Thế Thân 49 Ngày

Chương 11: Ám Muội

Triệu Mẫn và Phong Tình về đến nhà thì bé Moon nhanh chóng kéo tay Phong Tình nói.

_" Ba Phong Tình con với ba đi làm bánh đi, Mẹ làm đồ ăn rồi ". Bé Moon hào hứng lên tiếng. Bé không đợi cho Phong Tình từ chối liền kéo tay Phong Tình đi. Triệu Mẫn thấy vậy mỉm cười. Rồi cô cũng bắt tay vào làm đồ ăn tối.

_" Từ từ thôi con té bây giờ ". Phong Tình lắc đầu cười nhưng trong lòng lại nổi lên 1 cảm giác ấm áp lạ thường.

Nhà anh thì chỉ có mình anh là con trai độc nhất ngoài ra không có thêm anh em gì cả. Ba mẹ anh thì cũng là 1 nhà kinh doanh có tăm nhất hiện nay. Chính vì ba mẹ đều là những nhà kinh doanh có tiếng nên hầu hết thời gian đều dành cho công việc. 1 năm cùng lắm thì ba mẹ anh chỉ ăn cơm cùng anh vào dịp tết, nhưng đã 2 năm rồi cậu anh chưa ăn cơm cùng ba mẹ anh lần nào. Từ nhỏ cậu đã được bà quản gia nuôi dưỡng nên đôi khi anh còn thân hơn với bà quản gia hơn là mẹ mình.

Phong Tình đưa mắt nhìn bé Moon đang dùng bàn tay nhỏ bé nhào bột rồi lại nhìn Khúc Linh Nhi đang làm đồ ăn. 2 mẹ con cười nói vui vẻ thì anh bất giác mỉm cười. Cảm giác của anh lúc này giống như 1 gia đình hạnh phúc vậy. Anh giống như một ông bố trẻ đi làm về thì lại cùng vợ con quay quần bên nhau cùng nhau làm đồ ăn vậy. Càng nghĩ thì gương mặt đẹp trai càng nở rộ 1 nụ cười đẹp chói mắt.

Ở 1 địa vị cao, khi tiền bạc không còn là 1 nỗi lo lắng hàng ngày nữa, thì cái người ta vẫn luôn theo đuổi đó là tình yêu và 1 gia đình hạnh phúc. Không chỉ đơn thuần là tình yêu nam nữ nữa mà bao quát tất cả kể cả tình cha con, Mẹ con và cả tình người với người. Cũng có người phất lên từ nghèo khó thì khi nắm đồng tiền trên tay họ lại thay đổi, muốn tận hưởng cuộc sống nên gái gú rượu chè. 1 tay 2, 3 em là bình thường. Người ta thì Phong Tình anh không biết nhưng đối với anh thì suy nghĩ hiện tại là chỉ cần tìm được 1 người con gái làm trái tim anh rung động thì bao nhiêu đó đủ rồi. Nếu anh đã yêu thì dù có như thế nào thì anh vẫn mãi mãi không buông tay. Mãi mãi....

_" Ba Phong Tình. Ba đang nghĩ gì vậy ". Bé Moon cười giang manh thật tươi rồi nhân lúc Phong Tình không để ý in 2 tay nhỏ xíu dính đầy bột trắng tinh lên mặt Phong Tình. Làm gương mặt đẹp trai của anh in 2 dấu tay nhỏ xíu trắng bốc.

_" À... Ba Phong Tình đâu có nghĩ gì đâu ". Phong Tình còn đang trong suy nghĩ vô thức trả lời. Anh còn chưa biết mặt mình dính bột trắng bốc đâu. Anh lại giúp bé Moon nhào bột tiếp.

_" Hahaha.... Phong Tình anh soi gương đi ". Triệu Mẫn vừa nhìn qua Phong Tình thấy vậy thì cô cười lớn tiếng nói.

Phong Tình nghe lời nhìn vào gương thấy gương mặt đẹp trai của mình trắng bốc giống diễn viên hát bội thì không vui. Anh từ nhỏ đến lớn còn chưa trải qua cái cảnh này đâu. Anh nhìn thấy Khúc Linh Nhi và Bé Moon đang nhìn mình cười như vậy thì anh lên tiếng. " Không được cười ".

_" Hahaha... Miệng là của em anh cấm được sao ". Triệu Mẫn và Bé Moon ăn ý cười nói.

