Đêm.
Lý Duật bật đèn và lặng lẽ vẽ bảng phân cảnh, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía sô pha. An Kinh Vĩ rời đi đã gần bốn tiếng rồi mà cô gái kia vẫn chưa tỉnh, nếu không phải thân nhiệt cô gái bình thường và nhịp thở dài, hắn sẽ hoài nghi liệu mình có phải đã thao ra mạng người hay không.
"..." Nhìn thoáng qua thân thể trần trụi mơ hồ dưới ngòi bút, Lý Duật nhàm chán xé bản vẽ vò nát thành quả bóng, ném vào thùng rác cách đó hai mét.
Nghĩ đến chuyện phòng the hoang đường lúc chiều, dù chưa từng cho mình là người đàng hoàng nhưng cũng không khỏi cảm thấy… hơi quá. An Kinh Vĩ không biết, nhưng hắn biết rất rõ người phụ nữ đang hôn mê trên ghế sô pha đã bị Đàn Hoa say rượu phát tao thao nhiều lần vào đêm qua, rạng sáng từ bệnh viện trở về lại bị hắn làm một hồi, buổi chiều An Kinh Vĩ vừa vào cửa tiếp tục lăn lộn một hồi, đến cuối cùng hắn cư nhiên...... An Kinh Vĩ tên kia còn......
Lý Duật đỡ trán. Không nói nên lời nhất là bây giờ hắn đang tỉnh táo rõ ràng, nhưng anh vẫn không thể không nhớ lại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm người run rẩy khi vùi trong cơ thể cô vào buổi chiều, và cuộc làʍ t̠ìиɦ cuồng nhiệt trong lỗ thịt chặt hẹp sau đó. Thực lòng mà nói, đây quả thực là lần hắn ôm đàn bà ôm đến sướиɠ nhất, sự hưng phấn của lần bắn cuối cùng còn sướиɠ ngất hơn, khiến hắn chỉ muốn ôm chặt người phụ nữ vào lòng mà nhẹ nhàng an ủi một lúc, thế nhưng tên khốn kiếp An Kinh Vĩ trực tiếp đem cô ngồi trở lại trên ghế sô pha đơn, kiêu ngạo mà mạnh mẽ tiếp tục hưởng dụng âʍ ɦộ mềm mại ngập nước của cô.
Người phụ nữ bị hai người họ làm cho hít vào nhiều thở ra ít từ lâu, cô ngất đi trước khi An Kinh Vĩ xong việc. Sau đó, An Kinh Vĩ và hắn âm thầm làm động tác tay liên lạc với nhau, liền bị "vệ sĩ" đang canh cửa mời trở về.
Hắn đầu tư mạnh vào dự án Ảnh Đô, sử dụng rất nhiều mối quan hệ và nhân tình, đương nhiên hắn không muốn có bất kỳ ngoài ý muốn nào, hắn không còn cách nào khác là đứng ở phía An Kinh Vĩ trong cuộc tranh chấp cha con nhà họ An. Ngay cả trong thời gian An Kinh Vĩ ngủ đông, hắn còn phải giúp đỡ và theo dõi tiến độ của dự án. Nói một cách chính xác, quan hệ giữa hắn và An Kinh Vĩ vẫn chỉ là đối tác trong thời kỳ đầu, thậm chí không phải là bạn bè, không ngờ người phụ nữ nhỏ này lại có thể xen vào. Nghĩ đến ánh mắt phức tạp của An Kinh Vĩ khi rời đi, hắn không kìm được thú vui xấu xa của mình.
Hắn thích cướp đoạt con mồi của người khác! Đương nhiên, thú vui săn diễm cũng có giới hạn, hắn sẽ không bao giờ động đến con nhà lành, trừ khi hắn dự định một lúc nào đó sẽ kết hôn.
Nhìn thấy người phụ nữ trên ghế sô pha rốt cuộc cũng động đậy, Lý Duật cầm một hộp khăn ướt bước tới.
Cầm tấm chăn mỏng trên người cùng chiếc áo khoác có mùi thơm nhàn nhạt, Dịch Dao ngồi dậy chịu đựng trướng đau đến tê dại toàn thân, khuôn mặt nhỏ nhăn lại khiến người đàn ông tới gần nhướng mày có chút áy náy.
Sau khi lấy khăn ướt, Dịch Dao lặng lẽ lau sạch người, dịch thể còn sót lại trên người cô đã bốc hơi và đông đặc lại, chỉ có hai huyệt nhỏ trước sau vẫn còn cảm giác ẩm ướt rõ ràng.
Cô nghĩ mình sẽ chết, nhưng kết quả không. Cũng đúng, dễ dàng bị đàn ông thao chết thế, nghề mại da^ʍ chắc đã tuyệt chủng từ lâu rồi.
