Tà Vương Tuyệt Sủng Chính Phi Độc Địa

Quyển 1 - Chương 46-7

Tam trưởng lão phía trên đang muốn nói chuyện, Nam Cung Cẩn một bên lại giành trước một bước, hung hăng vỗ cái bàn, oành một tiếng, dọa người trong phòng nhảy dựng.

Chỉ thấy Tiểu ma vương Nam Cung Cẩn vẻ mặt nghĩa chính lời nghiêm, hiên ngang lẫm liệt mở miệng: “Nói, là ai sai khiến các ngươi tới hãm hại Hoa gia đại tiểu thư, nếu không nói ra, đại hình hầu hạ?”

Đám người Hoa gia trực tiếp hết chỗ nói, đây là chuyện của Hoa gia có được không. Hai thị vệ của Nam Cung Cẩn cũng là vẻ mặt hết chỗ nói, thập phần mất mặt, Tiểu vương gia, đây là chuyện nhà người ta, ngươi chen vào cái gì a.

Nam Cung Cẩn cũng không để ý, mắt thấy hai hắc y nhân phía dưới lờ đi, trực tiếp hướng ra phía ngoài hạ lệnh: “Người đâu, lập tức đem hai người kéo xuống, đại hình hầu hạ?”

Một đám hộ vệ của Hoa gia Chấp Pháp đường hai mặt nhìn nhau. Không biết xử lý làm sao, Thái tử Nam Cung Nguyên Huy thật sự chịu không nổi mở miệng: “Nam Cung Cẩn, đây là chuyện của Hoa gia, ngươi chộn rộn cái gì.”

Nam Cung Cẩn mi dài khẽ nhíu, bất mãn mở miệng: “Thái tử hoàng huynh, việc này thế nào trở thành chuyện của Hoa gia rồi, Hoa đại tiểu thư này lại là Thái tử phi tương lai, đây rõ ràng là chuyện của hoàng thất chúng ta, thậm chí có người dám cả gan nói xấu Thái tử phi tương lai, đây không phải là muốn chết là cái gì?”

Hắn nói xong còn nhìn về phía Hoa lão tướng quân: “Lão tướng quân, ta không có nói sai chứ.”

Hoa lão tướng quân bất đắc dĩ lắc đầu, cái tính sợ rằng thiên hạ không loạn a: “Đúng vậy.”

“Nhìn xem, nhìn xem, lão tướng quân cũng nói đúng thế, các ngươi còn đứng đấy làm gì? Còn không đem người kéo xuống đại hình hầu hạ, nhớ kỹ, phải cực hình, dùng mười cây ngân châm đâm vào ngón tay của chúng, phải khiến chúng sống không bằng chết, nhưng đừng đem người chỉnh chết, nếu chỉnh chết, còn ai để các ngươi hỏi?”

Vài tên hộ vệ đi tới hai mặt nhìn nhau, một thân mồ hôi lạnh, Tiểu ma vương quả nhiên là Tiểu ma vương a, ngay cả lão tướng quân cũng không có biện pháp với hắn, huống chi là bọn họ, vài tên hộ vệ đem hai tên hắc y nhân dẫn xuống.

Trong Chấp Pháp đường, Nam Cung Cẩn quét mắt liếc nhìn người Hoa gia đang hai mặt nhìn nhau một cái, vẻ mặt không lưu tình mà giáo huấn: “Ta nói Hoa gia các ngươi có phải quá đáng lắm không, thế nhưng dám cả gan nghi ngờ đến trên đầu Thái tử phi đương triều, các ngươi biết không? Thái tử hoàng huynh ta hiện tại rất tức giận, các ngươi có phải hay không khinh người quá đáng rồi?”

Thái tử Nam Cung Nguyên Huy lúc này quả thật rất tức giận, nhưng mà cơn tức này không phải tức như lời của Nam Cung Cẩn, hắn là không nghĩ tới Hoa Kinh Vũ lại là thật, hắn ước gì nàng là một kẻ giả mạo, như thế hắn cũng không cần cưới nàng.

Không nghĩ tới kết quả vẫn là thật, hắn có thể không tức giận không phát hỏa sao, sáng sớm mong chờ chạy đến đây.

Nam Cung Nguyên Huy không nói lời nào, Nam Cung Cẩn lại nói tiếp: “Nhìn Thái tử hoàng huynh của ta không nói lời nào, hắn là chấp nhận lời của ta, nói đi, Hoa gia các ngươi chuẩn bị làm sao ăn nói với hoàng thất chúng ta? Thế nhưng ngay cả Thái tử phi cũng muốn động, có phải hay không quá không đem hoàng thất để vào mắt rồi?”

