Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư

Chương 29: Hút tu vi người khác

Edit: Susublue

Vừa rút linh hồn lực lại, rễ cây vốn quấn trên người kẻ địch cũng nhanh chóng lui xuống dưới mặt đất.

Hai cỗ thi thể còn ấm áp không bị rễ cây trói nữa thì té ngã trên mặt đất, phát ra âm thanh ‘ Bịch’ trầm đυ.c.

Liên Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm tử thi nằm trên mặt đất, hai người này đều không phải người Cố gia, hẳn là Cố gia đã tiêu tiền mời bọn họ đến trấn giữ núi Hắc Mộc.

Liên Thanh ngẩng đầu nhìn lêи đỉиɦ núi, không biết ở thượng nguồn dòng sông đen có bao nhiêu võ tu giả đang chờ Liên Thanh đến để xâu xé?

Liên Thanh đang chuẩn bị nhấc chân rời đi thì phát hiện hai cổ thi thể đang nằm trên mặt đất đột nhiên sáng lên, những điểm sáng lớn nhỏ bay ra từ ngực bọn họ.

Nhớ lại phương pháp Mạch Á Nam nói, xem ra sau khi Liên Thanh gϊếŧ chết hai tên võ tu giả này thì có thể ‘ ăn ’ tu vi trên người bọn họ.

Hai luồng ánh sáng nhỏ nhảy vào trong cơ thể Liên Thanh, sau khi tu vi Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư rót vào gấp đôi, Liên Thanh lập tức cảm thấy mình muốn tấn chức!

Liên Thanh nhíu mày, cố nén cảm giác sảng khoái khi tấn chức, nàng chạy như bay đến đỉnh núi Hắc Mộc.

“Có người!” Ven dòng sông đen có sáu gã võ tu giả với tu vi khác nhau đang trấn thủ nơi này. Trong đó có một người tu vi khá cao đã phát hiện ra tung tích của nàng.

Dù Liên Thanh chưa thấy bọn họ nhưng dưới sự trợ giúp của cây cối, nàng đã hiểu biết được thế lực kẻ địch trước rồi.

Ba tên tu vi Cơ Trúc Kỳ tầng thứ ba, hai tên tầng thứ tư, một tên tầng thứ sáu! Khi Liên Thanh biết có tầng thứ sáu thì cảm thấy khá khó khăn, có thêm một tên Cơ Trúc Kỳ tầng thứ sáu, trận này hơi khó đánh rồi.

Nhưng nàng thích nhất là tính khiêu chiến cực hạn!

Liên Thanh đang ở chỗ tối nên tuyệt đối có ưu thế hơn, nàng tập trung linh hồn lực vào thảm thực vật xung quanh, vô số rễ cây thô ráp khác nhau xuyên thủng mặt đất đâm lên trên.

“Tình huống gì vậy?” Sáu gã võ tu giả phát hiện hiện tượng lạ thì lập tức vận võ lực, đánh về phía rễ cây đột nhiên xuyên lên khỏi mặt đất.

Liên Thanh ngồi ở trên cây quan sát thế cục, cũng chỉ có võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ sáu mới chém đứt được những rễ cây đã trở nên mạnh mẽ vì được rót linh hồn lực vào thôi.

Còn lại năm tên võ tu giả kia thì bị rễ cây Liên Thanh khống chế quấn chặt lấy, hơn nữa còn…

‘ Tách tách tách ’‘ Tách tách tách ’

Những rễ cây quấn mấy tên đó càng lúc càng chặt, trong đó ba gã có tu vi ở Cơ Trúc Kỳ tầng thứ ba đã bị rễ cây siết cổ, thân thể bị tách lìa thành hai khúc từ phần eo trở lên.

Mặt khác hai võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư đã được nam nhân có tu vi cao nhất cứu thoát.

Linh hồn lực của Liên Thanh đã sắp tiêu hao hết, nghĩ thầm dù có thế nào thì cũng phải dùng linh hồn lực để xử lý một trong ba tên đó!

Trên núi Hắc Mộc cây xanh dày đặc, Liên Thanh tập trung chút linh hồn lực cuối cùng vào cây to nhất, điều khiển cành cây thô ráp của nó đánh về phía kẻ địch.

‘ Roẹt’‘Roẹt ’‘Roẹt ’, tên võ tu giả có tu vi cao nhất điên cuồng chặt đứt cành cây bay ra từ trong rừng, nhưng mục tiêu Liên Thanh cũng không phải hắn.

Liên Thanh tùy ý chọn một trong hai gã võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư, tập trung chút linh hồn lực còn thừa vào một nhánh cây thon dài, điều khiển nó đâm vào ngực hắn.

Một chiêu mất mạng, trúng ngay tim, dù là Đại La Kim Tiên xuống đây cũng không thể xoay chuyển trời đất!

“Không xong!” Tên võ tu giả có tu vi cao nhất nhìn ra ý đồ của Liên Thanh, nhưng đã chậm rồi, sáu người bọn họ giờ chỉ còn lại hai tên!

Bốn cổ thi thể nằm trên mặt đất phát ra ánh sáng, tu vi của bọn họ hóa thành một điểm sáng lớn bay về phía Liên Thanh.

“Thì ra là trốn ở đó!”

Liên Thanh hút tu vi người khác, đồng thời cũng bại lộ hành tung của mình. Thân ảnh nàng nhanh chóng trốn thoát, nhẹ nhàng nhảy đến trên một cây sam khác cách đó nửa dặm.