Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư

Chương 18: Đau lòng đệ đệ

Edit: halina

Bảy viên Hoàng Long Đan nhất phẩm bay ra từ đỉnh lò đều bị Liên Thanh duỗi tay bắt trọn.

Liên Thanh lấy bình thuốc sứ màu trắng trong lòng ra, bảy viên Hoàng Long Đan trong tay đều được bỏ vào trong đó.

Liên Thanh còn chút ấn tượng về Hoàng Long Đan mua từ Đan Dược Phường, sau khi so sánh thì nàng phát hiện Hoàng Long Đan mình luyện ra cùng một cấp bậc với loại mua ở Đan Dược Phường.

Một viên Hoàng Long Đan nhất phẩm đã có thể bán được ba trăm lượng, trước mắt Liên Thanh như có rất nhiều bạc trắng bay lượn!

“Đỉnh hồn, ta lại luyện thêm vài lần nữa!” Bởi vì bị bạc kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên Liên Thanh nhịn không được lại muốn luyện thêm mấy lượt nữa. Tính ngày mai sẽ đến Trúc huyện một chuyến để bán Hoàng Long Đan!

Đỉnh hồn nghe lệnh Liên Thanh, phụ tá nàng luyện đan ở bên cạnh.

Một buổi chiều trôi qua, thần thức ở trong không gian hư vô quá lâu, trở lại thế giới hiện thực thì thân thể đã sớm đói đến mức bụng kêu rột rột.

Rời khỏi không gian hư vô, bình thuốc bằng sứ màu trắng trong ngực Liên Thanh chứa đầy Hoàng Long Đan, tổng cộng là ba mươi viên.

Liên Thanh mở cửa phòng ra, trời bên ngoài đã nhá nhem tối, mà Liên Nhật Kiệt đang ngồi trong sân nhìn xuất thần chằm chằm hoàng hôn đỏ cả một góc trời.

“Kiệt Nhi ~!” Ở chung với Liên Nhật Kiệt đã được vài ngày, Liên Thanh luôn cảm thấy mình muốn thân cận đệ đệ nhiều hơn với nương.

Liên Nhật Kiệt là một đứa bé bị tổn thương, mọi việc đều luôn lấy Liên Thanh làm chủ, mặc kệ cậu nhóc khăng khăng muốn làm cái gì, chỉ cần mang Liên Thanh ra thì sẽ không dám náo loạn nữa.

“Tỷ tỷ!” Liên Nhật Kiệt nghe thấy tiếng tỷ tỷ gọi thì vội lấy lại tinh thần, xoay người nhào vào trong lòng Liên Thanh.

Trên người Kiệt Nhi có một luồng lực hòa quyện rất mạnh làm cho Liên Thanh nhịn không được muốn thân cận. Đối với người không quen với việc có người thân như Liên Thanh thì không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu nữa.

“Kiệt Nhi, trong tay tỷ tỷ có viên kẹo đường cho đệ ăn!” Khi Liên Thanh luyện đan ở trong không gian hư vô, không chỉ luyện được Hoàng Long Đan mà còn luyện được Tuyết Cơ Đan.

Liên Nhật Kiệt có màu da ố vàng và mái tóc khô cứng làm cho Liên Thanh nhìn thấy mà đau lòng, dienndanllequydonn chỉ muốn nhanh chóng bổ sung đầy đủ dinh dưỡng mà Liên Nhật Liệt thiếu thốn từ lúc sinh ra tới giờ.

Vừa đúng lúc trong không gian hư vô có đủ thảo dược cho Liên Thanh luyện Tuyết Cơ Đan nên nàng liền luyện đan dược cho Liên Nhật Kiệt.

Liên Nhật Kiệt há mồm ăn đan dược tỷ tỷ đưa đến bên miệng mình, tuy tỷ tỷ nói đây là kẹo đường nhưng cậu nhóc lại không cảm nhận được chút vị ngọt nào.

Nhưng kẹo đường tỷ tỷ đưa rất thơm, hơn nữa vào miệng là tan thành một dòng nước trôi theo cổ họng xuống bụng.

Trong tay Liên Thanh còn có năm viên Tuyết Cơ Đan, ngoại trừ cho Liên Nhật Kiệt ăn thì Cố Tuyết Cầm ăn vào cũng có thể dưỡng da.

Lúc này Cố Tuyết Cầm bưng đồ ăn từ trong phòng bếp ra, thấy hai tỷ đệ đứng trong sân thì kinh ngạc nói: “Thanh Nhi, thăng cấp sao?”

“Dạ, mẫu thân, Thanh Nhi đã là Võ Tu Giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ ba!” Liên Thanh không tính giấu nàng thực lực của mình.

Chỉ có báo cho Cố Tuyết Cầm biết năng lực của mình thì Cố Tuyết Cầm mới có thể yên tâm về Liên Thanh, miễn cho suốt ngày lo lắng Liên Thanh sẽ bị người khác ức hϊếp.

Liên Nhật Kiệt vừa nghe tỷ tỷ là cường giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ ba thì hai cánh tay nhỏ kích động ôm lấy vòng eo Liên Thanh: “Tỷ tỷ thật lợi hại!”

“Ha ha… Kiệt Nhi là đệ đệ ta, nhất định sẽ còn lợi hại hơn tỷ tỷ! Sau này đệ hãy đến phòng tỷ tỷ, tỷ tỷ cho đệ cùng tu luyện!” Liên Thanh đã sớm muốn Kiệt Nhi cùng tu luyện với mình, chỉ là mới đầu đan dược không đủ, Liên Thanh không thể nào giúp Liên Nhật Kiệt tu luyện được.

Nhưng hiện tại Hoàng Long Đan đã đủ cho hai người dùng, đương nhiên Liên Thanh muốn đệ đệ cùng tu luyện. Mặc kệ có phải là muốn tháo bỏ gánh nặng vô dụng hay không thì nàng vẫn thật lòng đối xử tốt với Liên Nhật Kiệt, Liên Nhật Kiệt có thể đi theo Liên Thanh cùng tu luyện là chuyện tốt.