Bà bác sĩ nhìn tấm thẻ ngân hàng trong tay thì nhíu mày. Trường hợp đưa tiền cầu xin như Thủy Chi thì bà không phải gặp lần đầu tiên. Trong bao nhiêu năm làm nghề bà đã gặp phải rất nhiều những chuyện như vậy rồi. Rất nhiều cô gái trẻ tuổi bồng bột yêu sớm rồi hiếu kỳ về tìиɧ ɖu͙© để rồi có thai ngoài ý muốn, rồi cũng đến nhờ bà giải quyết kết quả như vậy. Nước mắt hối hận của nhiều cô gái trẻ bà đã thấy rất nhiều rồi nên tâm tư của Thủy Chi bây giờ bà là người hiểu nhất. Bà nhìn Thủy Chi rồi nhẹ cười hiền hòa nói.
_" Cô Thủy Chi.. thẻ ngân hàng này cô cất lại đi. Chuyện nói với chồng cô tôi sẽ biết cách giải quyết. Lúc trẻ bồng bột làm chuyện thiếu suy nghĩ, thì bây giờ nên suy nghĩ kỹ 1 chút hãy làm vẫn chưa muộn. Quay đầu mãi mãi là bờ. Đời người ai cũng lúc mắc phải sai lầm mà, nhưng biết sửa là tốt rồi. Nhớ đến thăm khám thường xuyên để điều trị bệnh, để lâu dù Tôi không nói thì chồng của cô cũng phát hiện ra. Ngày mai tôi lại đến ". Bà bác sĩ cười nhẹ nhàng nói rồi đẩy tấm thẻ ngân hàng trả lại cho Thủy Chi rồi bước đi.
_" Bác sĩ... cảm ơn bác sĩ đã thông cảm. Thủy Chi biết ơn bà nhiều lắm ". Thủy Chi kéo 1 tay của bà lại nói. Lúc này cô nhìn bà bác sĩ hiền hòa trước mặt thì cô có cảm tưởng giống như mẹ của cô vẫn còn sống và đang nói chuyện với cô vậy.
_" Cô Thủy Chi... Trường hợp của cô tôi gặp không ít. Nghịch cảnh đưa đẩy chứ không ai muốn lâm vào hoàn cảnh này. Cô nghỉ ngơi đi. Mai tôi lại đến ". Bà vỗ nhẹ vai của cô rồi bước đi.
Thủy Chi nước mắt long lanh nhìn tấm lưng của bà bác sĩ bước ra mà trong lòng dâng trào 1 cảm giác ấm áp. Từ lúc mẹ cô mất đi thì lâu lắm rồi cô chưa được nếm lại cảm giác có người quan tâm răn dạy như vậy. Trong tâm của cô thực sự thèm khát có ai đó quan tâm đến cô, thậm chí mắng chửi khi cô làm sai cũng được, hay là góp ý kiến khi cô đưa ra 1 quyết định không đúng đắng gì đó. Lời của bà bác sĩ không những làm cô không cảm thấy buồn mà ngược lại cô thấy vui vẻ hạnh phúc.
Thủy Chi nước mắt lăn dài khi nghĩ về mẹ của cô. Giá như bà còn sống trên đời thì hay biết mấy, rau dại qua ngày thì cô cũng thấy vui lòng rồi. Cô thực sự mệt mỏi với sự tranh đua ở giới Thượng lưu này rồi.
" Mẹ.... Con nhớ mẹ lắm. Mẹ hiển về đánh mắng Thủy Chi đi. Con gái của mẹ đã lạc lối đi xa quá rồi. Mẹ về với con 1 ngày thôi cũng được... ". Thủy Chi ngước mặt lên trời khóc thầm nói, tay cô vô thức vuốt cái bụng của mình 1 một cái.
Thực ra lúc trước khi mẹ của cô mất thì cô cũng là người con gái hiền lành ngây thơ chất phát như bao nhiêu người con gái khác. Cô chưa bao nghĩ cách hãm người khác bao giờ. Những ngày tháng sống với ông bố dượng không bằng cầm thú và những thói đời bạc bẽo khi cô vừa bước chân vào làng giải trí đã nhuộm đen đi tâm hồn của cô bé ngây thơ ngày nào. Những tháng ngày làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© tăm tối, cô bị bỏ đói, bị khinh thường, sỉ nhục mới làm thay đổi 1 con người thôi, chứ bản chất của con người từ sinh ra có ai là ác độc đâu.
