Editor: Nozomi
27/08/ 2020
🍒🍒🍒🍒🍒
Đường Hân không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành như bây giờ.
Khi đó cô ta mất tỉnh táo náo loạn với Đường Đường, trên đường về nhà mới bình tĩnh lại, cắn môi mở ra phần di chúc trên mạng.
Ngay cả khi chưa học luật, Đường Hân cũng không thể lừa mình dối người nói di chúc này là giả.
Ba để lại 40% di sản cho Đường Đường là thật, mẹ sớm biết chuyện này nhưng không nói cho cô ta cũng là thật.
Đường Hân siết chặt di động, hai mắt lặng lẽ đẫm lệ.
Cô ta sớm nên tin, tin ba để lại nhiều di sản cho Đường Đường, vì lúc ba còn sống, thương nhất là Đường Đường chứ không phải cô ta.
Ba rất thương Đường Đường sao có thể không để lại di sản cho Đường Đường, chỉ là cô ta không muốn tin nên lúc mẹ nói không có, cô ta liền tin lời mẹ.
Nhưng mà tại sao chứ.
Rõ ràng cô ta mới là con ruột của ba, vì sao ba đối với Đường Đường còn tốt hơn cô ta?
Đường Đường không phải chỉ là một đứa con nuôi thôi sao?
Đường Hân đem mặt chôn ở đầu gối, nhớ tới ánh mắt chế giễu của các bạn học, nhớ tới hành động vây quanh Đường Đường, che chở Đường Đường, trong lòng lại nổi lên hận ý không ngăn được.
Càng nghĩ càng hận, càng nghĩ càng thương tâm, đột nhiên nhớ tới một câu Đường Đường nói ngày đó.
Đường Hân mở to mắt, chờ xuống xe vội vội vàng vàng chạy về nhà.
Mẹ Đường không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, bà cho rằng chỉ cần bà và luật sư không nói, việc di chúc sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi, nhưng bây giờ mọi người đều biết.
Hôm nay đến công ty, mọi người đều nhìn bà bằng ánh mắt kỳ quái, em trai bà vội vàng chạy tới cho bà xem tin tức, mẹ Đường như bị gõ một gậy ngốc tại chỗ.
Chồng mất để lại công ty cho bà, mẹ Đường oai phong nhiều năm như vậy lần đầu tiên cảm thấy mất mặt, mất mặt đến không thể ở lại công ty.
Bà vội vội vàng vàng trở về nhà, lại gặp mấy bà già đang đánh bài dưới lầu, nhìn thấy bà đều là bộ dáng âm dương quái khí.
Mẹ Đường tức giận xanh mặt, bước nhanh lên lầu mở cửa, đứa con gái đáng ra đang đi học hai mắt sưng đỏ, thấy bà vào nhà vội vàng chạy tới hỏi bà tại sao lại thế này.
Mất mặt trước mặt con gái còn xấu hổ hơn mất mặt trước mặt người ngoài, mẹ Đường quẫn bách không biết nên giải thích thế nào, đột nhiên nghe con gái hỏi,
"Mẹ, ngày đó Đường Đường có nói một câu"
Nhắc tới Đường Đường, mẹ Đường hận đến ngứa răng, "Nó nói cái gì?"
"Cô ta nói..." Đường Hân do dự một lát, "Cô ta nói con về hỏi mẹ tại sao lúc trước ba kết hôn với mẹ, còn có...còn có mẹ làm sao ...mới sinh ra con.."
Mẹ Đường cảm thấy như rớt vào hầm băng, trên đầu bị dội một chậu nước lạnh, dưới chân lảo đảo hai bước, chỉ còn một ý nghĩ.
Tại sao Đường Đường lại biết?
Những việc này ngay cả em ruột của bà cũng không biết!
Bà vẫn luôn nói với con gái là bà coi trọng ba Đường, sau đó ba Đường cũng thích bà nên hai người thuận lý thành chương kết hôn.
Sự thật lại không phải vậy, bởi vì lúc trước Đường Duẫn Đức không thể chăm sóc Đường Đường khi đó mới nửa tuổi, bà nói với ông muốn gả cho ông giúp ông chăm sóc Đường Đường, xem Đường Đường như con gái ruột nên Đường Duẫn Đức mới kết hôn cùng bà.
Còn Đường Hân...
