Sáng hôm sau
Thời điểm phân phẩm vị đã đến. 8 nữ tử hoàn thành xuất sắc nhất cuộc tuyển chọn đứng tập trung tại Điện Bảo Chính.
Theo cô biết thì khi cấp phẩm vị cho phi tử thì làm như sau: Hoàng thượng sẽ ban cho phi tử những chiếc trâm cài tóc. Tùy theo phẩm vị mà cuộc tuyển phi ban như lần này là các chức Thục phi, Chiêu Nghi và Tiệp dư. Vậy thì trâm ngọc là dành cho Thục Phi, trâm vàng cho Chiêu Nghi và trâm bạc cho Tiệp Dư.
- Thần nhi, Ai Gia thấy Đường Y Tuyên xứng đáng nhận được trâm ngọc. Con trao cho nàng ấy trâm ngọc đi - Thái Hậu sai nha hoàn đưa đến trước mặt Lăng Vô Thần chiếc trâm ngọc quý giá.
Hắn không nói gì bước xuống trao cho Châu Ngân Giang, Lệ Bạch Lan, Khương Cơ, Văn Cơ và Vũ An trâm bạc. Ban cho Tạ Kiều Mai trâm vàng.
Còn chiếc trâm ngọc thì hắn lại không đem nó đi đến chỗ Đường Y Tuyên mà đi về phía cô. Thái hậu dường như cũng biết hắn định làm gì liền nói
- Hoàng thượng, Đường Y Tuyên xứng đáng được làm Thục Phi
- Mẫu hậu, đợt tuyển phi này là phi tử của nhi thần, nhi thần ban cho ai phẩm vị nào là chuyện của nhi thần - Lăng Vô Thần lạnh lùng nói. Hắn dường như không để Thái Hậu vào mắt.
Yên Anh Thy được nhận chiếc trâm ngọc còn Đường Y Tuyên thì Hoàng Thượng đặc xá cho nàng được làm Tu nghi.
****
Cung Vị Ương
- Thục phi nương nương
Vừa bước vào cung thì hai hàng người quỳ rạp xuống chào cô... Ôi trời ạ... một mình cô đến... một, hai, ba.... 10 người. 5 cung nữ và 5 thái giám.
Yên Anh Thy bước vào cung, ngồi xuống ghế ngồi cao trên bục nhìn xuống những người quỳ phía dưới.
- Bản phi nói với các ngươi, bản phi ghét nhất bị phản bội. Bản phi đối tốt với các ngươi thế nào các ngươi hãy đối tốt với ta như vậy nếu không đừng trách ta ác độc - Cô nhẹ nhàng nói trong cái nhẹ nhàng đó còn có cả sự lạnh lùng sắc bén
- Vâng... - Đồng thanh
Sau khi đã dọn dẹp trang trí hết lại Vị Ương cung xong thì cô đi vào nội thất.
- Lục hoa, đã đổi hết y phục và trang sức chưa? - Cô ngồi trước gương đồng hỏi
- Dạ rồi ạ
Đang lúc cô tắm rửa thay tẩm y chuẩn bị đi ngủ thì...
- Nương nương, Hoàng thượng đến - Lục hoa từ ngoài chạy vào vui mừng báo.
Cô ngồi ở mép giường cau mày. " Hoàng thượng đến đây làm gì chứ? " suy nghĩ của cô.
Ngay lúc cô vừa bước xuống giường đi về phía cửa thì bóng người cao lớn của Lăng Vô Thần xuất hiện
- Hoàng thượng thánh an - Cô lập tức cúi đầu hành lễ.
Lăng Vô Thần đỡ cô dậy tự nhiên ôm ngang người cô đi về phía giường lớn.
- Hoàng thượng... - Anh Thy kinh ngạc nhìn không chớp mắt hắn
- Thế nào? - Hắn ngồi xuống giường để cô ngồi trên đùi hắn, khuôn mặt đẹp rạng ngời ghé sát vào khuôn mặt nhỏ của cô
Yên Anh Thy mặc dù là một sát thủ nhưng cô chưa bao giờ gần gũi với nam nhân đặc biệt cũng chưa mất "cái đó" vậy nên sự đυ.ng chạm này của hắn khiến cô ngại ngùng không biết làm thế nào.
Lăng Vô Thần nhìn cô bằng ánh mắt mấy phần thương yêu. Hắn không thích gần nữ sắc vì thế mặc dù đã lên ngôi 3 năm nhưng vẫn chưa có Hoàng hậu mà hậu cung cũng chỉ có 10 nữ nhân. Thật sự là quá ít đi. Lại còn chưa có đứa con nối dõi nào. Lần tuyển phi này nếu không phải do Thái Hậu ép hắn không đời nào làm.
- Đã trễ lắm rồi, chúng ta đi ngủ thôi - Lăng Vô Thần cởi Hoàng bào ra thay tẩm y* vào.
Mặc dù rất ngại nhưng Yên Anh Thy vẫn giúp cho hắn mặc tẩm y.
Ngay sau đó là chuỗi hành động cùng tiếng kêu mờ ám hại não vô cùng.
------
* Là đồ ngủ