Bác Cổ

Quyển 2 - Chương 48

Anh Ba Mùi vào nhà thì thấy bác và Bảy Ếch thì nói ngay:

- A, gặp mày với thằng Ếch ở đây thì hay quá. Anh nói nghe, những thứ chuẩn bị để săn bắt con thủy quái đã về tới làng rồi

Bác nghe vậy thì vui lắm:

- Vậy thì tốt quá rồi, em chỉ chờ tin này thôi. Vậy thì ngày mốt, sẽ chính thức gϊếŧ con thủy quái đó. Anh về nói với mọi người để chuẩn bị đi

Anh Ba Mùi nghe vậy thì tới vỗ vai bác:

- Được, bây giờ thì anh về chuẩn bị mọi thứ. Nói thật, anh chỉ chờ có ngày này thôi. Mẹ nó chứ, cái con cá chình đó dám tới ăn người làng mình. Thôi, anh về đây, kẻo muộn

Tiễn anh Ba Mùi ra khỏi nhà, Bảy Ếch nói với bác:

- Anh đang bị thương mà, sao mà đủ sức được. Hay tạm thời nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa đi

Bác lắc đầu:

- Linh tinh mách bảo anh phải nhanh gϊếŧ con thủy quái càng sớm càng tốt. Còn sức khỏe của anh, anh tự biết lo liệu. Chú khỏi lo.

Bảy Ếch lắc đầu nhìn bác:

- Anh nói vậy thì em cũng chịu thôi.

TRò chuyện thêm vài câu nữa thì bác đi về nhà, về tới nhà không thấy ai đâu. Hỏi ông Các hàng xóm mới biết chú Tư đưa cả nhà đi lên chợ huyện rồi,. Bác mỉm cười đi vào nhà, ra giếng múc nước tắm rồi vào nhà. Bác vào trong phòng mình, đem theo hai thau đồng nhỏ đổ nước. Đặt chúng xuống giường, bác lên giường ngồi xếp bằng. Sau đó, lấy ra một cây ngân châm dài, mỏng như tơ châm vào người rồi lấy cây ngân châm đó chấm vào hai thau nước. Tay kết pháp ấn chỉ vào trong đó, rồi bắt đầu đọc chú thuật.Sau một hồi thì ngừng lại, mở mắt ra ; bác nhìn hai thau nước rồi nói:

- Còn định không hiện lên nữa à

Mặt nước cái chậu bên phải bỗng chốc gợn sóng dập dềnh rồi yên tĩnh lại hiện lên mặt bác Cổ, một cái bên trái bỗng sôi lên sùng sục rồi tỏa ra hơi lạnh, mặt nước vẫn còn chưa yên tĩnh thì gương mặt bác lại hiện lên trong lớp hơi lành lạnh. Bác mới nói:

- Để hai người cười rồi. Tại ta quá chủ quan, mới xuất thế chưa lâu đã bị thương nặng, xém tí nữa là mất mạng. Chắc ta cần 1 tháng nghỉ ngơi để tĩnh dưỡng mới hồi phục lại

Gương mặt bên chậu phải mở miệng, một thứ âm thanh từ người bác vang lên:

- Không sao, ta cũng không ngờ lại xuất hiện một tên thủy quái đạo hạnh mạnh đến vậy. Cổ Đà ngươi không sao là tốt

Nhưng gương mặt trong chậu bên trái lại mở miệng, một giọng lạnh lùng vang lên từ người bác:

- Hừ, rõ vô dụng. Có con cá cũng không làm ăn gì được, biết thế ta thay Cổ Đà ngươi xuất thế rồi

Bác gãi đầu, cười:

- Haha, vậy ngươi có muốn ra không Gia Lạp Cổ. Ngoài này thú vị lắm

- Thôi dẹp, ta còn đang trong thời kỳ trốn tránh trời đất dòm ngó bản mệnh. Chắc cũng 1 tháng nữa mới hoàn thành được

Gương mặt trong chậu bên phải nói:

- Để ta trở lại đi, dù gì ta cũng hồi phục được 8,9 phần rồi.

