Chương 62
Tác Giả : Đình Băng
Trans : Rin_026
Edit : Miu (Yu)
Nếu đã bước chân vô giới giải trí, biết quan sát là không thể thiếu, chẳng qua, có một số người mới vẫn còn quá non nớt. Nhìn đi, nhóm fans của các minh tinh kia không ngờ lại chạy đến weibo của Âu Dương Thiên Nhiên ầm ĩ, khác gì đã hoàn toàn đắc tối với Âu Dương Thiên Nhiên đâu? Chẳng lẽ bọn họ thật sự không muốn tiếp tục ở lại giới giải trí?
Những minh tinh đã quen biết và theo dõi Âu Dương Thiên Nhiên trước đó, sau khi chúc mừng Âu Dương Thiên Nhiên, vẫn luôn ở một bên xem náo nhiệt. Bọn họ đều không tham dự vào, bởi vì sợ sẽ rước họa vào thân. Nhưng thật ra bọn họ đều muốn đứng bên ngoài lùm xùm hóng hớt, để nhìn xem những minh tinh kia tìm đường chết như thế nào.
Dù sao thì Âu Dương Thiên Nhiên chính là thái tử gia của tập đoàn Âu Dương, hơn nữa cậu cũng có cổ phần của công ty, cũng tương đương với việc công ty giải trí Thiên Tinh chính là của Âu Dương Thiên Nhiên. Muốn nhắm vào Âu Dương Thiên Nhiên, chính là muốn nhắm vào tập đoàn Âu Dương ở phía sau. Không có bất kì minh tinh nghệ sĩ nào sẽ muốn đắc tội đến một con quái vật khổng lồ như tập đoàn Âu Dương.
Kết quả, ba ngày sau, những bình luận ác liệt lên án cũng lắng xuống, mà Âu Dương Thiên Nhiên ngay cả một hành động cũng không có, mấy minh tinh kia cũng không hề chịu bất kì tổn thất gì. Ngược lại trải qua mấy ngày ầm ĩ, lượng fans của Âu Dương Thiên Nhiên lại tăng lên, danh khí cao hơn, mà cũng theo đó càng nổi. Rất nhiều người xem đều hóng phần 2 ra mắt.
Những người muốn ở phía sau màn xem kịch vui rốt cuộc cũng hiểu rõ về sự tình lần này. Thì ra, đây là một thủ pháp tuyên truyền để tăng danh khí của Âu Dương Thiên Nhiên, bằng không, mấy minh tinh kia làm sao có thể binh yên vô sự như vậy. Mà đây vốn chỉ là một việc nhỏ lại có thể nháo thành lớn như vậy, đương nhiên đều có Âu Dương Thiên Nhiên ở phía sau động tay động chân thôi. Điều này khiến cho không ít minh tinh trong giới cả kinh, xem ra thật sự không thể xem thường nhị thiếu gia Âu Dương Thiên Nhiên này được, cậu và nhiều phú nhị đại khác vốn không thể so sánh ngang hàng.
Ba ngày sau, khi tất cả lùm xùm đều lắng xuống, những người fans vốn muốn sau khi xem xong sẽ tiếp tục đến trang cá nhân của Âu Dương Thiên Nhiên để chửi bới, đều trở nên im lặng. Đương nhiên cũng có một số ít người chưa muốn từ bỏ ý định, vẫn kiên trì tiếp tục chửi bới Âu Dương Thiên Nhiên. Mặt khác cũng có một bộ phận sau khi được gở bỏ cấm ngôn, đã đến trang của Âu Dương Thiên Nhiên nhận lỗi.
Mà fans của Âu Dương Thiên Nhiên vốn dĩ khi nhìn thấy thần tượng của mình vẫn luôn im lặng không lên tiếng, đều cảm thấy thất vọng. Có điều, lúc nhìn thấy đám fans não tàn ban đầu chỉ chửi chửi bới bới bây giờ lại đua nhau chạy đến trang của Âu Dương Thiên Nhiên líu ríu xin lỗi, trong lòng liền hô một tiếng đã quá pepsi ơi. Không có việc gì hả giận hơn việc này.
Không phải mấy người luôn miệng nói Nhị thiếu của chúng tôi là người mới, không có kỹ thuật diễn, không xứng để so sánh với thần tượng mấy người sao? Sao bây giờ lại không nói nữa đi? Nói nữa đi? Có phải là do thấy Nhị thiếu của bọn tôi diễn tốt hơn thần tượng của mấy người cho nên mới không dám lên tiếng chứ gì.
Ai nha, hay là do biết được Nhị thiếu của bọn tôi dựa vào thực lực lấy được giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất, cho nên không dám nói? Hùng hùng hổ hổ lúc trước đâu rồi nhỉ?
