Triệu Mẫn nhìn Phong Tình rồi nhìn Lý Mỹ Nam. Bỗng dưng cô nghĩ đến cái gì đó rồi cô dừng đũa nhìn Lý Mỹ Nam nói.
_" Anh Nam.. anh biết trang điểm vậy anh có biết hóa trang không ?. Hóa trang thành già hơn đãi loại như vậy đó ". Cô nhẹ giọng hỏi.
_" Hóa trang thành già hơn sao. Đó là sở trường của anh mà. Nhưng mà em hỏi những chuyện này làm gì ? ". Lý Mỹ Nam cũng buông đũa nhìn cô nói.
_" Vậy thì hay quá em có chuyện nhờ anh giúp rồi ". Triệu Mẫn nhếch môi cười nói.
Phong Tình, Lý Mỹ Nam đồng loạt dừng đũa nhìn chằm chằm vào cô. 2 người thực sự không biết trong hồ lô của cô bán thuốc gì, nhưng thấy nụ cười tự tin của cô lúc này 2 người đoán được chắc có người gặp nạn rồi.
Triệu Mẫn đừng dậy nói thầm vào trong tai của Lý Mỹ Nam vài câu, chỉ thấy anh gật đầu, rồi lại gật đầu.
_____ ITS_ME_2210 ___.
Thủy Chi giật mình dậy cũng hơn 10 giờ sáng. Cô nhìn đồng hồ đã đến 10: 30 giờ thì cô giật mình hốt hoảng. Cô lấy 1 xấp giấy ướt cô chuẩn bị sẵn từ trước nhanh chóng đi đến phòng của bà An. Lúc này cô thực sự sợ bà An tỉnh lại thì kế hoạch gϊếŧ người diệt khẩu của cô hỏng bét. Lúc cô đến phòng của bà thì chỉ có thư ký của Hứa Trác Lâm ở đây mà thôi. Thấy vậy mới làm cô nhẹ thở phào nhẹ nhõm 1 cái. Trong lòng thầm may mắn vì bà An còn chưa tỉnh. Cô vẫn còn cơ hội để ra tay.
_" Chị Thủy Chi. Chào buổi sáng ". Cô thư ký gật đầu chào Thủy Chi nói.
_" Thư ký Lý vất vả rồi ". Thủy Chi làm như không có chuyện gì mỉm cười xinh đẹp như thiên thần nói.
_" Làm gì có vất vả gì đâu. Cô ăn sáng chưa ?. Giám đốc Hứa nói hôm nay anh ấy có việc bận rộn nên chiều mới ghé thăm cô và Bác An được ". Cô thư ký của Hứa Trác Lâm cười nói.
_" Mẹ tôi sáng nay sao rồi. Bà ấy tỉnh lại chưa ". Thủy Chi cười hỏi dò nói.
_" Bác sĩ nói Bác An có thể tỉnh lại trong vòng 1 tiếng nữa. Thủy Chi cô yên tâm tỉnh dưỡng đi. Bác An có tôi chăm sóc là được rồi ". Cô thư ký của Hứa Trác Lâm nói.
Thủy Chi nghe nói bà An sáng nay vẫn chưa tỉnh thì khẽ thở phào 1 hơi vì cô đến kịp lúc. Cô lại giở nghiệp diễn ra của mình ra và làm như không có chuyện gì đi lại rót 1 ly nước. Trong đầu cô hiện tại đang lên kế hoạch làm sao để đuổi cô thư ký này đi để cô dễ thực hiện âm mưu tàn khốc của mình.
_" Thư ký Lý. Tôi phiền cô 1 chút được không ? ". Thủy Chi nhẹ cười nói.
_" Được chứ cô nói đi ". Thứ ký của Hứa Trác Lâm nói.
_" À... không có gì chỉ là phiền cô đến địa chỉ này gặp thứ ký Hoa của tôi. Khi gặp được cô ấy thì cô lấy 1 số kịch bản phim mới đến đây giúp tôi. Đây là tiền của tôi cho cô uống cà phê. Cô giúp tôi được không ? ". Thủy Chi nói rồi lấy 1 xấp tiền đưa cho thứ ký của Hứa Trác Lâm.
