Bác Cổ

Quyển 2 - Chương 39

Cô Dung lui về phía sau, nhìn bác cẩn trọng. Cô ta kết pháp chỉ vào từng cái chuông nhỏ, rồi bắt đầu niệm chú. Lập tức một màn sang màu đỏ dựng lên, trên đó là các phù văn của các loài cầm điểu. Lấy ra một cái lông vũ dài:

- Thiếu Hạo vũ đế, uy pháp trợ uy

Xuất hiện những tiếng kêu của muôn vàn loài chim, chúng dồn dập, đe dọa. Bác yên lặng nhìn, rồi từ từ tiến tới:

- Kết giới của vũ điểu à, cũng thú vị lắm đó

Bác để tay phía trước kết giới bắt đầu niệm mật chú:

- Manja Vahadmy Chadhum Umhala .....

Một thứ ánh sang màu vàng sẫm lóe lên, áp vào kết giới, muốn ăn mòn và phá vỡ những phù văn. Cô Dung cau mày:

- Muốn tịnh hóa hả? Không dễ vậy đâu

Cô ta lấy ra một cái chuông đồng, trên có hình một người đàn ông có pha trộn với vũ cầm, bắt đầu lắc nó rung lên, bắt đầu khởi kết giới. Lập tức những lông vũ trên kết giới phóng về phía bác, chúng như những mũi tên muốn đâm lủng bất cứ thứ gì. Bác cười lắc đầu, dùng hai tay chắp lại, miệng niệm:

- Ra da tê ca, dề ma ni .......

Lập tức một cái chuông vàng bao phủ lấy toàn thân bác, những lông vũ kia chạm vào vang lên tiếng leng keng trầm đυ.c. Cô Dung thấy vậy, ngừng phát động. Lấy ra cây một cây lông vũ dài, màu đỏ, rồi lấy ra một cái lọ đổ ra một loại chất lỏng sền sệt màu đỏ đen. Cô ra vẽ lên từng cái chuông rồi bắt đầu niệm pháp chú. Màn sáng đỏ bắt đầu đỏ rực lên như than hồng. Lúc này, mưa càng lúc càng nặng hạt, khiến cô ta không thể thi triển nhiều phép được.Bác nheo mắt lại nhìn rồi nói:

- Ta không có nhiều thời gian, mong cô mở đường

Cô ta cười:

- Có phải ông phá không nổi, muốn rút đúng không?

Lắc đầu, bác hít một hơi dài rồi nói:

- Vậy thì ta đành phá thôi

Bác chắp hai tay lại, rồi tách ra, một tay lên trời, một tay xuống đất. Rồi xoay hai tay lại với nhau, miệng niệm:

- Kim cương pháp ấn, phá diệt nghiệp pháp ... Yadahu Anja Pad Radta

Một bóng mờ đỏ nhạt sau lưng bác hiện ra, một khuôn mặt uy nghiêm, đôi mắt sáng rực lên. Bác chắp hai tay lại, rồi kết mật ấn đẩy về phía kết giới, cái bóng cũng kết ấn đẩy về cộng hưởng với bác. Cô Dung dùng cái chuông đồng trong tay, đưa lên bắt đầu niệm chú:

- Thiếu Hạo vũ đế, định uy vũ pháp

Lập tức, trên màn sáng xuất hiện một hình bóng người đàn ông mặc hoàng bào, hai tay tạo thành trảo vỗ về phía bác. Một tiếng nổ lớn trầm vang lên, cô Dung phun ra một ngụm máu. ngã về phía sau. Bác đi tới phía kết giới,dùng tay đặt lên rồi trầm giọng:

- MA MI HUM

Những vết rạn nứt bắt đầu xuất hiện chằn chịt, những phù văn bắt đầu rối loạn, có dấu hiệu bất ổn, cô Dung la lên:

- KHông thể nào, kết giới của ta không thể bị phá vậy được

Rồi lao về đó, dùng cây lông vũ vẽ lên, muốn chỉnh sửa lại phù văn. Tay bác tạo thành trảo chạm vào kết giới rồi từ từ nắm lại. " Rắc rắc " báo hiệu chẳng lành, cô Dung điên cuồng ngăn lại, muốn câu kéo thời gian. Nhưng " Bùng " một tiếng nổ lớn, 4 cái chuông bị trấn nổ tung, khếch đại vào không khí vang lên, hất tung cô ta về phía sau. Kết giới đã bị phá vỡ, biết chẳng thể làm gì được, cô ta đứng dậy, chạy về phía pháp trận. Lúc đi vào khu vực độn giáp,tên Khang thấy vậy liền hỏi:

- Là ai phá kết giới vậy Dung. Có phải tên lần trước không?

Cô Dung ôm ngực thở dốc, lấy tay lau đi vết máu:

- Không phải, là một tên Phật tu, bộ dáng kỳ lạ. Pháp lực và đạo hạnh rất cổ quái

- Là một tên hòa thượng ư. Sao lắm tên phiền phức vậy chứ

Tên Khang nhăn mặt, nói thêm:

- Thôi,cô mau lui về pháp trận với anh Nghĩa đi. Để tôi chặn hắn ta lại

- Anh phải cẩn thận đó – cô Dung nói rồi đi về phía sau

Tên Khang cầm cánh tay áo trống rỗng, mắt đỏ lên:

- Sao mày không tới hả tên khốn kiếp.

Lúc này tại trung tâm tháp Cham, con rắn bò lêи đỉиɦ tháp, bắt đầu nhả viên đan ra, bầu trời bắt đầu vặn lại từng đợt sấm chớp. Những tiếng kêu của nó vang vọng cả khu rừng, trời đất bắt đầu nhòm ngó đạo đan của nó. Tên Nghĩa đứng từ xa nhìn, miệng thì thầm:

- Sắp bắt đầu rồi, giờ chết của mày tới rồi

Ở trên một ngọn núi cách đó không xa, hai bóng người mặc đồ đen, một người cao gầy, tay cầm một chiếc l*иg đèn giấy, bên trong leo lét một ngọn lửa lúc màu lam, lúc lại chuyển màu lục, mặc cho mưa gió nhưng vẫn không tắt. Bên cạnh là người mập mạp, trên lưng cõng một chiếc quan tài dài 1m, tên mập nói:

- Ngũ ca, chuyện này chúng ta có nên tham gia cho đông vui không?

Tên cao gầy nói:

- Không cần phải thiết, thời gian này chúng ta không nên đánh động cho giới huyền pháp Việt Nam mình biết

Tên mập cười khè khè:

- Hê hê, ngũ ca nói đúng. Dù gì chúng ta cũng hoàn thành nhiệm vụ, lấy được cái quan tài này rồi

Tên cao gầy, vuốt ve cái quan tài:

- Ngày chúng ta phục hưng cơ nghiệp sư tổ gần rồi.