Vài tháng sau đó.
Giọng tôi bắt đầu trở nên ồ ồ như con vịt.
Lông chân lông tay và cả lông…..mọc lên lún phún.
Mặt tôi mọc lên một hai cái mụn.
Trong giấc ngủ của tôi, xuất hiện thêm nhiều đàn bà con gái.
Tôi có một giấc mơ lập đi lập lại rất kì lạ. Đó là tôi nằm mơ mình có một căn hầm, ở trong căn hầm đó gồm rất nhiều diễn viên người mẫu cả tây ta tàu như Kate moss, claudia schiffer, trương ngọc ánh, Trịnh tú Văn , lúc nào cũng mặc bikini hai mảnh chờ sẵn. Các cô người này được nuôi dưới căn hầm mà tôi làm chủ nhân, cứ mỗi tối tôi lại xuống dưới đó là làʍ t̠ìиɦ. Và các cô đều chiều chuộng tôi hết mức, mặc dù nhiều khi tôi chỉ đứng cao tới cặp nhũ hoa thôi. Tiện nhỉ??
Dĩ nhiên là cái quần đùi tôi mặc sáng nào cũng phải dấu béng đi không cho ai biết. Tôi mất zin từ dạo ấy…..
Ở trường, tôi và Em vẫn vậy. Thật khó tả về giai đoạn cảm xúc này. Hỏi rằng tôi có thích em không? Chắc chắn rồi, rất thích. Nhưng không hiểu sao, vẻ đẹp lạnh lùng và sự nghiêm chỉnh của em khiến mối quan hệ giậm chân tại chỗ. Em làm tôi sợ hãi và rụt đi ý chí khi muốn bày tỏ tấm lòng. Vả lại, tuôi đó tôi vẫn ngây thơ. Hình tượng em trong tôi là thần thánh, như kiểu “Tiểu Long Nữ” nên cũng chẳng khi nào có suy nghĩ bậy bạ về em.
Lắm khi tôi muốn “nắm tay em thật chặt, giữ tay em thật lâu” nhưng mà bất lực. Em đối xử với tôi rất tốt. Nhưng đối xử với bài vở và chuyện học hành còn tốt hơn vạn lần. Ngoài chuyện kiểm tra bài vở, nói chuyện phiếm với tôi. Em chẳng thể hiện gì là thích hay thương tôi cả, nên tôi đành chịu trói.
Con Thúy và Sơn mụn dính chặt nhau như sam, nhất là vào độ cuối năm học. Nhìn tụi nó mà phát thèm, nắm tay công khai luôn mặt bạn bè mà hổng ai nói hết trơn. Tất nhiên là thế, một phần vì tụi nó học rất giỏi , không để tình cảm trai gái làm giảm việc học, đấy là đối với thầy cô và người lớn. Còn đối với tụi tôi, không quan tâm chỉ đơn giản vì tụi nó xấu quá. Chí Phèo với Thị Nở một cặp. Quan tâm làm đếch gì……..
Năm lớp 6 trôi qua nhanh. Cuối năm đó tôi xếp hạng 8 của lớp về học lực. Hạng kiểm khá. Điều mà tôi nằm mơ cũng không nghĩ tới .Top 3 của lớp, Vị trí đầu tiên là của Sơn mụn, thứ hai là Giáng My. Thứ ba là nhỏ Thúy rồi đến mấy đứa khác. Cuối năm cô Vân họp lớp khen “đôi bạn cùng tiến” trước mặt toàn luôn . Chính xác là khen Em, chứ khen tôi cái quái gì. Vì em giúp tôi tiến chứ nếu mà tôi mà giúp thì chắc em sẽ nằm đâu đó ở hạng 35-36……Em có vẻ rất vui vì được khen như vậy
Cô Vân tổ chức cho lớp một tiệc liên hoan cuối năm ở nhà Cô. Trong buổi liên hoan, Cao Sỹ Trường thủ sẵn một lít rượu lén lén đem tới. Mấy bạn nữ méc cô nhưng vì ít và vui vẻ nên cô Vân bỏ qua. Chính nhờ lít rượu đó mà có hai sự cố nho nhỏ xảy ra.
