Tổng Tài Là Hài Tử Của Ta

Chương 6

"Hướng Khải, chú uống nhiều lắm rồi. Đừng uống nữa." Tống Bảo cố lấy ly rượu trong tay Hướng Khải.

"Không sao, không....ức....rất....muốn uống....ức."

"Đúng rồi, không say không về. Cản cái gì. Hắn muốn uống cứ mặc hắn. Nào nào lại đây." Một đồng nghiệm kéo Tống Bảo.

"Nhưng...." Cậu còn chưa nói hết câu đã bị lôi đi.

Còn Hướng Khải vẫn ngồi đó tự rót rượu cho mình, tay cầm ly rượu đầy không chần chừ uống hết một hơi.

Thứ mùi vị của rượu chảy xuống cổ họng vào bụng làm hắn khó chịu đến nhíu cả mày. Bình thường hắn rất ít dụng tới thứ này phải nói là hắn không thích rượu vì khi uống vào thì hôm sau vô cùng đau đầu.

Nhưng hôm nay là ngoại lệ, hắn muốn uống, muốn quên đi hình ảnh kia. Hắn thật sự không chịu nổi nữa, không chịu nỗi nữa.

"Tại...sao....không?" Miệng lẩm bẩm mấy chữ không rõ ràng.

Đầu óc hắn lại nhớ đến hình ảnh kia. Hình ảnh Tú - người hắn yêu ngồi lên đùi một người đàn ông khác nói cười với thẩm chí hôn môi nhau.Họ thực vui vẻ trông. Tú cười rạng ngời và hạnh phúc nhường nào.

Cậu đã từng cười như vậy với hắn, hắn đã nghĩ nụ cười đó chỉ dành một mình hắn nhưng hắn đã lầm.

Lại tự rót thêm một ly rượu đầy Hướng Khải bất giác nở nụ cười tự chế giễu bản thân mơ mộng quá nhiều.

Đối với người không quen uống rượu như hắn thì uống chừng 7 ly thì được coi là kha khá rồi.

Hướng Khải giờ này không biết trời trăng gì, ngồi cứ nghiêng qua ngã tới đầu lúc nào cũng cúi xuống đôi khi lẩm bẩm mấy từ không thể nghe được trông vô cùng buồn cười.

Người ta nói rượu vào lời ra, hắn thì hơi khác một tý rượu vào lá gan lớn hơn một tý. Hắn có một suy nghĩ trong đầu là ngay bây giờ giành lại Ngọc Tú.

Phải giành lại cậu ấy.

Đúng, phải như thế, nhưng cậu ấy ở đâu chứ?

Và đồng chí Hướng Khải củng chúng ta quyết tiến tới.....toilet.

Thế là hắn cứ xiên xiên vẹo vẹo cam đảm vào toilet vì đơn giản hắn nghĩ Ngọc Tú rất thích gương nha, mỗi lần đi với hắn thì số lần Tú soi gương đến không hết.

Mà nơi này có nhiều gương nhất trừ bỏ toilet thần thánh thì vẫn là toilet thôi. Hướng Khải đã theo cái logic không biết từ đâu đào ra mà thẳng tiến.

Bên này, địa điểm lại là...... toilet thần thánh....cũng có một người đang khổ sở với vấn đề riêng của cậu ta.

Ehem, không ai khác ngoài ngài ác ma Nghiêm Tổng.

Trong phòng vệ sinh cuối cùng phát lên tiếng một thanh niên giận dữ.

"Con mẹ nó, tất cả là tại cậu." Vẻ uy nghiêm không còn nữa mà thay vào là bộ dáng khá chật vật của Nghiêm Hạo.

Nghiêm Hạo đen mặt và vô cùng tức giận ngồi trên bồn cầu tay cầm điện thoại, cậu nắm chặc đến nỗi muốn bóp nát nó cùng kẻ bên đầu dây kia.

Không chỉ cố gắng kiềm chế cơn tức giận mà còn phải kiềm cả vấn về sinh lý. chính xác là kiềm chế 'cậu nhỏ' đang gương cờ đấu tranh đòi phát tiết.

"Hầy, làm sao tôi biết được cô ta bỏ xuân dược vào ly rượu của cậu được, nga~ mà Hạo Hạo giờ cũng không làm được gì thôi thì cứ chấp nhận cô ta đi." Âu Dương Lãng phát ra tiếng cười ngả ngớn chế giễu cậu.

"Câm miệng, cô ta thế nào cũng chuẩn bị mấy thứ khác tôi không thể vào tròng cô ta. Thao.....cậu mẹ nó lập tức tìm gái cho tôi."

"Ây yo, Nghiêm tổng cậu thực lạ nga~ không lẽ cậu không thể đối phó với một ả đàn bà được hay sao a......Hahaha, có mỡ trước miệng lại đi tìm mỡ khác. Khẩu vị của cậu thật khó chịu."

"Phòng 303." Nói xong cậu cúp máy, cậu không thể nghe mấy lời đê tiện của tên hai mặt ấy.

Bất quá tuy Âu Dương Lãng nói nhiều như thế nhưng cậu biết cậu ta sẽ tìm một người khác cho cậu.

Bây giờ trước hết tìm phòng và xối trước mấy lần nước lạnh hạ hỏa trước.

Quây lại với đồng chí Hướng của chúng ta.

15 phút lây hoay hắn vẫn không tìm ra cái toilet thần thánh ở đâu cả. May là có một phục vụ đi ngang qua thấy Hướng Khải khổ sở anh ta đã chỉ cho hắn đi.

Toilet theo lời người phúc vụ là từ chỗ của hắn chỉ cần đi thẳng quẹo trái, rất rõ ràng nhưng anh ta thiếu chữ là nằm ở cuối dãy. Và thế là đồng chí Hướng đi thẳng quẹo trái, và cái quẹo trái ấy là lên cầu thang tầng 2, còn cái toilet cách hắn 10 bước chân nằm ở phía cuối dãy.

Hắn cứ nghĩ là đã làm theo hướng dẫn của người phục vụ nhưng sao vẫn không thấy cái toilet và hắn bây giờ rất mệt và buồn ngủ. Và chính xác hơn hắn vừa phun một bãi nôn ở cầu thang nên hắn cảm thấy thỏa mãn cùng muốn ngủ một giấc ngon.

Vừa nghĩ liền lập tức hành động, hắn không suy nghĩ quay người thuận tay nắm lấy cánh cửa và bước vào.

Cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại phía trên có biển 303.