Dù sao thì lần này nhóm fans của Âu Dương Thiên Nhiên đều cảm thấy vô cùng hả dạ, quả nhiên, chửi bới gì đó đúng là không hợp với fans văn minh như mấy cô mà. Vẫn là do thần tượng các cô ra tay, dùng thực lực chặn miệng của đám fans não tàn đó.
Haiz, vì vậy nhóm fans thiên chân vô tà như các cô quả thực không thể biết được đây vốn dĩ chính là một vở kịch do chính thần tượng mình tạo ra mà thôi.
Sau khi nhận giải, Âu Dương Thiên Nhiên chưa từng lộ mặt, đặc biệt là khi sự việc bị nháo lớn lên, các trang báo mạng đều đăng tin khắp nơi. Âu Dương Thiên Nhiên ngoại trừ lên trang weibo cấm ngôn vài người ra, ngay cả một chút phản ứng cũng không có. Sau đó, đám phóng viên của báo lá cải trong giới giải trí muốn phỏng vấn Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên đều nhận được một tin tức, nói rằng vào chiều hôm nay, Âu Dương Thiên Nhiên sẽ đến sân bay đi nước M. Còn việc tại sao lại bay sang nước M, bọn họ không biết được.
Cho nên vào giữa trưa, đám phóng viên lục đυ.c chạy đến lối vào của sân bay, chực chờ sự xuất hiện của Âu Dương Thiên Nhiên.
Giữa trưa 1 giờ rưỡi, một chiếc xe không quá bắt mắc chạy đến lối vào của sân bay, một người mặc bộ đồ hưu nhàn màu đen, mang mắt kính gọng vàng, đội mũ màu xanh bước xuống xe. Sau đó, hắn nhìn xung quanh một chút, mới nhanh chóng mở ra cửa sau của xe, ngay sau đó, một người mặc chiếc áo gió đen, dáng người cao lớn, mang khẩu trang kín kẽ và mũ bước xuống.
Hai người này chính là Hạ Tuấn Quân và Âu Dương Thiên Nhiên, vì để đam bảo an toàn, phía sau hai người còn có thêm hai bảo tiêu thân hình cao lớn đi theo. Chẳng qua hai bảo tiêu mặc đồ bình thường, đi cách hai người Âu Dương Thiên Nhiên khoảng mấy mét, cho nên cũng không đem quá nhiều sự chú ý.
Hạ Tuấn Quân kéo theo hành lý đi theo sau Âu Dương Thiên Nhiên, mà dáng người của Âu Dương Thiên Nhiên lại khá cao, cho nên thu hút không ít sự chú ý từ mọi người xung quanh. Sau đó, khi Âu Dương Thiên Nhiên vừa mới bước đến cổng vào của sân bay, đang chuẩn bị nói chuyện với Hạ Tuấn Quân, một đám phóng viên không biết từ đâu đến, lập tức như bắt được vàng, ào ào mà chạy ra, phía sau còn có không ít máy quay chạy theo.
"Âu Dương tiên sinh, xin hỏi đối với việc mọi người công khai lên án cậu đã hối lộ để lấy được giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất của Bách Hoa, cậu có gì muốn nói không?"
"Nghe nói cậu vì giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất này, đã âm thầm mua chuộc nhân viên trao thưởng của giải thưởng Bách Hoa, xin hỏi việc này có thật hay không?"
"Đối với những bình luận của fans các minh tinh khác, cậu có cảm tưởng gì hay không?"
"Nghe nói lần xuất ngoại này của cậu, là muốn tránh đầu sóng ngọn gió sự việc, có thật vậy không?"
.........
Lúc này, hai bảo tiêu vốn đi cách Âu Dương Thiên Nhiên ba mét phía sau, vừa nhìn thấy phòng viên ùa ra, đã lập tức chạy đến bên cạnh Âu Dương Thiên Nhiên, sau đó gắt gao bảo vể cho Âu Dương Thiên Nhiên cùng Hạ Tuấn Quân.
"Xin hãy nhường đường! Nhị thiếu của chúng tôi cần phải lên máy bay, sẽ không trả lời bất kì vấn đề gì của mọi người, xin nhường đường một chút."
Hạ Tuấn Quân một bên che chở cho Âu Dương Thiên Nhiên, một bên giúp cậu đi lên phía trước.
"Không trả lời vấn đề là bởi vì chột dạ sao?"
"Đây đúng là chuyện lạ, Âu Dương tiên sinh, cậu thật sự đã hối lộ nhân viên trao giải của Bách Hoa sao?"
......
Nhắc đến việc này, nếu Âu Dương thiên Nhiên vẫn không nói lời nào, quả thực có chút không chịu nổi, cậu lạnh lùng nhìn những phóng viên đang không ngừng chạy về phía mình.
