Tô Vân Du chọn bộ đồ thể thao từ trong tủ quần áo mặc vào, mái tóc cũng được cô cắt ngắn, buộc gọn ra sau đầu.
Nguyên chủ là một mỹ nhân cổ điển, mái tóc đen thẳng dài, xoăn ở ngọn, trông vừa xinh đẹp vừa thanh lịch. Không biết do linh hồn thay đổi nên nhan sắc cũng thay đổi hay nó tác động đến cảm giác mà với tạo hình mới trông Tô Vân Du mạnh mẽ và cá tính hơn rất nhiều.
Tô Vân Du tìm khắp căn phòng một lượt nhưng cô không tìm thấy vũ khí nào ưng ý. Cô không trực tiếp ra khỏi chung cư ngay mà vào một số phòng trong tòa nhà. Bởi vì thành phố H mất tín hiệu rất muộn nên đa số mọi người đã nắm được thông tin và ngay khi mưa ngớt, toàn bộ đổ xô đi về các căn cứ.
Tô Vân Du bước vào căn hộ đối diện nhà cô, do bỏ đi quá vội nên đa số đồ đạc còn lưu lại. Tô Vân Du tiến lại đến cây gậy bóng chày, cô cầm lên bỏ luôn vào không gian. Tô Vân Du liếc mắt về phía tủ trưng bày, trên đó có hai giá đỡ trống không tựa như trước đó đã trưng bày một vật gì đó. Tô Vân Du đoán là một thanh kiếm, nhìn bức ảnh người đàn ông chụp với câu lạc bộ kiếm đạo và kích thước giá đỡ, rất phù hợp. Chỉ tiếc là chắc chủ của thanh kiếm đã mang nó đi nếu không đây là một vũ khí hữu ích.
Tô Vân Du tiến đến hiệu thuốc bên cạnh chung cư, dùng gậy bóng chày đập nát cửa kính, tiếng chuông báo động vang inh ỏi. Tuy nhiên, chẳng có ai quan tâm hoặc nhìn cô, mọi người cũng đang vật lộn với sự sống của chính họ. Tô Vân Du lựa chọn các loại thuốc cần thiết bỏ vào không gian đến khi thấy không gian đã hơn 1/3 thể tích, cô thở dài. Đồng thời Tô Vân Du cũng bỏ một ít vào balo du lịch.
Á...á...
Tiếng hét vang ra từ dưới hầm chung cư. Việc hơn 1 ngày trước có xác sống xuất hiện trong phòng cô chứng tỏ tòa nhà này không còn là nơi an toàn. Tô Vân Du đặt balo sang một bên, chạy xuống tầng hầm. Nếu không phải vì cái vật phẩm nâng cấp kia thì còn lâu Tô Vân Du mới dính vào những vụ như thế này.
Trong hầm là hai con zombies đang cắn vào tay và cổ người phụ nữ. Tô Vân Du chạy tới vung gậy bóng chày đập thẳng vào đầu một con rồi lùi ra đằng sau tạo đà, đập thêm một cái nữa vào đầu con thứ hai.
Để chắc chắn Tô Vân Du đập tiếp mấy cái vào đầu 2 xác sống. Trước đây, Tô Vân Du từng tham gia series phim sự sống và cái chết, phim viễn tưởng về xác sống và đấu trang giữa thoát khỏi ranh giới cái chết của một nhóm người. Cho nên, lượng thông tin Tô Vân Du nắm được là kha khá với lại cô muốn làm quen với bối cảnh và mạnh thêm. Nếu không...ánh mắt Tô Vân Du quét hình ảnh người phụ nữ lúc nãy...sẽ như cô ta. Tô Vân Du ra tay dứt khoát, rồi thu gọn 3 con zombies.
Còn thiếu 1 con.
Hiện nay, khu vực xung quanh chung cư này không phải là khu vực xuất hiện nhiều xác sống.
Vị trí Tô Vân Du muốn di chuyển đến bây giờ là trường đại học H. Trong cốt truyện trong hai ngày mưa, có một lượng lớn học sinh vào giáo viên còn ở lại trường. Trước đây, Nguyễn Tâm Đan là một trong số nhóm người này. Tuy nhiên, bởi cô ta trùng sinh nên cô ta không còn ở trường.
Điều Tô Vân Du lưu tâm là ngay khi mưa ngớt, cô ta không khởi hành đến căn cứ A ngay mà đi đến trường học.
Mặc dù chưa biết nguyên nhân vì sao như vậy nhưng điều Tô Vân Du chắc chắn là cô phải đến đại học H bây giờ.
...
Á...á...
Tiếng hét, tiếng xôn xao vang lên trong sân lớn đại học H.
Một cô gái mặc bộ quần áo màu đen bó sát tôn lên dáng người cô ta, mái tóc dài buộc sau đầu, ánh mắt sắc bén nhìn mấy con zombies. Bất chợt cô ta đưa bàn tay ra nhắm hướng mấy con zombies đó tung ra những quả cầu lửa. Nhanh chóng đàn zombies cấp thấp bị tiêu diệt gọn.
Tất cả sinh viên và giáo viên trong sân này há hốc miệng kinh ngạc nhìn cô ta đầy sùng bái ngoại trừ một người. Tô Vân Du khoanh hai tay nhìn người đó thể hiện, từ trang phục đến sắc mặt và thái độ thì cô chắc chắn đó là Nguyễn Tâm Đan. Trong khi những người khác có phần mệt mỏi và bẩn thỉu sau hai ngày vật lôn ở trường thì cô ta sạch sẽ và quyết liệt chứng tỏ cô ta vừa mới đến đây. Công thêm sử dụng kỹ năng hệ hỏa thành thạo ngay khi bặt đầu tận thế chỉ có người nắm rõ thế giới này từ trước, Nguyễn Tâm Đan.
