Chương 31. Đồ vật quý giá
Đàn Hoa đặt, nhưng người tới lại không phải Đàn Hoa?
Thú vị.
Một chút tà ác nổi lên trong đôi mắt sắc bén, An Kinh Vĩ bước chân dài ra.
“Ơ! An thiếu gia anh đi đâu vậy?” Cô gái xinh đẹp vội vàng hỏi.
“Toilet.”
“Trong phòng có mà, anh……”
Trong toilet nữ, Dịch Dao liên tục gọi điện thoại nhưng ba người đều không nghe máy, Dịch Dao ngẩng đầu nhìn gương mặt nôn nóng bất đắc dĩ của mình trong gương, than nhẹ một tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm hình dáng phản chiếu của chính mình chậm rãi lấy lại bình tĩnh.
Trốn tránh vấn đề là một loại yếu đuối —— cô không cho phép mình yếu đuối.
Quyết định xong, Dịch Dao ung dung đi ra khỏi toilet.
Ác ma chợt xuất hiện.
“Anh, a ——” Dịch Dao nằm mơ cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình sẽ bị một người che miệng ké vào WC nam.
“Rất bất ngờ đúng không?” Tay trái nhẹ nhàng nắm lấy hai cổ tay của Dịch Dao bắt chéo ra sau lưng, giam cầm cô giữa hắn và tấm ngăn cách, An Kinh Vĩ cười khẽ, hài hước nói ra hơi thở ẩm ướt nóng bỏng bên tai cô.
Đâu chỉ cô bất ngờ, ngay cả hắn cũng rất bất ngờ, giống như… chỉ cần nhìn thấy cô gái này, tính cách thích đùa giỡn của hắn sẽ đặc biệt dâng cao, vừa nhìn thấy cô đã muốn xé rớt biểu cảm bình tĩnh trầm ổn của cô, chơi đến mức cho khóc thút thít xin tha, chủ động quyến rũ hắn!
Đồ chơi nên có dáng vẻ của đồ chơi, hắn muốn hưởng thụ dáng vẻ giãy giụa của cô, sau đó, nuôi dưỡng cô thành một con sói nhỏ biết nghe lời!
“Tôi sẽ buông tay ra, tự em quyết định có kêu người tới hay không.” An Kinh Vĩ còn chưa nói dứt lời đã buông tay phải ra, bàn tay lớn dùng sức bóp nhẹ trên ngực trái của cô một cái, tay kia lập tức từ lưng quần xâm nhập vào nơi mềm mại kia.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ thình lình xảy ra làm cô giật mình dùng hai chân kẹp lấy ngón tay tà ác của hắn, “Anh!”
Bàn tay cắm giữa hai chân cô không thể di chuyển, liền dính lên nơi riêng tư non mềm co dãn của cô, cố ý đè ép hoa hạch mẫn cảm được che giấu trong hoa viên.
“Ưm……” Phản ứng của thân thể làm Dịch Dao thẹn thùng cắn môi kìm nén.
“Thân thể mẫn cảm như vậy, quả nhiên trời sinh thích hợp cho đàn ông làm, ngoan, buông chân ra, để tôi làm cái miệng nhỏ phía dưới của em ướt một chút, tôi không nỡ làm em đau.”
Nghe thấy lời nói của An Kinh Vĩ, Dịch Dao từ từ ngừng giãy giụa, nhẹ nhàng buông hai chân ra, để mặc cho ngón tay của hắn đẩy cánh hoa đang nhắm chặt đi vào hoa huyệt ẩm ướt.
Người đàn ông tà ác cường thế thấy vậy nhếch khóe miệng, tay trái buông hai cổ tay của cô ra, ngược lại đưa vào trong áo trắng dệt kim rộng thùng thình hưởng thụ xúc cảm trơn trượt đầy đặn trong tay.
“Ừ a……” Hoàn cảnh rất khó xử, trước ngực tê dại, giữa hai chân trống rỗng, hương vị xâm lược độc đáo của người đàn ông trước mặt….
Tiếng ngâm khẽ nhẹ nhàng lướt qua tai, người đàn ông hạ mắt nhìn gương mặt e lệ đỏ bừng của cô, đột nhiên môi lưỡi bắt lấy đôi môi thơm ngọt của cô trằn trọc liếʍ láp như sói đói.