_" Không cần tiền của chị đâu. Chuyện nhỏ thôi mà. Vậy em đi 1 chút sẽ về lại đây ngay. Chị ở lại với bác An nha ". Thứ ký của Hứa Trác Lâm nói rồi gật đầu chào Thủy Chi 1 cái rồi bước đi. Nếu Thủy Chi để ý kỹ sẽ thấy đôi môi của Thư ký Lý muốn nói gì đó lại thôi.
Thủy Chi thấy bóng dáng Thư ký của Hứa Trác Lâm vừa đi thì gương mặt xinh đẹp của cô khẽ cười 1 nụ cười ma mị, lạnh khốc nhất. Cô quay lại và làm như không có chuyện gì, nhưng ánh mắt của cô lại âm thầm quan sát căn phòng này 1 chút. Thấy ở đây không có camera quan sát thì cô khẽ mỉm cười. Cô từ túi áo bệnh nhân của cô lấy 1 xấp giấy ướt rồi đi lại nhìn bà An đang nằm thở oxy. Cô thấy bà An hôm nay rất lạ mà không biết lạ ở chỗ nào.
Đúng lý ra cô có thể dùng thuốc độc để gϊếŧ bà, nhưng do đây là bệnh viện lỡ các bác khám nghiệm tử thi thì cô lại rắc rối. Cách gϊếŧ người không để lại chứng cứ thì chỉ có 1 cách. Đó là dùng giấy ướt.
Đây là phương pháp gϊếŧ người cổ xưa mà có thể nói là gϊếŧ người tinh vi mà khó tìm ra chứng cứ nhất. Trong các hậu cung thời vua chúa khi xưa thì thường hay đấu đá lẫn nhau, thì lúc đó phương pháp này rất phổ biến mà các thái y giỏi cũng không thể tìm ra được nguyên nhân. Chỉ cần đắp khoảng 15 lớp giấy ướt lên mặt thì trong vòng 5 phút nạn nhân vì không thở được là chết thôi. Gương mặt lúc chết của nạn nhân cũng không có gì đặc biệt, chỉ giống như ngủ vậy thôi. Nên phương pháp gϊếŧ người này rất phổ biến trong cung đình thời xa xưa.
_" Mẹ An... Tôi thực sự với bà không có thù oán gì với nhau. Trước giờ bà không phạm tôi thì tôi cũng không rảnh đi phạm bà. Tất cả chỉ là tại bà nhiều chuyện mà xen vào chuyện của tôi. Tất cả là tại bà đã cản đường của tôi. Nếu bà đã cản đường của tôi thì đừng trách tôi độc ác ". Thủy Chi cầm 1 xấp giấy ướt đi lại chỗ của bà nói. Ánh mắt ngoan hiền chỉ trong chớp mắt đã biến mất mà ngay lập tức thay vào đó là ánh mắt của quỷ dữ không hơn không kém.
Nói là làm. Cô đưa tay tháo máy thở oxy của bà An ra. Cô cầm 1 tấm giấy ướt đắp lên mặt của bà An, rồi đến tấm giấy thứ hai đắp lên mặt của bà. Cô nhếch môi cười khát máu. Thủy Chi cứ tưởng kết hoạch của cô không có 1 sơ hở nào thì bất ngờ xảy ra 1 chuyện mà cô không bao ngờ đến.
_" Rầm.. ". Cánh cửa bị Hứa Trác Lâm đạp thật mạnh mở ra. Thủy Chi giật mình kinh ngạc quay lại thì thấy Hứa Trác Lâm, Lý Mỹ Nam, Phong Tình và 1 vài viên cảnh sát ập đến.
Hứa Trác Lâm nghiến răng nghiến lợi nhìn Thủy Chi đang cầm xấp giấy ướt trong tay và trên mặt của Khúc Linh Nhi còn 2 tờ giấy ướt. Anh không ngờ người con gái anh trăm lựa ngàn chọn, đầu ấp tay gối và anh luôn xem ngọc ngà châu báu lại thực sự muốn gϊếŧ chết mẹ ruột của anh. Bao nhiêu năm qua anh không nghe lời mẹ, bỏ vợ, bỏ con để yêu thương cô hết lòng, nhưng đổi lại tình yêu của anh là cô muốn gϊếŧ chết mẹ của anh. Nhân quả báo ứng mà... Bao nhiêu năm nay anh thực sự bị cô gái tàn độc này che mắt quá nhiều rồi.
Hứa Trác Lâm lúc này rất hối hận vì những việc anh đã làm khi xưa, vì nghe lời của Thủy Chi mà anh đã đối xử tệ bạc với vợ con của anh như thế nào. Trong tim của anh lúc này cực kỳ đau khổ nhìn Khúc Linh Nhi. Anh áy náy cực kỳ. Lúc này anh có bao nhiêu đau khổ thì anh nhìn về Thủy Chi tức giận bấy nhiêu. Nếu không phải có cảnh sát đi cùng thì anh thực sự muốn tự tay bóp chết loại đàn bà độc ác này.
_" Bất ngờ quá phải không Thủy Chi. Lớp mặt nạ của cô đủ dày thật. Nếu tôi không dùng đến liên hoàn kế này thì thực sự không thể dụ được cái đuôi hồ ly của cô lòi ra. Thủy Chi.. Cô không hổ danh là diễn viên nổi tiếng. Cô diễn vai phản diện độc ác này đạt lắm. Cô chưa vào cửa của Hứa Gia đã muốn gϊếŧ mẹ chồng rồi. Hay cho 1 vai phản diện con dâu tương lai độc ác. Hứa Trác Lâm anh vợ giỏi con ngoan anh không muốn. Anh bỏ vợ hiền, bỏ con thơ là vì cái loại phụ nữ này hay sao ? ". 1 giọng nói quen thuộc vang lên. Thủy Chi quay lại thì há miệng khi thấy người mà cô tưởng là bà An hóa ra Khúc Linh Nhi hóa thân giả dạng thành Mẹ An. Tất cả chỉ là cái bẫy tinh vi mà Khúc Linh Nhi nghĩ ra để dụ cô vào bẫy.
Triệu Mẫn bất ngờ ngồi dậy. Cô khẽ nhếch môi cười khinh bỉ nhìn Thủy Chi. Triệu Mẫn đưa tay xé cái lớp mặt nạ mỏng như cánh ve của Lý Mỹ Nam đã kỳ công hóa trang cho cô ra. Gương mặt giống bà An như đúc rất nhanh bị lột ra và thay vào đó là gương mặt xinh đẹp của Khúc Linh Nhi, hay nói cách khác là Triệu Mẫn thế thân.
" Hứa Trác Lâm.. Bây giờ anh tin lời của tôi nói chưa ?. Cái người anh đinh ninh là ngọc ngà châu báu, hiền lương thục đức của anh đang muốn gϊếŧ chết mẹ ruột của anh đó. Bây giờ Anh sáng mắt ra chưa. Vì cái loại đàn bà độc ác này mà bao nhiêu năm qua anh chửi mẹ, từ vợ, bỏ con bao nhiêu năm nay. Giờ anh mở to mắt ra xem đi. Ai mới là người độc ác ". Triệu Mẫn chỉ Hứa Trác Lâm cười nói.
Phong Tình đứng gần cô nhất lúc này anh cảm thấy Khúc Linh Nhi phát ra hào quang cực kỳ chói mắt. Nhìn nụ cười chói mắt của cô lúc này làm anh bất giác nhìn đến mê mẩn. Người con gái anh nhìn trúng sao cô thể tầm thường được. Cô từ chối sự giúp đỡ của anh vì chỉ muốn tự tay của cô lật tẩy cái bộ mặt thật của Thủy Chi thôi sao
Lý Mỹ Nam cũng mỉm cười nhìn cô. Anh cũng không ngờ kế tráo người này để dụ Thủy Chi lòi cái đuôi ra mà cô cũng nghĩ ra được. Lúc sáng cô nói nhỏ vào tai anh bảo anh hóa trang cho cô thành bà An thì anh còn không biết cô muốn làm gì. Hóa ra là đi dụ con hồ ly này lòi cái đuôi ra. Anh nhìn Khúc Linh Nhi cười như vậy thì trái tim bất giác đập lệch 1 nhịp mà vì cô thổn thức.
