Chương 66 : Gặp mặt
Tác giả : Đình Băng
Edit : YuTuyTien
Âu Dương Thiên Nhiên nhìn nhóm fans của mình bắt đầu ở weibo phun tào liền nhàn nhạt mà cười. Cậu tuyệt đối sẽ không nói rằng đây là do bản thân cố ý chụp thành như vậy. Có đôi khi, vẫn nên giả vờ lộ hàng một chút, nếu không thì làm sao mà kéo được fans chứ?
Buổi sáng, ánh nắng chiều vào người Âu Dương Thiên Nhiên, cậu mặc chiếc áo ngủ màu trắng, vì vậy liền tạo nên một vầng hào quang quanh người. Làn da trắng nõn, gương mặt tinh xảo, ngay cả thiên thần cũng phải khen một câu.
"Tách... "
Âm thanh chụp ảnh đột ngột vang lên, Âu Dương Thiên Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, cậu vừa quay đầu nhìn, liền thấy một người đàn ông ngoại quốc mái tóc màu vàng óng, đứng ở ban công phòng bên cạnh đang cầm máy ảnh hướng về phía cậu.
Thấy Âu Dương Thiên Nhiên chú ý đến mình, người đàn ông ngoại quốc tóc vàng kia lập tức hưng phấn, tươi cười nhìn chăm chăm Âu Dương Thiên Nhiên.
"Wow! Một thiên sứ xinh đẹp từ phương Đông. Cũng tại cậu quá mỹ lệ, cho nên tôi mới không nhịn được mà chụp lại cảnh tượng hoàn mỹ khi nãy, xin hãy tha thứ cho sự đường đột của tôi. Tôi là biên tập của một tạp chí thời trang, xin hỏi tôi có thể đăng tấm ảnh này của cậu lên tạp chí của chúng tôi hay không?"
"Xin lỗi tiên sinh, không được rồi. Ở Hoa Quốc của chúng tôi, đây được xem như là quyền riêng tư."
Âu Dương Thiên Nhiên không chút nghĩ ngợi mà cự tuyệt. Trước hết, cho dù tạp chí mà người ngoại quốc này nói có phải thật hay không, thì anh ta chưa được sự cho phép của cậu, đã tự tiện chụp ảnh lúc cậu ăn mặc chưa chỉnh tề như vậy. Đương nhiên, Âu Dương Thiên Nhiên tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Hơn nữa, còn có một nguyên nhân chủ yếu hơn, chính là đối với Âu Dương Thiên Nhiên, hình tượng rất quan trọng.
Có điều, càng khiến cho Âu Dương Thiên Nhiên kì quái chính là, cậu nhớ rõ phòng bên cạnh là của Hạ Tuấn Quân, tại sao chỉ qua một buổi tối đã đổi thành người khác rồi? Vậy Hạ Tuấn Quân đâu?
"Ồ, thì ra cậu cũng là người Hoa Quốc sao? Thật là trùng hợp, một người bạn của tôi cũng ở Hoa Quốc. Lăng! Mau ra đây, phòng bên cạnh chúng ta có một thiên sứ đến từ Hoa Quốc này. Wow! Cậu ấy thực sự quá xinh đẹp, tôi muốn cậu ấy làm người mẫu cho tôi quá đi mất."
Người đàn ông ngoại quốc tóc vàng dường như không hề hiểu ý tứ trong lời nói của Âu Dương Thiên Nhiên, hắn xoay người lại hướng về phòng hô lên.
Ngay sau đó, một người có thân hình cao lớn từ trong phòng bước ra, sau khi nhìn thấy người đó, Âu Dương Thiên Nhiên liền mở to mắt.
"Lăng Ảnh Liệt?"
Người đàn ông gật gật đầu với Âu Dương Thiên Nhiên, ánh mắt vốn dĩ lạnh băng đã trở nên ôn hoà ấm áp.