_" Dám cười anh à.. Vậy để mặt em anh giống anh luôn xem em còn cười được không... Hahaha....". Phong Tình cười nói rồi đôi bàn tay to lớn của anh dính đầy bột chạy lại in bàn tay to lớn của mình lên mặt của cô và Bé Moon. Rất nhanh mặt Triệu Mẫn và Hứa Thủy Linh đều in dấu tay của anh trắng bốc cả 2 bên má. Phong Tình thành công in dấu ấn của mình thì anh nhìn 2 mẹ con Triệu Mẫn cười lớn tiếng. Tiếng cười giòn tan của anh xuất phát từ trong tim ra mà từ rất lâu rồi chưa có ai thành công làm anh cười thật tâm như vậy.

_" Phong Tình.. anh muốn chết phải không ". Triệu Mẫn ngồi không cũng dính đạn thì cô không vui. Triệu Mẫn cũng nhúng tay vào bột rồi cũng với bé Moon chia nhau ra bắt Phong Tình lại rồi 2 mẹ con chia nhau ra chét bột khắp mặt Phong Tình. 3 người đùa giỡn ầm trời. Trong căn Biệt thự rộng lớn bị tiếng cười giòn tan ấm áp của 3 người phá tan cả bầu không khí yên tĩnh, lạnh lẽo của căn nhà này.

_" Hahaha... thôi không đùa nữa ". Phong Tình 2 tay ôm chắc lấy cô ngã lên cái ghế Sô Pha. Cả thân thể cao lớn của anh nằm đè lên người của cô cười nói. Triệu Mẫn bị anh ôm chắc trong lòng thì ngừng cười mà nhìn gương mặt đẹp trai của Phong Tình phóng gần trước mặt của mình. Từng sợi lông mi hay chân mày của anh đều không thoát khỏi mắt của cô. Bất giác trái tim cô đập loạn nhịp không theo 1 quy luật nào.

Phong Tình lúc này cũng ngưng cười nhìn cô. 2 ánh mắt nhìn nhau không chớp mắt thì anh mới phát hiện ra 2 người đang ôm nhau thân mật, ám muội đến cỡ nào. Đôi bàn tay rắn chắc của anh còn ôm lấy cơ thể mềm mại ấm áp của cô làm anh không muốn buông tay. Hương thơm nhẹ nhàng trên người cô làm anh muốn say đi vậy. Hứa Thủy Linh thấy vậy thì đôi bàn tay nhỏ xíu của Bé bịt lại miệng của mình lại cười. Tiếng cười khúc khích của Bé làm làm Phong Tình và Triệu Mẫn như tỉnh lại.

_" không giỡn nữa anh buông em ra đi ". Triệu Mẫn lên tiếng. Phong Tình nghe vậy thì buông cô ra, cho dù trong lòng anh thật tiếc nuối cảm giác ấm áp ngọt ngào khi nãy.

_" Moon.. con cười cái gì ". Triệu Mẫn lấy lại được tự do thì nhìn bé Moon nói.

_" Hahaha... dạ không có ạ ". Bé Moon bịt miệng nói.

_" Thật sự là không có phải không ?. Moon.. Bé ngoan là không được nói dối đâu đó ". Triệu Mẫn nheo mắt nhìn bé hỏi tiếp.

_" Hahaha... Bạn con nói gà trống và gà mái mà muốn có gà con thì phải đè lên nhau. Nãy Ba Phong Tình đè lên mẹ thì có phải con cũng sắp có thêm em trai phải không mẹ ". Bé Moon ngây thơ lên tiếng hỏi.

Phong Tình nghe vậy mỉm cười gương mặt đẹp trai của anh nhìn sang Khúc Linh Nhi xem cô sẽ trả lời bé như thế nào. Cùng cô có 1 bé trai sao ý kiến này không tệ nha. Anh thì cười còn Triệu Mẫn thì cái mặt đỏ như gấc. Con nít ở đại lục Thiên Âm này đều lợi hại như vậy rồi hay sao. Còn nhỏ như vậy có thể suy 1 ra 10 rồi.

_" khụ... khụ... Moon con đi rửa mặt rửa tay đi rồi ăn cơm. Cái chuyện kia con còn nhỏ lắm, sau này rồi con đi học sẽ biết thôi. Nhanh đi rửa tay đi mẹ sắp nấu đồ ăn xong rồi ". Triệu Mẫn đánh trống lãng nói. Cô nhìn qua thấy nụ cười của Phong Tình thì làm mặt cô còn đỏ hơn. Tuy hiện tại cô thay mặt Khúc Linh Nhi làm mẹ của Hứa Thủy Linh nhưng cô thực sự là không có kinh nghiệm trong chuyện này được không. Nhiều khi đầu óc của cô còn trong sáng hơn cô bé này nữa không chừng.

