Quy Tắc Đường Cong

Chương 38: Lòng tự ái của đàn ông 

Chương 38. Lòng tự ái của đàn ông

10 giờ 35 phút.

Dịch Dao bởi vì nằm ngửa đầu mà choáng váng hoa mắt rốt cuộc cũng được Đàn Hoa kéo xuống chỗ tựa lưng sô pha, nửa người trên không còn sức lực nửa nằm ở trên sô pha, hai chân hơi hơi tách ra, váy áo ướt đẫm bị kéo xuống đầu gối, tay phải của anh vẫn đùa bỡn làm càn ở nơi bí ẩn giữa hai chân cô, khi thì cắm hai ngón tay thọc vào rút ra trong mật huyệt, khi thì chống ngay thịt mềm trong vách tường mẫn cảm đang run rẩy, thỉnh thoảng dính chút dâʍ ɖị©ɧ trơn trượt đẩy toàn bộ vào hoa viên, xoa nắn tiểu trân châu vô cùng hưng phấn.

Hai chân căng chặt gần như co rút, mũi chân vui thích cảm thấy trống rỗng nhón chân lên, eo thon theo động tác ngón tay của anh mà run rẩy phập phồng.

Đàn Hoa nhìn biểu cảm cố gắng nhẫn nhịn của Dịch Dao, gương mặt lạnh lùng ngồi xổm bên sô pha hôn lên sườn cổ cô, môi lưỡi hết sức dịu dàng liếʍ mυ'ŧ da thịt non nớt mỏng manh, tay trái mềm nhẹ vỗ về yêu thương chơi đùa bầu ngực cô, sức lực vuốt ve đầu nhũ như gãi đúng chỗ ngứa, giống như mát xa làm người ta thoải mái thở dài, nhưng động tác ở tay phải của anh lại cố tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ các điểm mẫn cảm đến cực hạn, làm thân thể của cô một nửa say mê trong thiên đường một nửa lưu lạc nơi địa ngục……

Khoảng hơn nửa tiếng sau, người đàn ông nắm chắc tiết tấu thật chính xác, không để cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà im lặng, cũng không để cô giải thoát hoàn toàn.

Lại từ cực hạn hư không mà rơi xuống lần nữa, Dịch Dao biết cô nhẫn nại cũng chỉ phí công, người đàn ông này nếu không đạt được mục đích anh ta muốn, sẽ tra tấn thân thể của cô tệ hại hơn mà thôi.

Buông tay phải đang kìm nén tiếng rêи ɾỉ của mình ra, “Cho tôi…” Tiếng nói khàn khàn tràn ngập tìиɧ ɖu͙©, hai chữ cầu xin nhè nhẹ nôn nóng mà dụ hoặc vô cùng truyền đến lỗ tai của Đàn Hoa.

Đàn Hoa vốn dĩ muốn tiếp tục nhục nhã cô nhưng vẫn không thể chống lại bản năng, rút ngón tay đẫm ra, kéo khóa quần để lộ dục long đang tức giận đến cực độ, tách hai chân cô đến một góc độ thẹn thùng, đối diện lỗ nhỏ da^ʍ mỹ mà đâm vào thật sâu bên trong.

“Ừm a ——”

Dục long vừa tiến vào đã mở rộng trời đất, không thèm để ý đến tầng tầng thịt non trong vách tường đang ngăn cản, khí thế va chạm vô cùng hung mãnh.

Thân thể đã làm tiền diễn đầy đủ dù vẫn có thể thừa nhận được động tác cường thế, nhưng thần kinh chịu đủ tra tấn lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© mênh mông đánh sâu vào làm cô gần như tan vỡ!

Đầu tự động bảo vệ mà đem tinh thần tập trung trên sự vui sướиɠ thuần túy, mỗi một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ đều được chuyển hóa thành kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ kỳ diệu……

“A……”

“Câm miệng!” Đàn Hoa khó nhịn thấp giọng quát.

Không phải anh chưa từng chạm qua phụ nữ, đối với chuyện này có cũng được không có cũng không sao! Nhìn thấy quá nhiều phụ nữ hư vinh giả tạo, thậm chí hắn cũng lười để ý đến nhu cầu sinh lý, chỉ quan tâm đến công việc, không muốn phí thời gian trên người phụ nữ.

Chắc là đã lâu không giải phóng du͙© vọиɠ, trên người cô gái này có một hương thơm nhè nhẹ, ngực no đủ mềm mại, hoa huyệt dâʍ đãиɠ vô cùng, còn có cái miệng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ khiến người ta tê dại, làm anh chỉ muốn ‘làm’ cô chết dưới thân mình!

Nhưng, người phụ nữ như cô, tồn tại không phải để cho đàn ông tàn nhẫn làm sao? Không phải cô thích cầu xin đàn ông làm mình sao? Thân là đàn ông, sao anh có thể làm cô thất vọng, để cô không thỏa mãn chứ? Để cô dâʍ đãиɠ chạy đến dưới thân người đàn ông khác, để cô đi kí©ɧ ŧɧí©ɧ những người bị lớp ngụy trang của cô lừa gạt?

Anh sẽ không để cô có cơ hội làm như vậy!

Kéo mu bàn tay đang bị cô cắn trong miệng ra, nhìn dấu răng hình cung in hằn trên đó, Đàn Hoa ôm cả người cô đứng thẳng dậy, dục long vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên trong hoa huyệt, vừa cất bước đi đến ban công.

“Không! Đừng mà!” Thấy Đàn Hoa muốn kéo màn ban công ra, Dịch Dao nắm chặt khuỷu tay của Đàn Hoa, hai mắt kinh hoảng nói.