"Tiểu Nhiên... "
Sau khi nhìn thấy cổ áo của Âu Dương Thiên Nhiên đang bị lệch, lộ ra xương quai xanh tin xảo trắng nõn, ánh mắt ấm áp của Lăng Ảnh Liệt liền nhíu lại, sau đó nhìn sang người bên cạnh đang dùng ánh mắt đầy si mê nhìn thiếu niên của mình, Lăng Ảnh Liệt lập tức nắm cổ áo của hắn, mạnh mẽ kéo trở về trong phòng, trước đó còn xoay đầu lại nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
"Trước tiên em cứ thay quần áo đi, lát nữa tôi sẽ sang đó."
"Bang!"
Cửa ban công phòng bên cạnh đóng lại, Âu Dương Thiên Nhiên chớp chớp mắt, không ngờ Lăng Ảnh Liệt lại ở bên cạnh phòng cậu. Tin tức của anh ấy quả thực rất nhanh nha!
"Này này này, Lăng, cậu đang làm gì vậy? Tôi còn muốn nói chuyện nhiều hơn với thiên sứ phương Đông đó mà."
Người đàn ông tóc vàng lớn tiếng kêu, dường như rất không vừa lòng về hành vi lôi kéo mình trở lại phòng của Lăng Ảnh Liệt.
"Câm miệng đi Johan!"
Có lẽ là do cảm giác được ngữ khí của Lăng Ảnh Liệt không được vui, cho nên người đàn ông tóc vàng tên là Johan đó lập tức yên lặng lại, sau đó dùng ánh mắt đầy oán niệm nhìn chăm chăm Lăng Ảnh Liệt. Đột nhiên, hắn hình như nhớ ra gì đó, kích động đến nỗi muốn nắm lấy tay Lăng Ảnh Liệt, kết quả lại bị Lăng Ảnh Liệt né tránh.
Đối với thói ở sạch của người bạn mình, Johan đương nhiên hiểu rõ, cho nên cũng không mấy để ý, chỉ kích động nói.
"Lăng! Cậu quen biết thiên sứ phương Đông đó sao?"
Lăng Ảnh Liệt chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái không trả lời. Nhưng tựa hồ Johan đã xác định, hưng phấn vô cùng.
"Như vậy quá tốt rồi, Lăng, nếu cậu quen biết thiên sứ phương đông, vậy cậu giúp tôi nói với y đi, nhờ y làm người mẫu ảnh bìa cho tạp chí của tôi được không? Y quả thực rất tuyệt vời. Gương mặt xinh đẹp đó, giống như là kiệt tác hoàn mỹ mà thượng đế tạo ra, à, tôi rốt cuộc cũng tìm được một người còn mỹ lệ hơn cả cậu."
"Không được."
Lăng Ảnh Liệt lạnh lùng cự tuyệt. Biểu tình của Johan quá mức si mê, ngữ khí lại điên cuồng, Lăng Ảnh Liệt một chút cũng không muốn để Âu Dương Thiên Nhiên quen biết hắn.
"Lăng! Đừng lạnh lùng với tôi như vậy chứ. Cậu cũng biết mà, tôi vì tìm kiếm người mẫu ảnh bìa cho tạp chí, từ đầu tháng đã liên tục truy tìm rồi. Vất vả lắm tôi mới có thể tìm được một người phù hợp với điều kiện đặt ra như vậy. Dù thế nào thì tôi cũng mong cậu giúp tôi lần này."
Johan lùn hơn Lăng Ảnh Liệt một chút, nhưng người hắn đều là cơ bắp, lúc này hắn lại đứng trước mặt Lăng Ảnh Liệt bỉu môi, bày ra vẻ mặy đáng thương. Hình ảnh này quả thực không thể nào nhìn thẳng.