Đám người Hoa gia khóe miệng co rút, bọn họ cũng là vì tốt cho hoàng thất a, nếu Hoa Kinh Vũ thật sự là một kẻ giả mạo, chẳng phải là hại Hoa gia sao, đến lúc đó Hoa gia chính là có tội lớn a, hiện tại thế nào liền thành lỗi của bọn họ rồi.

Tiểu ma vương này quả thật không dễ chọc a, mọi người cười khổ. Tâm tình Hoa Như Yên khỏi phải nói không tốt hơn bao nhiêu, vốn nghĩ rằng có thể một lần dồn Hoa Kinh Vũ vào chỗ chết, không nghĩ tới cuối cùng lại không có chuyện gì, làm sao không khiến người oán hận.

Bất quá hai tên hắc y nhân bên ngoài, Hoa Như Yên ngược lại không lo lắng, những người này lại là ám vệ mà Vân Hà Cung an bài cho mỗi đệ tử nội môn, nếu bọn họ dám cả gan đem ả bán đứng, như vậy sẽ chết càng thống khổ, cho nên hiện tại bọn họ chỉ có đường chết.

Hoa Như Yên nhìn Nam Cung Cẩn phía trên: “Tiểu vương gia, việc này không liên quan đến chúng ta, là hai người kia nói đại tỷ tỷ…….Nói nàng là giả.”

“Vậy có phái người đi điều tra không, có cẩn thận thẩm tra qua không? Thân phận của Thái tử phi đặt ở chỗ nào, há có thể tùy ý, không tra không xác minh liền một mực chắc chắn Thái tử phi là giả, đây không phải là ô nhục sao? Về sau Thái tử phi lại chính là mẫu nghi thiên hạ.”

Nam Cung Cẩn nói xong đột nhiên nhíu mày nhìn về phía Hoa Như Yên, hoang mang nói: “Ngươi là Nhị tiểu thư Hoa gia, Thái tử trắc phi sao? Không phải ta nói ngươi, hôm nay sai lầm của ngươi quá lớn. Thân là Thái tử trắc phi, ngươi lại là cánh tay của Thái tử phi tương lai a, sao có thể không giúp Thái tử phi chứ, ngươi phải liều mạng đứng ra bảo vệ Thái tử phi, nàng chính là chủ tử của ngươi a, ngươi chẳng những không đứng ra bảo vệ Thái tử phi, thế nhưng còn một mực bình tĩnh nhàn nhã ngồi ngay ngắn ở một bên xem náo nhiệt, đây là hành vi của nô tài nên có sao? Những hành vi này của ngươi chỉ có nhà không có tôn ti của Hoa gia mới làm ra được, nếu ở Hiếu Thân Vương phủ ta, sớm đem ngươi đánh chết rồi ném ra ngoài.”

Lời của Nam Cung Cẩn vừa rơi xuống, sắc mặt Hoa Như Yên một mảnh trắng bệch, nô tài, ả vậy mà thành nô tài.

Nam Cung Cẩn nói xong nhìn về phía Hoa lão tướng quân một bên, lời nói thấm thía nói: “Hoa lão tướng quân a, Hoa gia chính là rường cột của Yến Vân quốc, tiểu bối này giáo dưỡng thành như thế, thật sự là khiến người thất vọng a, người như vậy về sau còn có thể tiến vào phủ Thái tử làm trắc phi sao? Việc này nếu để cho Hoàng hậu nương nương biết được, nhất định sẽ không dung nàng ta.”

Lời nói ra, Hoa Như Yên tức đến run rẩy cả người, làm sao cũng không dừng lại được.

Trong đại sảnh, người người đều có một loại kích động muốn chết, nhưng ai cũng không dám mở miệng, bởi vì tất cả mọi người trong lòng biết rõ ràng, ai mở miệng trước thì người đó liền rơi vào trong tay của Tiểu ma vương, tên này miệng lưỡi rất độc, há miệng có thể độc chết người a, xem bộ dáng của Hoa Như Yên liền biết.

Hoa Thanh Phong lại nhìn thấy thích vô cùng, nàng đều muốn hướng Tiểu ma vương Nam Cung Cẩn giơ ngón tay cái lên, trâu.

Đang lúc mọi người đứng ngồi không yên, trong lòng nặng nệ, ngoài cửa hai tên hộ vệ tiến vào, nhanh chóng mở miệng: “Lão tướng quân, Tam trưởng lão, hai hắc y nhân kia thế nhưng cắn lưỡi tự sát.”

“Cắn lưỡi tự sát, hai tên khốn kiếp kia, tốt xấu đem người phía sau nói ra, hẵng chết a,” trong lòng mọi người lần nữa cứng lại, muốn chết.

