Gia Sư Bất Đắc Dĩ

Chương 33

- TGĐ, phải vậy không?

- Ờ.

- Vậy làm sao chị đi làm?

- Thì ban ngày Uyên vẫn đi làm, chiều tối về làm quản gia.

......

Một ngày trôi qua với ít rắc rối mang tên chị mà chưa có Quỳnh và ai khác.

Một tuần trôi qua lại có thêm rắc rối từ Thành bạn chị. Không biết từ đâu Thành biết cô làm ở đây nên ngày nào cũng gửi hoa kèm những lời bay bướm. Cô thì phát ngán nhưng không biết làm thế nào. Quỳnh cũng bắt đầu tranh thủ những lúc nghỉ ngơi mà gợi chuyện. Dù chưa cho thấy gì nhưng ngày nào Quỳnh cũng mua cái này cái nọ, mà cô lại không muốn ăn vì ngại bẩn với đồ ăn ngoài. Nhưng chẳng lẽ lúc nào cũng từ chối... Thỉnh thoảng Quỳnh lại tặng hoa, luôn kèm theo câu hoa đẹp phải tặng cho người đẹp mới xứng đáng. Cô nghe mà không hiểu gì vì cô ít khi ra ngoài đâu có nghe nói gì về Quỳnh nên không hiểu cũng phải.

Đã vậy cứ trưa là chị lại sang ăn cơm cùng. Chị cũng không có làm gì quá nhưng trời ơi bấy nhiêu cũng đủ thấy mệt rồi.

Chị cũng không kém, có ngày nhận tới hai bó hoa thật to. Nhưng chị thì có khi nào quan tâm đâu.

Nhân viên cty lúc này rãnh rỗi vì cuối năm đâu ai mua bán nhà đất nên được dịp mà bàn tán sôi nỗi.

- E dạo này cty mình hoa đến tới tấp há.

- Của TGĐ hay của ai không biết.

- Của TGĐ và của GĐ mới luôn.

- Gđ mới nhìn quyến rũ quá há. Tao mà là đàn ông chắc bị gục với GĐ mất.

- Nhìn trẻ nữa chứ.

- Mà tao chẳng khi nào thấy giám đốc ra ngoài cả, lúc nào cũng ở trong phòng. Nhìn có vẻ khó tính nha, mai mốt liệu mà làm.

- Khó tính gì, khó ưa thì có.

- Mày nói vậy GĐ mà nghe là mày chết chắc, tao lại thấy GĐ rất đẹp.

- Sao đẹp bằng TGĐ được. Đã đẹp lại giỏi giang dễ gần nữa. Tao là đàn ông thì sẽ nguyện xách dép cho TGĐ tao cũng bằng lòng.

- Mày có cửa chắc...

- Mà theo tụi bây GĐ khoảng bao nhiêu tuổi?

- Chắc chưa tới 25 đâu.

- Nhưng nghe anh phó phòng nói GĐ đã làm bên kia gần 4 năm mà. Tính luôn tuổi để tốt nghiệp nữa sao đủ. Mà chẳng lẽ vừa tốt nghiệp ra là làm GĐ luôn sao. Chắc phải hơn.

- Nhưng nhìn không ra được trên 25 đâu. Trông trẻ vậy mà ngồi vị trí này chắc cũng thuộc dạng dữ dằng lắm đó. Nhưng nhìn GĐ lạnh lùng khó gần quá.

- Theo mọi người thì trợ lí Quỳnh có bỏ qua người như GĐ không?

- Dễ gì bỏ qua chứ......

************

Cô vẫn đều đặn đến dạy bé My tuần 4 buổi. Kết quả thi hk đã có, điểm nhìn chung cũng rất tốt. Bé My quả không phụ công sức của cô. Cô cảm thấy rất hài lòng với con bé nên con bé yêu cầu điều gì cô cũng đáp ứng.

Chị nguyên tuần vừa rồi chỉ làm phiền vô khi ở cty còn tối về thì biến đâu mất tăm. Thật ra cuối năm nên chị cũng bận rộn cho các mối quan hệ, quà cáp và một số linh tinh. Làm gì còn thời gian mà theo tán tỉnh cô. Dù gì với chị cv cũng được đặt lên hàng đầu.

Tối thứ bảy chủ nhật cô cũng viện cớ phải lên sớm để tập luyện nên sẽ tự đi. Chị bận nên cũng đồng ý. Thế là cô không còn gặp chị nhiều như trước nữa. Cảm giác thấy có gì đó trống vắng.

Quỳnh cũng đôi lần rủ cô đi uống nước nhưng cô luôn từ chối và hẹn dịp khác. Cho nên cũng chưa thể hiện được điều gì.

Tuần cuối cùng trước khi nghỉ tết, chị thường xuyên phải dùng cơm cùng một số nhân vật quan trọng. Khi thì phó chủ tịch quận, khi thì hội trưởng hội các doanh nhân thành đạt , khi thì chủ tịch hiệp hội BĐS miền nam.... Cũng có một số cuộc gặp phải có cô đi cùng vì cô cũng phải làm quen để sau này cô sẽ thay chị tiếp mọi người nếu chị bận. Hoặc một số giao dịch mà không cần chị ra mặt.

Hôm nay tất niên cty. Chị lúc nào cũng làm tiệc tất niên ở nhà hàng lớn. Xem như để cảm ơn nhân viên cty đã đóng góp công sức. Năm nào cũng vậy, tiệc tất niên chị luôn mời các nhân vật quan trọng và một số cá nhân đã góp vốn vào các dự án lớn của cty. Cũng không quên mời thêm một số đối tác đã và đang hợp tác với mình....

