Đặc Công Hoàng Hậu

Chương 14: Thích khách

- Bắt bọn chúng lại

Tiếng nói lạnh lùng của nam nhân áo đen vang lên, một toán quân lính bao bọc xung quanh đám thích khách, số lượng người không chênh nhau là bao.

Đám thích khách định tẩu thoát thì quân lính của Lăng Vô Thần xông lên.

Thấy không còn đường thoát nên bọn thích khách cũng không hề ngần ngại chống trả kịch liệt.

Đám thích khách quá cao tay đến mức tẩm thuốc độc vào binh khí để diệt cỏ tận gốc.

Quân lính dần ít đi bị đám thích khách áp đảo. Lăng Vô Thần rút kiếm xông lên.

Hắn quả là một người rất giỏi võ công, đánh với một toán thích khách tận 10 người vẫn chả xi nhê gì. Nhưng... Vυ't... một mũi tên từ xa bay vèo đến chỗ Lăng Vô Thần. Hắn đang miệt mài đánh với mấy tên thích khách đơn giản là không thể quay qua diệt đi mũi tên.

Anh Thy lao xuống rút kiếm chém đôi mũi tên ra làm hai rồi xông lên đánh nhau với bọn thích khách.

Bọn này có lẽ luyện tập khá nhiều nên khả năng đánh võ rất cao. Tuy vậy cũng chả làm khó được cô hay Lăng Vô Thần.

Mỗi người một bên, những tiếng.. Keng... của kiếm chạm vào nhau hay tiếng... Rắc..Rắc... của xương gãy vang lên liên hồi.

Rầm... rầm... tiếng ngựa chạy dồn dập vang lên. Đó là quân tiếp viện của Lăng Vô Thần.

Rất nhanh chóng đám thích khách đều bị bắt giải về cung nhốt vào đại lao.

- Sao nàng lại ở đây? - Lăng Vô Thần ôm chặt lấy cô hỏi han. Khi thấy cô xuất hiện hắn rất bất ngờ và lo lắng. Hắn không biết cô lại đánh kiếm tốt vậy. Mấy lần thích khách ở phía sau đâm lén cô làm hắn thót tim lo sợ. Hắn sợ cô bị thương. May mắn là cô không sao, nếu không...

- Thϊếp vốn lo lắng cho người nên...

Cô cũng không biết giải thích làm sao với hắn nữa. Cô thật sự mủi lòng khi thấy ánh mắt lo lắng của hắn

Lăng Vô Thần ôm chặt lấy cô, hôn lên trán cô một cái. Anh Thy đứng trong lòng hắn chớp chớp mắt. Cô thấy mệt rồi. Cô không hiểu sao cơ thể này lại yếu ớt như vậy. Mới chỉ hoạt động chút xíu hai mắt đã díu chặt lại, tay vì cầm kiếm mà mỏi nhừ.

Hắn bế cô lên đưa cô lên ngựa.

- Hoàng thượng, Lục Hoa bên ngoài kia... - Cô mệt mỏi níu áo hắn chỉ về phía sau cái cây ban nãy cô trèo lên. Hắn không nói gì ra lệnh cho thân vệ* của hắn đưa Lục hoa về cung còn mình thì ung dung đưa mỹ nữ về trước.

- Hoàng thượng không nghi ngờ ta sao? - Cô nằm trong lòng hắn đột nhiên mở mắt hỏi

- Sao nàng lại hỏi như vậy? - Hắn mỉm cười

- Ta... - Cô cúi đầu buồn bã. Cô nếu nói cho hắn biết cô là phúc tinh thì sao? Hắn có đuổi cô đi không nhỉ?

- Trẫm biết... nàng không phải người ở đây - Lăng Vô Thần cất tiếng trầm trầm, Anh Thy mở to mắt nắm chặt góc áo

- Trẫm biết... nàng đến đây để giúp trẫm - Hắn tiếp tục nói

- Trẫm cũng biết... nàng đang sợ cái gì... Đừng lo lắng! Trẫm không quan tâm nàng là gì và từ đâu đến. Trẫm chỉ biết nàng là phúc tinh của trẫm, là ái phi thân yêu của trẫm. Cả đời này trẫm phải bảo vệ và yêu thương nàng - Từng lời từng chữ từ miệng hắn làm cô sốc rồi xúc động. Hắn thật sự nghĩ vậy sao? Hắn không ghét cô thật hả?

- Hức.. hức.. - Tiếng thút thít nhỏ vang lên. Lăng Vô Thần cúi xuống thấy cô đang chảy nước mắt liền cho dừng ngựa ôm lấy cô dỗ dành

- Đừng khóc, Tiểu Yên - Hắn vuốt vai cô, đặt nụ hôn thật nhẹ lên mi mắt cô. Môi của hắn dính một chút nước mât của cô. Hắn nếm thử... mặn. Nó thật mặn nhưng là vị mặn của sự vui mừng xúc động

- Ta rất sợ chàng sẽ ghét ta... Hức... Chàng sẽ đuổi ta đi... sẽ ghê tởm ta.. hức... hức... - Anh Thy giàn dụa nước mắt nức nở noi

- Ngốc. Trẫm sao có thể ghét nàng? Sao có thể đuổi nàng đi? Lại càng khôbg thể ghê tởm nàng được. Trẫm sẽ phải yêu nàng, giữ nàng bên cạnh, thương yêu nàng - Hắn đau lòng nhìn thiên hạ nhỏ bé trong lòng. Nghe cô nói tim hắn như muốn vỡ ra

- Thật sao? - Cô ngước đôi mắt sưng đỏ vì khóc quá nhiều lên nhìn hắn.

- Thật

Lăng Vô Thần đặt một nụ hôn lên môi cô, cô cũng đáp lại hắn. Tim cô dấy lên cảm giác ấm áp và hạnh phúc. Cảm giác mà một sát thủ như cô chưa hề cảm nhận được và cả Lăng Vô Thần cũng vậy....

-------

Hôm nay có hứng viết mấy chap liền.😂😂😂

Lần đầu tiên Tg viết truyện mà số ng xem tăng nhanh vậy. Rất cảm ơn các bạn.

Có bạn nào có ý kiến về truyện của mình cứ commet nha. Tg thích đọc commet lắm😄😄

( Đọc xong cho Tg cái ⛤⛤ nha 💋💋💋)