Đây là bí mật ngay cả Đường Duẫn Đức cũng không biết, ông đến chết vẫn luôn áy náy nói lúc trước ông uống say mới... Hai tay mẹ Đường run rẩy, tại sao Đường Đường lại biết?!
Đường Hân nhìn sắc mặt mẹ mình càng ngày càng khó coi, thậm chí trở nên dữ tợn, theo bản năng lùi về sau hai bước, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi không nói nên lời.
"Đều tại con tiểu tiện nhân kia", mẹ Đường đột nhiên hét lên, thở hổn hển, muốn cắn tên Đường Đường thành từng mảnh trong miệng.
Một con tiện nhân chưa chồng đã chửa, một con cɧó ©áϊ không hơn không kém, còn tiểu tiện nhân có người sinh không người nuôi, bắt nạt bà nửa đời người. Những lời Đường Hân vừa nói đã xé rách mặt nạ ngụy trang nhiều năm của mẹ Đường, giờ phút này chỉ thấy sự dữ tợn, tức giận đã thiêu đốt lý trí của bà.
Con tiện nhân Đường Đường theo kẻ có tiền còn về chọc đến chuyện thương tâm của bà, nháy mắt mẹ Đường nghĩ đến chuyện cá chết lưới rách.
Bà muốn nói cho mọi người, cho truyền thông biết Đường Đường không biết xấu hổ được kẻ có tiền bao dưỡng, mẹ của nó lại là kỹ nữ mang thai con của người đàn ông khác còn phá nát gia đình của một người khác nữa. Đường Đường chỉ là loại dã chủng không ai thương không ai cần.
Bây giờ bà không trả tiền, không lẽ Đường Đường dám kiện bà.
Đường Hân nhìn mẹ Đường, cảm thấy sợ hãi.
Ngay lúc này bên ngoài có người gõ cửa.
Đường Hân vội vàng chạy ra mở cửa. Bên ngoài có 3 người, đứng đầu là một người phụ nữ cao gầy, ánh mắt sắc bén dừng trên người Đường Hân, Đường Hân theo bản năng lùi lại " Các người là ai?"
"Tôi là người đại diện của Đường Đường, Đái Na", mẹ Đường cứng đờ quay đầu lại, Đái Na đơn giản, lịch sự tự giới thiệu bản thân, ánh mắt dừng trên người mẹ Đường.
"Hôm nay cố ý mời luật sư đến đây giải quyết một chút vấn đề quyền sở hữu di sản"
☘☘☘☘☘
Cuộc thi nghệ thuật hàng năm tổ chức vào cuối tháng hai đầu tháng ba, hiện tại kỳ thi tháng thứ hai sắp bắt đầu vào cuối tháng 11, Đái Na đếm thời gian liền thấy tuyệt vọng.
Rất nhiều học sinh muốn thi khoa diễn xuất đều có ý định chọn khoa đạo diễn nếu thi trượt, nhưng người hiểu chuyện đều biết rằng khoa đạo diễn thi khó không thua gì khoa diễn xuất, thậm chí yêu cầu còn khắc khe hơn.
Đáng tiếc đại đa số học sinh đều không nghĩ như vậy, Đái Na cảm thấy Đường Đường cũng nằm trong số đó.
Quá đáng nhất là Minh Thiếu Diễm cũng đồng ý!
Hai chú cháu thờ ơ ra quyết định, căn bản không nghĩ đến bên trong có bao nhiêu khó khăn, để dành bài toán khó lại cho cô. Dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của Đường Đường, dù em ấy làm bất cứ thứ gì cũng sẽ gây chú ý, sau đó thi nghệ thuật rồi thi đại học, sẽ được vô số phương tiện truyền thông dõi theo.
Tuy rằng Minh Thiếu Diễm có thể bỏ tiền trực tiếp đưa Đường Đường vào học viện hí kịch thành phố S, nhưng nếu trắng trợn như vậy Đường Đường nhất định sẽ bị chế giễu.
Cho nên nếu không vạn bất đắc dĩ, Đái Na vẫn hy vọng Đường Đường có thể tự mình thi đậu chứ không phải đi cửa sau.
Bây giờ mỗi ngày Đường Đường đều học bù, hy vọng đến lúc thi có thể vượt qua điểm chuẩn để không quá mất mặt, còn chuẩn bị một ít cho kỳ thi vào khoa đạo diễn, Đái Na thật sự cảm thấy hy vọng không lớn...
Rất nhiều học sinh đều chuẩn bị rất sớm cho kỳ thi nghệ thuật , còn Đường Đường là thay đổi giữa chừng.
Nói một câu khó nghe, nếu Đường Đường có thể thi đậu thì những học sinh đã chuẩn bị một hai năm sẽ nghĩ thế nào?
Quên đi, Đái Na lắc đầu xua đi những suy nghĩ không đáng có, nhanh chóng vạch ra một kế hoạch cho Đường Đường.
Sau bữa trưa, Jason đến trường đưa cho Đường Đường một phần kế hoạch, bên trong lịch học dày đặc làm Đường Đường xem đến da đầu tê dại.
Thi khoa đạo diễn tuyệt đối không đơn giản hơn khoa diễn xuất, Đường Đường nhớ rõ tổng cộng thi bốn lần. Trong đó liên quan đến một loạt nội dung như ngâm thơ, tài năng, diễn xuất, thi viết và phỏng vấn.
Cho nên bản kế hoạch của Đái Na không những liên quan đến các phương diện này mà còn rất phong phú.
Rất mau sẽ đến tháng mười hai, thi nghệ thuật là tháng ba năm sau, khó trách Đái Na gấp như vậy. Dựa theo kế hoạch của Đái Na, cuối tuần này Đường Đường không chỉ học thêm toán và địa lý mà còn tham gia các khóa học về diễn xuất.
Cuối tuần sau lại học ngâm thơ và ca hát.
Mỗi ngày ngoại trừ học tập, thời gian rảnh rỗi còn phải xem phim, xem bình luận phim, xem tin tức, nếu còn thời gian phải đọc nhiều sách, nâng cao trình độ sáng tác.
Bởi vì vòng thi thứ ba vào khoa đạo diễn yêu cầu viết bình luận phim, viết truyện và phân tích ngôn ngữ nghe nhìn.
Đường Đường cảm thấy nếu không phải Đái Na điên rồi thì chính là muốn bức điên cô.
Trừ phi một ngày 24 tiếng cô không ăn không ngủ nếu không căn bản không có khả năng đạt tới yêu cầu này, cô là người đã tốt nghiệp cấp ba sắp mười năm, vì để thi đại học không bị mất mặt mỗi ngày nỗ lực làm bài đã không còn thời gian.
Ngay cả thời gian pha cà phê sáng cho Minh Thiếu Diễm cũng là cố gắng trích ra.
Đường Đường yên lặng lấy ra một cây bút đỏ, bắt đầu gạch trên bản kế hoạch của Đái Na.
Học ngâm thơ, gạch bỏ
Đây từng là môn học bắt buộc ở đại học, cô mỗi lần đều đạt điểm tuyệt đối.
Học hát, gạch bỏ.
Lúc trước cô quay một bộ phim truyền hình, vì thu ca khúc mở đầu cũng đã học qua, huống chi phần thi tài năng có thể ca hát, đàn dương cầm hoặc đàn violon đều được, nếu không được còn có thể khiêu vũ.
Còn diễn xuất, xem phim, xem bình luận phim, toàn bộ đều gạch bỏ
Nếu không thể vượt qua bài kiểm tra diễn xuất, Đường Đường cũng không còn mặt mũi lấy nhiều giải ảnh hậu, thân là diễn viên, xem một bộ phim hay sau đó viết bình luận là chuyện thường ngày không cần dành thời gian chuẩn bị.
Cuối cùng chỉ còn dư lại xem tin tức thời sự và đọc sách để cải thiện khả năng sáng tác. Lịch trình dày đặc giờ đầy dấu gạch đỏ.
Đường Đường chụp lại kế hoạch đã được thay đổi không thể nhận ra gửi cho Đái Na.
Cô hoàn toàn đoán được Đái Na nhận được sẽ phản ứng thế nào, nhất định sẽ là liên hoàn call, nên vừa gửi đi lập tức tắt máy bắt đầu ngủ trưa.
Giờ không nghĩ nhiều, chờ buổi chiều tỉnh ngủ rồi nói sau.
Ở một đầu khác, Đái Na nhận được kế hoạch đã chỉnh sửa từ Đường Đường thì hoàn toàn suy sụp.