Bé Moon nghe mẹ mình nói vậy thì cũng đi rửa tay. Phong Tình cũng đi theo bé. Triệu Mẫn nhanh chóng hoàn tất vào món cuối cùng cho xong. Ở nhà vệ sinh Phong Tình nhìn bé Moon hỏi.

_" Moon... Ba Hứa Trác Lâm của con có thường xuyên ngủ chung với mẹ con không ". Phong Tình hiếu kỳ hỏi nhỏ 1 câu vì sợ Khúc Linh Nhi nghe được. Người ta nói con nít là khó giữ miệng nhất, nên muốn biết tin tức gì thì hỏi trẻ con là nhanh nhất.

_" Ba Lâm 1 năm chỉ về 1 hay 2 ngày gì đó thôi. Nhưng ba mẹ không có ngủ chung với nhau. Con ngủ chung với mẹ thôi ". Bé Moon vừa rửa tay vừa nói.

Phong Tình nghe vậy thì gật đầu. Trong lòng anh càng đinh ninh là Khúc Linh Nhi thực sự thiếu hụt về cái khoảng sinh hoạt vợ chồng là thật. Trong lòng anh lại dâng trào 1 cảm giác không tên đồng cảm. Anh lại ngồi xuống rồi lại nhỏ giọng hỏi tiếp. " Moon con thích Ba Phong Tình hay Ba Hứa Trác Lâm của con ".

_" Con thích Ba Phong Tình hơn. Ba Trác Lâm hay đánh mẹ lắm. Hôm bữa còn tát mẹ con 1 cái rất đau nữa. Con không thích Ba Trắc Lâm đâu ". Bé Moon nói.

Thấy bé rửa tay xong thì anh lấy khăn lau cho bé mà trong đầu không ngừng suy nghĩ. Hứa Trác Lâm tệ vậy rồi sao còn ra tay đánh Linh Nhi nữa, nhưng con nít không biết nói dối thì chắc chắn đó là thật rồi. Nếu là thật thì Khúc Linh Nhi chắc thời gian qua phải khổ tâm cực khổ nhiều rồi. Phong Tình tính hỏi thêm vài câu thì nghe tiếng của Khúc Linh Nhi gọi anh và Bé Moon ra ăn cơm nên thôi.

Triệu Mẫn và Phong Tình vừa ăn cơm vừa nói chuyện về thiết kế trang sức, nhưng không ai nhắc lại cái ôm lúc nãy nữa để cả 2 bớt phải ngượng ngùng.

_" Ba Phong Tình. Ngày mai Ba lại đến ăn cơm với con và Mẹ được không ". Bé Moon gắp cho Phong Tình thức ăn rồi ánh mắt đầy mong chờ nói. Do Hứa Trác Lâm chưa từng ăn cơm hay đùa giỡn với bé như vậy nên bé rất thích cảm giác này.

Phong Tình nghe vậy thì nhìn qua Khúc Linh Nhi. Anh cũng muốn nhận lời bé mai lại đến, nhưng anh lại muốn nghe 1 câu mời từ miệng của cô. Triệu Mẫn nghe vậy thì cũng mủi lòng thay bé. Nếu bé đã quen với cảm giác 1 gia đình ấm ấp như vậy rồi thì lúc cô ra đi thì bé sẽ đau khổ như thế nào đây. Càng nghĩ đến thì trái tim của cô càng đau nhói như chính Triệu Mẫn cô là mẹ của bé thật vậy.

Có lẽ do cảm xúc của thể xác này tác động ảnh hưởng đến cô, nên sống mũi của cô đã cay xè và đôi mắt của cô đã long lanh nước chực chờ rơi xuống bất cứ lúc nào. Cô cố cuối thấp đầu xuống ăn cơm để không ai nhận ra sự khác thường của mình. Nhưng cô cố gắng che dấu thì lại càng không thoát được cặp mắt tinh anh lão luyện của Phong Tình.

_" Mai là lễ tình yêu. Ba Phong Tình sau khi làm việc xong rồi dắt 2 mẹ con đi chơi chịu không ". Phong Tình nhìn bé âu yếm nói. Triệu Mẫn nghe vậy thì ngước mắt lên nhìn anh.

