Nữ Chủ Thích Ăn Thịt

Chương 35: Cả đời đặt ở bên trong được không? ( H)

Vừa bước vào cửa nhà Tống Kỳ Nhiên, Cố Niệm đã bị anh ấn lên tường hôn, môi lưỡi nóng rực đi từ mắt, mũi, môi, má cô cho đến tận cổ. Cố Niệm sợ hãi liên tục đẩy anh: "Đừng, đừng ở chỗ này... Chúng ta lên giường đi..."

Cô mới nói xong, Tống Kỳ Nhiên đã cởi áσ ɭóŧ cô ra, ngậm lấy khối thịt mềm ăn ngấu nghiến, đầṳ ѵú non nớt bị chiếc lưỡi thô bạo liếʍ láp, không đến vài cái đã khiến tiểu mỹ nhân thở hổn hển mặc kệ anh giở trò.

"Niệm Niệm... Niệm Niệm... Kỳ Nhiên ca ca chờ không kịp..." Tống Kỳ Nhiên mơ hồ nói rồi mạnh bạo mυ'ŧ đầṳ ѵú cô, một bàn tay khác luồn xuống váy, vạch qυầи ɭóŧ cô sang một bên, ngón tay cắm sâu vào trong mật động rồi rút ra.

"Ưʍ...a..." Cố Niệm khó chịu nức nở, vốn dĩ tiểu huyệt đã ướŧ áŧ, bị cắm như vậy nước đã bắt đầu chảy ra.

"Cái miệng nhỏ bên dưới này của Niệm Niệm rất thèm phải không?" Người đàn ông vừa ăn vυ' vừa hỏi.

"A... Muốn..."

"Muốn cái gì? Niệm Niệm muốn cái gì? Nói cho ca ca..." Ngoài miệng thì Tống Kỳ Nhiên nói như vậy, nhưng tay anh đã kéo xuống khóa quần móc dươиɠ ѵậŧ ra.

"Muốn... Muốn côn ŧᏂịŧ lớn của Kỳ Nhiên ca ca..." Du͙© vọиɠ trỗi dậy, Cố Niệm cũng không e thẹn nữa, cô mềm mại mà làm nũng.

Nghe vậy ai mà chịu được, Tống Kỳ Nhiên đặt một chân cô ở khuỷu tay, tay kia đỡ lấy đại dươиɠ ѵậŧ không lưu tình cắm thẳng vào.

Nước sốt trong mật động rất dồi dào, khi đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào thì bị lớp thịt non bao vây hút lấy không ngừng, khiến cho da đầu Tống Kỳ Nhiên thoải mái đến tê dại, anh gầm lên một tiếng rồi bắt đầu thọc vào rút ra.

"A ~~ ưm a ~~ căng quá... Kỳ Nhiên ca ca... A... Quá lớn..." Nước mắt Cố Niệm trào ra, tư thế này làm cô không được tự nhiên, một chân đã bị đưa lên cao, vì vậy mà trọng tâm cơ thể hoàn toàn dồn xuống chỗ hai người giao hợp, khiến cả người cô run rẩy như sắp ngã.

"Shtttt — đừng kẹp." Gân xanh trên trán Tống Kỳ Nhiên nổi lên, cơ thể cô gái nhỏ căng chặt, hoa huyệt không tự chủ co rút lại, làm cho đại dươиɠ ѵậŧ của anh đau đớn.

"A.... Kỳ Nhiên ca ca... Chúng ta, chúng ta lên giường... Nơi này không thoải mái..." Cố Niệm khóc nức nở xin anh, lưng cô bị cọ vào tường có chút đau, cẳng chân như là bị rút gân, tiểu huyệt bị anh xâm phạm cũng trốn không thoát, kɧoáı ©ảʍ nơi riêng tư và tay chân khó chịu khiến cô sợ hãi và căng thẳng.

"Được rồi, đừng khóc, chúng ta đi trên giường." Tống Kỳ Nhiên hôn mặt cô, tay anh dùng sức khóa chặt hai chân cô ở bên hông, anh cố định mông nhỏ, vừa đi vừa cắm hướng về phía phòng ngủ. Tư thế này làm Cố Niệm vừa yêu vừa ghét, yêu là vì mỗi lần cắm vào đều chọc đến nơi mẫn cảm nhất, ghét là vì cô suýt nữa bị cắm đến tè ra quần. Mỗi bước đi của anh đều ấn mông nhỏ của cô xuống, đại dươиɠ ѵậŧ cắm sâu vào làm cho hoa huyệt run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ tí tách chảy xuống đầy đất.

Khó khăn lắm mới đi vào phòng ngủ, Tống Kỳ Nhiên đặt tiểu mỹ nhân lên giường, anh xoay người cô rồi mạnh mẽ cắm vào từ phía sau. Cố Niệm chưa phản ứng kịp đã bị cắm đến suýt khàn cả giọng, mỗi một lần điên cuồng đi vào, mông nhỏ của cô bị đâm đến bỏng rát, nhưng tiểu huyệt lại vô cùng sảng khoái, Cố Niệm khóc không được mà kêu cũng không xong, miệng anh đào không tiếng động thở dốc.

Không biết phải bao lâu sau Tống Kỳ Nhiên mới bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng thiêu đốt khiến Cố Niệm lại cao trào thêm lần nữa, cơ thể cô mềm nhũn ngã xuống giường không muốn động đậy.

Tống Kỳ Nhiên nằm xuống, anh ôm cô nằm lên người, thở hổn hển hôn lên tóc cô.

"A...Người xấu..." Cố Niệm vặn vẹo cơ thể.

Tống Kỳ Nhiên bật cười: "Nơi nào xấu?"

