Gia Sư Bất Đắc Dĩ

Chương 67

Chị vô tư không biết nỗi lòng cô nhưng Quỳnh lại cảm nhận rất rõ. Từng tí từng tí một Quỳnh đều nhận ra dù cô cố tình che giấu. Quỳnh biết trong cô giờ có thêm một phần mất mát khi nhìn thấy người mình yêu cạnh người khác vào mỗi trưa mà không phải là cô. Quỳnh biết vào lúc này không nên nói gì, chỉ cần bên cạnh cô tiếp thêm cho cô một phần sức mạnh. Quỳnh cũng không biết có thể tiếp thêm sức mạnh cho cô được đến lúc nào khi mà trong hai tháng chị đi làm lại Vũ Thịnh đã tấn công chị ra mặt và luôn diễn ra trước mặt cô. Thứ hai đầu tuần thì tặng hoa, thỉnh thoảng trưa thì mời cơm. Những lúc cần gặp đối tác anh ta cũng lấy lí do chị và cô đều là phụ nữ, cũng cần phải có đàn ông đi cùng để những lúc chiêu đãi khách có người lo phần bia rượu. Với cương vị GĐ của anh ta không có gì là bất hợp lí. Và hiển nhiên tần suất anh ta xuất hiện bên cạnh chị mỗi lúc một nhiều.

Những điều Quỳnh nhận ra cô không thể không nhận ra vì dù gì mình vẫn là người trong cuộc. Vì nhận ra nên cô thừa biết Vũ Thịnh sẽ là mối đe doạ trong quan hệ giữa chị và cô trong thời gian chờ đợi kí ức chị phục hồi. Nhưng cô lo sợ thì làm được gì, muốn tìm lại kí ức cho chị và nhất là quan hệ giữa hai người đâu phải chuyện dễ nếu không nói rằng quá khó. Giữa chị và cô mới bắt đầu cùng nhau thời gian không lâu, hầu như không có với nhau kỉ niệm nào sâu sắc ,một tấm hình kỉ niệm cũng không có. Hầu như giữa chị và cô không có gì ngoài tình yêu dành cho nhau....Cô giờ muốn cũng không biết bắt đầu từ đâu, nói suông về mối quan hệ của hai người sao, chị tin sao?
Chào bạn Thanh Tung!

Mình định là từ giờ cho đến kết thúc truyện mình sẽ không để lại bất kì tin nhắn nào nữa nhưng có thể vì bạn mình đã phá vỡ nguyên tắc mình vừa đặt ra.

Để hỏi tuổi một người mình biết là không phải phép và hơi bất lịch sự nhưng mình vẫn muốn biết: Bạn bao nhiêu tuổi và bạn làm nghề gì?( không cần cho biết tên đâu)

Vì để công bằng mình cũng sẽ để lại tuổi thật của mình; mình 27 tuổi, nghề thì biết rồi và mình cũng đang theo học ở trường KHTN vào hai ngày thứ bảy chủ nhật nên hai ngày đó hầu như mình chủ yếu tập trung vào việc học.

Chỉ hỏi để biết, không muốn làm quen đâu bạn không phải lo ngại. Hy vọng nhận được câu trả lời "rất thật " từ bạn.

Bạn yên tâm , mình vẫn viết như ý tưởng ban đầu. Mình vẫn nói mình có lập trường của mình mà.

Mà mình cũng muốn hỏi hiện tượng là sao vậy bạn?

..................

Đã để lại những dòng tin nhắn rồi nên mình cũng có đôi lời gửi đến bạn Thanhthuy064. Mình cũng không ngại nói thẳng với bạn.

Mình không biết bạn học hết lớp mấy hay là đã học xong đại học? Nhưng cách dùng văn viết của bạn có lẽ là có một chút vấn đề. Không thấy chủ ngữ đâu cả " sao hnay không đăng truyện"? Mình không hiểu câu này bạn nói với ai? Mình biết tuổi mình không lớn hơn một số bạn đọc nên mình chưa bao giờ xưng chị, cũng không phải nhà văn mà chỉ là viết như một cuộc dạo chơi nên mình cũng chưa bao giờ xưng tg như các bạn hay nói. Mình không yêu cầu hay mong muốn bạn hoặc các bạn gọi mình là tg, mình chỉ yêu cầu câu nói sao dễ nghe và đầy đủ ý nghĩa dù là văn nói hay văn viết. Bạn chỉ cần nói " sao hnay k đăng truyện bạn( chị , tg....), câu này so với của bạn không mất thêm bao nhiêu tgian nhưng lại nghe vừa lòng hơn. Sau khi đọc cmt đó của bạn, mình có suy nghĩ sẽ ngưng viết tiếp vì mình có cố gắng trau chuốt cho câu chuyện của mình thì những lời lẽ mình đưa vào một người như bạn đọc có thể sẽ không thể hiểu hết nên mình cảm thấy hao phí công sức và suy nghĩ của mình. Nhưng nghĩ đến các bạn còn lại mình mới tiếp tục vì theo mình không nên vì một cây bị sâu mà chặt phá cả khu rừng, chi bằng tìm cây sâu đó và nhổ nó đi là xong. Mình đưa ra ý kiến mong bạn rút kinh nghiệm nếu có những cmt cho truyện khác vì nhân gian vẫn hay nói rằng lời nói không mất tiền mua mà phải không bạn? Dù lời nói khó nghe hơn như: cô giáo khó tính nhĩ, hay bạn viết mà không có trách nhiệm, hay đại loại gì đó mình nhớ không hết nhưng mình vẫn thấy bình thường. Vì mình cũng không thuộc tuýp người thích sự ngọt ngào hay đưa đẩy cho lắm mà mình thích sự thẳng thắng. Riêng câu cmt của bạn mình không hài lòng tí nào. CHÀO BẠN.
QUA THỜI GIAN CON NGƯỜI LUÔN THAY ĐỔI:

Cô trước khi yêu chị, không cần gì cả. Cuộc sống hối hả nơi chốn đô thành không khiến cô có cảm giác cô đơn. Vậy nên tình yêu với cô không cần có. Nhưng từ khi biết mình yêu chị, cô cũng biết cả đời này mình khó yêu thêm ai khác ngoài người phụ nữ này. Từ khi yêu chị, trong cô đã đổi thay rất nhiều.

Quỳnh không ngoại lệ, trước khi gặp cô đã từng trãi qua rất nhiều mối tình. Qua đường có thật lòng đối đãi có nhưng tất cả chấm dứt khi Quỳnh gặp cô. Biết rằng cả đời sẽ không có được con tim của người phụ nữ này nhưng lòng vẫn luôn hướng về nơi ấy. Nơi người ta không quay đầu lại nhìn mình bao giờ. Nhưng Quỳnh biết mình là tự nguyện.

Có thể Vũ Thịnh cũng không khác, có thể thời trai trẻ nghĩ mình sức dài vai rộng, sẽ là cây tùng cây bách để chở che cho người phụ nữ mình yêu. Cho người ta cảm giác bình yên hạnh phúc. Nhưng qua thời gian, qua sự va đập đời thường và xã hội đã biến anh ta thành kẻ cơ hội.

Với chị cũng không ngoại lệ, khi yêu cô một lòng muốn có cô. Chị đã không từ bỏ bất kì cơ hội nào dù rất nhỏ để có được cô. Và kết quả cũng vì cô chị đã bị tai nạn và mất đi đúng phần trí nhớ về cô. Về người phụ nữ mà chị tưởng chừng mình yêu duy nhất trên cuộc đời này. Với chị qua thời gian suy nghĩ thay đổi và đi đúng một vòng tròn, cuối cùng quay về điểm xuất phát. Điểm xuất phát là không có cảm giác với phụ nữ, dù lúc này cô đối với chị tình cảm hơn, ấm áp hơn không lạnh lùng như trước. Nhưng một khi đã không cảm giác thì cô có hơn thế nữa cũng không mang lại hiệu quả.

Chị tiền tài danh vọng có tất cả, còn có đứa con gái xinh đẹp ngoan hiền, có thể lúc này chị không cần cho mình một tình yêu. Vậy nên thời gian qua, biết Vũ Thịnh có ý chị vẫn xem như không có gì. Những cuộc gặp gỡ chỉ mang tính chất công việc hoặc chỉ là những người cộng sự trong cty.

Đôi khi tình yêu là vậy, khi ta theo đuổi nó luôn chạy đi. Luôn cho ta cảm giác mệt nhoài khi phải đuổi theo nó. Nhưng nếu được yêu thật lòng một lần hoặc chỉ một phút giây nào đó, ta đã thấy mãn nguyện và không hối tiếc khi đã yêu cho dù có qua thêm bao nhiêu thời gian đi nữa.

Mới đó mà lại sắp hết năm, thêm một năm thêm một tuổi mới và cũng là thêm thời gian chị không nhớ ra cô là ai? Với người lớn năm mới sang cũng không nhiều mong muốn và không có gì đặc biệt ngoài vấn đề thấy mình ngày một già thêm. Nhưng với con nít là một sự háo hức và chờ đợi. Với bé My cũng vậy, đặc biệt năm nay có cả hai mẹ nên con bé có niềm vui hiện rõ trên mặt.

- Mẹ, hôm nay noel. Mẹ cho con đi chơi với bạn nha.

Bé My xin phép khi cả nhà đang cùng ăn cơm. Nhìn con bé như rất mong chờ sự đồng ý. Cả chị và cô đều nhận thấy sự thay đổi của con bé trong thời gian qua. Vui hơn, cười nhiều hơn và cũng có một chút gì đó thơ thẫn. Cộng thêm hôm nay muốn đi chơi riêng với bạn nên không khó để nhận ra: có lẽ con bé đang yêu. Cũng phải thôi, tuổi này bắt đầu rung động cũng là lẽ thường tình. Cộng thêm con bé lại xinh đẹp, làm sao lại không có người để ý được.

- Con đi với ai, mẹ có thể biết. Nói bạn con tới đây rước để mẹ yên tâm.

Với chị bé My rất quan trọng, tất cả tình yêu thương đều dành hết cho con gái nên quan tâm đến mối quan hệ của con gái là đương nhiên. Dù gì cũng là con gái, quản chặt một tí cũng tốt.

- Dạ. Để con nói bạn tới.

- Ừm, mấy giờ con đi.

- Dạ con hẹn 8h.

- Ừm, nhớ về sớm. Mà chị ba nè, từ nay nấu đồ ăn cho em ít thôi, đừng bồi bổ nhiều quá. Em thấy mình lên kí nhiều lắm rồi đó.

Chị vừa trả lời con gái vừa quay sang nói với chị ba. Đúng như chị nói, kể cả Kim Anh bạn chị cũng nhận thấy chị tròn ra. Ăn uống kiểu này nữa chắc lăn luôn.