_" Mai là anh ra mắt bộ sưu tập trang sức mới mà. Anh làm gì có thời gian chứ. Moon... Không được nhõng nhẽo nghe con. Ba Phong Tình ngày mai không có rảnh ". Triệu Mẫn lên tiếng.

_" Con không chịu đâu...  ". Bé Moon nói xong liền òa khóc.

_" Moon ngoan nín đi Ba Phong Tình thương. Ba Phong Tình nói đến thì nhất định sẽ đến mà con đừng khóc ". Phong Tình thấy Bé khóc thì mủi lòng nói.

_" Linh Nhi hay mai em dắt Moon đến phòng triển lãm Best of the Best đi. Anh xong việc sẽ đưa bé Moon và em đi chơi được không ". Phong Tình ôm bé Moon vào lòng rồi nhìn Khúc Linh Nhi lên tiếng. Anh nhớ lúc anh còn nhỏ cũng giống bé Moon vậy, chỉ muốn nhận được sự quan tâm nhiều hơn từ bố mẹ. Nhưng ba mẹ anh rất bận nên dù cho anh có khóc hay đòi hỏi thế nào thì cũng không thay đổi được gì cả.

_" Phong Tình anh chiều con bé như vậy không phải là cách hay đâu. Anh không đi chơi với người yêu sao mà rảnh đi chơi với mẹ con em ". Triệu Mẫn buông chén cơm xuống nói.

_" Mẹ đồng ý đi mẹ. Đi mà mẹ.....". Bé Moon mắt mũi đỏ như quả cà chua nói trong mếu máo. Bé là thật lòng thích Phong Tình nên mới đòi hỏi như vậy.

_" Mai sau khi buổi ra mắt kết thúc thì anh rảnh rồi ". Phong Tình cười nói.

_" Thôi tùy anh. Anh chiều con bé hoài sau này bé càng đòi hỏi nhiều hơn thôi ". Triệu Mẫn nói. Phong Tình nghe cô đồng ý thì anh nhìn cô mỉm cười. Lễ tình yêu từ trước đến nay anh chưa cùng người phụ nữ nào đón cả. Lần này xem như anh phá lệ 1 lần vậy. Nhận được câu trả lời thì chỉ có Bé Moon là vui nhất. Bé cười nói liên tục.

Bữa cơm kết thúc thì bé Moon chơi 1 chút thì ngủ say hồi nào không biết. Phong Tình nhẹ nhàng thay cô ôm bé vào phòng ngủ rồi đi ra. Giờ chỉ còn mình anh và cô ở trong nhà thì bỗng nhiên không khí có chút ngượng ngùng cứng ngắt. Phong Tình vẫn ngồi đó đợi cô mở lời về cái vụ án bcs lúc chiều. Nhưng anh chỉ thấy cô vẫn ngồi đó uống nước mà không đá động gì đến chuyện mời mộc anh, hay mặc đồ sεメy quyến rủ anh mây mưa để thỏa mãn nhu cầu thiếu hụt của cô gì cả. Không lẽ anh lầm hay anh chưa đủ đẹp trai phong độ để cô muốn nhờ anh giải quyết sinh lý giúp cô hay sao. Này là anh có tâm giúp nhưng cô không mở lời thì anh biết làm thế nào.

_" Anh Phong Tình. Hôm nay bé Moon đã làm phiền anh quá rồi. Ngày mai anh nhiều việc như vậy anh cũng mệt mỏi rồi nên về nghỉ ngơi sớm đi. Mai em sẽ đến tham gia buổi ra mắt thiết kế của anh đúng giờ ". Triệu Mẫn thấy bầu không khí cứng ngắt thì nhỏ giọng nói.

_" Hả ... ". Phong Triệu không nhận được đáp án như mong muốn thì có chút bất ngờ nói. Không phải cô sẽ nói câu " Phong Tình.. Em muốn anh đêm nay.. Anh ở lại với em đêm nay được không " hay sao. Rồi sau đó cô sẽ như nắng hạn gặp mưa rào nhào tới mà đè anh dưới thân chà đạp, rồi sau đó cô sẽ làm 1 nụ hôn sâu nóng bỏng lãng mạn với anh mới đúng chứ. Đuổi về là sao a...

_" Phong Tình mày đang nghĩ cái quái gì bậy bạ vậy nè. Là mày khát tình hay cô ấy khát tình đây ". Anh xấu hổ quay đầu đi nói nhỏ 1 câu, vì nghĩ sâu xa nên gương mặt đẹp trai thoáng cái đã ửng hồng.