Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí

Chương 72+73+74: Công Chiếu

Chương 72 : Công Chiếu (1)

Edit : YuTuyTien

Máy bay đang trên đường trở về Hoa Quốc, Âu Dương Thiên Nhiên và Hạ Tuấn Quân hai người đều ngồi ở khoang hạng nhất. Có điều, đến tận khi đã ngồi lên ghế, Âu Dương Thiên Nhiên vẫn chưa hết bàng hoàng bởi câu nói trước đó của Hạ Tuấn Quân.

"Phạm Hợp là anh ruột của anh thật sao? Vậy tại sao hai người lại khác họ?"

Âu Dương Thiên Nhiên chưa từng xấu hổ đến như vậy. Lúc nghe Hạ Tuấn Quân nói rằng Phạm Hợp là anh trai của hắn, Âu Dương Thiên Nhiên chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang. Đây là cái quỷ gì vậy!? Phạm Hợp đáng ra phải là tình đầu gì đó của Hạ Tuấn Quân mới đúng, sau đó giữa hai người có hiểu lầm, cho nên chia tay. Hiện tại một lần nữa được gặp lại nhau, giải quyết khuất mắt, cuối cùng quay trở về với nhau. Nên là như vậy chứ?

Đến tận phút cuối, Âu Dương Thiên Nhiên còn nghĩ, Hạ Tuấn Quân sẽ nói với cậu chuyện kết hôn, còn đòi thêm bao lì xì lớn, kết quả Hạ Tuấn Quân lại giáng cho cậu một câu - Hắn và Phạm Hợp là anh em ruột??? Mẹ nó, chuyện này như thế nào lại khác xa tưởng tượng vậy hả? Rốt cuộc là do đầu óc cậu đen tối hay vẫn là do cậu đen tối?

Hạ Tuấn Quân biết Âu Dương Thiên Nhiên hiểu lầm quan hệ của hắn và Phạm Hợp, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

"Năm tôi lên 6 tuổi, cha mẹ liền ly hôn, anh trai tôi đi theo cha, còn tôi đi theo mẹ. Ban đầu tôi cũng mang họ Phạm, chẳng qua sau này mẹ tôi sửa lại tên họ cho tôi, vì vậy tôi mới mang họ mẹ."

"Vậy tại sao anh lại có vẻ như rất oán hận Phạm Hợp? Là bởi vì cha mẹ hai người ly hôn?"

Không thể trách Âu Dương Thiên Nhiên tò mò, mà là đâu chỉ riêng cậu hiểu lầm quan hệ giữa bọn họ, ngay cả Tiểu Mai và Lâm Giai Giai cũng như vậy. Thật sự mà nói, quan hệ của Hạ Tuấn Quân và Phạm Hợp vô cùng ái muội có được không.

"Đương nhiên không phải rồi."

Hạ Tuấn Quân phủ nhận, sau đó nói tiếp.

"Tôi hận anh ấy, là bởi vì anh ấy cướp mối tình đầu tiên của tôi."

Gì? Mối tình đầu? Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên cảm giác sẽ nghe được một câu chuyện đậm mùi cẩu huyết.

Giống như nhớ lại hồi ức, Hạ Tuấn Quân chậm rãi nói.

"Năm đó, sau khi cha mẹ tôi ly hôn, ai đi đường nấy, tôi và anh trai cũng không gặp lại nhau nữa. Sau này, khi tôi lên đại học, tôi và bạn gái đầu tiên của mình quen biết nhau trong trường. Ban đầu, chúng tôi đã lên kế hoạch, sau khi tốt nghiệp sẽ đính hôn với nhau. Không ngờ, trước tốt nghiệp một ngày, bạn gái đầu tiên của tôi đột ngột ngỏ ý muốn chia tay. Cô ấy nói, cô ấy đã yêu người khác rồi, người đó vừa có tiền vừa có thế, là người đại diện của một minh tinh lớn trong giới giải trí. Tôi không biết người đó là ai, cho nên tôi không cam lòng, muốn đi hỏi rõ cô ấy xem chuyện này là như thế nào. Sau đó, tôi thấy cô ấy leo lên xe của người đó, vì vậy tôi về nhà, bắt đầu điều tra thân phận của hắn. Thì ra người đó lại là anh trai của tôi, là anh trai ruột của tôi, anh ấy lại là người cướp bạn gái của tôi. Bắt đầu từ lúc đó, tôi đã thề, sau này nếu gặp lại anh ấy sẽ xem như người xa lạ, vĩnh viễn không muốn có bất kì quan hệ nào với anh ấy."

Lời còn chưa nói xong, Hạ Tuấn Quân đã nhìn thấy gương mặt vốn dĩ luôn vô biểu tình của Âu Dương Thiên Nhiên, đột nhiên lộ ra một tia quái dị.

"Tôi còn tưởng rằng, anh sẽ trả thù lại."

Âu Dương Thiên Nhiên nhàn nhạt nói. Không ngờ đây lại là một câu chuyện cẩu huyết về hai anh em ruột tranh đoạt một cô gái, thật là cũ đến rụng răng.

"Tôi cũng từng nghĩ đến việc trả thù. Khi đó, tôi rất muốn hung hăng đạp anh ấy dưới chân, cho nên mới bước vào giới giải trí, trở thành người đại diện. Có điều, không ngờ rằng đã nhiều năm như vậy, tôi vẫn không thể đuổi kịp anh ấy."

Nghĩ đến đây, Hạ Tuấn Quân tự nở một nụ cười trào phúng cho mình. Năm đó, hắn một lòng muốn chứng minh bản thân tài giỏi hơn Phạm Hợp, cho nên khi nhìn thấy Phạm Hợp trở thành người đại diện kim bài, liền nóng đầu mà bước chân vào giới giải trí. Hiện tại nghĩ lại, đúng là buồn cười, cũng xem như may mắn. Buồn cười là bởi vì sự ấu trĩ khi đó của hắn, may mắn là bởi vì nếu lúc ấy hắn không tiến vào giới giải trí, cơ hội gặp lại Phạm Hợp sẽ vô cùng nhỏ bé. Dựa vào tính cách trước kia của hắn, một là tìm cách chứng minh bản thân tài giỏi hơn Phạm Hợp, đạp anh ấy dưới chân, hai là vĩnh viễn không muốn có bất kì quan hệ gì với Phạm Hợp, không bao giờ gặp lại nhau nữa. Nếu như chọn cách thứ hai, như vậy hiểu lầm năm đó, sẽ không thể phơi bày.

