- Ngươi không biết hay đang giả vờ? - Cô lạnh lùng nhìn ả
- Hừ, ta vốn biết cô sớm muộn cũng tìm ra chân tướng vụ việc. Ai ngờ đâu lại nhanh như vậy - Ả lập tức thu lại nụ cười, từ khuôn mặt nhẹ nhàng mềm mại sang khuôn mặt vô cảm đến đáng sợ.
- Tại sao ngươi phải làm như vậy? - Cô nheo nheo hai mắt
- Vì ả Tạ Kiều Mai đó biết quá nhiều chuyện của ta rồi. Không trừ khử ả không được - Quý phi nói mà không có cảm xúc nào
- Hạ Chiêu Linh, ngươi cẩn thận đó cho ta. Nhất định ta không để yên vụ này đâu - Cô nói xong còn khuyến mãi ả một nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ sau đó mới chịu ra về.
Cô đến Dưỡng Tâm điện bồi Lăng Vô Thần.
- Hoàng thượng, Lãnh tướng quân cầu kiến - Tổng quản đi vào bẩm báo. Theo sau là một nam nhân dung nhan tuấn dật không kém gì Lăng Vô Thần
- Tham kiến Hoàng thượng, Thục phi nương nương - Lãnh tướng quân hành lễ với hai người
- Đứng lên đi - Lăng Vô Thần nhìn thấy nam nhân kia thần sắc đột nhiên vui vẻ thấy rõ
- Ái phi, đây là Lãnh Phong, bằng hữu thân nhất của trẫm - Hắn quay qua cô giới thiệu
- Vậy sao? Thật vinh hạnh được gặp Tướng quân - Cô mỉm cười nhìn Lãnh Phong.
- Nào, ngồi đi. Hôm nay có chuyện gì mà lại đến đây vậy? - Hắn sai người mang đệm ra cho Lãnh Phong. Còn cô thì pha một tách trà cho cậu
- Hoàng thượng, Đại Ngụy tạm đã không gây chiến nữa rồi. Không biết họ lại định làm cái gì
- Gián điệp ta gửi sang đó không báo tin gì sao?
- Ngày hôm qua thần vừa nhận tin, gián điệp đã bị gϊếŧ chết rồi
- Sao cơ? Nhanh vậy à?
Cô nghe tuy không hiểu nhưng lại rất nhanh hiểu vấn đề. Cả hai nước đấu tranh với nhau, muốn biết tình hình bên kia thế nào chỉ có thể gửi gián điệp sang.
Nhưng gián điệp Đại Quốc qua chưa được bao lâu đã bị gϊếŧ chết. Còn gián điệp Đại Ngụy thì....
Cô đứng lên tự mình bưng trà đến cho Lãnh Phong.
- Tạ nương nương - Cô vừa quay đi lại nghe tiếng cậu ta cảm ơn liền mỉm cười.
- Phong, cử thêm người đi. Lần này nhất định phải thật cẩn thận - Hắn nhấp một ngụm trà cau mày nói
- Vâng
Không lâu sau Lãnh Phong liền rời đi, cô cũng không làm phiền hắn mà trở về cung Vị Ương.
.
Thật nhanh đã gần hết năm rồi, sắp sửa sang năm mới. Cô cũng đã bắt đầu đếm ngược thời gian còn 8 ngày nữa mà thôi.
- Nương nương, Hoàng thượng có lệnh vào ngày đầu tiên của năm sẽ tổ chức buổi đi săn. Tất cả phi tử đều sẽ tham gia - Liên hoa giúp cô xoa bóp cơ thể vui vẻ nói.
- Vậy sao? - Cô nghe xong cũng trở nên vui vẻ.
- Nương nương, người sẽ tham gia chứ? - Lục hoa ngồi một bên dùng gàu múc nước tắm đổ lên vai cô.
- Ừ, tất nhiên rồi
Tắm xong thì lại nghe tin động trời Lăng Vô Thần đến cung của cô. Cô thật khóc không ra nước mắt.
Con sói này hôm nay lại hưng phấn hơn thường ngày nha. Không biết vì sao mà có hứng hành hạ cô cả đêm rồi quấy rầy không cho cô ngủ nghỉ gì hết. Thật là mệt chết cô mà.
Không biết cả đêm hắn làm cô bao nhiêu lần nhưng cô có cảm giác như xương cốt gãy hết rồi. Nhúc nhích ngón tay cũng không nổi nữa.
----
Hôm nay ra chap trễ mong mọi người thông cảm nha😁😁😁
Đọc xong cho Tg cái ⛤ lấy tinh thần nha💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋💋