Gia Sư Bất Đắc Dĩ

Chương 57

Mình cũng nghĩ nếu biết thêm một vấn đề gì đó cũng có cái hay của nó mà, phải không bạn?

......

Các bạn yên tâm, mình có lập trường của mình. Không vì những ý kiến của các bạn mà làm thay đổi cốt truyện vốn đã định từ đầu.

THÂN CHÀO!
Về đến nhà tắm rữa cơm nước xong cũng đã 9h. Cũng may giai đoạn này bé My đã thi xong chứ không cô cũng không biết xoay sở ra sao. Sau khi suy nghĩ cho chị, cô gọi dì ba cùng bé My đến nói chuyện.

- Dì ba nè, con có chuyện muốn thương lượng với dì.

- Cô giáo cứ nói đi ạ.

- Dạ về chuyện chăm sóc chị Như. Thật ra ở BV đã có người lo việc đó nhưng con vẫn muốn người nhà của mình thỉnh thoảng đến và bên cạnh chị để lo thêm việc vệ sinh. Con thuê người khác cũng được nhưng con sợ người lạ họ không chu đáo. Dù gì thì dì ba cũng làm ở đây lâu rồi, chị với dì cũng bắt đầu thân quen nên con muốn nhờ dì ba việc này. Tiền bạc không thành vấn đề, dì cứ lên tiếng. Bé My cũng sẽ thay phiên với dì. Dì thấy sao?

- Dạ cô giáo không cần phải lo, tui biết cô chủ đối với tui ra sao. Việc này tui thu xếp được.

- Dạ cảm ơn dì. Thôi dì đi nghỉ đi.

- Dạ.

Dì ba xin phép lên phòng trước, còn lại cô và bé My. Cô biết con bé lúc này rất buồn nên cũng muốn an ủi con bé.

- Bé My yên tâm, Mẹ Như của con sẽ không sao, mẹ tin là vậy. Con đừng quá lo lắng, bên con hiện giờ còn có Mẹ. Và Mẹ tin là Mẹ Như sẽ không bỏ mặt hai mẹ con mình.

- Con sợ lắm, con sợ mẹ không tỉnh lại nữa. Nếu mẹ không tỉnh lại nữa thì làm sao.

- Làm gì có, mẹ Như thương con vậy thì sao lại không tỉnh lại được. Mẹ Như sẽ vì con vì Mẹ mà tỉnh lại. Rồi gia đình mình sẽ lại hạnh phúc như thời gian qua.

Cô an ủi để be My yên tâm chứ cô cũng không biết khi nào chị sẽ tỉnh lại vì bs cũng không thể biết được. Bản thân cô cũng có biết qua loại hôn mê như thế này.

- Ờ thôi con đi nghỉ đi, mai ban ngày con vô với mẹ Như một lúc, tối mai mẹ sẽ ở đó.

- Dạ.

Một mình trong căn phòng, cô mới có cảm giác trống vắng. Nhớ chị, cô nhớ đến phát điên lên được. Trên chiếc giường đôi còn phảng phất mùi hương chị. Mệt mỏi cộng với buồn ngủ nhưng không hiểu sao cô không thể đưa mình vào giấc ngủ. Ôm chiếc gối chị từng gối mong tìm lại một chút ấm áp....

" cốc cốc -Mẹ ơi tối nay con ngủ với mẹ được không?"

Có lẽ cảm giác Bé My cũng như cô lúc này. Con bé muốn tìm một điểm tựa trong lúc mình đang mất thăng bằng và chơi vơi....

- Ừm, con vào đi, cửa không khoá.

- Dạ, mẹ ngủ chưa, con có làm phiền mẹ không?

- Mẹ chưa, sau này có gì cứ nói với mẹ. Những câu khách sáo như vậy đừng nói nữa, con hiểu không?

- Dạ.

Cô ôm bé My vào lòng, lúc này cô hiểu tâm trạng của con bé. Không muốn nói gì nhiều, chỉ muốn con bé có một giấc ngủ thật ngon và mình cũng vậy.

Ngày hôm sau dù muốn dù không, dù chữ hiếu còn nặng trên vai nhưng chữ tình cô cũng nặng nợ với chị. Dù có cân đo đong đếm, và dù.... bao nhiêu lần đi nữa thì cô cũng vì chị mà xin có lỗi với ba mẹ. Và vì cô cũng không còn lựa chọn khác vào lúc này.

- Alo.

Cô gọi cho ba mẹ để nói rõ chủ ý của mình.

- Ba. Mẹ có ở đó luôn không?

- Có con. Có chuyện gì vậy con.

- Ba mở loa ngoài đi, con có chuyện muốn nói với cả ba lẫn mẹ.

- Chuyện gì con nói đi.

Ba cô cũng đoán ra được chuyện cô muốn nói vì đây là lần nói chuyện đầu tiên sau lần cô cùng chị về đây mà lại sau mấy hôm chị đến, nên không khó để đoán. Nhưng điều cô nói lại nằm ngoài sự suy đoán của ông.

- Ba Mẹ. Con muốn biết có phải chủ nhật chị Như đã gặp ba mẹ.

- Phải. Nó nói với con?

- Và mấy tuần trước nữa?

Cô chọn cách không trả lời mà chỉ muốn biết những gì mình muốn.

- Phải.

Lúc này cô đã rõ, mấy tuần qua chị đã vì cô, vậy mà cô còn trách chị.....

- Chị ấy đã bi tai nạn hôm chủ nhật, có lẽ là sau khi gặp ba mẹ và trên đường ra sân bay.

