Bác Cổ

Quyển 1 - Chương 4

Về đến khu trại thì trời cũng tờ mờ sáng. Mọi người ai cũng mệt, sắc mặt không được tốt vì thức cả đêm. Ba mình thấy vậy, cũng bảo:

- Hôm nay, khoan hãy dọn đồ ra bán. Ae nghỉ ngơi chút rồi đã.

Ai nấy về lều, lăn vào ngủ. Riêng bác thì lặng lẽ đi về phía vách đá. 10 giờ sáng, mọi người mới lục đυ.c ra ngoài dọn đồ. Ba với chú có ra chỗ vách đá nhưng không thấy bác đâu. Tầm trưa, thì trời bỗng đổ mưa rất lớn. Mọi người phàn nàn, vì đây đang là mùa khô, mưa thế quái nào được. Trong cơn mưa, chú mình chăm chú nghe thì bảo ba:

- Anh có nghe thấy tiếng sáo không? Tiếng nó lạ lắm.

Ba cũng lắng tai nghe thì đúng là có thật: nhưng nó khác với tiếng sáo thông thường, nó não nề ai oán, nghe khiến con người ta mơ màng, khó chịu. Tới chiều thì trời dứt mưa, tiếng sáo cũng biến mất. Chập tối, đang ăn cơm. Thì nghe trong bản có tiếng quát lớn. Mọi người chạy vào. Thì thấy người dân đang vây đánh con trâu nhà lão mo, hỏi ra mới biết: tự dưng nó lên cơn điên, lao vào động đực với lão. May là có người dân tới kịp, không thù lão mo đã khốn. Chú mình cười:

- Quả thật, chỉ có súc vật mới xứng với lão mo.

Ba mình chỉ im lặng. Lão mo lúc này thở hổn hển, thân bị trầy xác nhiều. Lão ra lệnh người dân đâm chết con trâu đó đi. Lát sau, con trâu đã chết, lão tiến lại gần. Mồm lẩm nhẩm, tay liên tục sờ đầu nó. Lão lấy ra tấm bùa màu vàng, trên bùa là các nét vẽ ngoằn ngèo khó hiểu. Lão định đốt, thì bỗng con trâu mở mắt, vùng lên húc lão. May là phản xạ nhanh, lão tránh được thoát được. Nhưng vẫn bị văng ra xa. Xác trâu thì đổ gục xuống,da thịt bắt đầu thối rữa như đã chết từ lâu. Lão mo cau mày, bảo mọi người mổ xác trâu ra. Lúc mổ xong, bên trong toàn là giòi. Lão thò tay vào trong moi ra một tấm vải trắng, trên có hình mặt cười. Lão trầm mặt, bảo mọi người đi về hết đi. Lúc ra về, chú mình cười:

- Chắc anh Hai làm rồi ( bác mình ), mà sao không hạ thủ nhanh. Đm, thấy thằng già đó làm em muốn băm nó.

Ba bảo:

- Chuyện anh Hai cứ để ảnh lo, chắc ảnh có trù tính.

Đang nửa đêm, dân làng đó lại một phen sáng đuốc. Con gái lão mo mất tích ( gia đình lão gồm lão, vợ, một đứa con trai và một đứa con gái ). Dù không muốn nhưng người trong đoàn vẫn phải phụ tìm. Lão mo thì quay vô trong nhà, cầm đồ của con gái lão rồi đốt cháy. Sau đó, rải một loại nước thuốc lên làm nó bùng lên dữ dội. Lão mừng rỡ:

- Không sao, nó vẫn còn sống.

Nói xong, lão lấy ra một cái quả bầu khô, lão lẩm nhẩm niệm phép thì miệng bầu bật ra. Bên trong chui ra một con giun đất lớn, toàn thân đỏ như máu. Sau đó, con giun chui xuống đất biến mất. Lão cầm ra một cây đèn dầu bằng đồng, đổ vào thân đèn một loại chất lỏng vừa bay mùi dầu lửa nhưng kèm theo đó là mùi tanh của máu. Đèn cháy lên, nhưng màu của nó là xanh. Lão ngồi trước ngọn đèn, tay liên tục kết pháp. Chợt lão mở mắt ra nói:

- Đi về phía sau con suối, con lão ở đó.

Mọi người ùa ra đó, nhưng chỉ thấy một vũng máu đen hôi và không thấy ai cả. Bỗng đùng một tiếng nổ lớn vang lên. Mọi người chạy về làng. Thì biết, ngọn đèn của lão phát nổ hất văng lão ra ngoài. Lúc này, mặt lão mo đã tái đi vì sợ. Mọi người cùng lấy nước dập tắt lửa nhưng càng lúc càng cháy lớn. Thấy vậy, lão hô hoán mọi người mau giúp lão chuyển đồ ra ngoài. Chú mình cười:

- Đúng là tiếc của mà.