Gạch bỏ ngâm thơ, gạch bỏ ca hát, gạch bỏ diễn xuất, ngay cả xem phim, xem bình luận phim đều gạch bỏ, em đây là muốn lên trời sao? Đến lúc thi nghệ thuật em lấy đầu đi thi sao?
Lập tức bấm số gọi Đường Đường nhưng điện thoại tắt máy. Đái Na yên lặng nhìn chằm chằm di động gần nửa phút.
Từ lúc ký hợp đồng với Đường Đường tóc cô ngày càng rụng nhiều.
Đái Na tuyệt vọng nằm dài trên sofa, nhắm mắt lại, tựa hồ có thể thấy được cảnh Đường Đường bị toàn mạng xã hội chế giễu khi kết quả kỳ thi nghệ thuật được công bố, sau đó Minh đổng bắt đầu trừ lương, trừ thưởng...
A, cuộc sống sao khó khăn quá
Thực muốn khóc.
Đường Đường ở phòng ngủ ngủ một giấc an ổn, tỉnh dậy mở di động quả nhiên thấy đoạt mệnh liên hoàn call của Đái Na.
Tự like cho mình một cái vì tắt máy kịp thời sau đó gửi tin nhắn cho Đái Na.
Cô biết Đái Na lo lắng chuyện gì, tuy rằng có một số việc không thể giải thích nhưng tốt hơn hết nên làm chị ấy yên tâm.
Đái Na trả lời cô bằng một dấu ba chấm sống không còn gì luyến tiếc.
Bởi vì "Đường Đường" mười tám năm qua quá bình thường, thành tích kém cái gì cũng không có nên lấy thân phận Đường Đường làm Đái Na yên tâm thực không có sức thuyết phục, Đường Đường nghĩ nghĩ lại bổ sung một câu.
[nếu thực sự thi không đậu hoàn toàn là vấn đề của em, không liên quan đến chị, nếu chú trách tội, em sẽ nói giúp chị]
Đái Na cuối cùng cũng có sức sống.
[ em nói, chị đã chụp lại màn hình! ]
Chụp đi chụp đi.
Cô không lo lắng về phần thi nghệ thuật, tốt xấu gì cô cũng từng được mời làm giáo viên cho kỳ thi này, dù cho thực sự mất mặt thi không đậu, với mối quan hệ không tệ giữa cô và Minh Thiếu Diễm, sẽ có thể nói giúp Đái Na
Bây giờ điều cô lo lắng không phải cuộc thi nghệ thuật mà là cuộc thi tháng lần hai vào cuối tuần này.
Tuy rằng cô đã dùng thời gian nhanh nhất đọc qua hết một lần sách toán, cũng xem qua một lần tài liệu địa lý nhưng vẫn chưa biết trọng tâm. Kiến thức diễn giải còn tốt nhưng văn khoa có rất nhiều môn yêu cầu học thuộc lòng. Chính trị Đường Đường chỉ mới học thuộc những nguyên tắc cơ bản bắt buộc công dân tham gia tuần sinh hoạt chính trị.
Làm sao thi đây?
Đường Đường hận không thể mỗi ngày không ngủ để đọc sách.
Đổng Ngọc nhìn Đường Đường vừa đi vừa cầm sách chính trị tóm tắt kiến thức, nhớ tới tin hot trước kia nói Đường Đường không thích đọc sách liền cảm thấy tin tức nói lung lung.
Như vậy còn nói không thích đọc sách, nhìn cô ấy đọc đến không cần sống kìa!
Đường Đường như cũ đi đến đâu cũng là tiêu điểm bị chụp ảnh, có người chụp được ảnh Đường Đường vừa đi vừa đọc sách, sau khi đăng Tieba lại thu hút một đống người vây xem.
Chủ topic kinh ngạc cảm thán, chỉ cần xinh đẹp dù chụp tùy tiện thế nào vẫn đẹp.
Bài đăng chỉ cần dính dáng đến Đường Đường bình luận rất nhanh sẽ tăng vọt, hàng đầu hết lời khen ngợi Đường Đường chân dài, xinh đẹp, sau đó nội dung tiêu cực dần dần xuất hiện
[gần đây bài đăng đều bảo vệ Đường Đường, không khỏi nhỏ giọng BB một câu. Chẳng phải trước đây Đường Đường không thích học sao? Bây giờ đang từ từ tẩy trắng xây dựng hình tượng học sinh giỏi sao?]