- Nó bị làm sao? Có nặng lắm không?

Ba mẹ cô lúc này cũng bàng hoàng, dù không muốn chị cùng cô nhưng sau lần gặp nói chuyện vừa rồi, ông bà cũng không hoàn toàn ác cảm với chị, với cách nói chân thành của chị. Ông bà cũng có cảm tình nhưng chuyện chị và cô là một lẽ khác. Ông lúc này cũng quan tâm đến chị, cũng không muốn chị có chuyện.

- Đến giờ vẫn chưa tỉnh. Ba mẹ, một lần thôi, con xin ba mẹ hãy cho con được làm theo con tim của mình. Hãy cho con được sống cạnh người mà con cảm thấy mình hạnh phúc khi bên người đó. Nếu làm theo ba mẹ, lấy chồng và sanh con, con cũng làm được nhưng con tin chắc rằng con sẽ không được hạnh phúc đâu. Lúc đó liệu ba mẹ có vui không, con cũng tin chắc là không. Ba mẹ hãy nghĩ cho mỗi mình con thôi, đừng nghĩ tới mọi người. Con cũng đã lớn rồi, hãy cho con một lần sống theo ý mình được không ba mẹ. Con hứa sẽ không hối hận với quyết định của mình đâu. Con xin ba mẹ.

Cô hoàn toàn không thể hiện sự quyết liệt trong cuộc nói chuyện với ba mẹ mình. Cô tin nước chảy đá mòn. Chỉ là cầu xin nhưng ba mẹ cô hiểu rằng với bản tính của cô thì giờ đây khó lòng mà thuyết phục cô. Vã lại chị nằm đó thì không bao giờ cô để chị một mình. Ông bà biết chỉ còn cách để cho cô thêm ít thời gian suy nghĩ lại chuyện của mình và cũng là cho ông bà thêm ít thời gian....

- Con cứ thu xếp công việc trong đó, tết về ba mẹ sẽ trao đổi với con thêm về vấn đề này.

- Dạ con cảm ơn ba mẹ. Con chào ba mẹ.

Chuyện với ba mẹ tạm gác qua bên vì tạm gọi là ổn thoả nhưng việc cty không đơn giản như cô tưởng. Để điều hành một cty tầm cỡ như chị không chỉ nói đến năng lực không mà nó đòi hỏi rất nhiều khía cạnh mà quan trọng nhất là uy tín và danh tiếng của người đứng đầu cty.

Sau hai hôm cùng chị ở BV và cũng là hai ngày nghỉ. Hôm nay là đầu tuần, những thông tin tốt về sự hồi phục nền kinh tế trong thời gian gần đây không giúp cho mã chứng khoán của Cty có sắc xanh mà nó còn đi ngược với xu hướng chung trên sàn VN-INDEX. Sau khi quan sát giao dịch mua bán tới 3h chiều, cũng gần thời gian đóng cửa giao dịch, cô buộc phải triệu tập cuộc họp khẩn.

- Không biết các anh chị có theo sát giá cổ phiếu của cty mình từ sáng giờ?

- Có thưa giám đốc.

- Vậy các anh chị có thấy giao dịch toàn là bán ròng. Giá cổ phiếu đang lao dốc? Theo mấy anh chị nguyên nhân do đâu. Liệu có ai đó đang thu gom cổ phiếu của cty?

- Theo tôi là do tâm lí nhà đầu tư, tin TGĐ gặp tai nạn có thể là nguyên nhân. Còn có ai thu gom không thì hiện giờ chúng ta không kiểm soát được.

Theo chuyên gia cố vấn tài chính chứng khoán vừa nói, cô cũng cảm thấy đồng tình. Nhà đầu tư e ngại là điều đương nhiên, niềm tin giảm sút dẫn đến bán tháo cổ phiếu để gom tiền là chuyện dễ hiểu.

- Vậy mấy anh chị có ý kiến gì để khắc phục tình hình trước mắt không?

- Theo tôi chúng ta nên tổ chức cuộc họp báo để tạo lại niềm tin của khách hàng.

- Tôi hiểu rồi, nhưng ai sẽ đứng ra?

- Theo tôi vẫn nên là GĐ.

- Còn ý kiến nào nữa không?

- Theo tôi thì úp mở thông tin chia cổ tức. Đây là một tin rất nóng với nhà đầu tư.

- Nhưng đây mới là thời điểm giữa năm, liệu như vậy có quá lộ liễu, có tạo được sự chú ý không? Với lại chúng ta mới cổ phần hoá làm sao nhà đầu tư họ tin được?

- Chúng ta cứ lấy lí do là một số dự án đã hoàn công, tôi tin nhà đầu tư cũng không quá tìm hiểu kĩ.

- Vậy cũng được.

- Theo tôi thì vẫn đăng báo khởi công các dự án như đã định để tạo lòng tin cho nhà đầu tư.

- Không được, chúng ta đã thống nhất tạm gác lại để chờ TGĐ, vã lại tôi cũng không đủ thẩm quyền quyết định một số vấn đề quan trọng. Vẫn nên chờ TGĐ. Tôi sẽ thu xếp vấn đề họp báo, bên mấy anh chị thu xếp việc thông tin.

Mọi việc được ổn định sau thời gian. Cô lúc này mới nhận thấy chị thật sự rất giỏi, điều hành một cty và đưa nó phát triển vững mạnh mà chỉ có mình chị. Cô cũng không nghĩ được làm thế nào chị lại làm được điều vĩ đại đến vậy.... Người cô yêu thật sự rất vĩ đại.