"Hối lộ? Chột dạ? Dùng thực lực mà nói chuyện!"
Những người phóng viên này, quả thực câu gì cũng có thể thốt ra mà hỏi, chẳng qua Âu Dương Thiên Nhiên lười dây dưa cùng bọn họ mà thôi.
Một đám phóng viên và nhiều người quay phim như vậy, sớm đã đem những người ở cổng vào sân bay chú ý đến. Vừa nghe được đám phóng viên vây quanh một người mặc áo gió đen gọi Âu Dương tiên sinh gì đó, lại liên tưởng đến những vấn đề mà bọn họ hỏi, những người ở đây đều lập tức nhớ đến vụ lùm xùm gần đây, Âu Dương tiên sinh chính là Âu Dương Thiên Nhiên mà mọi người đang đồn rằng hối lộ để đoạt được giải thưởng nam phụ ở Bách Hoa hay sao?
"Đó là Âu Dương Thiên Nhiên thật sao?"
"Tôi thấy dựa vào dáng người và khí chất, nhìn qua có vẻ rất giống."
"Đúng là cậu ấy, cho dù có mang theo khẩu trang và mũ, thì đôi mắt vẫn bán đứng cậu ấy, trời ạ, Âu Dương Thiên Nhiên không ngờ lại xuất hiện ở sân bay, mau lên, mau chụp hình lại."
"Tôi nhận ra người đang cầm hành lý kia, hắn chính là người đại diện của Âu Dương Thiên Nhiên, như vậy cậu ấy chính là Âu Dương Thiên Nhiên, không sai được."
"Âu Dương Thiên Nhiên? Cậu ấy thực sự là Âu Dương Thiên Nhiên sao? Nhị thiếu! Em là fans của anh nè...."
"A? Âu Dương Thiên Nhiên? Thật sự là Âu Dương Thiên Nhiên chứ?"
......
Toàn bộ người ở sân bay đều lập tức sôi trào, ban đầu vốn chỉ có mười mấy phóng viên và vài người quay phim ngăn cản đường đi của Âu Dương Thiên Nhiên, bây giờ lại thêm không biết bao nhiêu người muốn chạy đến xem minh tinh, xin chữ kí, trực tiếp đem mọi đường đi của Âu Dương Thiên Nhiên chặn đứng.
Tình huống hỗn loạn ở đây ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhân viên công tác ở sân bay, họ gọi một vài người bảo vệ trật tự sân bay đến trợ giúp. Có điều người ở sân bay tụ lại càng ngày càng nhiều, chỉ với mấy người bọn họ quả thực không thể giải cứu Âu Dương Thiên Nhiên được, cho nên liền nhanh chóng gọi thêm nhiều người đến hơn. Cuối cùng, với sự hỗ trợ của hai mươi mấy nhân viên bảo vệ trật tự, cộng thêm hai vệ sĩ ban đầu, mới có thể giúp Âu Dương Thiên Nhiên vất vất vả vả rời khỏi vòng vây.
Cuối cùng, đến khi tới được sảnh chờ của khoang vip, áo gió của Âu Dương Thiên Nhiên đã không còn chỉnh tề, mũ cũng bị lấy mất, chỉ còn lại khẩu trang.
Qúa điên cuồng! Theo lý mà nói, những minh tinh nổi tiếng sẽ được đi lối đi riêng, chính là vì phòng ngừa trường hợp như ban nãy xảy ra gây hỗn loạn ở sân bay. Dù sao thì ở Lam tinh, địa vị của nghệ sĩ rất cao, so với ở Trái Đất thì cao hơn nhiều.
Âu Dương Thiên Nhiên nghĩ dù gì bản thân cũng chỉ mới là diễn viên hạng hai, không nhất thiết phải dùng đến đãi ngộ đặc thù như lối đi riêng, có điều cậu không ngờ đến tin tức hôm nay bản thân sẽ bay đến nước M lại bị lộ ra, quả thực không thể không khen sự nhanh nhạy bắt lấy tin tức của mấy phóng viên này được.
Bởi vì các phóng viên gây chú ý, mà ở sân bay lại có không ít fans của Âu Dương Thiên Nhiên, cho nên mới nhanh chóng bị hỗn loạn như vậy. Cũng may là, Âu Dương Thiên Hùng bảo Âu Dương Thiên Nhiên dẫn theo hai người vệ sĩ kia, nếu không thì, đợi đến khi nhân viên giữ trật tự đến nơi, quần áo trên người Âu Dương Thiên Nhiên không biết có còn hoàn chỉnh như hiện tại hay không nữa.
"Nhị thiếu! Cậu không sao chứ?"
Hạ Tuấn Quân vẻ mặt đầy lo lắng mà nhìn từ trên xuống dưới người Âu Dương Thiên Nhiên.