Lúc trước Tô Vân Du chưa hiểu vì sao Nguyễn Tâm Đan quay lại đại học H nhưng giờ thì cô đã hiểu. Ở kiếp chưa trùng sinh cô ta phải vật lộn, cúi đầu đến kiếp này tâm lý cô ta muốn tỏa sáng, muốn phô trương thanh danh, đòi lại những gì của kiếp trước. Sự tôn sùng ảo của những người ở đây dường như bù đắp phần nào tâm lý cô ta.
Tô Vân Du đầy sâu xa nhìn Nguyễn Tường Vy và Nguyễn Tâm Đan.
"Có phải ghen tỵ lắm không. Tôi sẽ đòi lại những gì kiếp trước tôi phải chịu" Nguyễn Tâm Đan mỉm cười nhìn Nguyễn Tường Vy trong đám đông, thầm nghĩ.
Phạm Minh Nhật đây ngạc nhiên nhìn Nguyễn Tâm Đan, sau hai hôm không gặp cô ta có vẻ thay đổi rất nhiều.
"Tuyệt quá, sao cậu làm được giỏi vậy" Nguyễn Tường Vy tiến lại gần Nguyễn Tâm Đan.
"Chắc mọi người đều đã nghe tin, có một virut lây truyền căn bệnh mang tên zombie. Hiện nay khắp nơi trên thế giới đều nhiễm bệnh. Những người nhiễm bệnh sẽ có kết quả như bọn họ." Nguyễn Tâm Đan chỉ tay về phía mấy xác sống mà cô ta vừa xử lý lúc nãy. "Những người khác chưa bị nhiễm sẽ phân thành hai loại. 1. Có kỹ năng về các nhân tố, ví dụ như tôi hỏa. 2. Vẫn là người bình thường."
Tô Vân Du mỉm cười nhìn Nguyễn Tâm Đan đang nói. Thế giới ảo tưởng thật quá kỳ lạ, con người dù trùng sinh nhưng thay đổi tính cách thành một người khác thế này thật quá ảo.
"Nếu muốn diệt trừ cần dùng dị năng hoặc đánh vỡ sọ con zombie đó"
Nguyễn Tâm Đan vẫn thao thao bất tuyệt về mạt thế. Trong mắt hầu hết mọi người ở đây đầy sùng bái nhìn cô ta.
"Cô lấy những thông tin đó ở đâu?"
Nguyễn Tâm Đan nhìn về hướng phát ra tiếng nói, là Tô Vân Du, mặc dù sự khó chịu xuất hiện nhưng cô ta không thể hiện ra mặt.
"Chắc mọi người cũng biết gia thế gia đình tôi, chuyện trong chính phủ..." nói đến đây cô ta lấp lửng rồi chuyển chủ đề "Điều quan trọng là bây giờ tất cả mọi người phải đến căn cứ A càng sớm càng tốt. Xác sống đang nhân rộng theo cấp số nhân."
"Đúng" Dường như tất cả mọi người đều quên vấn đề vừa rồi Tô Vân Du đã hỏi.
Trong lúc này Nguyễn Tâm Đan quay mặt nhìn chằm chằm vào Tô Vân Du, dò xét. Tô Vân Du mỉm cười, không thể hiện cảm xúc dư thừa.
"Bây giờ mọi người nên tập hợp thành đoàn xe, đi đến căn cứ A. Tớ nghĩ mọi người cũng nên tích trữ xăng xe, vũ khí và cả lương thực nữa"
Nguyễn Tường Vy nhỏ nhẹ nói ra suy nghĩ của mình. Nhưng trong lòng cô ta rất tức giận, để con nhỏ Nguyễn Tâm Đan tỏa sáng như vậy thật đáng ghét.
"Mọi người lấy xe, đi theo nhóm, trên đường tích trữ lương thực, xăng xe và mọi người hãy tìm những thứ làm vũ khí cho mình"
Nguyễn Tâm Đan lớn giọng chỉ đạo, dường như cô ta tự coi mình là người lãnh đạo ở đây.
Nếu không phải nhờ bàn tay vàng, với tính cách này của cô ta thì là kẻ chết sớm nhất trong phim.
"Thuốc men" Trong lúc mọi người chuẩn bị tản ra về các xe thì Tô Vân Du nói hai chữ, không to nhưng vang vọng "Hẳn là rất cần trong mạt thế"
Sau 1 giây sững sỡ, mọi người trong sân xôn xao đồng tình.
"Lương thực, vũ khí, thuốc men" đều là những thứ cần thiết trong mạt thế.
"Đàn chị, chị nói đúng quá"
Trong chốc lát mọi người rất hưởng ứng.
Không cần nói nhiều, nói vào trọng tâm, xuất hiện vào lúc thích hợp sẽ thu về hiệu quả tốt. Một người có uy tín từ trước nói những lời thuyết phục sẽ tạo sự tin tưởng hơn so với một người bỗng nhiên thay đổi và thao thao bất tuyệt về cái này cái kia.
Nguyễn Tâm Đan nói rất đúng nhưng bản thân cô ta đang thể hiện chứ không phải đang chia sẻ. Như vậy trong đại đa số người ở đây chỉ coi cô ta là cái cọc cứu mạng chứ không phải là người lãnh đạo chân chính.