_" Trác Lâm... Chuyện không như anh nghĩ đâu. Em.. em.. là Khúc Linh Nhi bầy kế hãm hại em thôi. Đúng rồi là cô ta bày kế hãm hại em. Em chỉ tính giúp mẹ An lau mặt mà thôi. Chuyện không như anh nghĩ đâu ". Thủy Chi lúc này cực kỳ hoảng sợ nói.
Cô nói rồi đi đến kéo tay của Hứa Trác Lâm. Nước mắt của cô nói đến là đến, nói đi là đi. Cô khóc như thể cô bị hàm oan thực sự vậy. Nếu không phải những gì cô nói và làm đều được mọi người nghe và nhìn thấy thì có lẽ tất cả mọi người ở đây có thể sẽ tin lời cô nói mà nghĩ cô vô tội thật.
Triệu Mẫn nhìn Thủy Chi lúc này thì cô chỉ biết lắc đầu. Đến giờ phút này mà cô ta còn đổ lỗi cho cô được thì cô thực sự cạn lời rồi. " Thủy Chi... Tôi tưởng cô thực sự rất thông minh, không ngờ cô lại ngu ngốc như vậy. Đến giờ phút này mà cô vẫn giá hỏa cho tôi được hay sao ". Triệu Mẫn khẽ cười lên tiếng.
_" Chát.... ". Hứa Trác Lâm bất ngờ thẳng tay tát 1 cái cực mạnh vào mặt của Thủy Chi. Lúc này anh thực sự tức giận mà dùng toàn lực mà đánh.
Thủy Chi ăn 1 tát cực mạnh của Hứa Trác Lâm thì ngã nhào xuống đất. Trên gương mặt xinh đẹp của cô in 5 dấu tay chói mắt, khóe miệng còn chảy ra 1 vết máu nhỏ.
_" Đến lúc này cô còn chối hay sao ?. Thủy Chi cô nghĩ lúc này tôi còn tin tưởng vào cô được hay sao ?. Bao nhiêu năm qua Tôi tin tưởng và yêu thương cô cỡ nào cô mù rồi hay sao mà không thấy. Tôi vì cô làm tất cả rồi mà cô còn nhẫn tâm đến mẹ của tôi cô còn dám giết hả ?. Cô thật là độc ác, Cô che dấu cái bản tính từ địa ngục của cô sâu đến vậy sao. Thủy Chi.. Cô nói đi. Tôi có đối xử tệ bạc với cô hay không. Tôi vì cô mà vợ con tôi không nhận rồi cô còn muốn gì nữa ". Hứa Trác Lâm điên lên bóp cổ Thủy Chi nói. Anh lúc này vì bị sốc mà mất đi lý trí, 2 mặt của anh đỏ rực long lanh nước. Nếu anh là phụ nữ có lẽ đã không chịu được mà khóc tại đây rồi.
Vài viên cảnh sát thấy như vậy lập tức tách tay của Hứa Trác Lâm ra. Nếu Hứa Trác Lâm còn bóp nữa, có lẽ anh bóp chết Thủy Chi mất. " Ông Hứa.. Có chuyện gì thì để chúng tôi đưa Thủy Chi về điều tra. Ông có tức giận nhưng cũng không thể lãm dụng tư hình tại đây được. Chuyện của cô Thủy Chi chúng tôi sẽ cho ông 1 câu trả lời thỏa đáng nhất ".
_" Khụ... khụ... ". Thủy Chi lấy lại được không khí thì ho tới tấp. Cô khẽ nghiến răng nhìn Khúc Linh Nhi. Cô nhìn Khúc Linh Nhi bằng ánh mắt như muốn nhai tươi nuốt sống.
" Khúc Linh Nhi... Cô dám phá hoại kế hoạch của cô và đẩy tôi đến mức đường cùng này thì sau này đừng trách tôi độc ác. Tôi mà thoát ra được chuyện này thì chuyện đầu tiên tôi làm chính là lấy mạng của cô ". Thủy Chi nghiến răng âm thầm thề với lòng 1 câu.