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Thì ra lúc ấy, người mà mối tình đầu của hắn thích không phải Phạm Hợp, mà là một người đại diện khác cùng công ty với Phạm Hợp, người đó là bạn bè của Phạm Hợp. Vừa hay ngày hôm đó người bạn của Phạm Hợp có việc bận, nhờ Phạm Hợp đến đón bạn gái của hắn, không may để cho Hạ Tuấn Quân bắt gặp cảnh tượng bạn gái của mình leo lên xe Phạm Hợp.

Chuyện Hạ Tuấn Quân bước vào giới giải trí, trở thành người đại diện, Phạm Hợp cũng biết đến. Chẳng qua mỗi lần chạm mặt, Phạm Hợp có ý muốn tiếp cận, ngỏ ý giải thích với hắn, nhưng Hạ Tuấn Quân chưa từng đồng ý. Cho nên mới dẫn đến hiểu lầm kéo dài đến như vậy. Lần này, nếu không phải do cha hai người bị bệnh nặng, Phạm Hợp đến tìm Hạ Tuấn Quân cùng nhau thăm cha ở bệnh viện, chỉ sợ hiểu lầm đó cũng không thể hoá giải được. Cũng may, cuối cùng mọi chuyện đã giải quyết ổn thỏa, hiểu lầm hoá giải, mà bệnh tình của cha hai người cũng có chuyển biến tốt.

Nghe xong việc hiểu lầm giữa hai người Hạ Tuấn Quân và Phạm Hợp, một câu chuyện vô cùng cẩu huyết, Âu Dương Thiên Nhiên có chút cảm thán. Loại chuyện chỉ có trên phim truyền hình lúc 8 giờ gì đó, quả nhiên nơi nơi đều có thể xuất hiện a.

Lúc máy bay hạ cánh xuống sân bay, cũng đã là buổi tối 8 giờ. Có một lần kinh nghiệm, Âu Dương Thiên Nhiên đã biết ngoan ngoãn, trực tiếp cùng Hạ Tuấn Quân đi lối chuyên thuộc. Sau khi ra khỏi sân bay, Âu Dương Thiên Nhiên liền nhìn thấy Âu Dương Dịch vẻ mặt tươi cười, lái một chiếc xe hơi vô cùng điệu thấp chờ cậu ở đó.

Về đến nhà, Âu Dương Thiên Hùng và Triệu Vân liền ân cần hỏi han cậu.

"Tiểu Nhiên, chắc là em đói bụng rồi, chị đã nấu cho em món canh gà mà thích nhất đây. Em ăn cho no đã, rồi hãy tắm rửa nghỉ ngơi."

Triệu Vân tự mình vào phòng bếp, bưng ra một chén canh lớn.

"Cảm ơn chị dâu."

Âu Dương Thiên Nhiên rất cảm động. Lúc ở nhà, Triệu Vân ít khi xuống bếp, bình thường cũng chủ khi trong nhà có tiệc hoặc là sinh nhật của ai đó mới tự mình vào bếp nấu ăn. Hơn nữa, món mà cậu thích nhất chính là canh gà do Triệu Vân hầm.

"Đứa bé này! Lần này ra nước ngoài một chuyến, thế nào lại trở nên khách sáo vậy hả? Mau ăn đi, để nguội sẽ không ngon."

Triệu Vân mỉm cười đứng dậy, phân phó quản gia đem hành lý của Âu Dương Thiên Nhiên dọn vào phòng cho cậu.

Âu Dương Dịch ngồi bên cạnh vô cùng ghen tị, nhỏ giọng nói.

"Mẹ quả nhiên bất công, tại sao mẹ lại không tự tay nấu cho con một chén súp bò chứ?"

Nhìn chén canh thơm ngào ngạt của Âu Dương Thiên Nhiên, Âu Dương Dịch vốn đã ăn xong cơm chiều đột nhiên cảm thấy bụng mình hình như lại đói rồi.

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Tắm xong, Âu Dương Thiên Nhiên cả người sảng khoái. Nằm trên giường lớn, trong mũi là hương vị quen thuộc, cậu cảm thấy vẫn là ở nhà mình mới thoải mái nhất.

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Âu Dương Thiên Nhiên cầm lên nhìn, là Lăng Ảnh Liệt gọi đến.

"Xin lỗi, anh vừa quay phim xong, cho nên bây giờ mới gọi cho em được, chắc đã về đến nhà lâu rồi nhỉ?"

Âu Dương Thiên Nhiên từ trên giường  gồi dậy.

"Không có. Máy bay hoãn lại nửa tiếng, mới về nhà không lâu thôi."

"Ừm. Em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút."

"Được."

Hai người đơn giản trò chuyện thêm vài câu, sau đó gác máy. Không có lời ngon tiếng ngọt, cũng không có nói chuyện gì dư thừa, chỉ vô cùng đơn giản hỏi thăm nhau, việc này khiến Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy rất thư thái. Đừng thấy vẻ ngoài của Lăng Ảnh Liệt lạnh như băng, thứ nên nói, một câu mà anh nói không phải ít, thứ cần hỏi, cũng giống vậy khá là nhiều.

Có đôi khi Âu Dương Thiên Nhiên nghĩ, có lẽ Lăng Ảnh Liệt thực sự là một người yêu rất tốt.

"Ký chủ nghĩ được như vậy là tốt rồi. Lăng Ảnh Liệt và ngài có độ xứng đôi lên đến 100%. Trên thế giới này, không còn có người nào thích hợp với ngài hơn y cả."

Hệ thống đột nhiên lên tiếng, khiến cho Âu Dương Thiên Nhiên suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.

"Hệ thống, lúc ngươi xuất hiện, có thể nào không đột ngột nhảy ra như vậy được không. Nếu ta có bệnh tim, sớm đã bị ngươi hù chết rồi."

Âu Dương Thiên Nhiên tỏ vẻ bất mãn, kháng nghị nói.

"Ký chủ yên tâm, cơ thể ký chủ vô cùng khoẻ mạnh. Chỉ cần giá trị sinh mệnh của ký chủ không trở về 0, ký chủ nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng."

"Ý của ta không phải như vậy."

Âu Dương Thiên Nhiên đỡ trán, có cảm giác cái hệ thống này thật khó câu thông. Kệ đi, cậu cũng lười để ý đến nó. Âu Dương Thiên Nhiên quyết định vẫn nên ngủ sớm thôi, ngày mai còn phải đến phim trường [Giang Hồ 2] nữa.

---

Bộ phim [Giang Hồ 2] ngoại trừ vai diễn nam chính, những người khác gần như đều là diễn viên cũ, cho nên lúc ở chung, xem như khá hoà hợp.

Mặc dù Trương Văn chỉ là một diễn viên hạng hai trong giới, nhưng bởi vì hắn bước chân vào nghề rất lâu rồi, hơn nữa kỹ thuật diễn quả thực rất tốt. Tuy rằng danh khí so với những diễn viên hạng một vẫn kém hơn, nhưng đãi ngộ trong giới lại không hề thấp hơn diễn viên hạng một tí nào cả.

Có thể nói, để Trương Văn đóng vai đồ đệ của Âu Dương Thiên Nhiên, về mặt tuổi tác thì có hơi lớn hơn một chút, nhưng thế giới này có một loại nghệ thuật kỹ xảo rất thần kì, đó gọi là trang điểm, hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Âu Dương Thiên Nhiên đã tăng thêm 20% độ thuần thục, cho nên lúc diễn kỹ thuật nâng cao không ít. Một lần nữa diễn vai sư phụ Phong Lăng, khí thế vô cùng phù hợp.

Trương Văn đã xem qua [Giang Hồ], cho nên biết rằng kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên rất tốt, nhưng khi chân chính đối diễn với cậu, hắn mới phát hiện, năng lực của Âu Dương Thiên Nhiên so với dự đoán của hắn còn tốt hơn. Mặc dù Âu Dương Thiên Nhiên vẫn còn trẻ, nhưng Trương Văn lại chưa từng xem thường cậu. Trong giới diễn viên, không tính đến hậu trường sau lưng mỗi người, thứ được xem trọng nhất chính là kỹ năng diễn xuất.

Trương Văn thích người trẻ tuổi có thực lực, cho nên lúc ở chung với Âu Dương Thiên Nhiên xem như khá vui vẻ.

[Giang Hồ 2] đang trong quá trình quay chụp, mặt khác [Ám Quang] cũng chuẩn bị công chiếu.

Đây là bộ phim điện ảnh do chính Lăng Ảnh Liệt làm biên kịch, hơn nữa còn kiêm luôn nhà làm phim, cho nên ngay cả khi chưa công chiếu vẫn thu hút một lượng lớn lực chú ý. Không nói đến thứ khác, chỉ cần một cái tên Lăng Ảnh Liệt thôi, đã đủ tạo thành một làn sóng vang dội.

[Ám Quang] dự định sẽ công chiếu toàn cầu vào đầu tháng 5, chuẩn bị đánh dấu một cột mốc vào kỳ nghỉ Quốc tế Lao Động ở Hoa Quốc.

Đồng thời, sau khi tuyên bố ngày công chiếu, đoàn phim cũng tung ra vài tấm poster, để các fans hóng hớt trước.

Trong đó có một tấm poster phiên bản trắng đen khiến cho các fans kích động không thôi.

Tấm ảnh này là chụp Âu Dương Thiên Nhiên, mặc dù cậu đang khoác trên người chiếc áo blouse trắng của bác sĩ, nụ cười cũng rất ấm áp, nhưng ánh mắt lại để lộ ra ý tứ tà ác, giống như đoá anh túc, đánh thẳng vào linh hồn người xem. Một sự đối lập vô cùng cường đại, khiến vô số người xem tràn ngập tò mò với tấm ảnh này. Đây rốt cuộc là người như thế nào? Tại sao rõ ràng nhìn vào trông vô cùng ấm áp, lạo khiến cho người khác có một loại cảm giác như gặp phải ác ma thế kia?

"U là trời, tấm ảnh này là chụp nam chính Lý Chiếu Dương đó hả mấy má?"

"Đẹp trai quá đi mất, đó là ai vậy?"

"Ngộ hoàn toàn là vì Lăng Ảnh Liệt mới đến vây xem, trong lúc không cẩn thận lại nhấn vào tấm poster này. Đột nhiên ngộ cảm giác tim mình đập ba la binh ba la bum là thế nào vậy cà?"

"Ủa, mẹ ơi, đây không phải là Nhị thiếu nhà tui hả? Đôi mắt tà ác kia là như thế nào vậy chứ?"

"Đẹp trai quá, đẹp trai quá! Không ngờ Nhị thiếu đóng vai nam chính trong này nha. Đây chắc là Lý Chiếu Dương đi hả? Rất mong [Ám Quang] sớm công chiếu, tui muốn nhìn thấy Nhị thiếu nhà tui quá đi."

"Ảo ma Canada, đôi mắt câu hồn đi đâu mất rùi? Rốt cuộc nam thần sẽ diễn nhân vật như thế nào vậy?"

"Cầu kịch bản! Tò mò quá, rất muốn biết Sư phụ lần này sẽ diễn một người như thế nào."

"Đây xem như là bộ phim điện ảnh đầu tiên hai cậu cháu nhà Âu Dương hợp tác với nhau đi. Mị là fans của nam thần Âu Dương Dịch, đồng thời cũng là fans của Nhị thiếu luôn. Hai người cố lên!"

---

Chương 73 : Công chiếu (2)

Editor : YuTuyTien

[Ám Quang]  cần tuyên truyền, Âu Dương Thiên Nhiên và Âu Dương Dịch là hai nhân vật chính, cộng thêm Chu Tử Bân là nam phụ phải trình diện. Đương nhiên, Lăng Ảnh Liệt sẽ không đến, dù sao thì người ta còn phải đóng phim ở nước ngoài nữa.

Hôm tuyên truyền, có rất nhiều truyền thông và phóng viên đến dự, dĩ nhiên, chiếm đông đảo số lượng chính là các fans.

Sau khi đã tung ra trailer của bộ điện ảnh [Ám Quang] cho mọi người xem, phần sau chính là thời gian dành cho các phóng viên.

Bị đặt nhiều câu hỏi nhất đương nhiên là Âu Dương Thiên Nhiên và Âu Dương Dịch - hai nhân vật chính. Sau khi buổi tuyên truyền chấm dứt, Âu Dương Thiên Nhiên, Âu Dương Dịch còn có Chu Tử Bân đều ở lại ký tên cho các fans, chụp ảnh các thứ. Lúc trở về nhà, bọn họ cũng bắt đầu lên trang cá nhân weibo, không ngừng tuyên truyền cho [Ám Quang].

Đầu tháng 5, ngoại trừ bộ điện ảnh [Ám Quang], còn có không ít phim nước ngoài công chiếu tại Hoa Quốc, lực cạnh tranh không nhỏ. Có điều, Nghiêm Khoan vô cùng tin tưởng, mà Âu Dương Thiên Nhiên và Âu Dương Dịch cũng rất tin tưởng.

Đám người Âu Dương Thiên Nhiên tuyên truyền bên này, đồng thời phía bên kia nước M, Lăng Ảnh Liệt cũng tự mình lên trang cá nhân tuyên truyền. Đệ nhất Ảnh đế Lăng Ảnh Liệt vừa đăng bài tuyên truyền, đương nhiên sẽ có vô số fans vào ủng hộ.