Nam Cung Nguyên Huy trực tiếp ngồi không yên, đứng lên quét mắt nhìn người Hoa gia một cái, trầm ổn nói: “Bổn cung còn có việc phải làm, đi trước.”

Nam Cung Nguyên Huy tuy rằng tức giận cũng không muốn trêu chọc Tiểu ma vương, Nam Cung Cẩn thân là người của Hiếu Thân Vương phủ, nhưng phụ hoàng hắn thích nhất, chính là Nam Cung Cẩn tiểu ma đầu này, phụ hoàng đối với con cái của mình yêu cầu lại rất nghiêm.

Nếu hắn cùng Nam Cung Cẩn đυ.ng chạm, náo đến chỗ phụ hoàng, phụ hoàng tất nhiên sẽ trách hắn, cho rằng hắn thân là Đông cung Thái tử, không có phong thái trí tuệ củaThái tử, cho nên nói đi nói lại cũng là hắn xui xẻo.

Trên đời này có thể chế trụ được Nam Cung Cẩn, trừ hoàng đệ Nam Cung Lăng Thiên của hắn ra, cũng không còn ai khác, cho nên Nam Cung Nguyên Huy không muốn lưu lại nữa, chào hỏi mọi người rồi một thân rời đi.

Người của Hoa gia cũng muốn đi, hơn nữa có người đứng dậy rồi, bất quá thân mình vừa động, Tiểu ma vương Nam Cung Cẩn liền mở miệng: “Các ngươi đều ngồi xuống, gấp cái gì, Thái tử hoàng huynh ta có việc đi làm, các ngươi có việc gì a? Tuy rằng hai người kia đã chết, bất quá thể hiện rõ hãm hại Thái tử phi, Hoa gia các ngươi không có thăm dò kĩ càng, liền bắt Thái tử phi lại hỏi chuyện trước, việc này nhất định phải bồi thường.”

“Bồi thường?” Hoa lão tướng quân có chút đau đầu, Tam trưởng lão trực tiếp khóe miệng co rút, nhịn không được mở miệng nói: “Tiểu vương gia, tuy rằng Hoa đại tiểu thư là Thái tử phi tương lai, nhưng hiện tại nàng vẫn là người của Hoa gia, cho nên đây là chuyện của Hoa gia đi.”

Lời của Tam trưởng lão vừa rơi xuống, trực tiếp liền có người tức giận.

Nam Cung Cẩn ánh mắt đỏ lên, hung ác nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, lửa giận ngút trời rồi đứng dậy, chỉ vào mũi của Tam trưởng lão nói: “Lời này của ngươi là chỉ Tiểu vương ta lo chuyện bao đồng, có phải hay không, có phải hay không?”

Trong Chấp Pháp đường của Hoa gia, trong lòng mọi người nói phải, nhưng mà không dám nói, Tam trưởng lão bị người chỉ vào cái mũi, tức giận đến thân mình run rẩy lên, lại không thể xuống tay với tiểu ma đầu này.

Lửa giận của Nam Cung Cẩn còn lớn hơn ông ta, nhấc tay liền cho Tam trưởng lão một đòn đánh phủ đầu, sau đó phẫn nộ xoay người chuẩn bị đi ra bên ngoài: “Xem ra việc này cần Hoàng hậu nương nương ra mặt, đúng rồi, vẫn xin Hoàng bá phụ ta ra mặt, đúng rồi, còn có Thái hậu nãi nãi ta ra mặt, đây có phải hay không là quá khi dễ người rồi, khi dễ xong Thái tử phi rồi, khi dễ Tiểu vương gia ta, ta sao lại xui xẻo thế này, hiện tại Hoa gia đã là đệ nhất gia của Yến Vân quốc, ngay cả hoàng thất cũng không để vào mắt, xem ra hoàng thất chúng ta cũng phải nhường chỗ ngồi rồi.”

Đây không thể nghi ngờ là lời đại nghịch bất đạo a, đám người Hoa gia mỗi người trên mặt thất sắc, lời này nếu náo đến trong cung, Tiểu ma vương này lời gì cũng có thể nói, như vậy chịu thiệt chính là bọn họ a, Hoa lão tướng quân giành mở miệng trước: “Tiểu vương gia dừng bước.”

Nam Cung Cẩn đúng lúc đứng lại, bất quá hốc mắt tựa hồ có hơi đỏ, vẻ mặt thương tâm mở miệng: “Hoa lão tướng quân có chuyện gì sao?”

“Là lỗi của Hoa gia chúng ta, chúng ta hướng ngươi xin lỗi…….Là chúng ta làm sai.”

