nhỏ thành đôi rồi nói.” Sau đấy nhìn về phía Tiểu Tiết Kỳ và hỏi: “Tiểu Kỳ trông cũng năng động đấy, chiều cao bao nhiêu thế cháu?”

Bởi vì bà ngồi ở đó nên chẳng nhìn rõ được cụ thể chiều cao nhưng xem ra cũng không cao cho lắm.

“Hơn 1m71 một chút.” Mẹ Tiết Kỳ đáp.

Nhưng nhìn chắc chắn không đến mét bảy.

Mẹ Chu hỏi như vậy cũng không phải có ý nói Tiết Kỳ không cao, chỉ là đối phương kiêu căng quá mức, giọng điệu như muốn tâng bốc con trai nhà họ lên trời luôn vậy.

Mẹ Chu chỉ muốn nhắc nhở đối phương, con trai nhà mấy người không xuất sắc đến vậy đâu!

Tiết Kỳ vừa lén lút nhìn Chu Tuyết, vừa nói thầm bên tai mẹ mình vài câu.

Rõ ràng cậu ta là rất hài lòng với Chu Tuyết

Mẹ Tiết gật đầu, nói thẳng: “Chúng ta đi thẳng vào vấn đề luôn đi! Hai đứa nhỏ đều rất tốt, có thể thử xem sao. Nếu như phù hợp, bên nhà trai chúng tôi có một căn nhà trong thành phố, có thể ở đó trước!”

“Con trai tôi rất bận, hơn nữa không gian phát triển của nó rất lớn, sau này mọi việc đều phải ưu tiên tiền đồ của con trai tôi làm đầu..”

Đối phương nói ra một tràng mà chẳng thèm hỏi ý kiến của Chu Tuyết, dường như chỉ cần Tiết Kỳ đồng ý thì Chu Tuyết cũng phải vô điều kiện tuân theo.

Tinh linh linh

Xin chào quý khách!

Ngay lúc này, cửa lớn lại bị đẩy ra

Hai người mặc đồng phục bước vào

Bố của Tiết Kỳ lập tức nhận ra bọn họ, là quản lý việc mua hàng của bên siêu thị, bát cơm của ông ta đều phải dựa vào người này.

Ông ta lập tức đứng lên, kính cẩn lên tiếng: “Quản lý Trương, ông cũng đến đây mua cafe uống sao!”

Quản lý mua hàng tên Trương Hoa, cũng là người có tuổi, mới được thăng chức.

Nghe thấy tiếng nói nên nhìn lại, trông thấy bố của Tiết Kỳ, quản lý Trương cũng nở một nụ cười, nói: “Ông chủ Tiết, sao lại chạy ra tận chỗ này uống cafe vậy?”

Vừa hay, nhân dịp này, ông ta khoe việc bản thân quen với lãnh đạo của siêu thị.

Bố của Tiết Kỳ chỉ vào chiếc bàn mà mấy người đang ngồi quanh rồi đáp: “Gặp bạn với con trai tôi một lát.”

Trương Hoa nhìn lướt qua, bỗng trông thấy Chu Tuyết và Lâm Triệt

Nhanh chóng đi tới, nhẹ giọng nói: “Hai vị, tổng giám đốc Chu, cô cũng ở đây sao?”

Tổng giám đốc Chu?

Sắc mặt của người nhà họ Tiết bỗng tối sầm lại, rốt cuộc chuyện này là sao?

Chu Tuyết gật đầu, khí chất cô con gái của nhà họ Chu đột nhiên bộc lộ, cô nhẹ giọng đáp: “Ông là người phụ trách kiểm định và thu mua đèn điện lần này?”

Sắc mặt Trương Hoa thay đổi, liếc nhìn người nhà họ Tiết, trong lòng càng căng thẳng.

Bởi vì đèn điện được thu mua của cửa hàng nhà họ Tiết, quản lý Trương cũng nhận được không ít tiền hoa hồng từ đây.

“Đúng vậy, tổng giám đốc Chu, sảnh tầng một đã thay xong rồi, đèn ở tầng hai vẫn chưa đưa tới.” Trương Hoa kính cẩn đáp.

Chu Tuyết uống một ngụm cafe.

Cô cười mỉm nhìn vẻ mặt khó coi của ba người ở phía đối diện.

“Đèn điện có vấn đề, đích thân tôi sẽ kiểm định ở tầng hai.”

“Vâng, tổng giám đốc Chu, tôi về sẽ lập tức xử lý.” Trương Hoa lần nữa đáp lại.

Chu Tuyết gật đầu, Trương Hoa lui ra, đến quầy phục vụ gọi một cốc cafe.

Bấy giờ, sắc mặt người nhà họ Tiết đều tái mét, họ hoàn toàn không dám tin.

Không phải đã nói mấy người này mở tiệm bán đồ ăn sao?

Sao cô lại biến thành tổng giám đốc Chu rồi. Hơn nữa, chỉ cần mở rồi ngậm miệng là có thể trực tiếp trả đơn hàng của mình?

Nhớ lại lúc vừa nãy, bản thân còn muốn sắp xếp công việc cho người ta nữa.

Đây chẳng phải là làm trò cười cho người ta sao?

“Cái này, tôi thấy chắc chắn có chút hiểu lầm ở đây! Tiểu Kỳ, mau trò chuyện thêm với Tiểu Tuyết đi. Những ngày tháng về sau còn dài lắm,chung sống có tốt hay không phải dựa vào hai đứa thôi, ý kiến của người lớn chỉ có thể tham khảo, còn phải xem hai đứa ra sao nữa.” Bố Tiết nhanh chóng phản ứng, nhẹ giọng nói.

Thân phận của Chu Tuyết đã không còn gì để nghi ngờ nữa. Thân phận và địa vị của cô đều không phải thứ mà nhà họ Tiết có thể so sánh.

Nếu như con nhà mình có thể thành đôi với Chu Tuyết, vậy thì cho dù là cửa hàng đèn điện của ông ta hay tương lai của Tiết Kỳ đều có thể giải quyết hoàn hảo.

Ngay khi Tiết Kỳ định tiến lên để nói chuyện với Chu Tuyết, đột nhiên Lâm Triệt nói xen vào: “Còn quá sớm để nhắc đến việc chung sống. Hôm nay coi như là làm quen với bạn mới vậy, còn về chuyện còn lại thì bỏ đi. Mẹ, Tiểu Tuyết, hai người thấy đúng không?”

Dứt lời, anh bèn nhìn về phía mẹ Chu và Chu Tuyết.