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Ngày đầu tiên, tỉ lệ phòng vé của [Ám Quang] đã đột phá con số năm ngàn vạn, chính xác là hơn bốn ngàn vạn. Lúc nhìn thấy con số phòng vé này, Nghiêm Khoan suýt chút nữa đã khóc ra tiếng.

Năm ngàn vạn tỉ lệ phòng vé, [Ám Quang] liền vươn lên đứng đầu trong bảng xếp hạng tỉ lệ các bộ phim công chiếu cùng ngày. Ngay sau đó, con số này ngày hôm sau không ngừng tăng lên.

Mặt khác ở trang chấm điểm, số điểm của [Ám Quang] đạt đến 9.9. Đương nhiên, số điểm này không phải là con số cuối cùng, về sau càng ngày càng có nhiều người đánh giá, số điểm này cũng sẽ theo đó mà hạ xuống từ từ.

---

Anna là đại tiểu thư của gia tộc Legislative, thân phận này của cô không có bao nhiêu người biết đến, cho nên cô rất hưởng thụ loại cuộc sống yên tĩnh bình thường hiện tại. Đương nhiên, để bảo vệ an toàn cho cô, anh của cô, đã để cô trở thành trợ lý của mình.

Anna cảm thấy bản thân có chút ủy khuất, đường đường là một người đã tốt nghiệp trường đại học trọng điểm, thành tích xuất sắc, lại chạy đến làm trợ lý cho anh trai mình, đây quả thực là nhân tài không được trọng dụng mà. Có điều, đãi ngộ và tiền lương rất tốt nha, hơn nữa còn thường xuyên được nhận thêm phần thưởng, cho nên Anna liền miễn - cưỡng chấp nhận.

Ngoại trừ thân phận của Anna, bề ngoài của cô cũng không khác gì các cô gái bình thường khác, thích bàn luận về những món ăn ngon, nơi có phong cảnh đẹp, cũng thích truy thần tượng nữa. Chẳng qua, phương thức theo đuổi minh tinh cùa Anna tương đối lý trí, nhiều nhất cũng chỉ là mua mấy tấm poster của thần tượng, hoặc là chú ý một vài tin tức nói về người đó, sau đó là tìm cách xin được chữ ký của minh tinh mà mình yêu thích.

Từ nhỏ, Anna đã rất thích các loại võ nghệ của Hoa Quốc. Lúc nhỏ, cô còn hay nói đùa, muốn đến Hoa Quốc học kung fu đó. Cho nên, Anna đặc biệt thích xem các loại phim võ hiệp của Hoa Quốc. Chẳng qua, gần đây mấy bộ phim cổ trang đều nhiễm vài phần hiện đại, mấy kỹ xảo đánh nhau quá giả trân, hiệu ứng cũng l*иg vào rất nhiều, vì vậy lúc xem các cảnh tranh chấp cũng không còn ý vị như khi xưa nữa. Anna dần dần không còn mấy hứng thú.

Mãi cho đến lần đó, cô đột nhiên tâm huyết dâng trào, kéo bạn bè cùng đến xem một bộ võ hiệp mới ra mắt của Hoa Quốc, kết quả lại bị một nhân vật trong đó thu hút.

Đó là một người thế nào ấy hả, ngũ quan tinh xảo đến nỗi giống như được thượng đế tỉ mỉ tạo ra, bạch y tung bay, khí chất xuất trần cao lãnh. Võ công cái thế (lợi hại), còn có được y thuật thần kỳ, nếu Hoa Quốc thật sự có thần tiên, có lẽ chính là người đó. Toàn bộ phim, Anna liền bị một người như vậy mê hoặc, sau khi nhìn thấy nam chính chỉ vì một cô gái lại tổn thương người sư phụ vẫn luôn tốt với hắn, Anna lập tức phẫn nộ. Cô căm ghét tên nam chính kia, hắn ta là một tên có mắt như mù, nhất định sau này hắn sẽ phải hối hận.

Cuối cùng, nhìn thấy nam chính bị sư phụ hung hăng đuổi khỏi Thần Y Cốc, trong lòng Anna kêu một tiếng sảng khoái. Nhưng đến cuối, sư phụ lại vì một tên đồ đệ như vậy, hy sinh toàn bộ nội lực của bản thân, cả người Anna đều khó chịu. Cô không hiểu tại sao sư phụ lại muốn làm như vậy, rõ ràng đã quyết định sẽ không bao giờ gặp nam chính nữa, lại vẫn ra tay cứu hắn, chẳng lẽ là bởi vì sư phụ đã nuôi nấng hắn từ nhỏ đến lớn sao, cho nên mới không thể vứt bỏ phần tình cảm này?

Mặc dù Anna không thích kết cục này cho lắm, nhưng Anna lại cảm thấy, một người sư phụ như vậy, mới xứng là sư phụ. Nếu sư phụ thấy chết mà không cứu, có lẽ Anna cũng sẽ không thích y.

Nói tóm lại, Anna bị nhập diễn, cô thích một nhân vật sư phụ như thế, đồng thời cũng thích người diễn viên đẹp trai đã đóng vai sư phụ kia. Người bạn đi xem phim cùng Anna là một cô gái tên Lilith, cũng đồng thời thích vị diễn viên gọi là Âu Dương Thiên Nhiên của Hoa Quốc đó.

Anna vì nhân vật Phong Lăng mới thích Âu Dương Thiên Nhiên, cho nên liền tạo một tài khoản weibo của Hoa Quốc, theo dõi trang của Âu Dương Thiên Nhiên. Đối với kết cục của sư phụ, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng. Cô đã nghĩ, nếu bộ phim không có thêm phần nữa, có lẽ cô sẽ không thể nào tiêu trừ cảm giác này.

Lúc Anna nghe tin sư phụ sẽ đến công ty nhà mình chụp ảnh bìa tạp chí, cô đã lập tức cao hứng chạy theo anh trai mình đến công ty, muốn gặp Âu Dương Thiên Nhiên.

Quả nhiên, anh trai của cô không có gạt cô, cô thật sự gặp được Âu Dương Thiên Nhiên. Không khác mấy trong phim, bên ngoài Âu Dương Thiên Nhiên vẫn rất đẹp trai, khí chất có thể nói là vô cùng giống với sư phụ. Thanh lãnh như vậy, thật sự chính là những vị tiên nhân trong phim cổ đại.

Anna vô cùng hưng phấn đến xin chữ kỹ của sư phụ, sau đó còn chụp ảnh chung, lập tức không chờ nổi đăng lên trang cá nhân cho mọi người xem. Bạn bè của cô vừa thấy, đều hâm mộ không thôi, việc này khiến Anna đắc ý một đoạn thời gian.