Thủy Chi ôm gối nước mắt lăn dài trên mặt vì nhớ lại những ngày tháng có mẹ hạnh phúc. Bà cưng chiều và chăm sóc cho cô làm cô hạnh phúc đến cỡ nào. Suýt chút nữa cô vì 1 phút thiếu suy nghĩ mà mất đi khả năng làm mẹ rồi
_" Thủy Chi... Em sao lại khóc. Trong người còn thấy đau ở đâu hay sao ". Hứa Trác Lâm đi vào nói
_" Em không sao. Hứa Trác Lâm em mệt mỏi ". Thủy Chi ôm lấy Hứa Trác Lâm nói.
_" Em ngủ đi trễ lắm rồi ". Hứa Trác Lâm vuốt nhẹ tóc của cô nói. Nghĩ đến Thủy Chi vì Khúc Linh Nhi ác độc mà phải chịu đau đớn như vậy làm ánh mắt của anh thoáng qua 1 tia tàn nhẫn.
Thủy Chi gật đầu 1 cái rồi cũng nhắm mắt lại ngủ. Hứa Trác Lâm ngồi ôm cô thêm 1 hồi nữa thì thấy cô đã ngủ say rồi anh mới đi ra. Từ phòng của Thủy Chi bước ra thì anh như thay đổi thành 1 người khác vậy, hơi thở lạnh lùng, tàn khốc, quyết tuyệt bao trùm cả người anh.
Hứa Trác Lâm đốt 1 điếu thuốc rồi lấy điện thoại ra và gọi đi. " Tôi muốn tin tức Khúc Linh Nhi hãm hại Thủy Chi và con của tôi phải được đưa lên trang nhất báo ngày mai. Cậu chuẩn bị tất cả hồ sơ chứng cứ kiện cô ta ra tòa đi. Còn nữa dốc toàn lực đưa tập đoàn Khúc Thị đến bờ vực phá sản cho tôi. Tôi muốn cô ta phải trả giá cho sự ác độc của cô ta. Mãi mãi không ngóc đầu lên được ".
_" Dạ... Tôi biết rồi ". Giọng 1 người đàn ông vang lên. Nghe giọng của Hứa Trác Lâm thì người đàn ông này biết Hứa Trác Lâm thực sự tức giận rồi.
Hứa Trác Lâm cúp máy. Giọng của anh lạnh lùng vang lên trong đêm tối như ác quỷ đòi mạng vậy. " Khúc Linh Nhi.. lần này tôi không nhịn cô nữa đâu. Tôi càng nhường cô thì cô càng làm tới phải không. Cô dám đυ.ng đến con của tôi thì chờ lửa giận của tôi đi. Cô thực sự chọc giận Hứa Trác Lâm tôi rồi đó. Cái giá cô phải trả cô không thể chịu được đâu ". Anh khẽ nói 1 câu rồi đi ra xe bước đi. Bóng lưng của anh hiện lên 1 sự quyết tuyệt chưa từng có.
Ngày hôm sau :
Triệu Mẫn còn nằm nướng trên giường thì 1 gương mặt đẹp trai nằm cạnh bên nhìn cô khẽ mỉm cười.
_" Moon.. Mẹ của con ngày nào cũng ngủ nướng vậy sao ". Phong Tình ôm bé Moon nói. Anh đến nãy giờ rồi mà cô còn không biết, không lẽ cô ngủ say vậy sao. Nhìn cô ngủ ngon như vậy làm anh cũng thấy bình yên vô cùng.
_" Dạ.. không. Chỉ mấy bữa nay mẹ thích ngủ nướng thôi ". Bé Moon cười nói.