Nhưng chỉ có dân bản là giúp lão. Lão mo cũng bất chấp lao vào lửa, một lúc sau thì thấy lão ôm một cái hộp gỗ, cùng nhiều cái túi đeo ra ngoài. Lửa cháy càng lúc càng lớn, sau 1h đã thiêu rụi căn nhà sàn. Lão đành dọn qua nhà rông. Sáng sớm hôm sau, lại một phen tỉnh giấc. Vì nghe có tiếng la lớn, vô thì thấy con trai lão, mắt trợn trắng, mồm gầm gừ, chảy dãi đang cầm dao rượt chém lão mo. Chú mình khoái chí:

- Chém nó, chém chết cmn đi. Hay lắm.

Ba vội bịt miệng chú lại:

- Mày cẩn thận cái mồm, họ nghe được thì không hay.

Con trai lão chém lão không được thì quay sang chém dân làng. Ai nấy hoảng sợ, tìm cách khống chế lại. Sau một hồi vật vả, dân làng mới trói anh ta lại. Lão mo lúc này đã tức đến xì khói, lão đến trước con trai. Anh con trai thấy lão thì càng vùng vẫy, muốn chụp cắn xé lão. Lão hỏi:

- Mày là ai, muốn gì ở tao ?

Anh con trai vẫn vậy, gầm rú. Lão nói người tìm máu chó mực, sau đó pha thêm ít nước thuốc, rồi trộn với máu chó mực rồi tạt vào người anh ta. Anh con trai càng gầm gừ dữ hơn, không xi nhê. Chợt anh ta hết gục xuống, bất tỉnh. Mọi người mới hết lo. Chợt anh ta lên tiếng, nhưng là một giống khàn khàn, xa xăm:

- Đây chỉ mới là bắt đầu, mày đó thằng mo già. Chờ t hành hạ đến chết đi.

Nói xong thì gục xuống, bất tỉnh. Trời lại đổ mưa, nhưng nhỏ. Đến trưa, thì người dân trong bản chạy ra chỗ đoàn mua thuốc. Không hiểu chuyện gì, người dân chợt đổ bệnh hàng loạt: sốt, mê man, người nổi mụn nước, và nôn ói. Lão mo cũng bị dính bệnh nhưng nôn ra toàn bùn đen. Lão dùng một lá bùa đỏ, sau đó đốt cháy và nuốt vào người. Lão đã hết nôn ra bùn đen. Chợt anh con trai đang bị trói vang lên giọng hôm trước:

- Mày đừng dùng bùa phép mà làm giảm bệnh, càng làm vậy càng khiến mày thống khổ hơn thôi.

Nói xong lại gục xuống. Lão mo chợt ôm bụng la lớn rồi lại ói, lần này là đỉa. Từng đàn nhúc nhúc chúc tuôn ra ngoài. Lão vẫn cố chấp, lấy ra một nắm lá khô, lão lại đốt pha với máu chó mực. Dùng đó làm mực để vẽ bùa, vẽ xong. Lão bắt một nồi thuốc lớn, châm lửa rồi vứt tấm bùa vào lửa đỏ. Chờ thuốc chín nguội bắt, lão cầm ấm thuốc tu một mạch. Lão cười khà khà:

- Xem phép của mày cao hay phép của tao cao.

Quả thật, lão đã hết đau bụng và nôn ra đỉa sống. Chợt lão ngứa, toàn thân nổi mụn nước to như bi xe đạp. Lão dùng tay gãi, càng gãi da thịt lão bong tróc càng nhanh. Các bọc nước bị vỡ, chui ra càng nhiều kiến đen. Chúng thi nhau cắn lão, thấy không ổn. Lão ngừng gãi, đuổi đám kiến ây xuống. Lũ kiến với cái càng chắc khoẻ, cắm sâu vào thịt. Đồng nghĩa với việc, một con rơi xuống lại có thêm một ít thịt đi theo. Lúc này, lão mo đã không thành hình người. Giọng nói từ anh con trai lại vang lên:

- Hà hà hà, đau không, thống khổ chứ. Chưa hết đâu, vẫn còn nhiều điều chờ mày đó.

Mọi người trong đoàn thấy lão mo bị vậy đều rùng mình. Quá kinh khủng. Dân làng chỉ bị nhẹ, không đáng sợ như lão, nhưng uống thuốc vẫn không hết. Quá đau đớn, lão gầm lên túm lấy anh con trai đánh liên tiếp. Lão rú lên như chó tru:

- Nói mày là ai, muốn gì ở tao. Tao nguyền rủa mày. Đồ khốn.

Anh con trai vẫn im lặng, bất chợt có con chim bay về phía lão. Miệng ngậm tờ giấy, nó nhả ra rồi bay mất. Lão nhặt lên, thấy nội dung muốn hẹn một mình lão tại vách đá tối nay. Lão rùng mình, vì đã nét chữ giống với một người lão từng hại. Người con gái bị lão bỏ bùa yêu 4 năm trước.