"Chỗ nào cũng xấu! Đã nói không cần rồi mà anh còn..." Cố Niệm hận ngứa răng, cô cúi xuống cắn một ngụm lên ngực anh.

Người đàn ông cười lớn, trong l*иg ngực có một trận chấn động, khiến cho da thịt Cố Niệm tê dại, "Thật sự không cần?" Người đàn ông theo vòng eo cô trượt xuống, thân thể mẫn cảm của cô gái nhỏ lại trở nên mềm nhũn.

"A... Không cần... Người xấu..." Cố Niệm chôn mặt trong ngực anh lẩm bẩm, chưa dứt lời đã cảm nhận được một cây chày sắt chống ở cái miệng nhỏ phía dưới.

"Sao anh lại..." Tiểu mỹ nhân hoảng sợ, chân tay muốn vẫy vùng, đêm qua cô mới bị Thường Hạo lăn lộn một trận, thân thể vốn đau nhức, vừa rồi làʍ t̠ìиɦ lại càng làm cô mệt hơn, vậy mà cô không ngờ người đàn ông này lại nhanh lấy lại sức như vậy.

Nhưng đã quá muộn, Tống Kỳ Nhiên đè mông nhỏ cô lại, anh đẩy eo lên trên, thuận lợi cắm vào nửa cây, dươиɠ ѵậŧ thô dài căng lớn tiểu huyệt, chậm rãi ra vào.

"Ưʍ...a... Anh... Đi ra ngoài..." Cố Niệm nằm trên người anh bị xóc cho mềm nhũn, cây gậy của người đàn ông không nhanh không chậm nghiền ngẫm ma sát, mỗi một tấc thịt bị qυყ đầυ quét qua, cô cảm thấy mình như là con cá nằm trên thớt, không biết khi nào sẽ có con dao đặt lên cổ.

"Muốn đi ra ngoài sao?" Người đàn ông xấu xa hỏi rồi rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, cô gái nhỏ nôn nóng, dùng sức kẹp chặt lại, xoắn chặt đại dươиɠ ѵậŧ ở bên trong.

"Niệm Niệm đừng kẹp..." Tống Kỳ Nhiên nghiến răng nói, nha đầu này đúng thật là tra tấn người khác.

"Anh, anh nhanh lên..." Gương mặt Cố Niệm đỏ bừng, tư vị nửa vời này quá khó chịu.

Tống Kỳ Nhiên nghe xong cũng không nói nhiều, anh chợt nâng eo lên cắm mạnh vào, sau đó không để cô gái nhỏ có cơ hội lải nhải thêm, hết sức chăm chú làm.

"Ưm ưm ~ a ~ chậm, chậm một chút..." Cố Niệm nằm trên ngực người đàn ông thừa nhận sự xâm phạm này, cô cảm thấy dường như anh đã cắm đến tận cổ tử ©υиɠ.

"Nha đầu không ngoan, lúc muốn nhanh lúc muốn chậm..." Tống Kỳ Nhiên không nghe cô, nha đầu này chính là một yêu tinh, anh xoay người cô lại, đè ở phía dưới thân, Tống Kỳ Nhiên gập hai chân cô ở trước ngực, bắt đầu lút cán đi vào rồi lại rút ra.

"A... Quá sâu... Quá sâu... A..." Đại dươиɠ ѵậŧ thế như chẻ tre cắm thẳng vào tử ©υиɠ, lần đi vào này làm mỗi ngón chân Cố Niệm đều cuộn chặt, cô mở to mắt nhìn trần nhà, mất một lúc lâu mới lấy được hơi thở, nhưng ngay lập tức lại bị cuốn vào vòng xoáy của du͙© vọиɠ.

"Niệm Niệm, Niệm Niệm... Bên trong em thật thoải mái... Cả đời này ca ca đều đặt đại dươиɠ ѵậŧ bên trong được không?" Tống Kỳ Nhiên vừa làm vừa nói lời thô tục.

"Ưm a ~ được... Muốn đại dươиɠ ѵậŧ cả đời đều đặt ở bên trong..." Cô gái nhẹ nhàng trả lời anh, miệng nhỏ lúc đóng lúc mở như hai cánh hoa. Trái tim người đàn ông như tan chảy, anh cúi xuống hôn miệng cô, đem cánh môi mềm mại trở nên đỏ bừng kiều diễm. Tống Kỳ Nhiên còn chưa thỏa mãn, lại cúi xuống ngậm lấy vυ' cô từng ngụm từng ngụm nuốt vào, bên dưới vẫn không lơi lỏng lộng hoành ra vào. Tiểu mỹ nhân ở dưới thân anh ê ê a a mặc anh muốn làm gì thì làm, khiến anh cảm thấy không khác nào ở trên thiên đường.

Tiểu hoa huyệt không ngừng co giật, kɧoáı ©ảʍ cực độ làm Cố Niệm muốn tan vỡ, càng nói không được người đàn ông càng hăng say, càng nói từ bỏ người đàn ông càng muốn, cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp của cô gái run rẩy, tiểu huyệt ngập nước làm cho người đàn ông dường như phát điên. Cho đến khi cổ họng cô trở nên khàn đặc, hai khối thịt sưng to như cái bánh bao, người đàn ông mới có lòng tốt buông tha cô. Sau đó anh ôm cô tới phòng tắm, vừa ấn bụng nhỏ bị bắn đến phình to, vừa moi đào tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong tiểu huyệt, khiến cho tiểu mỹ nhân run run tiết thêm nhiều lần nữa, chưa kịp rửa sạch sẽ cô đã ngất đi. Tống Kỳ Nhiên hoảng sợ, anh biết mình đã ra tay tàn nhẫn, vội vàng rửa sạch cho cô gái nhỏ, bế lên giường rồi ôm chặt trong lòng ngực không dám lăn lộn.