"Đều là lỗi của tôi, nếu đưa cậu đến lối đi cho minh tinh, thì đã không xảy ra chuyện gì."
"Không có việc gì. Đây đều là trách nhiệm của tôi."
Nếu không phải Âu Dương Thiên Nhiên yêu cầu trực tiếp đi vào sân bay, không muốn đi lối riêng, thì việc này vốn đã không hề xảy ra.
Âu Dương Thiên Nhiên nhìn Hạ Tuấn Quân, thấy hắn cũng đã bị lấy mất mũ, đầu tóc đã rối như ổ gà, thậm chị một thân đồ hưu nhàn đã bị xé rách mất hai tay áo, cậu cảm thấy hắn so với mình còn thảm hơn nhiều.
"Nhị thiếu không có việc gì thì tốt rồi."
Hiện tại đang là vào giữa tháng tư, thời tiết cũng bắt đầu ấm lên, nhưng vẫn còn lưu lại một vài khí lạnh, mà lúc này Hạ Tuấn Quân lại đổ rất nhiều mồ hôi.
Tuy rằng là bởi vì Âu Dương Thiên Nhiên không muốn đi lối riêng cho nên mới tạo nên trận hỗn loạn ngày hôm nay, nhưng đối với Hạ Tuấn Quân, đại đa số trách nhiệm đều nằm trên người của người đại diện như hắn. Dù sao thì Âu Dương Thiên Nhiên vốn là người mới, cậu không thể hiểu rõ được sự điên cuồng của fans, mà hắn thân là người đại diện, lại không hề ngăn chặn và nhắc nhở cậu, vì vậy phần lớn đều là do hắn mà ra.
Cuối cùng khi lên được máy bay, cũng may nơi bọn họ đặt vé là khoang hạng nhất, cho nên gặp được đều là một vài người trong giới thượng lưu, nhiều nhất cũng chỉ là xin chữ kí của Âu Dương Thiên Nhiên, cũng không có xuất hiện tình huống như ở sân bay.
Lộ trình từ Hoa quốc đến nước M cần ít nhiều tám giờ đồng hồ. Mà ở Trái Đất, từ Trung Quốc bay đến Mỹ ít nhất cũng phải hơn mười giờ đồng hồ, có lẽ máy bay ở Lam tinh nhanh hơn Trái Đất nhiều.
Lúc tới được nước M, vừa vặn là vào giữa trưa. Cách biệt thời gian khiến lúc Âu Dương Thiên Nhiên xuống máy bay cảm thấy đầu óc có chút mơ màng, cảm giác buồn ngủ vô cùng. Sau khi đến được khách sạn, miễn cưỡng ăn một vài món ăn Trung, Âu Dương Thiên Nhiên lập tức trở về phòng ngủ.
Bốn giờ chiều, tiếng di động khiến cậu tỉnh giấc, lúc nhìn đến thông báo trên màn hình, không ngờ lại là Aaron.
"Alo! Chào buổi chiều Nhị thiếu! Tôi không quấy rầy cậu nghỉ ngơi chứ?"
"Không có."
Nhìn đồng hồ, Âu DUongw Thiên Nhiên nghĩ cũng đã đến giờ dậy.
"Như vậy, 7 giờ tối nay, cậu có thể đến không?"
Âu Dương Thiên Nhiên không chút nghĩ ngợi liền trả lời."Có thể!"
"Được! Khi nào cậu đến đại sảnh của tòa nhà, liền gọi cho tôi, tôi sẽ xuống đón cậu."
"Được."
Cùng Aaron hàn huyên thêm vài câu nữa, Âu Dương Thiên Nhiên mới cúp điện thoại. Sau đó liền vào phòng vệ sinh rửa mặt liền tiến vào không gian hệ thống.
Vào tối hôm nau, Aaron muốn Âu Dương Thiên Nhiên phối hợp diễn với một vài người mẫu khác để đi catwalk. Dù sao thì tối ngày hôm sau chính là show diễn thời trang, cho nên thật sự rất gấp rút. Tuy rằng vì Âu Dương Thiên Nhiên vốn không phải người mẫu chuyên nghiệp, cho nên Aaron yêu cầu đối với cậu không cao, chỉ cần có thể miễn cưỡng đi giống là được rồi. Nhưng Âu Dương Thiên Nhiên lại không muốn cái miễn cưỡng đó, việc mà cậu đã đáp ứng, tuy rằng có thể sẽ không được hoàn mỹ, nhưng nhất định phải là tốt nhất. Cho nên, cậu tình nguyện tốn một ít điểm giá trị sinh mệnh đi vào Không Gian Hư Nghĩ để luyện tập, cũng không muốn bản thân tùy tùy tiện tiện đến gặp Aaron.
----------
Editor :
Ha hả! Chào mọi người!