Trên xe.
"Phu nhân, lỡ như hắn ta dùng bí mật đó tống tiền chúng ta thì sao?" Ông tài xế lái xe hỏi.
"Chẳng phải chúng ta đã điều tra rất kĩ sao. Cậu ta dù không nhận Tiểu Hạo cũng không có lòng tham đâu."
"Sao bà cứ phải muốn hắn chấp nhận Nghiêm Hạo trong khi phản ứng của hắn rõ ràng không muốn nhận chuyện này?"
"Tiểu Hạo sống quá lâu trong cái nhà đó. Lẽ ra ở tuổi đó nó có nhiều hoài bão ước mơ riêng nhưng lại bị chôn vùi trong quyền lực... Là một người mẹ tôi không thể chịu được nữa. Sở dĩ tôi tìm Hướng Khải là vì muốn Hạo biết mình còn một người cha khác và Hướng Khải cũng có người bên cạnh chăm sóc. Tôi không thể ích kỉ biết họ là cha con mà dấu diếm cả đời được. Cả hai đều sống trong tổn thương, họ cần được hàn gắn." Bà thở dài.
"Nhưng bà có khi nào đánh giá quá cao về hắn không? Bà biết đó cuộc sống không hề đơn giản."
"Chúng ta sẽ quan sát."
Về phần Hướng Khải.
Từ khi cuộc nói chuyện với bà mộc kết thúc Hướng Khải cứ ngẩn ngơ.
Hắn đứng bên bếp lửa gần cả tiếng đồng hồ, mắt cứ đăm đăm nhìn nồi thịt hầm đang sôi ùng ục mà không thèm tắt bếp.
Cứ thế đến khi nồi sôi khô nước bốc mùi khét lên hắn mới hoàn hồn.
Vừa ăn vừa nhìn tấm giấy ghi số điện thoại của bà Mộc ở trước mặt.
Cảm giác hối hận dằn vặt xâm chiếm cả tinh thần hắn nhưng nếu làm theo lời bà ấy. Đứa trẻ kia càng thống khổ, hắn rất muốn nhận lại lỗi lầm nhưng bây giờ hắn không đủ điều kiện.
Mong rằng kiếp sau hắn sẽ làm trâu làm ngựa bù đắp lại cho đứa trẻ đó.
Sau khi suy nghĩ kĩ hắn đem tờ giấy bỏ vào thùng rác quyết không nghĩ tới nữa.
Hắn vẫn bắt đầu đi làm xem như chưa có việc gì xảy ra. Giả vờ bình thường luôn là việc hắn rất giỏi.
Cũng như mọi hôm hắn cẩn thận chăm chỉ sửa chữa vật dụng hay làm vài công việc nhỏ.
"Hướng Khải." một đồng nghiệp gấp rút tìm hắn
"Có chuyện gì không?"
"À như vầy.....tôi có một chút không khoẻ....mà điện thoại báo tầng giám đốc trục trặc nên..... Tôi định nhờ cậu....cậu biết đó."
"Trục trặc gì mới được?"
"Chỉ là cái cửa có tý vấn đề thôi không gì cả."
"Anh cứ đi nghỉ đi, tôi đi cũng được."
"Vậy cảm ơn cậu, vất vả quá."
Nói xong anh đồng nghiệp đi mất, cứ như càng mau chóng rời khỏi đó vậy.
Thật ra vấn đề cái cửa là phụ, vấn đề chính cái cửa không phải cái cửa thường.
Mà là cửa phòng giám đốc, cánh cửa ngăn cách ma vương với con người nha.
Đã có một vài nhân viên bị đuổi một cách khó hiểu, vì chén cơm manh áo đành hy sinh đồng chí Hướng vậy.
Hướng khải vẫn nghiêm túc làm việc của mình, bảo hắn lên tầng cao nhất sửa cửa thì cứ thế mà lên thôi.
Tầng cao nhất, phòng họp.
"Các người cho là trong thơi điểm này nếu cứ giữ bản kế hoạch cũ thì sẽ khả thi sao?" Nghiêm Hạo lạnh lùng hỏi.
"Bản kế hoạch mới có quá nhiều rủ ro. Thành công không nói nếu thất bại là tốn thất gấp hai." cổ đông lí nhí.
"Thật ra vẫn còn phương án khác mà." Nghiêm Tuấn nói.
"Ý phó giám đốc là sao? Phương án khác?" Cổ đông kinh ngạc hỏi.
"Thay vì trở lại bản kế hoạch cũ hay bản kế hoạch mới quá mạo hiểm, sao ta không thử thêm bớt trộn lẫn hai thứ. Chúng ta sẽ mở một đêm hội, vừa là đêm hội giao lưu vừa là nơi giới thiệu sản phẩm. Sản phẩm lần này là về mỹ phẫm, chúng ta mời các phu nhân thử các loại hàng mới miễn phí ngay tại buổi tiệc"
"Ý rất hay, nghe khả thi."
"Không biết tổng giám đốc thế nào?" Nghiêm Tuấn nhìn Nghiêm Hạo với ánh mắt kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Buổi hợp hôm nay bàn về sản phẩm mới và phương thức đưa đến tay người tiêu dùng nhanh nhất. Nhưng các cổ đông luôn đối nghịch với Nghiêm Hạo cho là bản kế hoạch của cậu rủ ro lớn.
Nhưng làm kinh doanh không mạo hiểm sẽ không thu được lợi nhuận to lớn. Ý kiến của Nghiêm Tuấn không tồi, chỉ là còn một vài chỗ cần bổ sung hơn.
"Không chỉ nên tập trung vào các quý phu nhân, loại sản phẩm này mọi lứa tuổi đều dùng được, không loại trừ ai cả khách hàng là trượng đế. Chỉ cần mua hàng với hoá đơn cao thì đều được mời tham gia ngày hội. Hơn nữa chúng ta cần khách hàng tự đánh giá và cho ý kiến thêm."
"Phải đấy. Không phân biệt quý tộc hay giới bình thường ai ai cũng có thể tham gia sử dụng sản phẫm của công ty ta. Miệng của khách hàng là phương thức lan truyền thông tin sản phẩm tốt nhất." San San
"Chúng ta sẽ xem lại."
Phòng tổng giám đốc.
"Này, từ khi đi họp về ma vương lại xuất hiện rồi." Thư ký thì thầm.
"Huyết áp thấp, chớ làm phiền đi. " Trợ lý khuyên.
Hướng Khải cầm hộp dụng cụ lên tới ngó nghiên ngó dọc mới tiến vào được nơi làm việc của quan cao.
Lòng có chút lo sợ, mong là hắn sẽ không làm gì sai ảnh hưởng đến công việc.