Nhìn người bạn tốt nhiều năm nay của mình, Lăng Ảnh Liệt cũng biết, vì người mẫu ảnh bìa cho tháng sau, hắn đã tiêu tốn rất nhiều công sức. Không phải không tìm thấy người thích hợp, mà là tên này rất bắt bẻ. Hắn cũng giống như anh, không thể chấp nhận dù là một chút tì vết.
Tuy rằng Lăng Ảnh Liệt không quá vui vẻ khi để Johan tiếp cận Âu Dương Thiên Nhiên. Khi nãy, lúc nhìn thấy Johan dùng ánh mắt đầy si mê nhìn chằm chằm Âu Dương Thiên Nhiên, anh thậm chí còn muốn lập tức móc hai mắt hắn ra. Nhưng nếu đứng ở vị trí của Âu Dương Thiên Nhiên, việc này đối với em ấy mà nói, quả thực là một cơ hội rất tốt. Bởi vì tạp chí trong miệng của Johan, chính là tạp chí thời trang nổi tiếng toàn cầu"Đế Quốc Thời Thượng". Có thể làm người mẫu ảnh bìa của tạp chí này, là mong muốn của không biết bao nhiêu nghệ sĩ hạng một.
"Tự cậu nói đi."
Sau khi nghĩ kĩ, Lăng Ảnh Liệt quyết định không nhúng tay vào việc này. Bởi vì anh và Âu Dương Thiên Nhiên đã từng nói qua, trong phương diện sự nghiệp của Âu Dương Thiên Nhiên, anh sẽ không tham gia vào.
"Vậy thì tốt quá, bây giờ tôi sẽ đi tìm thiên sứ phương đông nói chuyện."
Johan lập tức cao hứng nhảy dựng lên, sau đó chuẩn bị chạy đi, không ngờ lại bị Lăng Ảnh Liệt kéo lại.
"Đi theo tôi."
Nhìn động tác mở cửa của Lăng Ảnh Liệt, Johan lúc này mới nhớ ra, hắn còn phải nhờ Lăng Ảnh Liệt giới thiệu nữa. Bằng không đột nhiên chạy đến không khéo khiến cho thiên sứ phương đông không thích.
Tiếng gõ cửa vang lên, Âu Dương Thiên Nhiên đã thay đồ xong, đi ra mở cửa, trước tiên nhìn thấy là gương mặt lạnh lùng của Lăng Ảnh Liệt.
"Mời vào!"
Âu Dương Thiên Nhiên nghiêng người đi vào trong.
Johan vào sau cùng rất có tự giác đóng cửa lại, sau đó hắn hưng phấn đến nỗi còn muốn mở miệng giới thiệu bản thân ngay lập tức, có điều đã bị ánh mắt băng lãnh của Lăng Ảnh Liệt quét qua, Johan không tự chủ mà ngậm chặt miệng.
"Sao anh lại ở đây?"
Tầm mắt của Âu Dương Thiên Nhiên đảo qua Johan bên cạnh Lăng Ảnh Liệt một cái, sau đó hỏi Lăng Ảnh Liệt.
"Thăm em."
Lăng Ảnh Liệt không hề tìm bất kì cái cớ nào, ăn ngay nói thật.
"Hạ Tuấn Quân đâu rồi?"
Âu Dương Thiên Nhiên nhướng mày.
"Đang ở cùng người đại diện của tôi, hắn tìm Hạ Tuấn Quân có chút việc."
Sau khi trả lời xong, Lăng Ảnh Liệt lại bổ sung thêm.
"Buổi tối hắn không quay lại đây."
Cho nên anh đã kêu nhân viên khách sạn dọn dẹp lại phòng cho thật sạch sẽ, đương nhiên, không ngờ rằng tên Johan này vô tình gặp được anh ở cửa khách sạn, cho nên hắn liền mặt dày mày dạn theo anh vào đây.
"Hắn không nói với tôi việc này."
Hạ Tuấn Quân không giống với người làm việc thiếu trách nhiệm như vậy, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên liền dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lăng Ảnh Liệt.
