Người đàn ông ngày thường tao nhã, lịch sự lúc này trông có chút phờ phạc, nhưng cũng may quần áo chỉnh tề, râu cạo sạch sẽ nên cũng không khiến người khác cảm thấy có gì đó không ổn. Anh bước từng bước về phía Phó Đồng, giọng nói tàn nhẫn chưa từng có: "Ai cho cô lá gan chụp trộm người khác rồi tung tin đồn nhảm lên mạng?"
Mọi người đều biết Tống Kỳ Nhiên, cháu trai của tổng giám đốc và là giáo sư đại học, có tính cách ôn hòa dịu dàng, vậy mà giờ lại đằng đằng sát khí, có thể thấy Phó Đồng bị ghét đến mức nào. Mọi người thầm nghĩ trong lòng: Thảo nào trong bức ảnh đó sắc mặt của giám đốc kinh doanh Thương Viễn và cháu trai tổng giám đốc đều không tốt, thì ra là hai người đàn ông tranh giành một cô gái.
"Tôi..." Phó Đồng sợ hãi, há mồm không nói được lời nào.
Cố Niệm cũng ngớ ra, cô không ngờ Tống Kỳ Nhiên lại xuất hiện ở đây, sao anh lại biết chuyện này? Tống Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm Cố Niệm, mấy ngày không gặp, cô gái nhỏ gầy đi nhiều quá, cô cũng không ổn phải không?
"Phó Đồng, cô có biết cô bóp méo sự thật bằng cách này là phạm pháp rồi không?" Tống Tuyết thấy Cố Niệm không có phản ứng gì thì vội vàng nói.
Phó Đồng nghe vậy thì hoàn toàn hoảng hốt, cô ta ngập ngừng một lúc rồi ấp úng nói: "Không, không phải tôi, bài đó không phải tôi đăng lên..."
"Không phải cô thì là ai? Địa chỉ IP rõ rành rành đến từ phòng 107, cô không phải ở phòng 107 sao?" Tống Tuyết tức giận nói, người này quá vô liêm sỉ, chuyện đến nước này rồi mà vẫn còn ngụy biện.
"Không... Thật sự không phải là tôi! Là, là Chu Đại Dũng đăng lên!" Phó Đồng nhắm mắt hét lên, đổ từng giọt mồ hôi lạnh.
"Chu Đại Dũng?" Mọi người đồng thanh hỏi.
"Phó Đồng, cô đừng có chó cùng rứt giậu! Chuyện này không liên quan đến tôi!" Vốn dĩ Chu Đại Dũng đứng ở một góc không tham gia náo nhiệt, giờ bị Phó Đồng quay sang cắn, hắn ta vội vàng phủ nhận.
Phó Đồng tức giận nhìn hắn: "Không phải anh dùng máy tính ở ký túc xá của tôi để đăng lên sao? Ảnh trong di động của tôi không phải là do anh truyền ra?"
"Chu Đại Dũng? Sao lại thế này?" Cố Niệm hoàn hồn nghi ngờ hỏi, người này bình thường rất tốt với mọi người, mình và hắn cũng không có mâu thuẫn gì, hơn nữa sao Chu Đại Dũng lại ở trong ký túc xá của Phó Đồng để đăng bài đăng đó lên?
Phó Đồng không thèm đếm xỉa đến hắn, cất cao giọng nói: "Anh không dám thừa nhận sao? Tôi vẫn còn giữ quần áo của anh đấy!"
Chu Đại Dũng lắp bắp nói: "Cái gì, quần áo gì? Tôi và cô không có quan hệ! Tôi không biết cô đang nói cái gì..."
"Hừ, Chu Đại Dũng, không ngờ anh lại là loại người dám làm không dám nhận!" Phó Đồng hừ lạnh, "Lúc anh theo đuổi tôi sao anh không nói như vậy? Sao lúc qua đêm ở phòng tôi anh không nói như vậy?"
Mọi người đều rất phấn khích trước một sự việc quan trọng như vậy, không ngờ Phó Đồng và Chu Đại Dũng lại có quan hệ với nhau.
Phó Đồng oán hận nói: "Lúc trước anh đã nói với tôi rằng trong danh sách những người được ở lại trụ sở công ty, chắc chắn là có tên của Cố Niệm, nói cô ta nhất định đi cửa sau, cướp chỗ của chúng ta. Hôm đấy tôi chụp ảnh bọn họ đưa cho anh xem, anh bảo tôi đăng bài lên diễn đàn nhưng tôi không đồng ý, sau đó anh nhân lúc tôi ngủ rồi lấy ảnh trong di động của tôi up lên máy tính, rồi đăng bài đăng đó. Ngày hôm sau tôi biết chuyện nhưng cũng không còn cách nào, đã vậy anh còn lấy máy tính của tôi để đăng ký thêm mấy IP tiếp tục bịa đặt. Tôi có nói ra tên anh không? Vậy mà bây giờ anh lại đẩy toàn bộ mọi chuyện lên tôi! Anh có phải là đàn ông không?"
"Ồ!" Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Chu Đại Dũng, không ngờ hắn là loại người như vậy.
Chu Đại Dũng bị Phó Đồng làm cho không nói nên lời, hắn lắp bắp một hồi cũng không làm gì được.
"Được lắm Chu Đại Dũng! Tôi đã đắc tội gì với anh chưa mà anh đối xử với tôi như vậy?" Cố Niệm trợn mắt, cô không thể nghĩ ra lý do vì sao Chu Đại Dũng lại làm thế.
Chu Đại Dũng gấp gáp muốn tiến lên giữ lấy Phó Đồng: "Ai cho cô nói nhảm nhí đấy!"
Phó Đồng hét lên trốn vào đám đông, Thường Hạo tiến lên vặn tay Chu Đại Dũng ấn xuống đất: "Bị lộ rồi nên thẹn quá hóa giận muốn đánh người sao?"
"Anh, anh thả tôi ra! Dựa vào cái gì mà bắt tôi?" Chu Đại Dũng quỳ rạp trên mặt đất giãy giụa.
"Dựa vào việc anh có ý định hành hung nhân viên trong công ty!" Một giọng nói trầm thấp vang lên, tất cả mọi người đều quay đầu lại, tổng giám đốc nghiêm mặt đứng ở cửa.
"Đã vậy còn ở trong diễn đàn của công ty bịa đặt sự việc, không ngờ chi nhánh ở thành phố C lại cử loại người này đến đây." Tổng giám đốc chắp tay đi vào văn phòng, tức giận nói, "Chuyện này công ty sẽ xử lý nghiêm túc! Từ nay về sau trên diễn đàn phải dùng tên thật! Không cho phép dùng tên ẩn danh để đăng bài!"
Sau đó ông quay lại nói với Cố Niệm: "Cố Niệm à, chuyện này thiệt thòi cho cô rồi, công ty sẽ xử lý thật nghiêm minh, cô yên tâm công tác đi."
Cố Niệm gật đầu: "Cảm ơn tổng giám đốc."
Tổng giám đốc lại nhìn Tống Kỳ Nhiên, thở dài, ông không nói gì, chỉ cho bảo vệ đưa Chu Đại Dũng ra người rồi xoay người đi.
======
Lâu lắm rồi mới đăng chương mới, May bận quá mà huhu T.T