Cưa Thím Tại Nhà

Chương 10

Em đã suy nghĩ rất nhiều và cũng nhận được nhiều lời tư vấn từ mọi người. Bây giờ em đã đi đến 1 quyết định khó khăn : Em xin tuyên bố Drop thớt ‘’ Cưa thím tại nhà ‘’

Cũng đã hơn 2 tháng từ ngày chap đầu tiên của thớt up lên TruyenHD. Mới dạo đầu, em chỉ tính đăng để tìm được sự đồng cảm và tư vấn của các thím, rồi dần dần về sau truyện của em ngày càng được đón nhận. Dù em chỉ mới viết truyện Voz nên văn vẻ còn trẻ trâu lắm nhưng các thím vẫn thông cảm, góp ý cho em tận tình. Có khen , có chê, có đồng cảm, có rất nhiều sự quan tâm đến truyện. Em đã từng tuyên bố là ‘’ Nói không với Drop thớt! ‘’. Quả thực như vậy, em hoàn toàn không muốn phải drop cái thớt này, nó giống như là cuộc sống của em. Mỗi khi viết chap, em lại nhớ về những kỉ niệm buồn vui đã qua. Máu có, nước mắt có, nụ cười có, có hết tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Ngưng viết cũng như ngưng nhớ về những kí ức đó, em sẽ nhớ, nhớ lắm… nhưng biết làm gì hơn? Khi mà thím đã đi xa rồi…

Cứ mỗi lần thất chap, em lại cảm thấy mình có lỗi rất nhiều với các thím. Để các thím cứ phải hóng chờ hoài chỉ vì 1 chap em thấy ấy náy lắm. Áy náy khiến cho em phải có gắng tận dụng thời gian để ra chap không phụ lòng các thím. Nhưng nào ngờ cuộc sống của 1 thằng học sinh cấp 3 sao mà bận rộn thế này. Sáng học, chiều học, tối cũng học nốt. Nhiều lúc cố gắng lê lết lên bàn, ngồi type 1 vài dòng rồi ngủ luôn tự lúc nào. Thời gian rảnh, em bỏ hết mọi công chuyện, bỏ cả người em yêu để làm bạn với máy tính, để vùi mình vào quá khứ đã qua. Cố gắng lắm viết được 1 phần, tranh thủ lắm mới hoàn thành được 1 chap. Không phải em kêu la nhưng khoảng thời gian em viết truyện là khoảng thời gian em mệt mỏi nhất. Em nào biết rằng trở thành 1 vozer lại phải bán đi thời gian của mình. Nhiều lúc tự vùi mình vào cái máy tính, em đã quên mất đi có bao người đang đợi em. Em cũng đã quên đi mất chính bản thân của mình. Em không quan trọng bản thân, em chỉ thấy có lỗi với các thím, có lỗi với những người quan tâm đến em. Drop thớt không phải là điều em muốn, nhưng đó chính là cách để em có thêm thời gian nhiều hơn nhìn nhận lại cuộc đời, nhìn lại khoảng thời gian đã qua.

Thôi em không muốn sến súa thêm nữa làm gì. Em cảm ơn nhiều lắm, cảm ơn các thím thời gian qua đã chiếu cố cho truyện của em. Cảm ơn tình cảm các các thím dành cho truyện. Nói chung là cảm ơn các thím rất nhiều. Mong các thím thông cảm cho em, đừng vì thớt mà ảnh hưởng đến cuộc sống của em, em tin các Vozer sẽ không phụ lòng tin của em.

Như 1 lời tạm biệt. Em sẽ tự hỏi, tự trả lời những câu hỏi về những nhân vật chính của truyện mà em chắc rằng các thím sẽ thắc mắc.

Hỏi: Về thím Q?

Tl: Kể từ ngày thím lên xe hoa với 1 người đàn ông xa lạ, em hoàn toàn kg có 1 chút tin tức gì từ thím. Chỉ biết rằng, thím sống không hề hạnh phúc ( đó là theo lời của 1 người quen của em) . Em đã tìm thím rất nhiều, nhưng thím dường như biến mất cùng người đàn ông xa lạ kia. Ngay cả gia đình của thím, cũng chẳng hề có tin tức. Mãi đến khi em nhận được 1 lá thư từ thím, em xin giữ bí mật lá thư nhưng nội dung chính là ‘’ thím sống không hề hạnh phúc và đang phải chạy trốn gã mà thím gọi là ‘’ Hung thần’’ . ( chuyện về thím em sẽ không nói nhiều. Em xin các thím hãy tôn trọng em cũng như tôn trọng thím em. )

Hỏi: Về G?

Tl :Có nhiều chuyện xảy ra, em cũng đã hiểu được tình cảm của G. Em cũng đã xác định tình cảm của em, G đối với em… Chỉ là 1 người bạn.

Hỏi: Về những thằng trẩu em đã đụng độ.

Tl: Bồ em G ( tức thằng L ) sau 1 trận đụng độ với em cùng đồng bọn thì bây giờ đã ‘’mai danh ẩn tích’’

không còn xuất hiện chốn giang hồ. Nhưng nó đã tuyên bố sẽ không để em yên. Thằng P ( Bạn trai cũ của bé Y ) vô tù vì bị tóm sau trận ẩu đả trong bar. Còn 1 số thằng khác không đáng kể.

Hỏi: Về bé Y

Ngắn gọn thôi… Gấu em!

Còn những câu hỏi nào cac thím thắc mắc thì cứ hỏi em, em sẽ dành thời gian trả lời hết. Trong tuần này thôi, còn tuần sau, em sẽ chính thức đóng cửa thớt.

Về sau này em có quyết định viết lên 1 câu chuyện cuộc đời tất cả đều nằm trong dự định . Em dự định sẽ để sau này, khi chính chắn bước vào đời, nhìn nhận lại sự việc đã qua nó sẽ như là 1 hành trang cho em vũng bước chống chọi lại với cái Xã Hội này. Nếu em có viết truyên thì các thím đừng quên em nhé. Sẽ là bút danh ‘’ Thằng Nhọ’’ Các thím nhớ hộ thằng em.

Lời cuối: Mong các thím thông cảm và bỏ qua cho em. Thân ái và quyết thắng!