Quy Tắc Đường Cong

Chương 55: Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên

Không ăn qua thịt heo tổng gặp qua heo chạy, kéo An Kinh Vĩ cánh tay đi vào đại sảnh, Dịch Dao không quá lo lắng. Ngoài ra, thực tế không giống như những bộ phim truyền hình thần tượng đó. Khi nam chính nữ chính xuất hiện, mọi người dường như được trang bị đầu dò tự động đồng loạt nhìn ra cửa, rồi "thì thầm" bằng một giọng mà ai cũng có thể nghe thấy một cách ấu trĩ hoa si: "Thiếu gia X đẹp trai quá! Người phụ nữ xấu xí đó là ai vậy?" "Người phụ nữ đó không tệ! Ngôi sao mới ra mắt" …

"......" Tốt, tuy rằng không ai nói chuyện, nhưng trong mắt những người phụ nữ đó vẫn có thể nhìn thấy một vài cảm khái nóng bỏng mà cẩu huyết ...

Nghiêng đầu liếc nhìn An Kinh Vĩ bên cạnh, lúc nào người đàn ông cũng mặc một chiếc khoác da giờ phút này mũ chỉnh tề mặc một bộ âu phục màu đen phẳng phiu. Tóc đen ngắn đẹp trai, tóc mai tuấn tú, lông mày sắc bén nhưng lông mi đẹp đẽ, mũi thẳng và đầu hơi nhọn, hình dáng sườn mặt của hắn tuans mỹ lại càng thêm khí thế khϊếp người ... Hắn hẳn là không muốn tham gia, chán ghét cùng lãnh đạm trong đôi mắt của hắn rất trần trụi.

Người đàn ông đột nhiên quay đầu, rũ mắt xuống, cô sợ tới mức nhanh chóng thu hồi tầm mắt, ánh mắt lóe lên không biết phải nhìn vào đâu.

Khóe miệng An Kinh Vĩ hơi nhếch lên, một lúc sau trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ đắc ý không che giấu được, “Sao, không bằng bây giờ chúng ta quay về, để em từ từ ngắm?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dịch Dao không đỏ, nhưng chân cô nhanh nhẹn theo phản xạ nhấc lên giẫm trên chân hắn.

Chết tiệt... Khi cảm giác cứng rắn dưới chân cô truyền đến, não cô mới nhận ra cơ thể mình đang làm gì. Cô rụt rè rút chân nhỏ của mình về, khuôn mặt nhỏ nhắn quay sang chỗ khác trốn tránh.

Sự tức giận ngạc nhiên khi bị xúc phạm chỉ thoáng qua, sau đó khi thấy cô biệt nữu* với cách cư xử vụng về và dễ thương, thì hầu hết cảm giác phiền chán khi “được đính hôn” sẽ lập tức tan biến hơn nửa.

*Nghĩa giống như “Con gái nói có là không, con gái nói không là có đó. Con gái nói một là hai, con gái nói hai là một."

Nhìn thấy vẻ mặt tự nhiên và thoải mái như vậy của An Kinh Vĩ, Khang Dịch ngạc nhiên nhìn người phụ nữ có khuôn mặt nhỏ nhắn bên cạnh bạn mình - mái tóc mỏng màu nâu đen buộc túm sang trọng, điểm xuyết một chiếc phụ kiện tóc bằng đá quý màu đỏ, thanh lịch nhưng không phô trương, trên làn da trắng mịn ở tai và cổ là bộ trang sức kim cương hồng có giá trị xa xỉ, cùng với chiếc váy đen dài quyến rũ trên người, làm làn da tinh tế của người phụ nữ càng thêm trắng nõn và mềm mại.

"Kinh Vĩ." Trong miệng gọi bạn tốt, ánh mắt Khang Dịch lại nhìn chằm chằm vào Dịch Dao, đến khi hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt đang quay lại của cô… Hắn lại có chút ngứa tâm.

Cô gái còn rất trẻ với cằm nhỏ hơi cong, gương mặt nhu hòa, đôi môi hồng dường như chỉ được tô một lớp son thạch mỏng, nhìn vào thì thấy ngon lắm rồi. Chiếc mũi cao cánh mũi nhỏ nhắn. Đôi mắt hạnh đen vừa sáng vừa trong suốt, thoạt nhìn trong sạch như một cô gái chưa từng biết gì thế giới, nhưng nếu nhìn thẳng vào con ngươi đen láy của cô, Nhưng lại khiến người ta cảm thấy một loại tim đập nhanh như thấy tận đáy lòng.