Ngực, eo, vùиɠ ҡíи, bắp đùi, mông và cơ bắp hai chân ... Một cử động nhẹ cũng khiến mũi cô chua xót không thôi. Cô nhắm mắt lại một lúc mới nén được những giọt nước mắt từ ngực nhảy lên. Cô xốc áo vest của người đàn ông cùng chiếc chăn mỏng ra, cắn răng hoạt động hai chân đứng dậy, cơ bắp run lên, đi đến ghế sô pha đơn cách đó không xa, nhặt chiếc váy trên tay vịn lên, thong thả mặc vào.
Hai bên đùi của người phụ nữ có vài vết bầm đen, khiến cổ họng Lý Duật có chút khô khốc.
Nghĩ nghĩ, Lý Duật quay lại bàn làm việc, điều chỉnh lại hợp đồng, in hai bản, ký tên không chút do dự, đưa cho Dịch Dao cùng với một tập kịch bản thật dày.
"Đây là kịch bản đã được sửa đổi. Cô đi về xem kỹ trước. Cô muốn nhân vật nào thì tự ghi vào, tôi có thể giao cho cô, trừ vai Cam Tố Nga. Các vai diễn sẽ được quyết định trước cuối tháng, hợp đồng giao cho Triệu đạo diễn Triệu Dũng. "
Chọn vai diễn? Dịch Dao liếc nhìn người đàn ông đẹp trai tao nhã trước mặt, rũ mắt gật đầu.
"Cô ... Cô sống ở đâu? Tôi sẽ đưa cô trở về."
Dịch Dao lắc đầu, sau khi lắc đầu, cô cảm thấy mình trông quá sa sút, vì vậy cô hít một hơi thật sâu, tự cổ vũ mình, và chào người đàn ông với đôi mắt đẹp mang ý xin lỗi.
“Không cần, cám ơn.” Giọng nói hơi khàn khàn.
Thân dưới có một luồng điện nhỏ giật tới làm tai hơi ngứa, Lý Duật không khỏi giật mình, nhưng Dịch Dao đã xoay người bước ra cửa, đeo ba lô lên lưng rồi mở cửa rời đi.
Người phụ nữ này...
Vô tình liếc thấy túi hồ sơ trên bàn làm việc, Lý Duật cầm lên vừa định mở ra, nhưng không hiểu sao lại dừng lại, mở cửa tủ trong góc bàn, ném túi hồ sơ vào.
Mặc dù ngoại hình, thân hình, khí chất, thậm chí là linh khí trong mắt cô gái này đều rất hấp dẫn hắn, nhưng khi còn trẻ tâm cơ đã nặng như vậy rồi .... Hắn không nghĩ tự tìm phiền toái.
Trừ khi phiền toái chủ động đi tìm hắn.
Mười giờ hai mươi sáu phút, Dịch Dao cuối cùng cũng trở về căn hộ của Tùy Nhược Thuỷ. Khi không có người đàn ông khỏa thân ở bên cạnh, Dịch Dao bình tĩnh xuống, ăn mì, giặt và lau phơi ga trải giường và vỏ chăn. Mãi đến khi kim đồng hồ điểm mười hai giờ, Dịch Dao mới ngồi xuống ghế sô pha, lấy kịch bản và hợp đồng từ trong ba lô ra.
Nhìn ba ký tự in đậm lớn trên bìa kịch bản, Dịch Dao cuộn hai chân lên, vòng tay ôm đầu gối, vùi sâu khuôn mặt mệt mỏi vào khuỷu tay.
《 Nguyệt Chi Âm 》...... Nguyệt Chi Âm.
Làm sao mặt trăng có âm thanh được.
Nếu có, đó phải là âm thanh của những giọt nước nhỏ giọt rơi trên hồ, làm vỡ hình ảnh phản chiếu.
Cuối cùng ...... Bắt được.
Lát sau, Tùy Nhược Thuỷ vào cửa, liếc thấy một bóng người cuộn tròn trên ghế sô pha, mặt than thoát y đi thẳng vào phòng tắm. Khi thân hình hoàn mỹ của hắn khoả thân bước ra khỏi phòng tắm, hắn phát hiện dáng người cuộn tròn trên ghế sô pha không hề di chuyển, hắn đứng đó một lúc, người đàn ông khỏa thân hoàn mĩ bước tới, bế con người nho nhỏ đang say ngủ đi vào phòng ngủ, chỉ là lần này. ... hắn không ra ngoài nữa.
Hai ngày sau, Dịch Dao cuối cùng cũng có vé định đến địa điểm quay phim của Ninh Nguyệt Cầm, nhưng một cuộc điện thoại từ một số lạ đã làm gián đoạn hoàn toàn kế hoạch của cô.
"Ngươi ở đâu?"