Bầu trời trong xanh, Tuyết Sơn nhấp nhô kề nhau, vách núi dựng đứng, liền nhau tạo thành một bức tranh xinh đẹp.
Tiếng vang ầm ầm xẹt ngang giữa bầu trời.
Dưới bầu trời xanh thẳm, một chiếc máy bay chiến đấu xz77 cỡ nhỏ từ bầu trời đánh thẳng về phía cảnh núi bên trong, ngoại trừ chiếc máy bay chiến đấu xz77 này, phía sau vẫn còn có hai chiếc máy bay chiến đấu theo phía sau.
Phía trước chật vật chạy trốn, phía sau gắt gao đuổi theo, rất nhanh bay qua vách núi thẳng đứng.
Tiếng vang ầm ầm, ầm ầm không dứt ở bên tai.
Phía sau trên chiếc máy bay chiến đấu, vô số đạn pháo nhắm ngay đằng trước xz77 ném bom, nhưng mà đằng trước của xz77 vốn không phải là đèn cạn dầu.
Chuyên môn quanh quẩn bên trong dốc núi Tuyết Sơn, lực trào dâng rất lớn, thỉnh thoảng làm cho tuyết đọng trên Tuyết Sơn bay vụn xuống, nhìn thấy rợn người.
Trên chiếc máy bay chiến đấu phía trước, một cô gái đầu tóc ngắn mắt to như búp bê gốm sứ đáng yêu mê người đang ngồi trong chỗ điều khiển, điều khiển chiếc máy bay chiến đấu nổi tiếng lừng xa này.
Cô gái này tên là Lâm Mộc Mộc, chính là bậc thầy độc dược kim bài của tổ chức hắc ám lớn nhất thành phố Z, bên cạnh cô lúc này còn có một người đàn ông phương Đông ngũ quan sâu sắc nhiều tầng đang ngồi, người đàn ông tên Ninh Duệ là sát thủ đứng đầu của Quỷ Quái, anh ta và Lâm Mộc Mộc là bạn tốt đồng sinh cộng tử còn hơn cả người thân.
Lần này hai người trộm xz77 trốn khỏi Quỷ Quái, không ngờ tới lại bị chúng phát hiện, hiện tại người ngồi trên hai chiếc máy bay phía sau chính là sát thủ của Quỷ Quái, phụng mệnh vây bắt hai người bọn họ trở về.
“Mộc Mộc, làm sao đây? Chỉ sợ là chúng ta trốn không thoát rồi?”
“Cho dù trốn không thoát, chúng ta cũng sẽ không khoanh tay chịu trói.”
Lâm Mộc Mộc cắn răng, cô không bao giờ muốn trải qua những tháng ngày mãi mãi không có ngày mai kia nữa.
Chỉ là cô liên lụy đến Ninh Duệ, nghĩ đến đây, Lâm Mộc Mộc đau lòng một hồi, mắt to xinh đẹp mênh mông sương mù mà nhìn Ninh Duệ, một giọt nước mắt như hạt châu chảy xuống.
“Ninh Duệ, thật xin lỗi, là em liên lụy anh.”
Ninh Duệ là người thân nhất cuộc đời này của cô.
Chỉ cần là cô muốn làm, Ninh Duệ nhất định sẽ giúp cô.
Lần này trốn khỏi tổ chức Quỷ Quái, đúng là ý của cô, cô thân là bậc thầy độc dược kim bài của Quỷ Quái, vĩnh viễn sống tại nơi tối tăm không có ngày mai, vì thế cô muốn rời khỏi.
Tổ chức Quỷ Quái ở trên một hòn đảo hoang tàn vắng vẻ, xung quanh đảo là đại dương, nếu muốn từ hòn đảo hoang kia trốn ra ngoài, chỉ có lái máy bay mới có thể trốn ra được, không ngờ hai người bọn cô vừa mới trộm một chiếc trốn ra, lại bị tổ chức Quỷ Quái phát hiện.