Triệu Mẫn vẫn mang tâm trạng xem kịch vui nhìn Thủy Chi và Hứa Trác Lâm. Cô nghĩ cách giúp cố chủ Khúc Linh Nhi giải được nỗi oan thì trong tâm của cô lúc này thực sự rất vui vẻ. Hàm oan bao nhiêu lâu nay rốt cuộc cũng được giải tỏa, mọi bực tức trong lòng cô lúc này cũng được tiêu tan. Cô nhắm mắt lại 1 phút để mặc niệm trong lòng nói. " Khúc Linh Nhi.. Cô yên nghĩ đi. Hàm oan của cô tôi đã giúp cô giải quyết rồi. Mọi chuyện đã được sáng tỏ, chỉ còn chuyện bé Moon tôi cũng sẽ giúp cô giải quyết ổn thỏa giúp cô ".
___ quay lại tối hôm trước ___
Triệu Mẫn cầm chiếc điện thoại của mẹ An lâm vào trong suy tư. Cô mở điện thoại của Bà An ra kiểm tra 1 vòng nhưng không phát hiện ra cái gì bất thường. Cô lại vào phần ghi âm. Thì cô lại nghe 1 đoạn đối thoại rất nhỏ. Nhưng cô vẫn nghe được là giọng của Thủy Chi đang nói chuyện với 1 người đàn ông nào đó. Cô nghe hết đoạn nói chuyện thì lâm vào suy tư, vì cô khá kinh ngạc khi nghe câu con của Thủy Chi không phải của Hứa Trác Lâm.
Cô tắt máy thì nhanh chóng gọi cho Hứa Trác Lâm. Nhưng đến lần thứ 5 Hứa Trác Lâm mới chịu nghe máy. " Khúc Linh Nhi.. Cô lại muốn cái gì nữa đây. Đêm khuya rồi cô còn gọi cho tôi làm gì. Có gì mai lên tòa nói chuyện ".
_" Hứa Trác Lâm.. Anh đang ở đâu. Tôi có chuyện gấp muốn nói chuyện với anh 1 chút ". Triệu Mẫn vẫn kiên nhẫn nói.
_" Tôi và cô không có gì để nói với cô hết. Đừng làm phiền tôi nữa ". Hứa Trác Lâm không kiên nhẫn nói. Anh tính tắt máy thì lại nghe Khúc Linh Nhi nói tiếp.
_" Khoan đã. Khoan cúp máy đã. Nếu anh muốn biết nguyên nhân mẹ anh té cầu thang thì gặp tôi 1 chút đi. Tôi vừa tìm ra chứng cứ và hiện tại chứng cứ nằm trong tay tôi. Nhưng tôi chỉ muốn gặp riêng anh để nói thôi. Nếu có thêm người thứ ba thì tôi sẽ không đến đâu anh hiểu chứ ". Triệu Mẫn gấp gáp nói.
Hứa Trác Lâm ở bên kia đầu dây nhíu mày lại thật chặt vì anh lúc này bán tính bán nghi những lời cô vừa nói. " Cô nói là cô có chứng cứ ?. Khúc Linh Nhi tốt nhất là chứng cứ thật, nếu cô dám ngụy tạo chứng cứ thì cô không tha cho cô đâu ". Hứa Trác Lâm nói lại.
_" Hừ.. chỉ cần anh gặp tôi thì tôi sẽ cho anh biết tất cả sự thật. Chứng cứ này là chính tay mẹ anh có được đó ". Triệu Mẫn chắc như đinh đóng cột nói.
_" Được tôi đang ở tập đoàn Hứa thị có chút việc chưa xong. Cô hiện tại chỉ có 1 cơ hội, nếu cô dám gạt tôi thì tôi cho cô biết thế nào là địa ngục. Cô nghe rõ chưa. Cô mang cái gọi là chứng cứ của cô đến đây gặp tôi ". Hứa Trác Lâm âm u nói. Anh nghe giọng nói của cô lúc này không hiểu sao anh lại tin tưởng ở cô.
_" Hừ .. Để anh xem xong chứng cứ của tôi đi rồi hãy nói sau. Ai không tha cho ai thì 1 lát nữa anh sẽ biết ". Triệu Mẫn không vui nói rồi cúp máy. Cô cầm điện thoại của Bà An trên tay mà khẽ cười vì oan của Khúc Linh Nhi sắp được giải tỏa rồi.