Sự cố thứ nhất liên quan đến ông chủ rượu. Cao Sỹ Trường sau khi uống vài tớp rượu thì hứng chí lên tỏ tình với cô Vân. Kể về cô Vân, năm cô chủ nhiệm lớp tôi mới có 23 tuổi, rất xinh xắn và dễ nhìn, Tuy rằng dạy toán nhưng cô không khô khan, cô thường xuyên đem những câu chuyện tình cảm và dạy nhân tâm ra nói chuyện với chúng tôi trong tiết học, có những điều cô nói, mãi đến sau này bọn tôi mới nhận ra. Còn lúc đó, hình như học sinh lấy sự dễ dãi của Cô để mà cười đùa mà thôi. “Đàn gảy tai trâu” dẫu sao thâm tâm chúng tôi luôn coi cô như một người mẹ hiền thứ hai trên trường. Tất nhiên đó chỉ là phần “Người”. Phần “Con” chỉ thể hiện trong đám con trai, Kể từ ngày thằng Trường đọc cho nghe “Cô Giáo Thảo” thì ít nhiều hình tượng các cô giáo cũng không vẹn toàn như trước. Mỗi khi mấy cô giáo vào lớp, dường như ánh mắt của mấy thằng con trai khát khao hơn hẳn, cận thị hơn hẳn nên đứa nào cũng chăm chăm….nhìn mông, nhìn ngực các cô. Cô Vân lại càng nhìn tợn, đơn giản vì cô xinh đẹp và cô mặc đồ mỏng. Ngấn silip và màu sắc của nó luôn rất dễ nhìn ra, có lẽ vì chưa có người yêu hay chồng con nên đôi khi cô cũng chưa quan tâm đúng mức đến trang phục. Có bữa có mặc cả sillip vàng trong bộ áo dài quần trắng áo cánh sen.
Quay lại buổi liên hoan, rượu vào lời ra, Cao Sỹ Trường hứng gió đứng lên trước mặt cả lớp nói rằng “Em yêu Cô”. Cả lớp được một trận cười nghiêng ngả. Riêng cô cũng cười nhưng tinh tế hơn.
Sự cố thứ hai liên quan đến ban cán sự lớp. Cô Vân có thuê một ông thợ chụp hình tới chụp cho cả lớp một tấm hình, nhưng đến khi chụp thì mất đi hai nhân vật là nhỏ Thúy và Sơn mụn. éo biết chúng nó đi đâu.
Ở cái làng quê yên bình này.
Ở cái trường học nông thôn này.
Chuyện một thằng con trai làm con gái có bầu thì 100% là nhà trai đem trầu cau tới nhà gái mà lo cưới xin nhé. Không thì thằng đó bị nhà gái bổ ra làm đôi. Tất nhiên là năm thì mười họa mới có trường hợp như thế, hoặc giả sử có mà cưới liền tay, cưới chạy nên không ai để ý. Người lớn còn không biết chứ nói gì đến con nít chúng tôi.
Nhưng nếu một đứa học sinh lớp bảy làm bạn gái có bầu thì sao nhỉ?
Đó là chuyện động trời, long trời lở đất và thật khủng khϊếp. Thật không thể tin nổi
Với Trường học thì đây là trường hợp đầu tiên. Không rõ quãng thời gian 9x,10x sau này thì sao. Nhưng ở giai đoạn đó chắc là trường hợp duy nhất kể từ khi thành lập trường. Chuyện xảy ra ở một lớp chọn mới ghê gớm chứ.
Câu chuyện như sau……
Một ngày nọ vào giờ ra chơi, Sơn mụn kéo tôi ra một góc nói chuyện
– Phong này, tao kể chuyện này cho mày nghe, nhưng tuyệt đối mày phải giữ bí mật cho tao.
– ơ, cái thằng chó vớ vẩn, kể mẹ cho rồi đi còn bày đặt, không kể tao đi chơi tiếp ráng chịu – Tôi lên tiếng
– Ờ thì…ờ thì…..chuyện tao với con Thúy. Hình như con Thúy có bầu rồi mày ạ. Tao sắp làm bố.
– Đm, cái mày vớ vẩn, mày rảnh kể chuyện nhảm phải không
– Không, tao nói thật đấy- Sơn thanh minh
Tôi mới lớp bảy, chưa qua một lớp giới tính hay lớp học tâm lý nào, lớp bảy bây giờ nghe chuyện này còn đệch mặt ra, huống hồ gì tôi lúc đó. Hoang mang cực độ
– Mày kể rõ tao nghe coi Sơn.
– Thì mày còn nhớ hôm cắm trại 30-4 năm ngoái không, tao với con Thúy lo chuẩn bị đồ trại cho lớp, tao về nhà nó, nhà nó không có ai, tao làm liều ôm nó, ai dè nó cũng ôm tao. Rồi tao với nó….cᏂị©Ꮒ nhau.
Thằng Sơn kể chuyện cᏂị©Ꮒ nhau mà y như chuyện phối giống bò heo vậy. Tôi vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tò mò nên rặn hỏi
– Thế có một lần rồi bầu à?
– Không sau đó còn phải lần nữa, lúc ở nhà cô giáo, lúc ở trên đồi đối diện trường, khi thì ở nhà Thúy luôn.