"Khang Dịch ? Nhóc, cậu quay lại khi nào vậy ?" An Kinh Vĩ cũng cười sang sảng khi nhìn thấy bạn tốt đã cùng mình lớn lên.

Khang Dịch không trả lời, lập tức đi đến chỗ Dịch Dao, ánh mắt thẳng thắn nói, "Xin chào, tôi tên là Khang Dịch, tôi hy vọng tôi không mạo phạm cô hoặc làm cô sợ, nhưng tôi ... Có vẻ thực sự yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên. ”

Khóe miệng Dịch Dao hơi hơi run rẩy.

An Kinh Vĩ hai mắt dựng thẳng.

Phía sau Khang Dịch, Giản Vân Dao cau mày, liếc nhìn Dịch Dao rồi im lặng rời đi.

Những người đàn ông và phụ nữ đang chuẩn bị đến gần và chào hỏi, khi họ nhìn thấy An Kinh Vĩ chuyển từ nắng sang u ám, trở nên không vui, tất cả đều thức thời chuyển hướng ngay tại chỗ.

Dịch Dao muốn chết. Ai có thể nói cho cô biết cái quái gì đang xảy ra! Phim truyền hình thần tượng không diễn như thế này!

Đôi môi hồng của cô khẽ mấp máy, nhưng Dịch Dao không biết mình nên nói ra hay không nên nói. Lập trường của cô? Thân phận? Cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cô nhìn người đàn ông bên cạnh mình, tình cờ bắt gặp đôi mắt rũ xuống của người đàn ông ——

Ánh mắt lạnh lùng mang theo lửa giận sâu sắc, Dịch Dao cảm thấy trong lòng phát lạnh, sau một hồi hoảng hốt ngắn ngủi, trái tim cô không khỏi dâng lên tức giận cùng khuất nhục. Cô không muốn tới đây, không muốn gặp ai ở đây, thậm chí không nói một lời, cho dù xảy ra chuyện gì khiến anh tức giận, cũng không phải là lỗi của cô!

Chỉ vì trong tay hắn nắm thứ làm cô ném chuột sợ vỡ đồ, cô xứng đáng bị hắn đối đãi bừa bãi ta cần ta cứ lấy sao? Cô ——

Khuôn mặt nhu nhược và khóc thút thít của Nina hiện lên trong tâm trí cô, nụ cười dịu dàng của thân hình gầy yếu của mẹ Nina, khi nghĩ về những bữa ăn mà cô đã ăn ở nhà Nina suốt mấy năm qua …

Buông lỏng bàn tay đang nắm chặt ra, Dịch Dao quay sang người đàn ông bên cạnh dựa vào hắn, "Khang tiên sinh thực sự đang nói đùa—"

“Câm miệng.” An Kinh Vĩ lạnh lùng nói, “Ngươi ở đây không có tư cách nói chuyện.”

"......" Tay nhỏ một lần nữa nắm chặt.

Cách đó không xa, Đàn Hoa, người giống như công tử tốt đẹp xuất chúng, thanh nhã quý phái giữa trần tục hỗn loạn, mặc kệ ánh mắt mơ ước của già trẻ gái gái xung quanh, hờ hững lại không kiêng dè ba người Dịch Dao. Nghe xong lời nói khinh thường của An Kinh Vĩ, lại nhìn Dịch Dao rũ mắt cụp mi, cố ép bản thân bình tĩnh mà không phản kháng, Đàn Hoa hừ lạnh một tiếng.

Một người phụ nữ đến tột cùng có thể có bao nhiêu tiện, hắn hôm nay mới xem như chân chính biết đến.

Tiểu Minh, em đang bị một người phụ nữ như vậy chơi đùa! Em nghĩ anh trai em nên làm gì, làm ở mức độ nào để xứng đáng với những tổn thương mà em đã phải gánh chịu?

Không bằng...... Gậy ông đập lưng ông?

Đặt ly rượu trong tay xuống, Đàn Hoa cuối cùng cũng liếc mắt nhìn về phía Dịch Dao, bóng người cao xoay người đi ra cửa hông.

"Dao Dao? Thật là cậu!"

Dịch Dao nghe thấy âm thanh kia run lên, không dám ngước mắt.

Không, không cần! Đừng gặp người bạn còn của cô vào lúc như thế này, khi cô đang ở thời điểm đáng khinh nhất!

Buông cánh tay của An Kinh Vĩ ra, Dịch Dao vừa định bước đi thì An Kinh Vĩ đã nắm lấy eo cô, đè cô ở bên cạnh, "Có người đang chào hỏi, em muốn đi đâu? Dao Dao."