“Ưm……” Tay nhỏ được tự do duỗi đến hông hắn, người đàn ông phối hợp thẳng lưng để cô cởi thắt lưng, nhưng đáng tiếc cô gái này hình như không có thiên phú đối với chuyện này, động tác vụng về làm cho hắn vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, đành phải dùng tay thoải mái cởi thắt lưng của mình ra, kiêu ngạo mà nhìn cô gái trước mặt nghe lời ngồi xổm người xuống ——
Đột nhiên Dịch Dao nhéo một cái lên côn ŧᏂịŧ đang cương cứng của An Kinh Vĩ, hắn bị đau giật mình phản xạ muốn cong eo đứng dậy, nhưng đầu cô nhanh chóng đâm vào cằm hắn một cái, ngay sau đó lợi dụng quán tính của thân thể, cô ngồi xổm người xuống chui ra ngoài, thân thể linh hoạt như mèo đẩy cửa chạy trốn.
Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, khi người đàn ông nào đó đôi mắt đỏ bừng chịu đựng đau nhức phía dưới muốn đuổi theo gϊếŧ người, suýt chút nữa bị quần của mình vướng víu sắp té ngã, thì Dịch Dao đã vội vàng chào tạm biệt Đàn Minh, giống như con thỏ chạy vào thang máy xuống lầu.
Nhưng mà —— cô đã quên hôm nay là 11-11, thành phố náo nhiệt như là Lễ Tình nhân, thang máy tầng nào cũng có người lên xuống, tốc độ cực kỳ chậm, khi cô còn đang do dự có nên tìm một thang máy khác không, thì phía ngoài thang máy có tiếng người đang chạy đến.
“Ngại quá, mời mọi người ra ngoài trước, có một khách quý bị trộm một đồ vật quý giá, ăn trộm đang ở trong thang máy.” Bên ngoài cửa thang máy, hai người bảo vệ đang lớn tiếng nói.
Dịch Dao: “……”
“Cô, từ từ, cô tạm thời không thể đi.”
Một lát sau, khi hai người bảo vệ tránh ra, một người đàn ông vẻ mặt làm người ta cực kỳ sợ hãi đang xoa cằm xuất hiện ở trước mặt Dịch Dao.
“An tiên sinh, ngài bị trộm đồ vật quý giá gì vậy? Có cần báo cảnh sát xử lý không?” Một người bảo vệ hỏi.
“Không cần, cảm ơn, hai người đã tìm được cho tôi rồi.”
Dịch Dao: “……”
“Cùng tôi về nhà đi, đồ vật quý giá của tôi.”
Biệt thự Khôn Thiên, An gia.
Trong phòng ngủ của An Kinh Vĩ, An đại thiếu gia, tổng giám đốc công ty điện ảnh truyền thông Nguyên Thái, thái tử của tập đoàn Nguyên Thái, giám đốc điều hành của công ty Nguyên Thái, một cô gái cả người trần trụi, đôi tay bị cà vạt màu xám bạc trói ở sau lưng mảnh mai nằm sấp ở trên giường lớn hỗn loạn, thân hình lung linh thỉnh thoảng lại hơi run rẩy, làm hơi thở da^ʍ mỹ trong phòng càng kiều diễm hơn.
Trên sô pha ở một góc phòng, người đàn ông tóc ngắn màu đen mặt mày sắc bén giơ tay uống hết một ngụm rượu trong suốt trong ly, cảm nhận nóng bỏng vui sướиɠ của rượu mạnh chảy vào cổ họng, du͙© vọиɠ dưới thân vĩnh viễn không được thỏa mãn lại dâng lên lần nữa.
Chân dẫm lên tấm thảm thoải mái từ từ đi đến giường lớn, nghiêng người ngồi xuống, nhìn thân thể cô gái cảm giác được hắn đi đến mà run lên, An Kinh Vĩ nhẹ giọng cười lạnh.
Hắn khinh thường dùng sức mạnh đối với phụ nữ, nhưng lần này hắn rất sảng khoái.
Nhìn hai cái tiểu huyệt trơn ướt của cô gái dưới thân vừa mới bị hắn chống đỡ căng chặt trong chốc lát đã cọ rút lại như lúc ban đầu, còn dâʍ đãиɠ mà co rút từng chút một, đôi mắt An Kinh Vĩ càng âm u hơn.
Nhìn khả năng phản ứng lúc tối của cô, chắc chắn cô đã luyện tập một ít thuật phòng thân, hèn gì —— có thể chịu đựng được hắn làm như vậy!
Cởϊ áσ tắm dài để lộ ra thân hình gợi cảm có thể làm phụ nữ thét chói tai, người đàn ông lật người Dịch Dao lại, đem hai chân thon dài của cô đặt lên khuỷu tay, lại điều chỉnh tư thế một chút, hai tay bắt lấy cặp mông vểnh lên của cô, thắt lưng cường tráng đâm thẳng, côn ŧᏂịŧ đang dâng trào phẫn nộ tàn nhẫn cắm vào hoa huyệt ướt đẫm của cô.
“Hic a —— không, đừng mà…… A a……”