Bác Cổ

Quyển 2 - Chương 42

Hải Xoa nhìn bác cười khề khòa:

- Ta đợi mày hao mòn pháp lực lâu lắm đó. Phải công nhận ngươi rất mạnh, nhưng hôm nay vẫn sẽ chết thôi

Bác nhìn hắn, cắn răng nói:

- Phải nhanh độ hóa cho tấm Bì Nhi phù, kết thúc lần hóa kiếp người. Rồi mới có thể đối phó tên Hải Xoa

Nghĩ là làm, bác duy trì pháp thân, hai tay chắp lại, miệng đọc thần chú:

- Ama Tada Me Ma Hum Ni

Rồi đưa hai bàn tay tạo úp vào nhau, hai cánh tay pháp phân cũng đưa lên bọc lấy tấm Bì Nhi phù. Một loạt tiếng khóc trẻ con vang lên, nhiễu loạn cả bầu trời. Những hình bóng mờ ảo những đứa trẻ bắt đầu bò ra, chúng la ó, khóc lóc, ăn vạ,..... Bác nghiêm mặt, đưa mắt sang nhìn tên Nghĩa:

- Ngươi đúng là không bằng súc sinh, gϊếŧ hại nhiều sinh mạng như vậy chỉ để luyện cái thứ trời đất công phẫn

Hải Xoa đoán được ý định của bác, cười lớn:

- Cơ hội tốt thế này, ta không bỏ qua đâu

Hắn bóp tay tạo thành trảo, rồi lao đến vỗ vào pháp thân Bất Động Minh Vương, miệng bác trầm lêm:

- MA NI

Cánh tay trái thứ ba cầm chùy của pháp thân vỗ xuống, chặn lại trảo của Hải Xoa. Hắn lui lại, cười trừ. Sau đó, hắn chắp hai tay, bắt đầu khởi lên pháp thân của bản thân. Miệng đọc yêu chú, lập tức những giọt nước xung quanh bắt đầu tụ lại, thành hình một con cá chình khổng lồ, đôi mắt cuồng dã, cái miệng lởm chởm răng đang mở ra thoát ra ít hơi sương. Hải Xoa cúi người đặt tay xuống đất, miệng nói

- Để ta coi lần này mày đỡ thế nào được

Hắn cười rồi, đưa tay lên mi tâm rồi chỉ về phía bác. Con cá chình khổng lồ lao về phía bác, mở miệng há rộng định nuốt lấy. Bác nhíu mắt nhìn nó rồi lại nhìn lên trời, như đã đưa ra quyết định. Bác nhanh chóng thi pháp, tay phải kết mật ấn chỉ trời, lập tức cánh tay cầm vu bát đưa lên, hứng lấy con rắn, những Phật tự xoa dịu những vết thương người nó.Bác bắt đầu ngâm giọng, khởi lên kinh chú:

- Da tỵ ma ri, a sá ta na nĩ,tu tỳ tê um ha,.....

Bầu trời như được xoa dịu, những tia sấm sét có dấu hiệu nhỏ đi. Bác nhìn cười, nghĩ thầm:" Phải nhanh kết thúc lần hóa kiếp này ". Nhưng tên Hải Xoa cười:

- Ta không để ngươi đạt được mong muốn vậy đâu

Tay hắn tạo thành yêu ấn, vỗ lên người con cá chình. Nó lập tức tản ra thành một cơn sóng cao hơn 3m, hướng thẳng đến bác lao đến,. Tay trái bác kết Tỳ Ca, lập tức một kết giới được khởi lên, bác hít một hơi dài rồi dùng đổi ấn Phẫn Nộ Minh Vương, hai cánh tay cầm kiếm và Nghiệp Hỏa đưa lên, hướng về phía cơn sóng. Hải Xoa cười:

- Để t coi pháp lực ngươi làm sao duy trì cho đủ

Hắn cắn máu ở tay, nhỏ vào cơn sóng, lập tức cơn sóng chuyển sang sắc đỏ, có những cái miệng lớn há ra, lộ trên bề mặt. Sau đó, hắn lắc người lộ ra cái đầu cá chình của mình, rồi há miệng đớp về phía bác. " BÙNG " Hai bên va vào nhau,tạo ra một vụ chấn nổ. Cơn sóng đổ ập ào kết giới, hai bên khắc chế lẫn nhau, những tiếng rít dữ tợn vang lên, những cái miệng muốn cắn xe kết giới nhưng lại bị những Phật tự thiêu đốt, ngăn lại. Cái đầu cá chình của Hải Xoa bị cánh tay cầm kiếm đỡ lấy, chặn lại. Hắn chưa kịp cười, thì bỗng nhận ra sai sót. Chưa kịp định hình, cánh tay cầm Nghiệp Hỏa vỗ lên đầu. Hắn rú lên, vội rút ra xa, hóa lạ đầu người, tóc của hắn bị thiêu rụi lộ ra một mảng da phỏng. Hắn vội phun ra vật sáng màu xanh xoa dịu đi. Hắn căm phẫn nhìn bác:

- Hừ khá lắm, dám chơi ta à

Hắn kết ấn thu lại ngọn sóng, rồi chuyển sang lại pháp thân của mình. Hắn lấy ra vật sáng, bắt đầu niệm chú. Vật sáng bắt đầu tỏa ra thứ ánh sáng lam, không khí bắt đầu hạ xuống rõ rệt. Hắn cười nhếch mép, đưa vật sáng đó lên trời rồi dùng một tay kết yêu ấn chỉ về phía bác.Những giọt nước mưa tụ lại thành những mũi nhọn, hướng thẳng về phía bác lao xuống. Bác xuống sắc, dùng tay trái tạo thành Áp Kheo ấn, đưa lên trời. Cánh tay cầm dây thừng đưa lên, ngọn dây thừng vung lên bắt lấy những mũi nhọn. Hải Xoa khì cười, miệng đọc chú nhanh hơn, những mũi tên như tụ lại nhiều hơn bổ nhanh xuống. Vì số lượng quá lớn, chúng không bị ngăn lại đâm vào pháp thân. Những tiếng nổ lớn nhỏ vang lên, pháp thân đã bị đánh trúng, bác phun ra một ngụm máu, mặt tái đi vì bị thương. Chưa kịp để bác lấy hơi, Hải Xoa dùng vật sáng làm vật dẫn thủy, bắt đầu tụ lại một vệt nước dài. Hắn nheo mắt nhìn bác, rồi giơ vệt sáng lên cao. Bác nhìn thấy, định ngừng lại độ hóa cho Bì Nhi phù nhưng chợt nhìn lại con rắn trong vu bát. Rồi nhanh chóng đưa ra quyết định, tay trái kết Tỳ Vệ ấn, ba ngón tay cái, trỏ và áp út chụm lại nhau,đẩy về phía Hải Xoa, miệng bác đọc:

- Hum Ma

Một bàn tay màu vàng to lớn xuất hiện, vỗ về phía Hải Xoa.Hắn nhìn bác cười gằn:

- Một nửa pháp lực cũng đòi so với ta à

Hắn cắn đầu lưỡi phun một ngụm máu lên vệt sáng,nó lập tức đổi sáng màu đỏ như máu rồi. Hắn nhìn bác cười khì:

- TRẢM PHÁP

Vệt sáng đỏ hạ xuống bổ thẳng xuống bàn tay. Tiếng xé gió rít lên từ vết chém, tiếng vù vù phá vỡ không khí của bàn tay.. " ĐÙNG...ÙNG.... " Hai thứ chạm vào nhau, tạo ra một vụ nổ lớn, nước bị hất văng lên tung tóe, sủi bọt trắng xóa. Hải Xoa cười lớn, hét lên:

- TRẢM

Từ trong đám bọt nước, vệt sáng cắt đôi bàn tay lao về phía bác. " BÙNG ", vệt sáng chém mạnh vào pháp thân, bác lại phun ra một phún máu lớn, người nghiêng xuống muốn gục, cánh tay bác chống lấy toàn thân khỏi ngã. Miệng lại ra máu tươi, mũi cũng chảy máu, bác nhìn Hải Xoa rồi lại nhìn lên trời. Hải Xoa đứng từ xa cười cười.