Ninh Duệ đưa tay to nắm lấy tay nhỏ bé của Mộc Mộc: “Mộc Mộc, bất luận là sống hay chết anh cũng sẽ ở cạnh em.”
Khóe môi của Mộc Mộc cong lên ý cười, nhớ tới lúc nhỏ, cô và Ninh Duệ đều cùng bị tổ chức Quỷ Quái bắt về, hơn 200 đứa trẻ mỗi ngày chỉ có 100 phần thức ăn.
Hơn 200 đứa trẻ bọn họ, mỗi ngày đều vì 100 phần thức ấy mà đánh nhau tàn nhẫn, đấu tranh sinh tồn, nếu không muốn chết, thì phải đánh thương kẻ khác cướp lấy một trong 100 phần thức ăn.
Nếu không phải có Ninh Duệ, có lẽ khi đó cô đã bị đánh chết.
Tổ chức Quỷ Quái là một nơi đen tối mà đẫm máu, từ các nơi vơ vét những đứa trẻ thông minh, sau đó tiến hành bồi dưỡng.
Cái gọi là bồi dưỡng này, thật ra chính là lăn lộn tàn sát đẫm máu mới đạt được.
Còn vẫn còn nhớ hình ảnh bọn họ tranh giành thức ăn với sói, những đứa trẻ kia bởi vì sợ hãi, bị sói nuốt chửng sinh mạng.
Nếu muốn sống, chỉ có biến thành máy móc lãnh mạc, mới có thể sống được.
Cô sỡ dĩ còn sống, đó là bởi vì Ninh Duệ, luôn giúp cô từ nhỏ đến lớn, vì thế cô mới sống đến hôm nay.
Sau đó người trong tổ chức lại phát hiện cô có thiên phú kinh người, liền bồi dưỡng cô thành một bậc thầy độc dược, một kim bài độc dược sư danh chấn các nước.
Nhưng cô thật sự chán ghét những ngày như thế, vẫn luôn trăm phương nghìn kế nghĩ cách rời khỏi.
Lần này rốt cuộc cùng với Ninh Duệ hai người hạ quyết tâm, trộm máy bay chiến đấu xz77 rời khỏi tổ chức không có thiên lý.
Nhưng không ngờ tới bọn họ vừa ra liền bị Quỷ Quái phát hiện, do đó bị tổ chức Quỷ Quái truy đuổi.
Hôm nay nếu trở về, cô không biết là sẽ xảy ra chuyện gì, bởi vì kim bài độc dược sư như cô, thật sự là quá ít.
Nhưng Ninh Duệ, nhất định sẽ sống không bằng chết, vì thế cô có chết cũng sẽ không trở về.
Lâm Mộc Mộc cười mà nhìn Ninh Duệ, vươn tay nắm lấy tay của anh: “Ninh Duệ, chết cùng em, anh có sợ không?”
“Mộc Mộc, đừng sợ, có thể chết cùng em, anh thật sự rất vui, bởi vì như thế sẽ không cô đơn tịch mịch nữa.”
Trong ánh mắt của Ninh Duệ là cưng chìu nồng đậm, anh dù thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không để cho Mộc Mộc cô đơn.
Cô là bảo bối của anh.
“Được, vậy chúng ta cùng nhau chết.”
Hai tay của Mộc Mộc buông ra cùng lúc, hai tay ôm chặt Ninh Duệ, an ổn tựa vào l*иg ngực anh, cảm giác được đáy lòng thật ấm áp, thực an bình.
Máy bay chiến đấu xz77 bởi vì không ai cầm lái, thân máy lệch ra, liền trực tiếp đáp xuống đỉnh Tuyết Sơn.
Oành một tiếng, xz77 đâm vào ngọn núi lớn, hóa thành khói lửa, Lâm Mộc Mộc trừng to đôi mắt, cười mặc niệm, Ninh Duệ, nếu có kiếp sau, em nhất định dốc hết mọi thứ báo đáp anh.