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Nghe nói [Giang Hồ 2] đang trong quá trình quay, Anna vô cùng mong muốn bộ phim này sẽ nhanh chóng công chiếu. Cô rất muốn biết, sau khi nam chính Phong Hành Vân biết được những việc mà sư phụ đã làm cho hắn, sẽ phản ứng thế nào. Mà câu chuyện tiếp đó, sẽ là như thế nào.

Kết quả, tin tức về [Giang Hồ 2] còn chưa chờ được, Anna lại nghe được tin Âu Dương Thiên Nhiên tham gia bộ phim khác. Hình như bộ phim này là do chính tay ảnh đế quốc tế Lăng Ảnh Liệt viết kịch bản, hơn nữa còn là nhà làm phim. Trước đây, Anna cũng là fans của Lăng Ảnh Liệt, cảm thấy Lăng Ảnh Liệt thực sự rất đẹp trai, có điều bây giờ cô đã có thần tượng mới của riêng mình rồi.

Dù sao thì Anna cũng là vì Âu Dương Thiên Nhiên mới đến xem. Có điều bộ phim [Ám Quang] được sự tuyên truyền của Lăng Ảnh lIệt, cho nên vé bán ra vô cùng đắt đỏ, suất chiếu cũng chật kín. Đương nhiên, Anna muốn xem phim, sẽ tự động có vé đưa đến tận tay cô.

Hôm bộ phim điện ảnh này công chiếu, cũng chính là chủ nhật, Anna lập tức lôi kéo bạn mình, cùng nhau đến rạp chiếu phim.

Suất ghế của [Ám Quang] đã lên đến trăm phần trăm, Anna và bạn thân của mình Lilith, được ngồi ở vị trí trung tâm tốt nhất. Hai người bọn họ trong tay đều cầm theo một hủ bắp rang bơ.

Bộ phim còn chưa bắt đầu, Anna và Lilith liền cùng nhau trò chuyện. Đột nhiên, sau lưng hai người truyền đến một giọng nói đầy chán ghét.

"Nữa rồi, Lâm. Tớ không biết tại sao cậu lại thích xem phim Hoa Quốc đến như vậy đấy. Phim Hoa Quốc ngoại trừ các bộ võ hiệp kiếm tiên, những loại điện ảnh khác đều không đẹp. Bộ phim huyền nghi lần này ấy, chẳng qua cũng chỉ như thế. Cậu nên hy vọng lát nữa tớ sẽ không ngủ gật đi nha."

Một thiếu niên tóc vàng vẻ mặt đầy khinh thường nói với thiếu niên tóc đen phương đông ngồi bên cạnh.

"Đại Vệ, sao cậu có thể nói như vậy. Hoa Quốc thật sự có rất nhiều phim điện ảnh đẹp mắt mà."

Thiếu niên tên Lâm kia, không đồng ý với cách nói của thiếu niên tóc vàng.

Thiếu niên tóc vàng vẫn như cũ mà làm theo ý mình.

"Lâm, tớ biết cậu là người Hoa Quốc, nhưng cũng đừng rũ bỏ sự thật như vậy chứ. Năm đó, phim điện ảnh của Hoa Quốc cậu cũng xem rồi, cái gì mà huyền nghi chứ, vừa mới bắt đầu, tớ đã đoán được kết cục toàn bộ phim rồi. Kỹ thuật diễn của diễn viên, cũng kém muốn chết. Còn chưa xem được một nửa tớ đã ngủ mất tiêu rồi, đúng là chỉ phí tiền phí sức."

Thiếu niên Hoa Quốc còn chưa kịp mở miệng phản bác, Anna đã nghe không nổi nữa. Cô quay đầu lại, nhìn thiếu niên tóc vàng.

"Cậu đang nói cái gì vậy hả? Phim điện ảnh Hoa Quốc thì làm sao? Đó là do tự cậu muốn chọn mấy bộ khó coi để xem. Bộ phim [Ám Quang] này nhất định rất hay. Đây là chính tay Lăng Ảnh Liệt biên kịch đó."

"Đúng vậy! Kịch bản do Lăng ảnh đế viết nhất định rất hay. Càng không cần phải nói, bởi vì nam chính của bộ phim này chính là Âu Dương Thiên Nhiên."

Lilith cũng bày ra vẻ mặt không cao hứng nói.

Thiếu niên tóc vàng nhìn Anna và Lilith, đều là hai mỹ nữ, hơn nữa còn là mỹ nữ của nước M. Bên cạnh thiếu niên tóc vàng có không ít mỹ nữ vây quanh, cho nên đối với diện mạo xinh đẹp của Anna và Lilith cũng không dậy nổi giọng nói khá hơn của hắn.

"Lăng ảnh đế viết kịch bản thì làm sao? Cũng đâu phải là do tự Lăng ảnh đế đóng vai chính. Cho dù cốt truyện lần này của Lăng ảnh đế rất hay, thì lấy mấy kỹ thuật diễn của diễn viên Hoa Quốc, bộ phim này nhất định cũng bị phế thôi. Một bộ phim huyền nghi chân chính, là có thể kéo người xem cùng nhập diễn, đem tâm tình của người xem cùng phập phồng theo hướng cốt truyện. Quan trọng nhất chính là, không để người xem dễ dàng đoán được kết cục cuối cùng của bộ phim. Còn về diễn viên Âu Dương Thiên Nhiên gì đó mà hai người nhắc đến, ngay cả tên tôi còn chưa nghe qua, cho nên kỹ thuật diễn khẳng định cũng chẳng đến đâu."

Thiếu niên tóc vàng đan chéo hai chân, nhếch môi khinh thường nói.

"Vậy nếu kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên rất tốt thì sao? Nếu cậu không thể đoán được cốt truyện thì sao?"

Anna trợn to hai mắt, tức giận hỏi.

"Nếu cái tên diễn viên mà hai người nhắc đến thực sự có kỹ thuật diễn tốt, hơn nữa tôi cũng không thể đoán được cốt truyện, vậy tối hôm nay, tôi sẽ mời hai người đến tiệm cơm Tây sang trọng nhất trong thành phố dùng cơm, chi phí do tôi trả."

Trong nhà thiếu niên tóc vàng có mở công ty, là một phú nhị đại chân chính, bình thường cũng là người hào phóng, cho nên cũng chẳng thèm để ý đến một chút tiền đó.

"Cậu tưởng rằng có tiền thì rất ghê gớm hả? Bọn tôi còn không thèm hiếm lạ một bữa cơm kia của cậu."

Anna ghét nhất chính là người khác đứng trước mặt mình khoe tiền. Người muốn mời đại tiểu thư cô đây ăn cơm rất nhiều, tên tầm thường này, nhìn qua cũng chỉ là một phú nhị đại gì đó thôi, còn chẳng đáng để cô bỏ vào mắt nữa kìa.

"Đúng vậy, bữa cơm đó của cậu bọn tôi chẳng cần."

Gia đình Lilith cũng có điều kiện, cho nên đối với vẻ mặt tỏ vẻ cao cao thượng thượng của thiếu niên tóc vàng vô cùng khinh thường.

"Vậy hai người muốn thế nào?"

Thiếu niên tóc vàng nhướng mày.

"Bọn tôi muốn cậu nói xin lỗi."

Anna lạnh mặt nói.

Lilith cũng phụ hoạ.

"Đúng vậy, hướng chúng tôi, hướng sư phụ... À không, hướng Âu Dương Thiên Nhiên nói xin lỗi."

Không ngờ yêu cầu của hai người lại đơn giản như vậy, cho nên thiếu niên tóc vàng liền đáp ứng.

"Được thôi, không vấn đề gì. Nhưng mà nếu diễn viên mà hai người nói có kỹ thuật diễn nhảm nhí, hơn nữa kết cục của bộ phim còn bị tôi đoán trúng, vậy đem nay chi phí ăn chơi của tôi phải do hai người chi trả."

"Được, không thành vấn đề."

Anna cũng hào phóng đồng ý, cô tin tưởng Âu Dương Thiên Nhiên.

"Đại Vệ.... Hình như thế này không được tốt lắm đâu..."

Thiếu niên tóc đen phương đông muốn khuyên nhủ thiếu niên tóc vàng, có điều đã bị thiếu niên tóc vàng ngăn cản.

"Có gì mà không tốt chứ? Đã có hai vị mĩ nữ gấp không chờ nổi muốn chi trả phí ăn chơi cho chúng ta, đương nhiên chúng ta không thể cự tuyệt rồi. Phải không?"

"Hừ! Để tôi xem, sau khi xem hết bộ điện ảnh này, cậu sẽ xin lỗi chúng tôi như thế nào."

Anna hừ lạnh một tiếng, kéo tay Lilith, quay mặt đi, không muốn nhìn hắn nữa.

Thiếu niên tóc vàng cũng không nói tiếp, bởi vì đèn trong rạp đã bắt đầu tối xuống, bộ phim chuẩn bị bắt đầu. Thiếu niên tóc vàng chưa từng nghiêm túc mà xem một bộ điện ảnh của Hoa Quốc đến như vậy. Hắn thật sự muốn nhìn xem, bộ phim huyền nghi này, có gì đáng giá để hai cô gái kia khen ngợi như vậy.

----

Chương 74 : Công chiếu(3)

Editor : YuTuyTien

Bộ phim bắt đầu là trong bệnh viện, nam chính Lý Chiếu Dương liều mạng muốn cứu sống bạn thân của mình, nhưng cuối cùng, lại vẫn không thể đem bạn thân của mình đoạt lại từ trong tay Tử Thần, chỉ có thể trơ mắt nhìn bạn thân từ từ rời đi.

Chỉ mới bắt đầu, mà đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến như vậy rồi. Hình ảnh giành giật mạng sống từng giây từng phút, lập tức khiến người xem lâm vào cảm giác khẩn trương tột cùng. Ai nấy đều nắm chặt nắm tay, thầm hô có thể, có thể. Nhưng cuối cùng, cho dù trên trán Lý Chiếu Dương đã đầy mồ hôi, mệt đến nỗi thở không ra hơi, nhưng vẫn không thể cứu sống được người bạn thân mình. Ngay tại giây phút đau đớn tột độ, người bác sĩ ôn hoà kia, cứ như vậy đứng bên cạnh giường bệnh, không chớp mắt mà nhìn chăm chăm người bạn đã không bao giờ có thể mở mắt ra nữa, giống như tự thề với chính mình, lại giống như đang thề với người bạn nọ.

"Anh Đào, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, đem những tên đã hãm hại anh và người nhà anh, từng tên từng tên tống vào tù. Anh yên tâm ra đi đi."

Nước mắt mặn chát chậm rãi chảy xuống từ khoé mắt, các bác sĩ và hộ sĩ xung quanh đều tiến lên sôi nổi an ủi Lý Chiếu Dương.

Thấy một màn như vậy, thiếu niên tóc vàng liền bĩu bĩu môi, cũng chỉ có như thế, mở màn xem như có một chút sáng tạo, kỹ thuật diễn của nam chính cũng thực không tồi, nhưng mà cốt truyện vẫn dễ dàng đoán được. Bởi vì bạn thân đã chết, cho nên nam chính hợp tác với cảnh sát, tìm ra chứng cứ, trừng phạt những tên xấu xa kia. Đại khái cốt truyện sẽ như vậy đó.

Đáng tiếc, rất nhanh, thiếu niên tóc vàng đã bị vả mặt.

Bởi vì, lúc Lý Chiếu Dương và cảnh sát hợp tác với nhau, muốn cùng tìm ra chứng cứ, thì những tên đã hãm hại anh Đào, tất cả đều tử vong. Là bị người khác gϊếŧ chết, thi thể từng khối từng khối bị cắt ra, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Lúc nghe được tin tức này, Lý Chiếu Dương đã bị chấn động. Y không dám tin tưởng, thù của anh Đào, cứ như vậy đã được báo rồi.

Có lẽ là do đám người đó bị kẻ thù khác của chúng trả thù, có vài tên chết trong chính căn phòng của mình, lại còn chết theo kiểu vô thanh vô thức. Cảnh sát đến tìm chứng cứ, qua quá trình điều tra theo dõi, nhưng lại không tìm được manh mối. Hiển nhiên, hung thủ ra tay ngay tại trong phòng, cũng đã đem toàn bộ chứng cứ phá hủy.

Cảnh sát đã tìm rất lâu, nhưng chẳng thể phát hiện được bất kì manh mối nào, vụ án gϊếŧ người này, cũng dần dần đi vào ngõ cụt. Nhưng thật ra, những tên bị gϊếŧ, trong hồ sơ do cảnh sát điều tra, đều là những người làm nhiều chuyện ác, có thể nói là chết cũng không hết tội. Trong quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện có vô số người chết dưới tay bọn chúng, quả thật bọn chúng rất đáng chết.

Diễn biến thế này có chút ngoài dự kiến, lúc xem được đến đây, thiếu niên tóc vàng thấp giọng nói.

"Sao có thể như vậy."

Tại sao tình huống lại không đi theo phán đoán ban đầu của hắn? Lý Chiếu Dương còn chưa tìm ra chứng cứ, sao mấy tên đó lại có thể chết được? Vậy cốt truyện rốt cuộc sẽ đi theo hướng nào?