Lúc này tôi mới đực mặt ra. Móa ơi thì ra hôm bữa tụi nó liên hoan tụi nó không liên hoan mà…hoan lạc cùng nhau. Vừa buồn cười, vừa tức tối…vừa……tò mò.
Còn cái đỉnh đồi, dù rằng tụi tôi ít lên đó nhưng không phải không có, tôi thấy mấy lần thằng Sơn mụn đi lên cùng tôi rồi biến đi đâu mất. hóa ra có cả con Thúy đi nấp trước ở đâu đó, rồi chúng nó đi …cᏂị©Ꮒ nhau
– Giờ mày tính sao? – Tôi hỏi
– Tao cũng không biết tính sao nên hỏi mày- Nó buồn rầu
Tôi khẳng định là nó hỏi nhầm người 100%. Vì tôi nắm tay còn chưa nắm thì làm sao hiểu được chuyện cᏂị©Ꮒ nhau có bầu. Ngoài việc nghe lóm mấy bà cô trong xóm nói chuyện, tôi chưa bao giờ được tiếp cận gần thế đến chuyện này như bây giờ…
Thằng Sơn mụn làm ra việc tày đình.
Tày đình thứ nhất là làm cho con người ta có bầu.
Tày đình thứ hai là vô hình chung ngăn cấm luôn em và tôi,
Cô Vân thay đổi vị trí ngồi của cả lớp, với mấy đứa không rõ thì nhao nhao. Còn tụi tui thì im hơi lặng tiếng chuyển đổi.
Tôi bị tách ra khỏi Em, chuyển lên chỗ thằng Tú-Người làng G.
Ngồi cạnh em là con nhỏ cũng ở làng bên.
Em cũng không dám về chung đường với tôi như trước Thời gian đầu với tôi là cả một sự bế tắc cao độ. Lúc này chuẩn bị thi học kỳ II lớp bảy. Con nhỏ Thúy nghỉ học với lý do chuyển trường, chỉ tôi , Em và thằng Sơn mụn biết lí do thật sự. Tôi nghe kể gia đình hai bên nói chuyện, mẹ thằng Sơn phải bán cả đàn lợn đi đền bù cho gia đình con Thúy hòng yên chuyện, Được sự can thiệp của hội phụ nữ huyện và nhà trường, nên gia đình nhỏ Thúy cũng không làm lớn chuyện mà sắp xếp cho con nhỏ về nhà bà cô ở, nghe đâu ở Bảo Lộc- Cách chúng tôi tầm 40km.
Quay lại chuyện em và Tôi, Cũng may là có kì thi học kỳ II áp lực tâm lý , chứ không tôi nghỉ học rồi. Rời xa bàn học thân quen và Em, tôi thấy rõ một khoảng trống mênh mông trong lòng. Ở gần em, tuy chỉ là những câu hỏi bài vở và học hành, nhưng luôn có một sự quan tâm đầy đủ, Bây giờ dù rằng em có thể đến bên tôi hoặc tôi xuống bàn em nhờ em kiểm tra, nhưng chuyện thằng Sơn mụn khiến cả tôi và em e ngại, không dám chạm mặt nhau.
Các bậc phụ huynh dù rằng không nói rõ ràng lí do, nhưng sau đợt thằng Sơn mụn và con nhỏ Thúy, Cả làng quan tâm hơn hẳn đến đám học sinh, kể cả giờ đi chơi của bọn tôi. Cả đám con trai đi chơi thôi thì không sao, có một đứa con gái vào y như rằng cả đám bị bắt gặp thì ông bố bà mẹ cho một trận. Sợ cũng phải, nếu không phải chính thằng Sơn nói, tôi cũng đíu hiểu làm sao , ở địa điểm nào mà chúng nó có thể xích lại gần và…cᏂị©Ꮒ nhau. Huống hồ gì bố mẹ.
Đường về nhà, thời gian đầu tôi đi hẳn con đường khác, đường nhà thằng Sơn mụn, Đi vì sợ ai nhìn thấy em và tôi. Sau một thời gian ngắn chịu không nổi. Tôi đi lại con đường cũ ngang qua nhà em, chỉ có điều, em luôn đi trước tôi tầm 50m, tôi lững thững theo sau. Ngó lơ như chưa từng quen nhau. Vào đến cổng, Em cũng đi thẳng vào nhà chứ không như trước chậm lại hay ngoái lại nhìn rồi mới bước…….
Lúc này, bọn thằng Lợi , Cần…và tôi thân lại nhau.