Lăng Ảnh Liệt làm như không thấy được sự nghi ngờ của Âu Dương Thiên Nhiên.
"Vì đi vội nên hắn nhờ tôi chuyển lời cho em."
Trên thực tế là Hạ Tuấn Quân không có bất kì cơ hội nào để nói, bởi vì hắn đã bị người nào đó trực tiếp đóng gói mang đi.
"À."
Nghe Lăng Ảnh Liệt nói như vậy, Âu Dương Thiên Nhiên liền hiểu rõ.
"Hai ngày trước em đi show thời trang hửm?"
Gần đây Lăng Ảnh Liệt đang quay vài cái quảng cáo, bởi vì phải đi nước F, cho nên hôm qua mới về đến, mà cũng vì vậy đến hôm qua anh mới biết việc Âu Dương Thiên Nhiên đến nước M, hơn nữa còn làm người mẫu cho một show thời trang.
"Ừm."
Âu Dương Thiên Nhiên gật gật đầu. Tối hôm đó sau khi cậu vội vã trở về khách sạn, không sai biệt lắm đã ngủ nguyên một ngày, thời gian ngủ còn nhiều hơn lúc tỉnh giấc, bởi vì trái múi giờ. Cũng may, tuy rằng cậu vẫn còn có chút chưa thích ứng được, nhưng so với lúc mới đến đã tốt hơn rất nhiều.
Johan ngồi một bên nhìn hai người trò chuyện qua lại, muốn mở miệng nói gì đó, đã bị ánh mắt âm u của Lăng Ảnh Liệt chặn lại lần nữa, Johan nhịn không được run run. Đây là chuyện gì vậy hả? Hắn cũng muốn nói chuyện với thiên sứ phương đông chứ bộ. Thật là quá uất ức mà.
"Em không có gọi điện thoại cho anh."
Lăng Ảnh Liệt không chớp mắt mà nhìn Âu Dương Thiên Nhiên, không biết vì cái gì, Âu Dương Thiên Nhiên lại nghe ra được, trong giọng nói của Lăng Ảnh Liệt hình như có chút ủy khuất.
Lăng ảnh đế làm sao lại vì cậu không gọi điện thoại cho mình mà ủy khuất chứ, được rồi, nhất định là do ảo giác của cậu.
Âu Dương Thiên Nhiên nhún nhún vai.
"Xin lỗi, gần đây hơi bận rộn."
Lăng Ảnh Liệt nói :"Không có lần sau."
"Được."
Âu Dương Thiên Nhiên rất bất đắc dĩ, sớm biết như vậy đã không kí cái khế ước kia rồi, ba ngày một lần phải gọi điện thoại cho đối phương là cái quỷ gì, quả thực là tự tìm cho mình một cái dây xích mà. Bất quá nhìn phân lượng của rương Thần Bí và gúa trị sinh mệnh, cậu vẫn miễn cưỡng nhẫn nhịn được. Hơn nữa, tuy rằng tên gia hoả Lăng Ảnh Liệt này nói không nhiều lắm, nhưng mỗi lần nói chuyện với y, một chút cũng không nhàm chán. Có thể nói, Lăng Ảnh Liệt xác thực là một đối tượng trò chuyện tốt.
"Người này là ai?"
Âu Dương Thiên Nhiên rốt cuộc cũng đem tầm mắt chuyển sang người Johan, một người đàn ông vạm vỡ như vậy, ngồi ở bên cạnh Lăng Ảnh Liệt, lại phải co người giống một con chim cút, thật đúng là khó xử hắn rồi.
Thiên sứ phương đông cuối cùng đã chú ý đến hắn rồi sao? Johan ban đầu còn trưng oán niệm đầy mặt, hiện tại lập tức lộ ra nụ cười xán lạn, còn chưa để Lăng Ảnh Liệt nói cái gì, hắn đã nhanh chân đến trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên quỳ một chân xuống đất, sau đó nắm lấy bàn tay của Âu Dương Thiên Nhiên nâng lên, ánh mắt thâm tình nói.