Đây không chỉ là suy nghĩ của thiếu niên tóc vàng, ngay cả Anna và Lilith ngồi phía trước hắn cũng vô cùng nghi hoặc. Vai phản diện cứ như vậy mà chết sao? Vậy cốt truyện rốt cuộc sẽ như thế nào? Chẳng lẽ tiếp theo chỉ muốn kể về chuyện Lý Chiếu Dương ở bệnh viện cứu người thôi sao?

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Rất nhanh, bọn họ liền phát hiện, suy nghĩ của mình đã sai hoàn toàn. Bởi vì kế tiếp, sau khi kẻ thù của anh Đào chết đi, câu chuyện mới chính thức bắt đầu.

Hôm nay, Lý Chiếu Dương đến bệnh viện, tiếp nhận một bệnh nhân bị xe vận tải lớn tông bị thương, nhờ vào sự giúp đỡ của Lý Chiếu Dương, bệnh nhân này đã được cứu sống trở lại. Nhưng bởi vì ở hiện trường tai nạn xe không có camera theo dõi, hơn nữa chuyện xảy ra đột ngột, người bị hại cũng không nhớ rõ biển số của chiếc xe vận tải đó. Đây xem như là một vụ án nghiêm trọng bỏ trốn. Gia đình người bị hại khó khăn, ở bệnh viện, mỗi một ngày cũng đã tốn không ít chi phí. Cho dù bệnh viện đã miễn giảm một vài chi phí cần thiết, thì số tiền phải trả cũng không phải con số mà người bị hại có thể đưa ra. Cho nên nhất định phải tìm được tài xế điều khiển xe vận tải đó.

Cuối cùng, sau khi cảnh sát đã trải qua rất nhiều ngày điều tra, cũng đã tìm ra hung thủ chạy trốn. Có điều, hoàn cảnh của tên tài xế nọ cũng không phải khá giả gì, đập nồi bán sắt cũng chỉ có thể bồi thường được mười vạn tệ. Đối với tình trạng mất đi hai chân, nửa người dưới liệt hoàn toàn của người bị hại, thì số tiền này cũng chỉ có thể xem như là muối bỏ biển.

Cuối cùng, người bị hại vốn đã được cứu sống để lại di ngôn, tự sát. Hắn trực tiếp dùng dao gọt hoa quả đâm vào trái tim mình. Hắn chết rất kiên quyết, trong lá thư hắn để lại có nói, vì không muốn liên lụy đến vợ và con trai của mình, hắn chỉ có thể lựa chọn tự sát. Hy vọng mười vạn tệ tiền bồi thường có thể để lại cho vợ con hắn.

Người bị hại là trụ cột trong nhà, nếu như hắn bị liệt, trong nhà liền mất đi nguồn kinh tế duy nhất. Mà số tiền mà vợ của người bị hại làm ra, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì chi phí trong nhà, học phí cho con trai, nếu muốn tính những chi phí khác, không có chút dư thừa. Cho nên căn bản không thể đưa ra tiền viện phí cho người bị hại. Cũng vì thế, cho nên người bị hại mới lựa chọn tự sát, không muốn liên lụy đến người nhà của mình.

Lý do tự sát hợp tình hợp lý, mà người bị hại cũng để lại di ngôn, người gây ra tai nạn cũng bị phán 15 năm tù giam. Đáng lẽ vụ án này đã hoàn toàn kết thúc. Nhưng đột nhiên, vợ của người bị hại lại chết, hơn nữa còn bị người khác gϊếŧ chết. Thậm chí, tử trạng lại giống y hệt với vụ án gϊếŧ người khiến cả nước kinh sợ lúc trước, bị phanh thây. Mà thủ đoạn này, nhìn qua có thể đoán là do cùng một người làm ra.

Lại chết thêm một người, cho nên cảnh sát liền bắt đầu hợp lực điều tra. Cuối cùng, chẳng những không tìm được hung thủ, mà lại phát hiện ra ẩn khuất phía sau vụ tự sát.

Thì ra, người bị hại trong vụ tai nạn xe cộ kia không phải tự sát, mà là bị gϊếŧ. Mà hung thủ gϊếŧ chết hắn, lại chính là vợ của hắn. Còn nguyên nhân tại sao vợ hắn lại ra tay à, đó là bởi vì, hắn đã nổi lên lòng nghi ngờ với cô ta, hắn nghi ngờ vợ của mình đang dan díu với một tên đàn ông khác, mà đứa con trai hiện tại, có lẽ cũng không phải là ruột thịt của hắn. Ngày xảy ra tai nạn xe cộ, hắn đang trên đường đến bệnh viện xét nghiệm DNA, không ngờ lại bị một chiếc xe vận tải tông trúng.

Ban đầu, hắn vẫn không hoài nghi, chỉ nghĩ do bản thân xui xẻo, không may gặp phải tên tài xế uống rượu lái xe. Nhưng sau này khi cẩn thận ngẫm lại, hắn có cảm giác không đúng lắm. Lúc đó, rõ ràng chiếc xe vận tải di chuyển rất ổn định, tốc độ lại nhanh, cho nên tài xế không thể nào là người đã uống rượu. Quan trọng nhất chính là, trong khoảnh khắc bị đâm trúng, hắn lờ mờ nhìn thấy gương mặt của tài xế, hình như không hề giống với người mà cảnh sát dẫn đến điều tra. Cho nên, hắn sinh ra nghi ngờ.

Sau đó, người bị hại hoài nghi có người cố ý thuê tài xế xe vận tải đến đâm mình không, cho nên hắn lập tức chất vấn người vợ đến đưa cơm. Kết quả, vợ của hắn nhận ra hắn đã nghi ngờ cô ta, cho nên liền liên kết với tình nhân, tạo ra một hiện trường tự sát, để mọi người nghĩ rằng hắn vì sợ liên lụy cho nên mới tự mình kết liễu.

Đến khi chân tướng được đưa ra ánh sáng, mọi người mới vỡ lẽ, thì ra tất cả những chuyện này chỉ là một âm mưu gϊếŧ người. Chân tướng là do chính miệng tên tình nhân khai ra. Khi cảnh sát tìm thấy hắn, hắn liền nhận ra sự tình đã bại lộ, cho nên cũng không thèm giãy giụa hay xảo biện, đem toàn bộ câu chuyện kể ra hết.

Thì ra người đã lái chiếc xe vận tải đâm người không phải là tài xế mà cảnh sát tìm thấy, mà chính là tên tình nhân. Người tài xế kia nhận hết tội trạng là bởi vì nhà hắn có đứa con bị bệnh nặng, không có tiền chữa trị, cho nên nhận tiền của tên tình nhân, làm thế thân ngồi tù cho hắn.

