Bác Cổ

Quyển 2 - Chương 47

Rồi những sợi dây leo bắt đầu hút khô sinh lực của Hải Xoa ,hắn cố vùng vẫy nhưng không được . Những bông hoa trên dây leo bắt đầu nở bung ra tỏa ra hương thơm ngào ngạt . Hải Xoa định truyền ít pháp lực vào vật sáng lam thì tên gầy đi tới . Hắn bóp cổ tay Hải Xoa , lấy vật sáng ra rồi ngắm nghía . Tên mập cười :

- Anh Năm , có đúng là vật đó không ?

Tên gầy bắt ấn chỉ vào vật sáng đó , rồi từ từ thứ ánh sáng đó dần tắt mất , hóa ra vật đó là một con mắt xanh lam . Tên gầy vo tròn rồi lắc đầu nói :

- Không phải , chỉ là mô phỏng Hải nhãn châu thôi . Thôi đem về làm quà cho chị Ba vậy

- Khề khề , đúng đó . Đem quà làm quà , biết đâu chị Ba lại nấu cho vài món ăn ngon .

Tên gầy nhìn về phía hướng bác rời đi , đám côn trùng đang bám trên người hắn bỗng bốc cháy , , từng đốm lửa nhỏ và tiếng nổ lách tách kèm mùi khét bay lên :

- Một tên thú vị thật . .Hy vọng sẽ không phải là đối thủ của nhau . Giải quyết con cá chình đó nhanh đi . Chúng ta còn lên đường nữa – Quay mặt nói với tên béo

- Khề khề , chờ em chút nữa . Ăn xong tên này , em lại thu được khá khá

Rồi những sợi dây leo bắt đầu xiết nhanh lại , rút nhanh sinh khí hơn . Hải Xoa đau đớn gào lên :

- Không , mau thả ta ra . Không – Chợt hắn nhận ra điều gì , lắp bắp nói – Các ngươi là người của Mộc .....Mộc.... 20năm về trước... không phải đã ....đã

Chưa kịp nói hết, toàn bộ cơ thể hắn đã bị hút khô , chỉ còn lại bộ xác khô . Tên gầy đưa tay vào l*иg đèn , rồi rút ra ,trên đầu ngón tay có một ngọn lửa xanh lục ,rồi ném về phía bộ xác khô , Lập tức , nó bén lửa rồi cháy ra tro .

- Biết nhiều thật thì chỉ có chết thôi

Tên mập đứng lên , toàn bộ dây leo , rễ cây ,.. chui lại vào người hắn . Lúc hai đi ngang qua tên Khang đang nằm bẹp dưới đất thì tên gầy dừng lại . Hắn cúi xuống nhìn rồi nói :

- Là một tên có căn cơ tốt , chỉ tiếc phương pháp tu hành không đủ . Nếu theo ta , ta sẽ cho ngươi thứ ngươi cần nhất bây giờ . Không nên phí phạm như vậy

Nghe vậy , tên Khang ngước lên nhìn , thoáng chốc chần chừ rồi suy nghĩ . Sau đó hắn ôm ống chân tên gầy nói :

- Có thật như ông nói không ? – Ta chưa bao giờ nói dối – Tên gầy đáp , rồi dơ bàn tay lên , miệng niệm chú , lập tức những đầu ngón tay bốc lửa rồi lan xuống hết bàn tay

Tên Khang cắn răng đưa ra quyết định :

- Vậy tôi sẽ theo ông – Hắn nhìn sang phía hai người Nghĩa và Dung nói – Hai người tha lỗi cho tôi , ai cũng phải có sự lựa chọn thôi . Nói với sư phụ là nếu gặp tôi ở đâu thì tôi sẽ tự sát để chuộc tội

Tên Mập cúi xuống , vác Khang bỏ lên cái quan tài rồi từ từ theo tên gầy đi mất hút vào rừng sâu .Lúc này , cô Dung mới dám bò ra , cả người giận run lên tới bên tên Nghĩa đang ngơ ngác, :

- Chúng ta về thôi , phải báo với sư phụ để trả mối thù này

Tên Nghĩa cười đau khổ :

- Đúng , đúng đó .Phải về tìm sư phụ

Hai người dìu nhau đi rời khỏi khu rừng . Bác quay về theo lối cũ trên con đường làng , bác không muốn về nhà với bộ dạng : khắp người thương tích , những máu là máu ,.....Bác ráng gượng tới nhà 7 Ếch . Anh ta đang đứng ngoài sân thì thấy bác , hốt hoảng chạy ra đỡ lấy bác :

- Trời đất ơi , anh Cổ anh làm sao thế nào .Ai đánh anh ra nông nỗi này hả ? Nói em , em vác Ak sấy nó thành tổ ong luôn

- Mau cho anh vào nhà , lấy luôn đồ cầm máu rồi đi ra tiệm thuốc mua cho mấy thứ

Bác tạm nghỉ ngơi ở nhà 7 Ếch cả ngày hôm đó , khi vết thương đã khá hơn , cử động đã không còn đau như trước , pháp lực cũng đã lấy lại chút . Bác nhìn cơ thể và cười khổ :

- Chắc trong 1 tháng không thể thi triển pháp lực được rồi . Mới xuất thế chưa được lâu đã bị thương thế này . Lần này cũng trách mình chủ quan quá rồi . Lại bị tên Gia Lạp Cổ cười rồi

7 Ếch đi vào , trên tay là một bộ tăng y đã được giặt sạch với một tờ giấy .:

- Là của anh phải không ? Em thấy trước cửa nhà , kèm theo một tờ giấy có ghi tên anh

Bác cầm lấy , nhìn rồi phì cười vì nét chữ nghệch ngoạc và cả nội dung trong tờ giấy " Tôi trả lại cho ông ., giữ đồ của người khác là xấu . Tôi cảm ơn " . 7 Ếch hỏi :

- Của ai vậy anh . Sao anh lại có bộ đồ này chớ . Mà em nghe có mùi thơm của hoa Lài trên đó nữa . Đừng nói anh định đi bước nữa nha

Bác trầm xuống , quả thật trên bộ tăng y có mùi hoa Lài , bác lắc đầu , đôi mắt nghiêm lại :

- Không có gì đâu . Anh chưa bao giờ có ý định đó đâu . Chú đừng nghĩ vậy

Đúng lúc đó , anh Mùi chạy vào với một tin tức mà ai cũng chờ hơn tuần nay

Nhớ theo dõi mình để được đọc truyện sớm nhất nha , hãy mạnh dạn bình luận , đưa ra ý kiến của bạn . Đọc thấy hay thì cho mình combo like và share , để mình có động lực nha . ( Hic đừng xem chùa nữa mà )