Và phần không thể thiếu đó là ca sĩ và danh hài.

******************************

Mình định viết thêm nữa nhưng mình buồn ngủ quá không chịu nổi. Chắc chỉ viết đến đây thôi, hẹn lần sau các bạn nhé!

Một lần nữa gửi lời cảm ơn vì lời chúc của các bạn. Mình rất vui.

Gửi đến bạn gì định bắt cóc mình đó. Bạn có biết Đồng Nai đất rộng người đông, biển trời mênh mông tìm một người như mò kim đáy biển nên rất khó có khả năng bạn biết không. Còn trường Nguyễn Khuyến tuy địa chỉ cụ thể nhưng toàn trường có trên dưới 30 GV nữ, riêng GV hoá là sáu người. Còn nữa, phụ nữ khi ra đường ai cũng khẩu trang kín mít. Nếu một ngày nào đó, trước cổng trường bạn nhận ra mình là người viết truyện này. Lúc đó mình tin giữa mình và bạn là " duyên" trăm năm. Mình tình nguyện theo bạn, không cần bạn phải ra tay bắt cóc làm gì. Câu trả lời này bạn thấy hài lòng chứ. Danh xưng không quan trọng, bạn gọi mình sao cũng được.

Mình còn nhớ là còn nợ bạn Tuyet Phạm một câu trả lời. Mình hứa sẽ trả lời bạn trong tgian sớm nhất. Mình hứa!
Trong lúc chương trình ca nhạc diễn ra chị cùng cô đi tiếp những vị khách mời để tỏ lòng cảm ơn đã bỏ thời gian đến cùng cty ngày hôm nay.

Chị nhiệt tình sôi nổi, cô lạnh lùng chừng mực dù lúc này trên môi luôn nở nụ cười nhưng nhìn cô vần lạnh lùng. Chị nhiệt tình nên với vị khách nào chị cũng uống cạn. Bên cạnh chị, cô cũng không thể đếm được lúc này chị đã uống bao nhiêu và cũng không ngờ tới chị là phụ nữ mà có thể uống tốt đến vậy. Nhưng nghĩ lại cô thấy cũng phải, ra xã hội, muốn quan hệ rộng rãi thì không thể thiếu những thủ tục cơ bản cho dù có là phụ nữ bởi hiện tại trong xã hội nam nữ bình đẳng bình quyền. Nghĩ đến đây cô thấy ái ngại cho chị, phải chi chị có một người song hành mạnh mẽ, cùng chị sẻ chia một nữa nỗi niềm, cùng chị gánh vác một phần trách nhiệm và cùng chị trong những lúc đặc biệt là như thế này.

Cô biết tối nay chị khó mà không say nên cô cố tình nói không biết uống và chỉ nhấp môi. Cũng một phần cô khéo ăn nói, một phần nhìn cô trẻ như vừa mới ra đời đi làm nên việc từ chối với cô không là vấn đề. Và một phần trông cô lúc này quá quyến rũ với váy ôm sát cổ khoét sâu nên mấy ông lớn cũng dễ dàng bỏ qua thủ tục giao lưu cơ bản mà chỉ tập trung tán tỉnh và không quên lấy số của cô để nếu cần không liên lạc được với TGĐ thì sẽ liên lạc với giám đốc.

Cô cũng muốn nhân cơ hội này mà lôi kéo sự chú ý về mình không muốn ai kia phải uống quá nhiều. Cô mềm mỏng đáp trả mọi sự tán tỉnh từ mấy ông lớn. Chẳng hạng như.

- Cảm ơn anh, theo em thì mỗi người có một chuẩn về nét đẹp hoàn toàn khác nhau. Có thể với anh em đẹp nhưng với một ai đó em cũng rất đổi bình thường trong mắt họ. Phụ nữ nói chung chứ không phải riêng em, nếu được khen là họ cảm thấy rất vui.

- Được quen biết anh là vinh hạnh của em đấy chứ. Vậy anh lưu số của em để có gì tiện bề liên hệ nhé.

- Tất nhiên nếu có dịp được cùng anh giao lưu làm quen vậy thì thân càng thêm thân, em mừng còn không hết nữa đó chứ. Vậy hẹn anh dịp nào gần nhất nhé.

- Thật tình thì em cũng muốn nhiệt tình với anh nhưng anh thấy đấy. TGĐ của em đã uống quá nhiều nếu em cũng vậy em ngại rằng sẽ phải cần người đưa chị em em về mất.

- Anh đã trích thời gian quý báu của mình đến đây là TGĐ của em đã rất vui rồi, làm sao dám để anh hộ tống về nữa. Như vậy là không phải phép cho lắm.....

Vân vân .... Rất nhiều, rất nhiều sự tán tỉnh cô đều dùng nụ cười và sự khéo léo của mình để giải quyết.

Chị bên cạnh lúc này máu nóng đã lên đến đỉnh điểm, làm gì mà em ấy nhiệt tình nói, nhiệt tình cho số đt để giao lưu mà trên môi lúc nào cũng có nụ cười tươi tắn. Đúng là chị đã không hiểu nỗi nữa rồi, lần đầu gặp mình thì lạnh lùng nói cũng không nhìn thẳng với mình vậy mà nay thì.... Còn mấy ông lớn này nữa, bao nhiêu lần gặp khác đâu có làm lơ mình như thế này. Lúc nào cũng một câu đẹp hai câu trẻ mà nay có em ấy là không nhìn thấy mình đâu nữa, mà nhìn đi nhìn lại mình hôm nay mọi thứ vẫn ổn nếu không nói rằng mình cũng xinh đẹp đâu kém em ấy.