Chủ yếu là do tôi chủ động chơi lại. Bọn nó vẫn thế, vẫn vô tư như thủa nào. Với bọn nó thì làm đếch gì có yêu đương nhăng nhít, trong đầu vẫn bi, vẫn quay, vẫn thả diều. vẫn ném shit vào cửa sổ nhà người ta, vẫn đi rình trộm đàn bà con gái tắm.
Có một chuyện suýt nữa ngút trời và giai đoạn này, mà đứa đầu têu là thằng Phong-Con. Đặt biệt danh cũng đúng với người, khác với tôi to lớn vạn vỡ. thằng Phong người nhỏ thó như con chuột nhặt, hai thái dương nhô cao, mắt sâu, mũi rậm. đặc biệt là lún phún râu quai nón. Sau này nó nghỉ học sớm và nghiện ma túy…cũng sớm. Hai lần vào tù ra khám, Đối với ai tôi không rõ, nhưng đối với tôi, nó không dữ dằn như cái thành tích bất hảo của nó. Sau này nó chơi với anh em cũng rất hiền lành, chứ không phải ma cô chính hiệu. Chỉ có giai đoạn nó nghiện nặng, tôi lúc này ở Sài Gòn nghe anh em kể lại là chả thằng nào dám cho nó vào nhà vì sợ mất đồ. Lúc ấy nó không phải là nó, nó là con ma rồi.
Dĩ nhiên những câu chuyện đó thuộc về sau, còn cái tội của nó lúc đó là tội phát minh và nghịch dại. xém nữa thì cả làng ra đường mà ở. Mô tả sơ về làng chúng tôi, mỗi gia đình được cấp một diện tích đất ích nhất là 500 m2 . Nhà nào cũng có chuồng trại và vườn tược. trong nhà ai cũng có ụ rơm mặc dù không có trồng lúa, rơm khác với rơm ngoài Bắc là ụ rơm bằng cỏ tranh. Một bữa nọ….
Thằng Phong kêu bọn tôi tới nhà nó và khoe rằng mới bắt được một ổ chuột đồng. Sau khi được đám bạn khen về tai nghệ săn bắn và hái lượm, Nó cười tít mắt. Vào nhà đem ra một nhúm vải và một chai dầu lửa. Nó bảo chơi trò này vui lắm nè. Cả bọn tôi nghe nó miêu tả cũng rất thích. Cột vải nhứng dầu lửa vào đuôi chuột rồi châm lửa đốt. Chuyện không có gì nếu đốt cũng ở trong ***g. Đíu hiểu sao thằng Phong lại nổi hứng bưng nguyên lũ chuột 5-6 con ra ngoài đường đốt. Một con chạy về hướng cánh đồng mất xác, một con lao xuống mương, tắt lửa và trốn mất. ba con còn lại xung phong tiến thẳng vào nhà dân, con đầu đàn sung sức chạy miết tới trung tâm làng , lao và nhà bà Hòe ở trong đó.
Cả bọn cười hô hố
Năm phút sau bỗng dưng nhà bà Hòe khói lên mù mịt. Lúc này các bậc phụ huynh hầu hết là đi làm vườn rồi. Ban đầu là khói còn vì sau là lửa……
Cả đám không còn tí máu ….
Cháy nhà bà con ơi, cháy nhà……
Bớ người ta cháy nhà.
Rồi tiếng chân người chạy rần rật. Người thì lo vác đồ mình ra đường, người lo cứu hỏa. Tôi cũng giật mình, bởi từ nhà tôi tới nhà bà Hòe cũng chưa đầy 100m. Vội vã chạy về nhà.
Nhờ có tiếng nhà thờ giật liên hồi. Giật bất thường cộng với khói tỏa lên cao nên người dân làng đổ xô về nhà nhanh chóng. Cả làng giờ không khác trại tị nạn gặp bính lính tuần, chạy loạn cào cào. Tiếng la hét khản cổ. tiếng gọi nhau í ới.
Khu nhà bà Hòe cháy lửa đã bắt qua nhà bên cạnh.
Lại thấy khói ở ụ rơm nhà ông Châu.
Lúc này khung cảnh bấn loạn thật sự. Không ai hiểu chuyện gì xảy ra.
Cũng may là tinh thần đoàn kết của dân làng và thời tiết ủng hộ, nên không có thiệt hại về người. về của thì nhà bà Hòe còn đống tro, hai nhà bên cạnh cháy xém. Nhà ông Châu phát hiện sớm không sao.
Nếu không có bố thằng Phong-Con là công an viên tìm cách dấu diếm chuyện này, thì cả bọn chắc đi giáo dưỡng cả rồi.
Thằng Phong-Con cũng bị chuyện này mà xém bị ông già nó cắt chân. Lết đi học không nổi…..