“Phải không?” Nam Cung Cẩn hừ lạnh, đám người Hoa gia tất cả đều gật đầu: “Phải, là lỗi của chúng ta, chúng ta sai rồi, Tiểu vương gia làm sao xen vào chuyện người khác chứ, việc này đáng lẽ nên là Tiểu vương gia quản.”

“Nhưng mà ta bị thương rồi? Không muốn quản nữa,” Nam Cung Cẩn vẻ mặt ta bị thương, ta không muốn quản nữa, còn ngửa đầu nhìn trời, góc 45 độ, biểu hiện đau thương ưu mỹ.

Hoa Kinh Vũ trực tiếp hết chỗ nói, tên này thật sự là không bớt lo, khó trách danh hiệu Tiểu ma vương, bất quá nhìn hắn chỉnh đám người này, thật sự là con mẹ nó quá đã, bằng hữu này định chắc rồi, Hoa Thanh Phong cũng là mặt tràn đầy ý cười nhìn Nam Cung Cẩn.

Đám nguyên lão của Hoa gia trực tiếp muốn đập chết tiểu ma đầu này, không muốn quản không muốn đi, bị thương cái rắm a, chúng ta mới bị thương đây, bất quá không ai dám nói a.

Hoa lão tướng quân vẫn còn ở đó cầu tiểu ma đầu: “Việc này nhất định phải để Tiểu vương gia quản, Tiểu vương gia anh minh thần võ, đại công vô tư, Tiểu vương gia thông minh vô song, thiên hạ không người có thể địch, việc này chỉ có ngươi mới có thể quản được?”

Lão tướng quân nói đến dạ dày đau, hắn có bao giờ chịu qua loại thiệt thòi này, ngẫm lại liền đem ánh mắt trừng về phía Tam trưởng lão, mẹ nó chính là tên này trêu chọc ra, để lão tử chịu loại thiệt này. Bao nhiêu ánh mắt trừng về phía Tam trưởng lão, Tam trưởng lão tức giận đến đầu đau dạ dày đau quanh thân đau, vẫn không thể phát tác, hắn có bao giờ chịu qua cơn tức thế này, nhưng hiện tại một câu cũng nói không nên lời, còn phải mặt tươi cười.

Nam Cung Cẩn nghe xong lời của lão tướng quân, cuối cùng vừa lòng, một mặt làm ra bộ dáng gắng gượng, mở miệng nói: “Nếu như thế, ta đây liền cố mà làm, nói đến cùng chuyện này bị thương là Thái tử phi, cho nên vô luận thế nào các ngươi đều phải bồi thường.”

“Bồi thường, tuyệt đối bồi thường,” hiện tại mọi người chỉ muốn đem ma đầu kia cho tống đi, đám người không ai không gật đầu.

“Vậy thì đem Kim Long Thiên Liệt Trảo cùng với bí kíp võ công Thiên Phật Thủ của Hoa gia cho Thái tử phi đi, mặt khác lại cho nàng ngân phiếu năm vạn lượng, xem như bồi thường linh hồn bị tổn thương của nàng, các ngươi không có ý kiến chứ.”

Nam Cung Cẩn nói xong nhìn về phía đám người, toàn người trên dưới Hoa gia đều nhíu lại mày, Kim Long Thiên Liệt Trảo cho Hoa Kinh Vũ ngược lại không có gì, chủ yếu nhất là Thiên Phật Thủ, chính là bí kíp võ công lợi hại nhất của Hoa gia, cái này cũng phải đưa sao? Mọi người cố tình muốn cự tuyệt, bất quá vừa thấy bộ dáng ngoài cười nhưng trong không cười của Nam Cung Cẩn, mọi người lập tức gật đầu, nếu lại không đem ôn thần này tống đi, chỉ sợ kế tiếp còn phải ra máu.

Hoa Như Yên kia hận cỡ nào, đều nôn ra máu, đây gọi là chuyện gì a, vốn là vu oan hãm hại nữ nhân này, cuối cùng chẳng những không có vu oan thành công, còn khiến cho nữ nhân này không duyên cớ được hai quyển bí quyết võ công cao cấp của Hoa gia, còn có không ngân phiếu năm vạn lượng, Hoa Như Yên giờ phút này thật muốn đâm đầu chết ngay.

Trong Chấp Pháp đường, Cẩn tiểu vương gia cũng không từ bỏ như vậy, lại nghiêm túc nói: “Kỳ thật Tiểu vương cũng bị thương.”

Một câu, trong đại sảnh có một nửa người muốn đâm tường. Mẹ nó ngươi bị thương cái gì, không phải ngươi còn muốn bắt chẹt nữa chứ, bất quá không ai dám nói.

“Quên đi, các ngươi cũng cho Tiểu vương năm vạn lượng bạc làm bồi thường đi.”