Bác nghe vậy thì liền lấy cây ngân châm đâm vào người rồi kết ấn, các ngón tay đan xen vào nhau, hai ngón giữa dựng thẳng rồi từ từ hạ xuống. Bác ngã xuống gường, hai chậu nước cũng từ từ bốc hơi, cạn sạch nước. Một hồi sau, bác ngồi dậy vươn vai, nhưng vẫn thấy đau nên nhăn mặt:

- Cổ Đà sao lại bất cẩn, để cơ thể mình bị thương đến vậy. Mà thôi, dù gì cũng là một

Bác ngồi xuống giường, lấy ra con dao cắt 9 đầu ngón tay rồi kết ấn, gỡ 9 tấm phù trên 9 cái lọ gỗ rồi nhỏ máu vào trong. Những cơn rít thỏa mãn vang lên, con rắn đen bò ra ngoài lượn lên tay bác, miệng khì khè liên hồi. Bác vuốt đầu nó:

- Thương bệnh trên người ta ổn rồi, không sao đâu Thác Lai Lạp

Con rắn há miệng ngậm đầu ngón tay đang chảy máu, nhưng mới ngậm được thì nó bị lôi tuột xuống đất. Thì ra thiềm thừ đang ngậm lấy đuôi con rắn, nó lắc lắc cái đầu rồi kéo con rắn rồi quăng vào cái lọ có khắc hình đầu người thân rắn. Nó kêu ồm ồm như thể khó chịu, vênh váo cái đầu. Bác nhìn nó phì cười, đưa tay cầm lấy nó, bóp vào bụng làm nó há miệng. Dùng các đầu ngón tay bôi chút nước bọt của nó. Xong xuôi, bác lại nhét thiềm thừ lại vào lọ của nó, kết ấn dán lại tấm phù. Bác dùng các đầu ngón tay dính nước dãi cho vào một cái lọ nước rồi cất đi.:

- Đây là thứ hữu dụng khi gϊếŧ con thủy quái

Bác lôi ra cây sáo xương lau lại cho nó một lần nữa, rồi cất nó vào túi đựng đố, bác cẩn thận bỏ từng món dùng để thi pháp vào túi, kiểm tra lần nữa rồi thắt nút lại. Bây giờ bác mới thảnh thơi chút thời gian, bác lấy ra cái khăn thêu hoa Lài, vuốt ve nó, nhìn âu yếm:

- Lâu rồi, chúng ta chưa nói chuyện nhỉ. Thù của em thì anh đã báo, hai đứa con mình thì khỏe mạnh lắm, chúng ngoan lắm. May mà có ông bà chăm nó, cho hai con đủ phần nào tình thương. Chứ anh vụng lắm Hì hì

Không biết từ khi nào, trên mặt bác đã thấm hai dòng nước mắt, bác vội lấy cái khăn tay lau đi, miệng cười:

- Chết, đã tự dặn là không được để em thấy anh khóc rồi mà. Chán thật

Bác nhìn ấu yếm, miệng ngâm nga vài câu hát mà vợ bác rất thích. Chợt có tiếng nói vọng vào cửa:

- Hai Cổ có ở nhà không?

Bác nghe thì vội cất cái khăn tay, lau vội mặt mũi lại rồi chạy ra ngoài, thì thấy anh Ba Mùi với một đám thanh niên đang đứng trước cửa nhà:

- Chú mày mau qua nhà anh, anh cho xem cái đồ bắt con thủy quái, xem mày có ưng bụng không

Qua nhà ảnh thì thấy cơ man nào đồ ở trên sân, anh Ba Mùi nói:

- Vào trong hiên ngồi đi, anh chỉ cho chú biết

Bác ngồi xuống nền trước nhà với mấy cái người đàn ông trong làng. Anh Ba Mùi chỉ vào một tấm lưới lớn, nói:

- Đây là lưới gút câu, ở các nút thắt lưới có thêm một cái móc câu, bị dính vào lưới này thì chỉ có thiệt, càng giẫy dụa thì các lưỡi móc càng móc sâu vào thịt.

Rồi cầm lên một khẩu súng, hình dáng hơi khác với thông thường:

- Còn đây là súng phóng lao, trong đây có sẵn một mũi lao, cái này là đặc chế đặc biệt, mạnh lắm đó

Anh Ba Mùi loay hoay lấy ra thêm một cái móc câu lớn, có 3 cái tựa vào nhau buộc vào một cuộn dây dài:

- Đây là lưỡi câu dành cho nó, nó mà nuốt phải, thì chỉ có nát khoang miệng, còn đầu dây này làm từ sợi dừa với sợi thép non bện lại với nhau. Bảo đảm chắc chắn vô cùng luôn

Anh ta boang boang giới thiệu thêm vài thứ nữa, thì một cậu thanh niên hỏi:

- Vậy có đủ chưa anh Mùi, em thấy thiếu thiếu. Mà chuẩn bị mấy thứ này đâu tới 1 tuần đâu

Vênh mặt lên cao, Ba Mùi đắc ý ra hiệu cho mấy người đàn ông vào nhà khiêng ra mấy thùng đồ, mở ra rồi nói:

- Chú thấy như vậy đủ chưa?