Nghe tiếng xì xầm cô còn mớ ngủ mà mở mắt ra. Vừa mở mắt ra thì đã thấy gương mặt đẹp trai của Phong Tình đang phóng gần làm cô giật mình. Triệu Mẫn ngồi dậy kéo cái mềm ra xem quần áo của mình còn hay không. Thấy quần áo còn nguyên vẹn mới làm cô thở ra 1 hơi.
" Phong Tình.. Anh đến hồi nào hù chết em ". Triệu Mẫn nói rồi vô thức kéo cái mềm che đi cái đầm ngủ mỏng tang của mình. Cô còn tưởng hôm qua lúc đi chơi về cô do có chút buồn nên uống say rồi phát sinh chuyện gì không nên có với Phong Tình rồi chứ.
Phong Tình nhìn biểu cảm của cô thì vui vẻ cười lớn. " Hahaha... Linh Nhi. Có phải em có suy nghĩ không trong sáng với anh phải không ". Phong Tình cười nói,
Anh nhìn cô lúc này quần áo chưa chỉnh tề, gương mặt xinh đẹp để mộc của cô còn chưa tỉnh ngủ hẳn, thực sự với anh mà nói lúc này lực sát thương của cô với anh là cực lớn. Nén lại du͙© vọиɠ đang rục rịch sôi trào trong cơ thể anh dời mắt qua bé Moon để đánh lừa thị giác và ép ham muốn của mình xuống.
_" Phong Tình... Anh đến hồi nào vậy. Dù gì đây cũng là phòng ngủ của Phụ nữ. Anh vào có chút không tiện. Lần sau anh đến nên ở bên ngoài thì hay hơn " . Triệu Mẫn nói. Mở mắt ra mà thấy trai đẹp cỡ này thì lòng cô cho dù có cứng như đá cũng phải nhão ra như nước mất thôi.
_" Khúc Linh Nhi.. Em thực vô tâm. Hôm qua say hành anh cả đêm. Anh không ngủ chăm sóc cho em đến 3h sáng mới về nhà, giờ em ổn rồi thì đá anh qua 1 bên có phải hay không ". Phong Tình không vui nói. Lần đầu tiên bị người khác đuổi đi làm anh cảm thấy giá trị bạc kim của anh trong mắt của cô bị giảm sút nghiêm trọng.
_" Ách... nhưng dù gì đây cũng phòng của Phụ nữ. Chúng ta còn chưa có thân đến mức không có khoảng cách như vậy đâu. Anh đến nhà phụ nữ có chồng rồi không ngại hay sao ". Triệu Mẫn nói.
_" Nếu Anh ngại người khác nói này nọ thì đã không đến rồi. Khúc Linh Nhi... lời của em nói thì anh có tính là em đang mở đường cho anh đi hay không. Có phải Em muốn chúng ta thân nhau đến mức không còn khoảng cách nữa thì anh được đến thường xuyên đến đây à !. Ý em là như vậy phải không ?. Vậy định nghĩa của em thân nhau đến không còn khoảnh cách là như thế nào anh muốn nghe thử a... ". Phong Tình khẽ cười. Cả người anh chồm lại, 2 cánh tay hữu lực của anh làm thành cái l*иg nhỏ giam cô lại nói. Anh lúc này nhìn cô như cái kiểu của 1 con sói già nhìn thấy con thỏ nhỏ mập mạp vậy.
_" Phong Tình.. Anh muốn cái làm gì. Bé Moon còn đây đó. Anh sáng sớm kiếm chuyện cái gì a... mà khoang đã anh ở nhà em cả đêm hay sao ". Triệu Mẫn nói.
Cô chưa từng bất cẩn để đàn ông mới gặp 2, 3 lần vào nhà không có phòng bị như vậy. Không lẽ cô thực sự tin tưởng người đàn ông trước mặt của cô đến vậy sao. Tin tưởng anh sẽ không nổi thú tính lên cưỡиɠ ɧϊếp cô hay sao. " Triệu Mẫn.. mày quá bất cẩn rồi. Mày dựa vào cái gì tin tưởng người đàn ông này chứ ". Cô khẽ thì thầm trong bụng 1 câu
_" Ba mẹ cứ tiếp tục đi.. Con không có ở đây ". Bé Moon ngồi 1 góc nhỏ lên tiếng, cái đầu nhỏ còn lắc lắc vài cái làm chứng nữa.