"Ôi! Thiên sứ phương đông xinh đẹp, tôi là Johan • Shells • Legislation, em chỉ cần kêu tôi là Johan được rồi, em cao quý như vậy, hoàn mỹ chưa vậy.... "
"Bốp!"
Âu Dương Thiên Nhiên còn chưa kịp phản ứng, người đang quỳ trước mặt cậu đã như một trái banh lăn sang một bên, sau đó đυ.ng phải cửa sổ thủy tinh sát đất phát ra một tiếng vang lớn. Âu Dương Thiên Nhiên rõ ràng cảm giác được cửa sổ còn chấn động một chút.
"Xin lỗi, tôi bị chuột rút." (Ok anh!)
Lăng Ảnh Liệt thu chân lại, ánh mắt đầy khinh thường liếc nhìn Johan đang nằm dính vào cửa sổ bên kia một cái, sau đó nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
"Em không cần chú ý đến cậu ta, lúc nhỏ cậu ta bị sinh non, cho nên có một số chỗ vẫn chưa phát triển toàn diện. Tôi đưa em đi ăn sáng được không?"
Phát triển chưa toàn diện? Nhìn tứ chi đầy đủ của hắn, hơn nữa cơ bắp đầy người, nhìn bề ngoài hoàn toàn không tìm được chỗ nào là chưa toàn diện cả, cho nên đây là đang chỉ đầu óc sao?
Âu Dương Thiên Nhiên tự cảm thấy bản thân đã độc miệng rồi, không ngờ Lăng Ảnh lIệt còn độc miệng hơn, không ngờ lại dám nói Joan đầu óc có vấn đề. Quả nhiên không hỗ là ảnh đế, quanh co lòng vòng mắng người mà còn vô cùng tự nhiên, thiếu chút nữa Âu Dương Thiên Nhiên đã tin.
"Được. Có điều, bộ dạng này của anh nếu ra ngoài sẽ bị nhận ra."
Lăng Ảnh Liệt không giống Âu Dương Thiên Nhiên cậu, anh là tiêu điểm chú ý của toàn cầu, cứ như vậy mà đi ra bên ngoàu, nhất định sẽ bị người khác nhận ra... Quan hệ của hai người.
"Không cần phải lo, cứ đến tầng một khách sạn đi, ở đây tôi có cổ phần."
Lăng Ảnh Liệt rất thuận tay nắm lấy bàn tay của Âu Dương Thiên Nhiên mà Johan vừa rồi nâng lên, một bên kéo Âu Dương Thiên Nhiên ra ngoài, một bên dùng khăn cẩn thận lau tay cho cậu.
"Còn anh ta.... "
Âu Dương Thiên Nhiên đột ngột nhớ đến Johan.
"Da thịt của cậu ta rất dày."
Ngụ ý chính là Johan không sao đâu.
Âm thanh của hai người càng ngày càng xa.
"Lăng! Sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy chứ? Thiên sứ phương đông, đợi tôi với..."
Johan vội vã đứng dậy, cũng không hề để ý bản thân có bị gì không, thấy hai người không thèm nhìn mình mà bỏ đi mất, liền nhanh chân chạy theo.
Tại sao Lăng lại làm vậy, không phải hắn là bạn của anh sao?
Còn nữa, thái độ của Lăng đối với thiên sứ phương đông quá tốt rồi. Hai người đó rốt cuộc có quan hệ gì? Vừa rồi hắn nghe Âu Dương Thiên Nhiên và Lăng Ảnh Liệt trò chuyện với nhau, tuy rằng hắn không hiểu lắm, nhưng từ biểu tình và cử chỉ của hai người bọn họ liền có thể nhìn ra được, quan hệ hai bên nhất định không đơn giản.