Xâm nhập vào sâu nhất có thể, Lục Minh Thần ôm cơ thể thiếu nữ mềm mại, hơi ngừng một lúc.
Anh cúi đầu hôn cô thật sâu, ngậm lấy cái lưỡi thơm ngọt mô phỏng động tác sắc tình đâm thọc, tay vòng ra trước ngực cô nắm lấy bầu ngực không ngừng xoa nắn.
“Ưm ~”
Thân thể bị anh dạy dỗ một tháng qua trở nên cực kỳ mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ truyền đến khiến Tôn Giai Ni hừ nhẹ như mèo con.
Lúc này Lục Minh Thần mới đỡ hông cô nhẹ nhàng ra vào.
“A ~”
Anh vừa hơi động, thiếu nữ lại rêи ɾỉ một tiếng yêu kiều.
“Đau à?”
“Không phải ~” Tôn Giai Ni đỏ mặt khẽ lắc đầu, dâʍ ŧᏂủy̠ cô chảy ra nhiều hơn, vì hơi thả lỏng nên đau đớn mãnh liệt vừa rồi đã dần biến mất, thay vào đó là cảm giác khác thường.
Thiếu nữ không nói tiếp nhưng Lục Minh Thần đã hiểu rõ.
Anh lại chậm rãi rút gậy thịt ra ngoài, khi sắp đến miệng huyệt hơi dừng lại, rồi tiếp tục đâm về phía trước.
“A ~ ha ~”
“Bảo bối bóp thầy rất dễ chịu ~”
“Thầy Lục ~ ha ~ đừng nói ~ a ~”
Tại sao anh luôn làm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ chứ?
Cứ như là đang lσạи ɭυâи ấy.
Ngoài miệng kêu không cho anh nói nhưng miệng nhỏ phía dưới lại vì những lời này mà co bóp chặt chẽ, chặt đến mức làm Lục Minh Thần vô cùng thoải mái.
Anh nhận ra, hơi cong môi, tiếp tục trêu chọc cô.
“Còn mạnh miệng à, rõ ràng em đã muốn bò lên giường của thầy từ lâu rồi.”
Anh dùng ngón tay vê hạt đậu của cô, cảm nhận huyệt thịt cô không ngừng thít chặt.
“A ~ không phải ~ em không có ~”
“Không có? Vậy em đang làm gì đây?”
Lục Minh Thần nói xong, tách chân cô ra hết cỡ, đỡ cô hơi lùi lên trên, dựa vào mép giường.
“Xem này, chân em dạng ra, da^ʍ huyệt ngậm lấy gậy thịt lớn của thầy, ‘nuốt’ vui vẻ chưa kìa.”
Phối hợp câu nói này, anh cố ý chậm rãi đưa đẩy để thiếu nữ có thể thấy rõ dươиɠ ѵậŧ hung hăng của anh cắm từng tấc vào trong huyệt nhỏ của cô.
Hình ảnh trước mắt khiến Tôn Giai Ni cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cô nhìn Lục Minh Thần, anh đẹp trai là thế, cử chỉ phong độ nhưng cái miệng tốt đẹp của anh lại nói lời sắc tình như vậy.
Xung đột so sánh thật là lớn.
Trong nháy mắt, cô chỉ nghĩ ra bốn chữ “mặt người dạ thú”.
Có vẻ như Lục Minh Thần cũng không muốn phụ lòng cái danh xưng “cầm thú” vẻ vang, anh đâm vào thiếu nữ rồi rút ra, chuyển cô thành tư thế quỳ bò, tiếp tục tiến vào từ sau lưng.
“Bảo bối, vểnh mông cao hơn một chút.” Anh bá đạo ra lệnh.
“A ~ thầy Lục ~”
Tư thế này giống như động vật giao cấu làm Tôn Giai Ni cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Cô lắc mông muốn thoát khỏi anh nhưng đổi lại từng đợt tiến công càng thêm mãnh liệt của người phía sau lưng.
“Bảo bối, muốn trốn đi đâu?"
Anh nắm chặt eo cô, môi hôn xuống đường cong sống lưng duyên dáng.
“Thầy Lục ~ không muốn ~ em không chịu được ~”
Tư thế xâm nhập từ phía sau khiến anh đi vào sâu hơn.
Khi va chạm, bọc trứng của anh đều đập bạch bạch vào bắp đùi cô làm cô thấy cực kỳ tê dại.
Nếu không phải một tháng trước đã bị Lục Minh Thần dùng biện pháp khác đưa lên cao trào, Tôn Giai Ni sao có thể kiên trì đến lúc này?
“A ~ ha ~ a ~ sâu quá ~ a ~”
Rất nhanh sau đó, tiếng rêи ɾỉ của thiếu nữ bị đâm thành mảnh vụn.
Đầu óc cô đã sớm trống rỗng, chỉ rên lên vô thức.
Căng quá.
Tê quá.
Cả cơ thể như đã không thuộc về mình nữa.