_" Không có... sáng nay anh đến sớm. Moon ra mở cửa cho anh còn em thì ngủ say như chết vậy. Nhưng lúc nãy anh đến thấy trước nhà em có rất nhiều hộp quà lớn nhỏ chắc của anh chàng nào để ý em nên tặng em đó ". Phong Tình nói.
_" Hộp quà lớn nhỏ... tặng em á.. ". Triệu Mẫn ngạc nhiên nói.
_" Ừm... Anh mang vào nhà cho em rồi, toàn là dấu tên thôi ". Phong Tình nói tiếp.
_" Anh ra ngoài đi em.. Em thay đồ xong sẽ ra xem ". Cô nói.
_" Moon xuống ăn sáng rồi đi học đi con ". Phong Tình biết cô ngại nên không ở lại chọc cô nữa mà kéo bé Moon đi ra ngoài trước. Triệu Mẫn thấy anh đi rồi mới nhanh chóng chạy vào nhà tắm thay đồ.
_" Ba Phong Tình.. Khi nào Ba với Mẹ Linh Nhi có em bé. Có phải sắp rồi phải không ". Bé Moon ngồi ngay ngắn trên bàn nhỏ giọng hỏi Phong Tình.
_" Con thích có em trai đến như vậy sao ". Phong Tình lấy sữa rót cho bé Moon nói.
_" Dạ... Chú Nam nói khi nào mà Mẹ Linh Nhi cùng Ba Phong tập thể dục chung với nhau trên giường thường xuyên thì con sẽ có em trai. Vậy con phải đợi bao lâu nữa. Lúc nãy Ba Phong Tình cùng Mẹ cũng chơi với nhau trên giường rồi ". Bé Moon cười nói.
_" Chú Nam nói với con như vậy sao ". Phong Tình cười nói.
_" Dạ... Nhưng Chú Nam dặn là không được nói cho ai nghe hết ". Bé Moon tiếp tục nói.
_" Hahaha... ". Phong Tình lắc đầu cười. Lý Mỹ Nam lại đi đầu độc con nít nữa rồi.
_" Có chuyện gì vui hay sao mà anh cười dữ vậy ". Triệu Mẫn thay đồ xong vừa xuống thì nghe Phong Tình cười giòn như vậy thì cũng làm cô hiếu kỳ.
_" Em.. Ăn sáng đi ". Phong Tình cười nói rồi đưa cho cô 1 đĩa thức ăn anh vừa nấu rồi nói.
_" Để em xem mấy hộp quà kia là cái gì đã... ". Triệu Mẫn cười nói. Phong Tình cũng đi lại phụ giúp cô mở ra 1 hộp quà to bằng 1 cái gối nhỏ ra. Nhưng vừa mở gói quà ra thì cả cô và Phong Tình đều bị dọa 1 trận kinh hoàng.
_" Áaaaaa...... ". Triệu Mẫn và bé Moon giật mình hét lớn tiếng. Tay cô nhanh chóng ném 1 con búp bê thiếu tay, thiếu chân vừa cả người nhuộm đầy máu lem luốc kinh khủng ra chỗ khác.
_" Khúc Linh Nhi.. Em đừng sợ. Có anh ở đây em đừng sợ.. bình tĩnh lại nào ". Phong Tình bình tĩnh hơn ôm cô vuốt nhẹ lưng của cô trấn an nói. Anh liếc mắt mảnh giấy nhỏ trên người con búp bê nhuộm màu kia có ghi 1 dòng chữ nhỏ.
_" Khúc Linh Nhi. Cô là người phụ nữ độc ác, cô dám ăn hϊếp nữ thần Thủy Chi của cô. Cô đi chết đi đồ ác độc.. Tôi nguyền rủa cô chết không toàn thây. Người ác độc như cô còn sống làm gì cho chật đất. Tôi nguyền rủa cô chết không được siêu thoát.... ".
