Bé Con, Làm Vợ Anh Nhé

Chương 23: Ngày đầu đi làm

CHƯƠNG 23: NGÀY ĐẦU ĐI LÀM

Nhìn thấy Nam Thần của mình xuất hiện ở đây, các nữ nhân viên đang chờ thang máy đều thẹn thùng đỏ mặt, người cúi đầu, người vuốt tóc không ai để ý đến cô gái vô cùng xinh đẹp đứng bên cạnh anh lúc này

Riêng chỉ có một nam nhân viên phòng kỹ thuật đang đi tới nhận ra Tô Ngọc Châu, anh lịch sự gật đầu

“Chào Phó Tổng, chào Tô tiểu thư”

“Chào anh” Tô Ngọc Châu cười thân thiện đáp lại

Nghe anh nhân viên này chào hỏi, mọi người đều trố mắt nhìn Tô Ngọc Châu

“Đây là Tô tiểu thư sao, cô ấy thật quá xinh đẹp” mọi người thì thầm to nhỏ với nhau, rồi từng người lần lượt cung kính chào hỏi

Mấy phút sau một âm thanh “Ding dong” vang lên

Cửa thang máy được mở ra. La Thành cùng Tô Ngọc Châu đi vào trước. Những nhân viên bên ngoài căng thẳng nhìn bóng lưng theo hai người, không một ai dám bước theo sau.

Thấy vậy Tô Ngọc Châu nhãn nút giữ cửa rôi nhìn bọn họ nhẹ nhàng nói

“Mọi người vào đi”

Nhìn cô chủ đích thân chờ cửa, các nhân viên ở đây cũng không dám chậm trễ, từng người một khép nép đi vào, nhưng họ vẫn giữ khoảng cách nhất định để cho cô cậu chủ có một vị trí đứng thoải mái nhất

Cuối cùng còn lại hai nhân viên nam bên ngoài, thấy thang đã khá đầy họ lưỡng lự nhìn nhau.

Tô Ngọc Châu hiểu ý liên nép sát mình vào La Thành rồi lên tiếng giục

“Vân còn chỗ, hai người mau vào đi”

Lúc đầu sắc mặt La Thành có chút u ám vì anh không quen với việc đi thang máy chật hẹp như thế này, nhưng bây giờ ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ trên tóc Tô Ngọc Châu anh cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Còn Tô Ngọc Châu lúc này gần như dán chặt thân mình vào lòng ngực rắn chắc của La Thành. Đôi lúc lại ngẩn mặt lên nhìn anh mỉm cười, làm anh cảm thấy cơ thể mình như có một luồng điện cao thế đang chạy qua

Trước đây anh cứ nghĩ yêu thích một người thì chỉ cân được ở bên cạnh người đó mỗi ngày, được nhìn thấy người đó sống hạnh phúc vui vẻ là đã đủ rồi, nhưng thực tế nó không đơn giản như vậy, vào lúc này anh cảm thấy mình cần nhiêu hơn thế. Anh muốn được vòng tay ôm lấy cô, muốn được dịu dàng hôn lên tóc cô, muốn được thể hiện tình cảm với cô – người mà anh vô cùng yêu thích

La Thành suy nghĩ vẩn vơ không hề để ý đến việc thang máy đã mở ra khép lại nhiều lần, mãi cho đến khi các nhân viên bên trong cũng đã lần lượt ra hết để lại không gian thoải mái cho hai người anh mới hoàn hồn trở lại

Tô Ngọc Châu nhìn thấy chiếc cà vạt của anh bị lệch sang một bên, có thể do vừa rồi đã bị cô dựa vào. Cô thoải mái đưa tay lên chỉnh lại giúp anh.

