Tổng Tài Là Hài Tử Của Ta

Chương 40

Buổi sáng đẹp trời, như mọi hôm.

Nhân viên làm một công ty lớn động lực gì khiến bạn làm gì tốt hơn?

Thưởng cuối năm? Không cần tăng ca?

Một công ty có ông chủ đẹp trai có tài cũng là một phần động lực nha.

Đi làm chỉ cần nhìn ông chủ trẻ cười ai lại không có động lực nhưng kiểu ông chủ trẻ hay cười thì miễn đi.

Trẻ có, đẹp trai có, thưởng cuối năm có, tăng ca không áp lực có.

Nhưng lại muôn vàn lạnh lẽo nha, là địa ngục không cần chảo dầu.

Bình thường đã là ma vương bây giờ còn là đại đại ma vương.

Trời ạ, ai đã khiến tổng tài đẹp trai trẻ đẹp trở thành nguồn tra tấn cho nhân viên như vậy.

Mới sáng sớm đã nổi bão.

"Chị nó nha Nghiêm Hạo, chỉ trong một buổi sáng cậu khiến nhân viên trong công ty thật hăng hái." San San không biết đang khen thật hay khen đểu.

"Họ được thuê để làm việc."

"Cậu cũng không cần đi đến từng bộ phận lạnh lẽo giao việc như thế. Bọn họ làm trong sự thúc éo băng lãnh của cậu nha."

"Chị không có việc làm?"

"Có chứ, mà nha tối qua ai chọc giận em?"

"Nhân viên của chị đâu?"

"Anh ấy đang lên nha."

Tống Bảo vừa vào nghe được giọng nói băng lãnh tìm mình. Anh muốt ngụm nước bọt vào cổ.

"Nghiêm tổng, cậu tìm tôi."

Nghiêm Hạo nhìn Tống Bảo.

Từ đêm qua cậu đã xác nhận thông tin rõ về cha của nam nhân chỉ là đến giờ chưa rõ nam nhân ở đâu.

Tuy không hiểu sao lại gắt gao tìm nam nhân, chỉ là cậu muốn thấy vẻ mặt thảm của nam nhân chăng?

Tìm ra nam nhân là biết thôi.

Và cậu đã có suy nghĩ thông qua Tống Bảo sẽ tìm ra nam nhân. Vì xem xét độ thân thiết thì anh ta có mối quan hệ khá thân với nam nhân.

Phút chốc thấy mình thật thảm từ bao giờ mà chỉ để tìm một người mà cậu lựa chọn thông qua cái mối quan hệ như thế này?

Lòng tự trọng cao nên lời nói cứ nghẹn ở cổ không nói ra được thành ra cậu hiện giờ đang nhìn chằm chằm Tống Bảo.

Tống Bảo khó hiểu quay ra nhìn San San thì thấy cô lắc đầu.

Chuyện gì đây nha? Ai tới cứu mình.

Có vẻ thần linh hôm nay ở nhà và nghe lời khẩn cầu của anh.

Điện thoại trong túi anh rung.

"Ah, đại thúc?" Anh buột miệng nói.

Ánh mắt Nghiêm Hạo thêm lạnh lẽo.