_" Chuyện này là sao đây... ai lại chơi ác ý như vậy chứ ". Triệu Mẫn bớt hoảng sợ nói. Lần đầu tiên cô bị người khác nguyền rủa mấy cái ghê tởm như vậy. Tay cô ôm chặc bé Moon lại rồi lấy tay che mắt bé lại. Cô không muốn con bé thấy cảnh này lại bị hoảng sợ tối không dám ngủ.
Phong Tình im lặng mở thêm 1, 2 hộp nữa thì cũng toàn là cánh tay giả, lỗ tai giả, chân giả, thậm chí là đầu người giả dính đầy máu me ghê tởm và những lời đe đọa nguyền rửa Khúc Linh Nhi. Phong Tình thấy bài báo sáng nay cạnh cái hộp thì lại xem. Đọc 1 vài dòng thì anh cũng hiểu nguyên do.
_" Chắc chắn là do Fan cuồng của Thủy Chi làm ra rồi. Thủy Chi trước giờ rất được lòng Fan hâm mộ. Hôm qua em lại bị hiểu lầm lớn như vậy nhiều fan quá kích làm chuyện này là chuyện bình thường ". Phong Tình nhíu mày đưa cho Khúc Linh Nhi xem bài báo rồi nói.
Chuyện này cũng không ít người gặp phải và anh thấy cũng không phải lần đầu tiên. Nhiều Fan cuồng khi bên vực thần tượng của họ thì có thể bất chấp làm ra những chuyện người khác không ngờ tới đâu. Gửi thư nguyền rủa và Búp bê bằng máu chỉ là bắt đầu thôi. Phong Tình thực sự lo lắng tiếp theo Khúc Linh Nhi sẽ phải gánh chịu những chuyện còn tồi tệ hơn như vậy rất nhiều. Dư luận quá đáng có thể gϊếŧ chết người chứ không phải giỡn.
_" Chắc chắn là có người cố ý trả thù em. Nếu không sẽ không ghi rõ địa chỉ của em đang ở hiện tại lên báo làm gì. Có lẽ Hứa Trác Lâm ra tay rồi. Đây là cố ý mượn tay Fan đông đảo của Thủy Chi để dằn mặt của em hay cho em 1 bài học đây. Khúc Linh Nhi anh thấy sắp tới em nên cẩn thận 1 chút. Chuyện có lẽ sẽ rất tồi tệ trong những ngày sắp tới. Anh lo lắng em và Moon ở đây không an toàn chút nào ". Phong Tình nhíu mày nói.
_" Quá đáng... thật là ép người quá đáng ". Triệu Mẫn xé rách bài báo tức giận nói.
_" Mẹ... con sợ lắm ". Bé Moon nhìn mấy cái lỗ tai, óc người máu mé kia thì chỉ muốn khóc.
_" Khúc Linh Nhi... Tạm thời đừng để bé Moon đến trường rất nguy hiểm. Em phải cẩn trọng 1 chút ". Phong Tình nói. Anh vừa dứt lời thì điện thoại của Triệu Mẫn vang lên.
_" Alô... ". Triệu Mẫn lên tiếng.
_" Cô là Khúc Linh Nhi ". 1 giọng của người đàn ông lên tiếng.
_" Phải... Anh là ai ". Triệu Mẫn nhìn Phong Tình 1 cái rồi nói.
_" Tôi là Luật sư Trung. Tôi gọi từ Toà án tối cao thành phố Thiên Âm. Chúng tôi có nhận được đơn khiếu nại của ông Hứa Trác Lâm vào sáng nay. Ông Hứa Trác Lâm muốn kiện cô về việc cố ý gây thương tích cho Cô Thủy Chi và yêu cầu dành lại quyền nuôi dưỡng Bé Hứa Thủy Linh. Cô Khúc Linh Nhi... Cô có thời gian 2 ngày để mời luật sư bào chữa cho cô. Và 2 ngày sau cô phải có mặt tại Toà Án tối cao để giải quyết tranh chấp. Nếu cô không đến thì Tòa Án sẽ xử theo luật định... chào cô ". Người đàn ông nói rồi cúp máy.
_" Hứa Trác Lâm.. Anh ép người quá đáng ". Triệu Mẫn cúp máy thì tức giận chửi 1 câu.