Nhìn Tô Ngọc Châu thế này La Thành có chút không quen, anh không ngờ có lúc cô lại dịu dàng thục nữ đến vậy

“Ding dong”

Thang máy cuối cùng dừng lại ở tầng 68. La Thành đưa Tô Ngọc Châu đi thẳng đến phòng thư ký Tổng giám đốc. Những nhân viên ở đây hầu như ai cũng đã gặp qua Tô Ngọc Châu nên khi nhìn thấy hai người đi vào họ lễ phép đứng dậy

“Chào Phó Tổng, chào Tô tiểu thư”

“Chào mọi người” Tô Ngọc Châu rất thân thiện đáp lại

La Thành nhìn Tô Ngọc Châu, rồi nhìn những nhân viên ở đây. Anh trực tiếp giới thiệu với mọi người

“Hôm nay Tô tiểu thư sẽ bắt đầu công việc ở đây. Sau này phòng thư ký cũng sẽ do cô ấy phụ trách. Mong mọi người nhiệt tình giúp đỡ”

Câu cuối cùng La Thành còn cố ý nâng cao giọng vì anh biết trong số họ có những người đang không phục quyết định này nhưng anh tin tưởng năng lực làm việc của Tô Ngọc Châu

“Dạ Phó Tổng cứ yên tâm. Chúng tôi nhất định sẽ hỗ trợ Tô tiểu thư thật tốt” một nhân viên lớn tuổi lên tiếng. Bà ta chính là Tân Lan, một thư ký kỳ cựu đã theo Tô Viễn Sơn gân hai mươi năm, bà cũng chính là một trong những người chứng kiến quá trình trưởng thành của hai người bọn họ

La Thành gật đầu với bà. Có bà ở đây anh cũng không còn gì để lo lắng nữa, anh quay sang nói với Tô Ngọc Châu

“Em theo thư ký Tân xem qua phòng làm việc của mình đi. Phòng anh ở tâng dưới, có việc gì thì xuống tìm anh”

“Vâng. Em biết rôi” Tô Ngọc Châu vui vẻ gật đầu. Tinh thần của cô lúc này cũng đã khá lên rất nhiều cũng không còn áp lực như sáng nay

Tân Lan dẫn Tô Ngọc Châu đi một vòng tâng 68 để cô làm quen với mọi thứ ở xung quanh đây, sau đó bà đưa cô trở về phòng làm việc, đó là một căn phòng rộng lớn được dành riêng cho cô. Tài liệu mới nhất cũng đã có nhân viên sắp xếp sẵn trên bàn làm việc.

Trong số những công việc do Tô Ngọc Châu phụ trách có một phần rất quan trọng, đó là kiểm tra tất cả các bản thảo hợp đồng của pháp chế soạn thảo trước khi trình ký lên trên.

Đối với cô những việc này cũng không quá phức tạp, bởi vì lúc còn ở Anh đã có thời gian cô làm trợ lý cho Tổng Giám đốc nên xem như đã có kinh nghiệm

Lúc kiểm tra hợp đồng góp vốn đầu tư của dự án Tô Kiều. Có một điều khoản trong đó không được hợp lý. Tô Ngọc Châu nhớ đến sáng nay ba cô từng hỏi La Thành vê bản vẽ của Tô Kiêu, cô nghĩ chắc anh đang theo dõi dự án này nên cô câm theo bản hợp đồng đi xuống tâng dưới tìm anh

Đứng ở tầng 67, Tô Ngọc Châu nhận thấy ở đây chia thành ba khu vực làm việc, dành cho ba vị trí phó tổng khác nhau.

Tô Ngọc Châu đi theo hướng dẫn tìm đến khu vực có đề biển ” Phó tổng giám đốc – La Thành’ rồi đi vào đó

Nhìn xung quanh không có một thư ký nào, Tô Ngọc Châu đành bỏ qua bước thông báo, cô đi đến trước cửa phòng anh rồi giơ tay lên định gõ cửa. Bỗng phía sau có một âm thanh gấp gáp truyên tới

“Này cô”

Tô Ngọc Châu giật mình liền quay đầu nhìn lại, đó là một cô gái trẻ tầm hai mươi sáu tuổi, gương mặt rất tây, cô ấy chỉ trang điểm nhẹ nhưng nhìn rất cuốn hút lại có thân hình chữ S vô cùng hấp dẫn

———————