Tay nhỏ mềm mại ấm áp của cô gái giống như mang theo ma lực kỳ quái, làm khuỷu tay chỗ cô bắt được thậm chí cả cánh tay cũng hơi hơi tê dại.

“Làm sao? Cô không sợ để người ta nghe, lại sợ bị người khác xem à?”

Dịch Dao không có cách nào giải thích, trong lòng hoảng loạn làm thân thể càng mẫn cảm co chặt hơn, hai chân quấn quanh hông của anh cũng theo phản xạ kẹp chặt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đàn Hoa trực tiếp đi thêm một bước, đè cô ở trên cửa sổ ban công mạnh mẽ cắm vào.

“A —— Ưm!”

“Không được cắn! Kêu ra tiếng! Nếu không tôi sẽ để cho mọi người nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ bây giờ của cô!”

“Không…… A a……”

Hoa tâm trong cơ thể nhiều lần chịu đựng côn ŧᏂịŧ to lớn rút ra đâm vào, đè ép cọ xát vách tường, cắm đến mức cả hoa huyệt bủn rủn tê dại, dâʍ ɖị©ɧ không ngăn được trào ra khỏi hoa huyệt, bị anh cắm phát ra tiếng bạch bạch.

“Không phải cô rêи ɾỉ rất hay à? Kêu lên? Hay là do tôi cắm không đủ sâu không đủ tàn nhẫn không đủ mạnh, làm cô không sảng khoái?”

“A ưm…… Không……”

Thấy Dịch Dao cắn môi dưới không muốn kêu lên mấy tiếng dâʍ đãиɠ, du͙© vọиɠ trong mắt Đàn Hoa càng tăng lên, rút phân thân ra, để Dịch Dao quay lưng về phía anh dựa vào tấm rèm, hai tay hắn nâng hai chân cô lên đặt ngay eo, cự vật dưới thân dọc theo kẽ mông lại xâm nhập vào bên trong da^ʍ huyệt một lần nữa.

Hai chân cô duỗi ra phía sau làm hoa huyệt giữa hai chân hút chặt hơn, làm anh là người khởi xướng thọc vào rút ra cũng khó khăn hơn, anh miễn cưỡng đâm mạnh vài cái cũng không thể đâm vào toàn bộ, chỉ đành phải buông hai chân cô ra.

“Khụ khụ……” Dịch Dao biết không nên, không thể, nhưng cô hoàn toàn không thể nhịn được.

“……” Nếu lúc này có những người khác, nhất định họ sẽ không tin Đàn Hoa luôn luôn phong độ nhẹ nhàng khiêm tốn khéo léo, lại có thể tức giận đỏ bừng mắt, gân xanh trên trán nổi lên, trên mặt còn mang biểu cảm xấu hổ lúng túng, “Cô đang cười?”

Nghe giọng điệu nghiến răng nghiến lợi của người đàn ông phía sau, Dịch Dao ổn định giọng nói, “Tôi không có.”

“Không có?” Đàn Hoa quần áo hoàn chỉnh chỉ có dươиɠ ѵậŧ lộ ra ngoài cả người dính chặt phần lưng nhỏ xinh của Dịch Dao, anh cúi đầu uy hϊếp khẽ cắn vành tai cô, đôi tay một trên một dưới du ngoạn trên thân thể nóng bừng của cô, cuối cùng một cái đặt lên nhũ hoa một cái đặt lên âm hạch, nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn, “Nhưng tôi nghe thấy.”

Thoải mái vui sướиɠ làm thân thể Dịch Dao mềm nhũn, “…… xin lỗi.”

Cô chưa bao giờ thích ngụy biện, cũng khinh thường.

Ầm! Lòng tự ái của đàn ông hoàn toàn nổ tung

12 giờ lẻ 8 phút, phòng tắm.

12 giờ 40 phút đến 3 giờ, phòng ngủ.

3 giờ 28 phút, cảm thấy Dịch Dao đứng dậy rời khỏi phòng, Đàn Hoa liền đi theo ra ngoài. Chỉ có ánh trăng nhẹ nhàng chiếu vào phòng bếp, Dịch Dao rót một ly nước sôi để nguội, một tay chống lên mặt bàn, mu bàn tay còn lại đặt lên trán.

“A……” Dịch Dao lắc đầu, bất đắc dĩ lại thoải mái cười khổ một tiếng.

Dưới ánh trăng, biểu cảm cô gái nhu hòa trầm tĩnh, như đang suy nghĩ gì đó.

Như một cây kim rơi xuống mặt biển yên tĩnh, Đàn Hoa lẳng lặng nhìn Dịch Dao, cho đến khi bàn tay Dịch Dao rời khỏi mặt bàn, anh mới vội vàng quay lại phòng ngủ giả vờ ngủ.

Anh cũng không biết vì sao phải trốn, không biết vì sao anh phải làm bộ cái gì cũng không có làm, cái gì cũng không phát hiện, đối với một cô gái như vậy……

4 giờ 20 phút, sau khi xác nhận Dịch Dao đã ngủ say, Đàn Hoa có chút do dự mà sờ soạng gò má của cô, lại đặt tay lên trán của cô —— đáng chết! Cô vẫn luôn sốt nhẹ! Hèn gì thân thể cô lại ấm áp như vậy …… anh còn tưởng rằng chỉ vì đang làʍ t̠ìиɦ!

Vì sao cô không nói gì cả? Cô……

Sửa lần cuối bởi 1 vào ngày PTYenhi với 16 lần sửa trong tổng số.