Tất cả mọi chuyện đều đã tìm ra chân tướng, nếu vợ của người bị hại không chết, có lẽ hung thủ thật sự vẫn sẽ tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật. Cho nên phải nói rằng, bọn họ còn phải cảm ơn tên hung thủ kia. Nhưng cho dù là thế nào, thì gϊếŧ người vẫn là phạm pháp, vì vậy cảnh sát nhất định sẽ không thể bỏ qua cho tên hung thủ gϊếŧ người đó. Hơn nữa, đối tượng tình nghi còn chuyển lên người bác sĩ Lý Chiếu Dương này.

Xem đến cảnh này, mọi người cũng bắt đầu hoài nghi, bác sĩ Lý Chiếu Dương thực sự là hung thủ gϊếŧ người hay sao? Rõ ràng đó là một vị bác sĩ ôn hoà cứu giúp nhiều người.

Cũng khó trách cảnh sát lại hoài nghi Lý Chiếu Dương. Bởi vì những người đã chết đều có liên hệ với y. Đầu tiên chính là những tên hung thủ đã hãm hại anh Đào và gia đình anh ấy, tiếp theo chính là vợ của bệnh nhân do Lý Chiếu Dương chữa trị. Tất cả những người này đều có liên quan đến Lý Chiếu Dương, mà Lý Chiếu Dương cũng là đối tượng có hiềm nghi lớn nhất.

"Anna, cậu nói xem, bác sĩ Lý Chiếu Dương có phải là hung thủ hay không?"

Lilith khẩn trương nắm lấy tay của Anna, nhẹ giọng hỏi.

Anna nhấp miệng.

"Tớ cũng không biết. Nhưng mà dựa theo điều tra của cảnh sát, hình như Lý Chiếu Dương thực sự là người đáng ngờ nhất."

"Tôi nói nè, hai người cũng đừng suy đoán lung tung. Hung thủ gϊếŧ người, không thể nào là Lý Chiếu Dương được."

Giọng nói của thiếu niên tóc vàng đột nhiên vang lên sau lưng.

"Tại sao cậu lại chắc chắn không phải là y?"

Anna quay đầu lại, thắc mắc hỏi. Ngay giờ phút này, cô cũng đã quên, lúc nãy cô có bao nhiêu chán ghét đối với thiếu niên tóc vàng này.

"Cậu không nhớ lúc mới bắt đầu, nghe được tin hung thủ hãm hại anh Đào đã chết, biểu tình của Lý Chiếu Dương là như thế nào hay sao? Y vô cùng kinh ngạc. Hơn nữa, sau khi biết được tin tức vợ của người bị hại cũng đã chết, lúc y ở một mình trong phòng, cũng là một bộ dáng vô cùng bất ngờ. Nếu thật sự là do y làm, y không thể có khả năng lộ ra biểu tình không thể tin được như vậy. Hơn nữa, là một bác sĩ, mỗi ngày công việc của y đều rất bận rộn, ban đêm nhiều khi còn có ca trực, làm gì mà có tinh lực chạy đi gϊếŧ người? Cũng không có sức lực như vậy."

Lý luận phân tích của thiếu niên tóc vàng rất rõ ràng, Anna và Lilith đều nhịn không được gật gật đầu, cảm thấy lời nói của thiếu niên tóc vàng cũng có lý lắm. Thiếu niên tóc đen ngồi bên cạnh lại lên tiếng.

"Đại Vệ, vậy theo cậu hung thủ thật sự là ai?"

Thiếu niên tóc vàng sờ sờ căm, nhướng mày nói.

"Tạm thời tớ vẫn chưa đoán ra. Có điều theo tớ thì hung thủ hình như ở trong bệnh viện, nếu không, cũng không thể biết được nhiều việc như vậy."

---Hãy sống như những reader trên s1apihd.com, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.

Quả nhiên, sau khi Lý Chiếu Dương bị đưa đến cục cảnh sát điều tra, cảnh sát phát hiện y có rất nhiều chứng cớ ngoại phạm. Hơn nữa, bình thường Lý Chiếu Dương là một người ôn hoà, ở bệnh viện cũng có nhân duyên rất tốt, căn bản không thể là loại người làm ra những việc như gϊếŧ người phanh thây vậy được.

Chẳng qua, cho dù Lý Chiếu Dương đã thoát khỏi hiềm nghi, nhưng vụ án lại càng ngày càng đi vào mơ hồ ngõ cụt.

Sau lần đó, một lần nữa đã xảy ra vụ án gϊếŧ người, mà người chết, chính là lãnh đạo trực tiếp (cấp trên) của Lý Chiếu Dương. Trước đó, người lãnh đạo của Lý Chiếu Dương tự mình nhận một bệnh nhân, trong quá trình điều trị, bởi vì không thể cứu giúp kịp thời, cho nên đã tử vong. Người nhà của bệnh nhân kia đến bệnh viện làm ầm lên, mà đêm đó, người lãnh đạo của Lý Chiếu Dương được phát hiện đã chết trong nhà.

Đối tượng tình nghi đầu tiên chính là người nhà của bệnh nhân đã chết. Có điều thông qua kết quả điều tra, hung thủ lại không phải bọn họ. Mà người đã gϊếŧ lãnh đạo của Lý Chiếu Dương, rất rõ ràng, là do cùng một người làm ra. Cho nên nghi phạm liền bắt đầu chuyển sang những người trong bệnh viện. Lần nào vụ án xảy ra cũng là những người có liên quan đến bệnh viện. Là do hung thủ cố tình làm như vậy, hay thực sự hung thủ là người của bệnh viện?

Trong tất cả những người mà cảnh sát điều tra, Lý Chiếu Dương lần nữa trở thành đối tượng tình nghi lớn nhất. Có điều, Lý Chiếu Dương có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng. Vào đêm lãnh đạo của y bị sát hại, y đang ở văn phòng, cho đến tận giờ tan tầm mới rời đi, camera ở hành lang bệnh viện có thể chứng minh việc này. Hơn nữa, trong lúc đó có vài y tá, và cả phú nhị đại do Chu Tử Bân sắm vai đến tìm Lý Chiếu Dương, cho nên Lý Chiếu Dương không có khả năng là hung thủ.

Hung thủ không phải Lý Chiếu Dương, nhưng tất cả mọi chuyện lại như đang nhắm vào Lý Chiếu Dương, hơn nữa tất cả chứng cứ bất lợi đều chỉ về phía một mình Lý Chiếu Dương. Nếu không phải Lý Chiếu Dương có rất nhiều chứng cứ ngoại phạm, nhất định y sẽ không thoát khỏi được hiềm nghi là hung thủ.